古诗词

曾几

题黄嗣深家所蓄惠崇秋晚画

曾几

丛芦受风低,积潦得霜浅。cóng lú shòu fēng dī,jī lǎo dé shuāng qiǎn。
沙匀洲渚净,水澹凫鸭远。shā yún zhōu zhǔ jìng,shuǐ dàn fú yā yuǎn。
禅扉掩昼夜,短纸开秋晚。chán fēi yǎn zhòu yè,duǎn zhǐ kāi qiū wǎn。
欲问此间诗,半山呼不返。yù wèn cǐ jiān shī,bàn shān hū bù fǎn。

题程伯禹给事漫吾亭

曾几

漫郎专一溪,万事俱不理。màn láng zhuān yī xī,wàn shì jù bù lǐ。
胡为堕我相,名字出奇诡。hú wèi duò wǒ xiāng,míng zì chū qí guǐ。
山林轩冕欤,等是寄焉耳。shān lín xuān miǎn yú,děng shì jì yān ěr。
程公榜亭意,道眼深照此。chéng gōng bǎng tíng yì,dào yǎn shēn zhào cǐ。
端居亦偶然,小出聊复尔。duān jū yì ǒu rán,xiǎo chū liáo fù ěr。
宣城幻事了,却梦归故里。xuān chéng huàn shì le,què mèng guī gù lǐ。
结庐澄潭上,尽室清镜里。jié lú chéng tán shàng,jǐn shì qīng jìng lǐ。
木阴凉夏簟,荷气馥秋水。mù yīn liáng xià diàn,hé qì fù qiū shuǐ。
遥岑招不来,为我列窗几。yáo cén zhāo bù lái,wèi wǒ liè chuāng jǐ。
昔吾与今吾,念念如脱屣。xī wú yǔ jīn wú,niàn niàn rú tuō xǐ。
心期次山外,人要安石起。xīn qī cì shān wài,rén yào ān shí qǐ。
公勿赋远游,行应去天咫。gōng wù fù yuǎn yóu,xíng yīng qù tiān zhǐ。

题南岳铨德观秋声轩

曾几

月明雁叫远,露下蝉号寒。yuè míng yàn jiào yuǎn,lù xià chán hào hán。
幽幽草虫泣,索索梧叶乾。yōu yōu cǎo chóng qì,suǒ suǒ wú yè qián。
愁人知秋早,听此良独难。chóu rén zhī qiū zǎo,tīng cǐ liáng dú nán。
竹君南北美,佩服青琅玕。zhú jūn nán běi měi,pèi fú qīng láng gān。
天风一披拂,庭宇声珊珊。tiān fēng yī pī fú,tíng yǔ shēng shān shān。
灵宫荫老樾,别馆如深山。líng gōng yīn lǎo yuè,bié guǎn rú shēn shān。
心净鉴止水,眼明揖千竿。xīn jìng jiàn zhǐ shuǐ,yǎn míng yī qiān gān。
虚籁自然奏,有琴不须弹。xū lài zì rán zòu,yǒu qín bù xū dàn。
世议大可厌,市声无少闲。shì yì dà kě yàn,shì shēng wú shǎo xián。
不如听君语,竟日帘垂间。bù rú tīng jūn yǔ,jìng rì lián chuí jiān。

题临川宰徐伯章心远轩

曾几

徐侯心万里,身堕百里中。xú hóu xīn wàn lǐ,shēn duò bǎi lǐ zhōng。
政以诗礼庭,上有鹤发翁。zhèng yǐ shī lǐ tíng,shàng yǒu hè fā wēng。
岂无敲榜喧,不入丘壑胸。qǐ wú qiāo bǎng xuān,bù rù qiū hè xiōng。
开轩寄远韵,几净窗玲珑。kāi xuān jì yuǎn yùn,jǐ jìng chuāng líng lóng。
竹影落夏簟,水光摇秋空。zhú yǐng luò xià diàn,shuǐ guāng yáo qiū kōng。
一对凫鹜行,万里牛马风。yī duì fú wù xíng,wàn lǐ niú mǎ fēng。
悠然见南山,不与俗眼同。yōu rán jiàn nán shān,bù yǔ sú yǎn tóng。
徐侯归去来,三径资已丰。xú hóu guī qù lái,sān jìng zī yǐ fēng。
身将心共远,勿为督邮恭。shēn jiāng xīn gòng yuǎn,wù wèi dū yóu gōng。

