古诗词

曾几

次折仲古游浔州桂园韵

曾几

鸡犬图书同一舸,老夫荡桨儿扶柂。jī quǎn tú shū tóng yī gě,lǎo fū dàng jiǎng ér fú yí。
浔江一系欲生根,梦下湖南向江左。xún jiāng yī xì yù shēng gēn,mèng xià hú nán xiàng jiāng zuǒ。
极知越俗留连客,性不相投如水火。jí zhī yuè sú liú lián kè,xìng bù xiāng tóu rú shuǐ huǒ。
是谁招唤写羁愁,拄颊西山云数朵。shì shuí zhāo huàn xiě jī chóu,zhǔ jiá xī shān yún shù duǒ。
云山下有园五亩,不植侧生旁挺果。yún shān xià yǒu yuán wǔ mǔ,bù zhí cè shēng páng tǐng guǒ。
十年艺桂待芳辛,岁晚风霜深印可。shí nián yì guì dài fāng xīn,suì wǎn fēng shuāng shēn yìn kě。
有怀泽畔入骚辞,配以兰椒真类我。yǒu huái zé pàn rù sāo cí,pèi yǐ lán jiāo zhēn lèi wǒ。
斧斤竟不赦孤根,问主林神安所坐。fǔ jīn jìng bù shè gū gēn,wèn zhǔ lín shén ān suǒ zuò。
乃知有用祸先集,社栎之徒最繁夥。nǎi zhī yǒu yòng huò xiān jí,shè lì zhī tú zuì fán huǒ。
径须浇下磈磊胸,乞取青钱供白堕。jìng xū jiāo xià wěi lěi xiōng,qǐ qǔ qīng qián gōng bái duò。

为张四明作

曾几

一生所闻张仲蔚,闭门蓬蒿深几尺。yī shēng suǒ wén zhāng zhòng wèi,bì mén péng hāo shēn jǐ chǐ。
迩来伐竹声丁丁,手披榛丛待三益。ěr lái fá zhú shēng dīng dīng,shǒu pī zhēn cóng dài sān yì。
径中踏破苍苔色,定是幽人芒屦迹。jìng zhōng tà pò cāng tái sè,dìng shì yōu rén máng jù jì。
莫将车边两轮赤,夺此千竿一池碧。mò jiāng chē biān liǎng lún chì,duó cǐ qiān gān yī chí bì。

冯县丞墨花

曾几

君持松煤与研滴,惨澹不言生百物。jūn chí sōng méi yǔ yán dī,cǎn dàn bù yán shēng bǎi wù。
胸中自无俗子韵,落笔乃有此气骨。xiōng zhōng zì wú sú zi yùn,luò bǐ nǎi yǒu cǐ qì gǔ。
江梅正尔不施丹,为我拂拭为清寒。jiāng méi zhèng ěr bù shī dān,wèi wǒ fú shì wèi qīng hán。
一枝早晚到窗几,定作月影横斜看。yī zhī zǎo wǎn dào chuāng jǐ,dìng zuò yuè yǐng héng xié kàn。

钱生遗筇竹斑杖戏作

曾几

筇山美竹天下闻,有客钱氏之礽云。qióng shān měi zhú tiān xià wén,yǒu kè qián shì zhī réng yún。
自言吾祖嫌杖晚,赠子九节斑烂文。zì yán wú zǔ xián zhàng wǎn,zèng zi jiǔ jié bān làn wén。
寻幽已得济胜具,傍险更策扶危勋。xún yōu yǐ dé jì shèng jù,bàng xiǎn gèng cè fú wēi xūn。
同行安用木上座,一日不可无此君。tóng xíng ān yòng mù shàng zuò,yī rì bù kě wú cǐ jūn。

