古诗词

曾几

落梅

曾几

玉颊香肌委尘土,雪魄冰魂无处所。yù jiá xiāng jī wěi chén tǔ,xuě pò bīng hún wú chù suǒ。
一年春事顿成空,不必飘零似红雨。yī nián chūn shì dùn chéng kōng,bù bì piāo líng shì hóng yǔ。

墨竹梅

曾几

的皪江梅竹外枝,能将幻法转生机。de lì jiāng méi zhú wài zhī,néng jiāng huàn fǎ zhuǎn shēng jī。
凭君莫作风垂绿,便恐飘零学雪飞。píng jūn mò zuò fēng chuí lǜ,biàn kǒng piāo líng xué xuě fēi。

水芭蕉

曾几

寒泉中有小峥嵘,种得芭蕉积渐成。hán quán zhōng yǒu xiǎo zhēng róng,zhǒng dé bā jiāo jī jiàn chéng。
一叶似抽人不见,坐窗头白眼犹明。yī yè shì chōu rén bù jiàn,zuò chuāng tóu bái yǎn yóu míng。

郑侍郎家瑞香花盛开而未赏戏赠二首

曾几

瑞香花发去年枝,惬对君家白玉池。ruì xiāng huā fā qù nián zhī,qiè duì jūn jiā bái yù chí。
复幕重帘开欲遍,馨香少有外人知。fù mù zhòng lián kāi yù biàn,xīn xiāng shǎo yǒu wài rén zhī。

郑侍郎家瑞香花盛开而未赏戏赠二首

曾几

移春小槛绿樽前,记得花头数尺圆。yí chūn xiǎo kǎn lǜ zūn qián,jì dé huā tóu shù chǐ yuán。
传语郑庄修故事,锦薰笼畔过年年。chuán yǔ zhèng zhuāng xiū gù shì,jǐn xūn lóng pàn guò nián nián。

诸公次韵予复次韵二首

曾几

琐琐红英密缀枝,春风春物不差池。suǒ suǒ hóng yīng mì zhuì zhī,chūn fēng chūn wù bù chà chí。
诸君但办樽前去,昨夜灯花报客知。zhū jūn dàn bàn zūn qián qù,zuó yè dēng huā bào kè zhī。

诸公次韵予复次韵二首

曾几

梅花过后杏花前,嫩蕊装成一盖圆。méi huā guò hòu xìng huā qián,nèn ruǐ zhuāng chéng yī gài yuán。
恼乱春风为渠了,幽香破睡有明年。nǎo luàn chūn fēng wèi qú le,yōu xiāng pò shuì yǒu míng nián。

曾宏甫见过因问讯鞓红花则云已落矣惊呼之馀戏成三首

曾几

茶山老子竟成痴,漫说寻芳去不迟。chá shān lǎo zi jìng chéng chī,màn shuō xún fāng qù bù chí。
浪蕊飘残犹自可,名花落尽不曾知。làng ruǐ piāo cán yóu zì kě,míng huā luò jǐn bù céng zhī。

曾宏甫见过因问讯鞓红花则云已落矣惊呼之馀戏成三首

曾几

不令老眼看鞓红,岂是青春不负公。bù lìng lǎo yǎn kàn tīng hóng,qǐ shì qīng chūn bù fù gōng。
尚有扬州风物在,亦防此段并成空。shàng yǒu yáng zhōu fēng wù zài,yì fáng cǐ duàn bìng chéng kōng。

曾宏甫见过因问讯鞓红花则云已落矣惊呼之馀戏成三首

曾几

南渡年来两鬓霜,牡丹芍药但他乡。nán dù nián lái liǎng bìn shuāng,mǔ dān sháo yào dàn tā xiāng。
即从江水浮淮水,便上维扬向洛阳。jí cóng jiāng shuǐ fú huái shuǐ,biàn shàng wéi yáng xiàng luò yáng。

置酒签厅观荷徐判官携家酿四首

曾几

绿水波深欲上阶,红蕖香动要传杯。lǜ shuǐ bō shēn yù shàng jiē,hóng qú xiāng dòng yào chuán bēi。
幕中自有两佳客,又载青州从事来。mù zhōng zì yǒu liǎng jiā kè,yòu zài qīng zhōu cóng shì lái。

置酒签厅观荷徐判官携家酿四首

曾几

鄣日青圆自拥阶,绉风绿净可添杯。zhāng rì qīng yuán zì yōng jiē,zhòu fēng lǜ jìng kě tiān bēi。
被花恼处君知否,罗袜凌波笑不来。bèi huā nǎo chù jūn zhī fǒu,luó wà líng bō xiào bù lái。

置酒签厅观荷徐判官携家酿四首

曾几

白白红红花映阶,高高下下叶成杯。bái bái hóng hóng huā yìng jiē,gāo gāo xià xià yè chéng bēi。
娇娆似不禁长夏,故就团圞扇影来。jiāo ráo shì bù jìn zhǎng xià,gù jiù tuán luán shàn yǐng lái。

置酒签厅观荷徐判官携家酿四首

曾几

休看红药咏翻阶,极目荷花照酒杯。xiū kàn hóng yào yǒng fān jiē,jí mù hé huā zhào jiǔ bēi。
静濯明妆何所待,风标公子远飞来。jìng zhuó míng zhuāng hé suǒ dài,fēng biāo gōng zi yuǎn fēi lái。

谢送蜡梅二首

曾几

天将何物染江梅,白玉花成栗玉开。tiān jiāng hé wù rǎn jiāng méi,bái yù huā chéng lì yù kāi。
一种暗香全似旧,小罂和雪送春来。yī zhǒng àn xiāng quán shì jiù,xiǎo yīng hé xuě sòng chūn lái。

谢送蜡梅二首

曾几

化工团蜡作寒梅,绝胜牛酥点滴开。huà gōng tuán là zuò hán méi,jué shèng niú sū diǎn dī kāi。
不是前村深雪里,蜜蜂应认暗香来。bù shì qián cūn shēn xuě lǐ,mì fēng yīng rèn àn xiāng lái。

郑侍郎送蜡梅次韵三首

曾几

折来梅与句争清,强和馀音本不能。zhé lái méi yǔ jù zhēng qīng,qiáng hé yú yīn běn bù néng。
欲向都官论一字,略无佳处似诗僧。yù xiàng dōu guān lùn yī zì,lüè wú jiā chù shì shī sēng。

郑侍郎送蜡梅次韵三首

曾几

小瓶梅映短檠灯,幽兴何人似我能。xiǎo píng méi yìng duǎn qíng dēng,yōu xīng hé rén shì wǒ néng。
枉沐歌词无用处,维摩诘是在家僧。wǎng mù gē cí wú yòng chù,wéi mó jí shì zài jiā sēng。

郑侍郎送蜡梅次韵三首

曾几

江梅难以蜡妆成,女手虽工未必能。jiāng méi nán yǐ là zhuāng chéng,nǚ shǒu suī gōng wèi bì néng。
香气恼人眠不著,若为学得定中僧。xiāng qì nǎo rén mián bù zhù,ruò wèi xué dé dìng zhōng sēng。

曾宏甫饷溪山堂南坡胯新茶

曾几

溪山宝胯能分我,不但禅房破睡魔。xī shān bǎo kuà néng fēn wǒ,bù dàn chán fáng pò shuì mó。
便觉胸中有丘壑,免教辛苦上南坡。biàn jué xiōng zhōng yǒu qiū hè,miǎn jiào xīn kǔ shàng nán pō。