方时敏作寄茶诗允迪赵承之争论锋起有以诗棋取决之意二者仆皆不能姑次韵

曾几

丛林一转语,矛盾生诸方。cóng lín yī zhuǎn yǔ,máo dùn shēng zhū fāng。
不知维摩诘,众论付括囊。bù zhī wéi mó jí,zhòng lùn fù kuò náng。
君家富月团,入眼惊未尝。jūn jiā fù yuè tuán,rù yǎn jīng wèi cháng。
劝君勿浪出,中有双龙藏。quàn jūn wù làng chū,zhōng yǒu shuāng lóng cáng。
一朝不自秘,词锋起堂皇。yī cháo bù zì mì,cí fēng qǐ táng huáng。
诗棋竞攻取,信美非吾乡。shī qí jìng gōng qǔ,xìn měi fēi wú xiāng。
吾乡亦何有,黍麦纷低昂。wú xiāng yì hé yǒu,shǔ mài fēn dī áng。
作诗天所戒,但欲身稍昌。zuò shī tiān suǒ jiè,dàn yù shēn shāo chāng。
奕棋正如诗,坐看星垂芒。yì qí zhèng rú shī,zuò kàn xīng chuí máng。
怪君真不廉,顾我俱无长。guài jūn zhēn bù lián,gù wǒ jù wú zhǎng。
天寒袖手垂,未厌舌本强。tiān hán xiù shǒu chuí,wèi yàn shé běn qiáng。
悬知决战时,两阵争堂堂。xuán zhī jué zhàn shí,liǎng zhèn zhēng táng táng。
诗坛与棋兵,伤杀亦大当。shī tán yǔ qí bīng,shāng shā yì dà dāng。
归去竟何得,惊雷转空肠。guī qù jìng hé dé,jīng léi zhuǎn kōng cháng。

即事

曾几

朝随粥鱼作,夕与栖鸟眠。cháo suí zhōu yú zuò,xī yǔ qī niǎo mián。
中间复何事,野饭炊山田。zhōng jiān fù hé shì,yě fàn chuī shān tián。
摩腹步修庑,披襟坐南轩。mó fù bù xiū wǔ,pī jīn zuò nán xuān。
薰炉郁佳气,茶鼎浮轻烟。xūn lú yù jiā qì,chá dǐng fú qīng yān。
闲开竹窗帙,静憩蒲团禅。xián kāi zhú chuāng zhì,jìng qì pú tuán chán。
庶几永白日,亦用销残年。shù jǐ yǒng bái rì,yì yòng xiāo cán nián。

东轩小室即事五首

曾几

卷书坐东轩,有竹甚魁伟。juǎn shū zuò dōng xuān,yǒu zhú shén kuí wěi。
清风过其间,戛戛鸣不已。qīng fēng guò qí jiān,jiá jiá míng bù yǐ。
写之以素琴,音节淡如水。xiě zhī yǐ sù qín,yīn jié dàn rú shuǐ。
不惜为人弹,临流须洗耳。bù xī wèi rén dàn,lín liú xū xǐ ěr。

东轩小室即事五首

曾几

鼠迹印尘几,蜗涎篆书帷。shǔ jì yìn chén jǐ,wō xián zhuàn shū wéi。
儿童勿除去,佳处正在兹。ér tóng wù chú qù,jiā chù zhèng zài zī。
人言有何好,此段真成痴。rén yán yǒu hé hǎo,cǐ duàn zhēn chéng chī。
俗子徒败意,幽怀定谁知。sú zi tú bài yì,yōu huái dìng shuí zhī。

东轩小室即事五首

曾几

去圣未云远,故在黄卷中。qù shèng wèi yún yuǎn,gù zài huáng juǎn zhōng。
孰能领其要,直用一理通。shú néng lǐng qí yào,zhí yòng yī lǐ tōng。
森罗废兴事,莹若磨青铜。sēn luó fèi xīng shì,yíng ruò mó qīng tóng。
使我见万古,敬谢典午公。shǐ wǒ jiàn wàn gǔ,jìng xiè diǎn wǔ gōng。

东轩小室即事五首

曾几

烹茗破睡境,炷香玩诗编。pēng míng pò shuì jìng,zhù xiāng wán shī biān。
问诗谁所作,其人久沈泉。wèn shī shuí suǒ zuò,qí rén jiǔ shěn quán。
工部百世祖,涪翁一灯传。gōng bù bǎi shì zǔ,fú wēng yī dēng chuán。
闲无用心处,参此如参禅。xián wú yòng xīn chù,cān cǐ rú cān chán。

东轩小室即事五首

曾几

有客过丈室,呼儿具炉薰。yǒu kè guò zhàng shì,hū ér jù lú xūn。
清谈似微馥,妙处渠应闻。qīng tán shì wēi fù,miào chù qú yīng wén。
沈水已成烬,博山尚停云。shěn shuǐ yǐ chéng jìn,bó shān shàng tíng yún。
斯须客辞去,趺坐对馀芬。sī xū kè cí qù,fū zuò duì yú fēn。

盛夏东轩偶成五首

曾几

一堂既虚闲,一室可息偃。yī táng jì xū xián,yī shì kě xī yǎn。
松篁度风清,窗户去日远。sōng huáng dù fēng qīng,chuāng hù qù rì yuǎn。
幽禅过亭午,凉气生薄晚。yōu chán guò tíng wǔ,liáng qì shēng báo wǎn。
阃内即妻孥,更深遂忘返。kǔn nèi jí qī nú,gèng shēn suì wàng fǎn。