夏初示儿曹

曾几

鸟声四合阴扶疏,江湖散人拜赐初。niǎo shēng sì hé yīn fú shū,jiāng hú sàn rén bài cì chū。
此君之子才堕地,一一文采如於菟。cǐ jūn zhī zi cái duò dì,yī yī wén cǎi rú yú tú。
相看又作故时面,乃是秋风箧中扇。xiāng kàn yòu zuò gù shí miàn,nǎi shì qiū fēng qiè zhōng shàn。
寸阴尺璧定何如,付与尔曹分贵贱。cùn yīn chǐ bì dìng hé rú,fù yǔ ěr cáo fēn guì jiàn。

玩鸥亭

曾几

乃翁独步辞云间,五花判罢游金銮。nǎi wēng dú bù cí yún jiān,wǔ huā pàn bà yóu jīn luán。
甘泉颇劳侍从事,夜直必梦江湖宽。gān quán pǒ láo shì cóng shì,yè zhí bì mèng jiāng hú kuān。
晚遭忌刻泛湘水,众为不乐公欣欢。wǎn zāo jì kè fàn xiāng shuǐ,zhòng wèi bù lè gōng xīn huān。
白鸥无数没浩荡,相亲相近俄相安。bái ōu wú shù méi hào dàng,xiāng qīn xiāng jìn é xiāng ān。
何曾一旦舞不下,始信前事盟未寒。hé céng yī dàn wǔ bù xià,shǐ xìn qián shì méng wèi hán。
文章炳蔚冠当代,衣被诸子犹班班。wén zhāng bǐng wèi guān dāng dài,yī bèi zhū zi yóu bān bān。
携持扁榜向阳羡,往日风味追令还。xié chí biǎn bǎng xiàng yáng xiàn,wǎng rì fēng wèi zhuī lìng hái。
乃翁闲散莫浪许,乃翁青紫当拾取。nǎi wēng xián sàn mò làng xǔ,nǎi wēng qīng zǐ dāng shí qǔ。
回施佳名与老夫,长共群鸥卧烟雨。huí shī jiā míng yǔ lǎo fū,zhǎng gòng qún ōu wò yān yǔ。

独青亭

曾几

霜落水痕风落木,翠盖倚天惟汝独。shuāng luò shuǐ hén fēng luò mù,cuì gài yǐ tiān wéi rǔ dú。
是谁手种百年馀,荫此空庭一株足。shì shuí shǒu zhǒng bǎi nián yú,yīn cǐ kōng tíng yī zhū zú。
岁寒不但色青青,上有垂丝下茯苓。suì hán bù dàn sè qīng qīng,shàng yǒu chuí sī xià fú líng。
松根老僧应取此,制人颓龄起人死。sōng gēn lǎo sēng yīng qǔ cǐ,zhì rén tuí líng qǐ rén sǐ。

题寿樟亭

曾几

大屋连甍小容足,栋宇以来非一木。dà wū lián méng xiǎo róng zú,dòng yǔ yǐ lái fēi yī mù。
豫章不是十围樗,受命于天何得独。yù zhāng bù shì shí wéi chū,shòu mìng yú tiān hé dé dú。
君莫厌老大蓬蒿间,应龙虹梁果非福。jūn mò yàn lǎo dà péng hāo jiān,yīng lóng hóng liáng guǒ fēi fú。
虚堂昼静闻丁丁,溜雨枯皮在空谷。xū táng zhòu jìng wén dīng dīng,liū yǔ kū pí zài kōng gǔ。

蚊蝇扰甚戏作

曾几

黑衣小儿雨打窗,斑衣小儿雷殷床。hēi yī xiǎo ér yǔ dǎ chuāng,bān yī xiǎo ér léi yīn chuáng。
良宵永昼作底用,只与二子更飞扬。liáng xiāo yǒng zhòu zuò dǐ yòng,zhǐ yǔ èr zi gèng fēi yáng。
开尊匕箸须一洗,破卷灯火尤相妨。kāi zūn bǐ zhù xū yī xǐ,pò juǎn dēng huǒ yóu xiāng fáng。
从来所持白羽扇,自许百万犹能当。cóng lái suǒ chí bái yǔ shàn,zì xǔ bǎi wàn yóu néng dāng。
安知手腕为汝脱,以小喻大真成狂。ān zhī shǒu wàn wèi rǔ tuō,yǐ xiǎo yù dà zhēn chéng kuáng。
挥之使去定无策,葛帐十幅眠空堂。huī zhī shǐ qù dìng wú cè,gé zhàng shí fú mián kōng táng。
朝喧暮鬨姑听汝,坐待九月飞严霜。cháo xuān mù hòng gū tīng rǔ,zuò dài jiǔ yuè fēi yán shuāng。

