古诗词

曾几

遗直堂

曾几

老柏蜀人爱,甘棠召南思。lǎo bǎi shǔ rén ài,gān táng zhào nán sī。
领客清樾下,作诗咏歌之。lǐng kè qīng yuè xià,zuò shī yǒng gē zhī。

遗直堂

曾几

元祐几阅岁,诸公一无遗。yuán yòu jǐ yuè suì,zhū gōng yī wú yí。
吾舅典型在,神明力扶持。wú jiù diǎn xíng zài,shén míng lì fú chí。

遗直堂

曾几

柏叶松其身,在时公手植。bǎi yè sōng qí shēn,zài shí gōng shǒu zhí。
杂树谁所栽,一钱初不直。zá shù shuí suǒ zāi,yī qián chū bù zhí。

同官皆和复次韵

曾几

苍官可长雄,馀子皆季叔。cāng guān kě zhǎng xióng,yú zi jiē jì shū。
所以吾外家,深栽后雕木。suǒ yǐ wú wài jiā,shēn zāi hòu diāo mù。

同官皆和复次韵

曾几

高标何许看,小阁有时上。gāo biāo hé xǔ kàn,xiǎo gé yǒu shí shàng。
烈风知人怀,柯叶尽西向。liè fēng zhī rén huái,kē yè jǐn xī xiàng。

同官皆和复次韵

曾几

孔父昔所游,父老不能语。kǒng fù xī suǒ yóu,fù lǎo bù néng yǔ。
文章翠珉上,如此树高古。wén zhāng cuì mín shàng,rú cǐ shù gāo gǔ。

同官皆和复次韵

曾几

寂寞西州路,凄凉渭阳思。jì mò xī zhōu lù,qī liáng wèi yáng sī。
敢不酷似舅,苍官实临之。gǎn bù kù shì jiù,cāng guān shí lín zhī。

同官皆和复次韵

曾几

大厦要直木,郢斤弃如遗。dà shà yào zhí mù,yǐng jīn qì rú yí。
一朝谏省上,王魏不支持。yī cháo jiàn shěng shàng,wáng wèi bù zhī chí。

同官皆和复次韵

曾几

华屋落山丘,悲歌咏曹植。huá wū luò shān qiū,bēi gē yǒng cáo zhí。
故有主林神,百年依正直。gù yǒu zhǔ lín shén,bǎi nián yī zhèng zhí。

玉井

曾几

茗饮贵石泉,江流亦其亚。míng yǐn guì shí quán,jiāng liú yì qí yà。
甘寒如此井,未肯出汝下。gān hán rú cǐ jǐng,wèi kěn chū rǔ xià。

碧芦潨

曾几

春风桃李蹊,学语鸟相唤。chūn fēng táo lǐ qī,xué yǔ niǎo xiāng huàn。
不可无寒芦,汀洲下凫雁。bù kě wú hán lú,tīng zhōu xià fú yàn。

通幽花径

曾几

一径夹青葱,无人到幽处。yī jìng jiā qīng cōng,wú rén dào yōu chù。
花发晓莺啼,欣然得佳趣。huā fā xiǎo yīng tí,xīn rán dé jiā qù。

白鹤亭

曾几

萧散林下风,霜毛极清润。xiāo sàn lín xià fēng,shuāng máo jí qīng rùn。
为问载高轩,何如弄闲影。wèi wèn zài gāo xuān,hé rú nòng xián yǐng。

寓轩

曾几

故国例卜宅,他乡多惜居。gù guó lì bo zhái,tā xiāng duō xī jū。
短长三万日,何处是吾庐。duǎn zhǎng sān wàn rì,hé chù shì wú lú。

乞梅曾宏甫二首

曾几

寻梅不惜上南坡,傍险冲泥奈老何。xún méi bù xī shàng nán pō,bàng xiǎn chōng ní nài lǎo hé。
寂寞僧窗禅榻畔,好枝还解送人么。jì mò sēng chuāng chán tà pàn,hǎo zhī hái jiě sòng rén me。

乞梅曾宏甫二首

曾几

腊前腊后无非雪,溪北溪南并是梅。là qián là hòu wú fēi xuě,xī běi xī nán bìng shì méi。
知有家山难觅路,敢烦健步送春来。zhī yǒu jiā shān nán mì lù,gǎn fán jiàn bù sòng chūn lái。

觅梅

曾几

欲寻梅去不禁寒,宜著书签研滴间。yù xún méi qù bù jìn hán,yí zhù shū qiān yán dī jiān。
闻道南坡开似雪,略分疏影到茶山。wén dào nán pō kāi shì xuě,lüè fēn shū yǐng dào chá shān。

消梅花

曾几

未见枝间著子初,闻名已疗渴相如。wèi jiàn zhī jiān zhù zi chū,wén míng yǐ liáo kě xiāng rú。
花肌自是冰和雪,那得生儿不似渠。huā jī zì shì bīng hé xuě,nà dé shēng ér bù shì qú。

黄香梅

曾几

雪里何人作道装,冰绡重叠色鹅黄。xuě lǐ hé rén zuò dào zhuāng,bīng xiāo zhòng dié sè é huáng。
染时定著蔷薇露,雨洗风吹故自香。rǎn shí dìng zhù qiáng wēi lù,yǔ xǐ fēng chuī gù zì xiāng。

寻梅至杨家见数株盛开

曾几

芒鞋竹杖寻梅去,只有香来未见花。máng xié zhú zhàng xún méi qù,zhǐ yǒu xiāng lái wèi jiàn huā。
村北村南行欲遍,数株如雪小民家。cūn běi cūn nán xíng yù biàn,shù zhū rú xuě xiǎo mín jiā。