盛夏东轩偶成五首

曾几

携簟入深竹,脱巾挂低枝。xié diàn rù shēn zhú,tuō jīn guà dī zhī。
无令儿辈觉,更恐俗客知。wú lìng ér bèi jué,gèng kǒng sú kè zhī。
清风何故来,口咏渊明诗。qīng fēng hé gù lái,kǒu yǒng yuān míng shī。
凉冷似太过,还从径中归。liáng lěng shì tài guò,hái cóng jìng zhōng guī。

盛夏东轩偶成五首

曾几

松风夏逾清,竹日午更净。sōng fēng xià yú qīng,zhú rì wǔ gèng jìng。
萧然松竹间,得此林壑性。xiāo rán sōng zhú jiān,dé cǐ lín hè xìng。
异哉今日暑,无复有晨暝。yì zāi jīn rì shǔ,wú fù yǒu chén míng。
疲薾安所逃,茅斋入僧定。pí ěr ān suǒ táo,máo zhāi rù sēng dìng。

盛夏东轩偶成五首

曾几

因病不举酒,况当朱明天。yīn bìng bù jǔ jiǔ,kuàng dāng zhū míng tiān。
客至但茗碗,谈诗复谈禅。kè zhì dàn míng wǎn,tán shī fù tán chán。
甘寒百尺井,旧日陆子泉。gān hán bǎi chǐ jǐng,jiù rì lù zi quán。
安得僧舍雪,霏微湿茶烟。ān dé sēng shě xuě,fēi wēi shī chá yān。

盛夏东轩偶成五首

曾几

涧蒲上九节,不受尘土姿。jiàn pú shàng jiǔ jié,bù shòu chén tǔ zī。
清泉自澡洁,白石相因依。qīng quán zì zǎo jié,bái shí xiāng yīn yī。
种蕉水中央,佳处略似之。zhǒng jiāo shuǐ zhōng yāng,jiā chù lüè shì zhī。
谁能后雕赏,惟有岁寒知。shuí néng hòu diāo shǎng,wéi yǒu suì hán zhī。

友直轩

曾几

友义丧来久,琢磨复谁能。yǒu yì sàng lái jiǔ,zuó mó fù shuí néng。
金钩被采录,绝弃朱丝绳。jīn gōu bèi cǎi lù,jué qì zhū sī shéng。
直哉少稷甫,一室清于冰。zhí zāi shǎo jì fǔ,yī shì qīng yú bīng。
危坐对书帙,曲几非所凭。wēi zuò duì shū zhì,qū jǐ fēi suǒ píng。
日暮无人来,疏篱上寒藤。rì mù wú rén lái,shū lí shàng hán téng。
惟有手种竹,挺然得其朋。wéi yǒu shǒu zhǒng zhú,tǐng rán dé qí péng。
风低与雪重,抢地如弗胜。fēng dī yǔ xuě zhòng,qiǎng dì rú fú shèng。
政使可断折,天姿谅难凌。zhèng shǐ kě duàn zhé,tiān zī liàng nán líng。
物或乱真赝,君其别淄渑。wù huò luàn zhēn yàn,jūn qí bié zī miǎn。
攘羊而证父,是子乌足称。rǎng yáng ér zhèng fù,shì zi wū zú chēng。
所以贵温润,不令见觚棱。suǒ yǐ guì wēn rùn,bù lìng jiàn gū léng。
要我细商略,此言有师承。yào wǒ xì shāng lüè,cǐ yán yǒu shī chéng。

松风亭四首

曾几

长卿壁四立,杜老茅三重。zhǎng qīng bì sì lì,dù lǎo máo sān zhòng。
茶山穷次骨,憩寂以长松。chá shān qióng cì gǔ,qì jì yǐ zhǎng sōng。
直干以栋宇,清阴自帡幪。zhí gàn yǐ dòng yǔ,qīng yīn zì píng méng。
山泉落高处,审听是松风。shān quán luò gāo chù,shěn tīng shì sōng fēng。

松风亭四首

曾几

客至引幽步,步及松风亭。kè zhì yǐn yōu bù,bù jí sōng fēng tíng。
问亭何当作,笑视何足听。wèn tíng hé dāng zuò,xiào shì hé zú tīng。
俗论鬨蛙黾,市声殷雷霆。sú lùn hòng wā mǐn,shì shēng yīn léi tíng。
时来一洗耳,两眼为君青。shí lái yī xǐ ěr,liǎng yǎn wèi jūn qīng。

松风亭四首

曾几

有客过茅宇,煮茶坐松风。yǒu kè guò máo yǔ,zhǔ chá zuò sōng fēng。
问亭果安在,笑指十八公。wèn tíng guǒ ān zài,xiào zhǐ shí bā gōng。
君看梁与栋,岂不深且雄。jūn kàn liáng yǔ dòng,qǐ bù shēn qiě xióng。
何必用斤斧,然后成帡幪。hé bì yòng jīn fǔ,rán hòu chéng píng méng。