同郑禹功登巾子山

曾几

天台雁荡天下奇,岂不欲往官缚之。tiān tái yàn dàng tiān xià qí,qǐ bù yù wǎng guān fù zhī。
巾山只在郡南郭,曾未着眼真成痴。jīn shān zhǐ zài jùn nán guō,céng wèi zhe yǎn zhēn chéng chī。
今晨排遣簿书了,往赴郑老同幽期。jīn chén pái qiǎn bù shū le,wǎng fù zhèng lǎo tóng yōu qī。
羊肠转尽得兰若,飞鸟不到云雨垂。yáng cháng zhuǎn jǐn dé lán ruò,fēi niǎo bù dào yún yǔ chuí。
青铜镜外翠屏绕,中有万屋鱼鳞差。qīng tóng jìng wài cuì píng rào,zhōng yǒu wàn wū yú lín chà。
古来二事不兼得,此地一览俱无遗。gǔ lái èr shì bù jiān dé,cǐ dì yī lǎn jù wú yí。
蓬莱方丈果何许,云驾飙驭知为谁。péng lái fāng zhàng guǒ hé xǔ,yún jià biāo yù zhī wèi shuí。
赤城风月幸好戏,驱取鸾凤相追随。chì chéng fēng yuè xìng hǎo xì,qū qǔ luán fèng xiāng zhuī suí。

寄十扇与陈述之

曾几

饶阳轻箑人共知,封书寄与今其时。ráo yáng qīng shà rén gòng zhī,fēng shū jì yǔ jīn qí shí。
清风两腋想披拂,明月千里能追随。qīng fēng liǎng yè xiǎng pī fú,míng yuè qiān lǐ néng zhuī suí。
一朝贵重得谢傅,中道捐弃怜班姬。yī cháo guì zhòng dé xiè fù,zhōng dào juān qì lián bān jī。
吾徒且当置是事,鲁缟如雪题新诗。wú tú qiě dāng zhì shì shì,lǔ gǎo rú xuě tí xīn shī。

柔桑陌

曾几

南陌绿成阴,园林正春老。nán mò lǜ chéng yīn,yuán lín zhèng chūn lǎo。
能令蚕事办,更遣鸮音好。néng lìng cán shì bàn,gèng qiǎn xiāo yīn hǎo。

乞猫二首

曾几

春来鼠壤有馀蔬,乞得猫奴亦已无。chūn lái shǔ rǎng yǒu yú shū,qǐ dé māo nú yì yǐ wú。
青蒻裹盐仍裹茗,烦君为致小於菟。qīng ruò guǒ yán réng guǒ míng,fán jūn wèi zhì xiǎo yú tú。

乞猫二首

曾几

江茗吴盐雪不如,更令女手缀红?。jiāng míng wú yán xuě bù rú,gèng lìng nǚ shǒu zhuì hóng xū。
小诗却欠涪翁句,为问衔蝉聘得无。xiǎo shī què qiàn fú wēng jù,wèi wèn xián chán pìn dé wú。

读吕居仁旧诗有怀其人作诗寄之

曾几

学诗如参禅,慎勿参死句。xué shī rú cān chán,shèn wù cān sǐ jù。
纵横无不可,乃在欢喜处。zòng héng wú bù kě,nǎi zài huān xǐ chù。
又如学仙子,辛苦终不遇。yòu rú xué xiān zi,xīn kǔ zhōng bù yù。
忽然毛骨换,正用口诀故。hū rán máo gǔ huàn,zhèng yòng kǒu jué gù。
居仁说活法,大意欲人悟。jū rén shuō huó fǎ,dà yì yù rén wù。
常言古作者,一一从此路。cháng yán gǔ zuò zhě,yī yī cóng cǐ lù。
岂惟如是说,实亦造佳处。qǐ wéi rú shì shuō,shí yì zào jiā chù。
其圆如金弹,所向若脱兔。qí yuán rú jīn dàn,suǒ xiàng ruò tuō tù。
风吹春空云,顷刻多态度。fēng chuī chūn kōng yún,qǐng kè duō tài dù。
锵然奏琴筑,间以八珍具。qiāng rán zòu qín zhù,jiān yǐ bā zhēn jù。
人谁无口耳,宁不起欣慕。rén shuí wú kǒu ěr,níng bù qǐ xīn mù。
一编落吾手,贪读不能去。yī biān luò wú shǒu,tān dú bù néng qù。
尝疑君胸中,食饮但风露。cháng yí jūn xiōng zhōng,shí yǐn dàn fēng lù。
经年阙亲近,方寸满尘雾。jīng nián quē qīn jìn,fāng cùn mǎn chén wù。
足音何时来,招唤亦云屡。zú yīn hé shí lái,zhāo huàn yì yún lǚ。
贱子当为君,移家七闽住。jiàn zi dāng wèi jūn,yí jiā qī mǐn zhù。

寄空同山中道士

曾几

昨夜清霜重,念此山中客。zuó yè qīng shuāng zhòng,niàn cǐ shān zhōng kè。
落叶聚堆床,暗虫吟败壁。luò yè jù duī chuáng,àn chóng yín bài bì。
泬漻天宇肃,疏林风瑟瑟。jué liáo tiān yǔ sù,shū lín fēng sè sè。
曳杖挂诗瓢,悠然适所适。yè zhàng guà shī piáo,yōu rán shì suǒ shì。
息心归冥漠,山深万籁寂。xī xīn guī míng mò,shān shēn wàn lài jì。
散发排天闼,叱咤鞭龙脊。sàn fā pái tiān tà,chì zhà biān lóng jí。
何时共采药,相与对晨夕。hé shí gòng cǎi yào,xiāng yǔ duì chén xī。
月夜供洪崖,啸吟铿金石。yuè yè gōng hóng yá,xiào yín kēng jīn shí。

曾几

岁事空馀数行历,年劳绕得几篇诗。suì shì kōng yú shù xíng lì,nián láo rào dé jǐ piān shī。
犹悭雪片下弥陇,已放梅花开满枝。yóu qiān xuě piàn xià mí lǒng,yǐ fàng méi huā kāi mǎn zhī。
便是东风来解冻,春盘生菜属群儿。biàn shì dōng fēng lái jiě dòng,chūn pán shēng cài shǔ qún ér。

曾几

盘餐到野荠,曳杖闲挑根。pán cān dào yě jì,yè zhàng xián tiāo gēn。
幽人此味熟,俗子谁知津。yōu rén cǐ wèi shú,sú zi shuí zhī jīn。
微物经品题,便作席上珍。wēi wù jīng pǐn tí,biàn zuò xí shàng zhēn。

湖州张公济仰高亭

曾几

苕溪霅溪磨青铜,南山北山无数峰。sháo xī zhà xī mó qīng tóng,nán shān běi shān wú shù fēng。
不知当用几钱买,罗列乃在君窗中。bù zhī dāng yòng jǐ qián mǎi,luó liè nǎi zài jūn chuāng zhōng。
属官属私置莫问,但办一榻眠清风。shǔ guān shǔ sī zhì mò wèn,dàn bàn yī tà mián qīng fēng。
烟波钓徒定乃祖,傥有渔舟吾请从。yān bō diào tú dìng nǎi zǔ,tǎng yǒu yú zhōu wú qǐng cóng。

李商叟秀才求斋名于王元渤以养源名之求诗

曾几

自古词林枝叶,皆从根柢中来。zì gǔ cí lín zhī yè,jiē cóng gēn dǐ zhōng lái。
万卷须窥藏室,一尘莫点灵台。wàn juǎn xū kuī cáng shì,yī chén mò diǎn líng tái。