古诗词

舒邦佐

和于湖集茶韵三首

舒邦佐

气味相投陈与雷,有时煎点两三回。qì wèi xiāng tóu chén yǔ léi,yǒu shí jiān diǎn liǎng sān huí。
午窗睡著呼汤急,止渴还应似望梅。wǔ chuāng shuì zhù hū tāng jí,zhǐ kě hái yīng shì wàng méi。

夜坐

舒邦佐

霜蟾照户鼓三更,独坐蒲团一盏灯。shuāng chán zhào hù gǔ sān gèng,dú zuò pú tuán yī zhǎn dēng。
名利此时都踏破,分明一个在家僧。míng lì cǐ shí dōu tà pò,fēn míng yī gè zài jiā sēng。

咏蒲团

舒邦佐

细观才满一轮月,静坐能销万古心。xì guān cái mǎn yī lún yuè,jìng zuò néng xiāo wàn gǔ xīn。
莫向洪炉烘醉客,只宜清夜定禅林。mò xiàng hóng lú hōng zuì kè,zhǐ yí qīng yè dìng chán lín。

读子厚乞巧文

舒邦佐

不见牛郎不秉钧,一时虽拙有清芬。bù jiàn niú láng bù bǐng jūn,yī shí suī zhuō yǒu qīng fēn。
附棋待诏皆因巧,何用翻成乞巧文。fù qí dài zhào jiē yīn qiǎo,hé yòng fān chéng qǐ qiǎo wén。

挽黄助教四首

舒邦佐

金鎞刮膜妙通灵,从此昏花不再生。jīn bī guā mó miào tōng líng,cóng cǐ hūn huā bù zài shēng。
闻道向来昏醉眼,而今黑白尽分明。wén dào xiàng lái hūn zuì yǎn,ér jīn hēi bái jǐn fēn míng。

挽黄助教四首

舒邦佐

有客携来幼妇碑,细看一字是褒辞。yǒu kè xié lái yòu fù bēi,xì kàn yī zì shì bāo cí。
触蛮索战吾无此,方信黄家万顷陂。chù mán suǒ zhàn wú wú cǐ,fāng xìn huáng jiā wàn qǐng bēi。

挽黄助教四首

舒邦佐

杨枝一放任西东,已把浮生比梦中。yáng zhī yī fàng rèn xī dōng,yǐ bǎ fú shēng bǐ mèng zhōng。
今日算来真是梦,翩翩丹旐引春风。jīn rì suàn lái zhēn shì mèng,piān piān dān zhào yǐn chūn fēng。

挽黄助教四首

舒邦佐

春归平日馆池中,想是园花三四红。chūn guī píng rì guǎn chí zhōng,xiǎng shì yuán huā sān sì hóng。
还有旧时王谢燕,喃喃来吊主人翁。hái yǒu jiù shí wáng xiè yàn,nán nán lái diào zhǔ rén wēng。

睡起二首

舒邦佐

双双燕语落檐牙,惊破春屏梦到家。shuāng shuāng yàn yǔ luò yán yá,jīng pò chūn píng mèng dào jiā。
睡起拈书无意绪,开窗隐几看桃花。shuì qǐ niān shū wú yì xù,kāi chuāng yǐn jǐ kàn táo huā。

睡起二首

舒邦佐

蝶梦惊回思尚迷,起煎蟹眼试新旗。dié mèng jīng huí sī shàng mí,qǐ jiān xiè yǎn shì xīn qí。
桃花贴地杨花起,正是江南二月时。táo huā tiē dì yáng huā qǐ,zhèng shì jiāng nán èr yuè shí。

慕容簿送题宝峰石刻并中秋词以诗谢之

舒邦佐

步屧寻僧到日西,乱山深处见新碑。bù xiè xún sēng dào rì xī,luàn shān shēn chù jiàn xīn bēi。
却惊天上披风手,亦卷波澜入小诗。què jīng tiān shàng pī fēng shǒu,yì juǎn bō lán rù xiǎo shī。

慕容簿送题宝峰石刻并中秋词以诗谢之

舒邦佐

月入中秋色满林,摹将好景寄清音。yuè rù zhōng qiū sè mǎn lín,mó jiāng hǎo jǐng jì qīng yīn。
自从句夺天工巧,景物无聊直至今。zì cóng jù duó tiān gōng qiǎo,jǐng wù wú liáo zhí zhì jīn。

回庙山放船

舒邦佐

快时一箭走飞篷,缓也委蛇碧玉中。kuài shí yī jiàn zǒu fēi péng,huǎn yě wěi shé bì yù zhōng。
迟速无心安乐法,从今不怕打头风。chí sù wú xīn ān lè fǎ,cóng jīn bù pà dǎ tóu fēng。

三衢阻雪至永丰道中又雪

舒邦佐

前日堆银冻未消,今朝满地踏琼瑶。qián rì duī yín dòng wèi xiāo,jīn cháo mǎn dì tà qióng yáo。
一杯蘸甲寒威退,只要行人著酒浇。yī bēi zhàn jiǎ hán wēi tuì,zhǐ yào xíng rén zhù jiǔ jiāo。

回进贤道中

舒邦佐

遥怜儿女数还期,自秣归骖趁晓鸡。yáo lián ér nǚ shù hái qī,zì mò guī cān chèn xiǎo jī。
乾鹊有灵烦送喜,马蹄今日踏江西。qián què yǒu líng fán sòng xǐ,mǎ tí jīn rì tà jiāng xī。

赠太素脉王道人为端夫病起解嘲

舒邦佐

按指如医细切肤,对人便肯说荣枯。àn zhǐ rú yī xì qiè fū,duì rén biàn kěn shuō róng kū。
我今跳出荣枯外,试问先生脉得无。wǒ jīn tiào chū róng kū wài,shì wèn xiān shēng mài dé wú。

赠画鱼童秀才

舒邦佐

我本江湖一钓徒,锦鳞到眼便欢呼。wǒ běn jiāng hú yī diào tú,jǐn lín dào yǎn biàn huān hū。
他年莼鲙归来日,添个渔竿入画图。tā nián chún kuài guī lái rì,tiān gè yú gān rù huà tú。

咏昭君

舒邦佐

奉春前日策和亲,夷夏雌雄恰始分。fèng chūn qián rì cè hé qīn,yí xià cí xióng qià shǐ fēn。
今日呼韩朝渭上,如何万里嫁昭君。jīn rì hū hán cháo wèi shàng,rú hé wàn lǐ jià zhāo jūn。

读开元遗事

舒邦佐

锦绷儿啼妃子笑,鸡头肉念禄山来。jǐn bēng ér tí fēi zi xiào,jī tóu ròu niàn lù shān lái。
三郎若肯怜汤饼,岂被香囊作祸胎。sān láng ruò kěn lián tāng bǐng,qǐ bèi xiāng náng zuò huò tāi。

为端夫病起解嘲

舒邦佐

折臂三公古尚传,神全何必问形全。zhé bì sān gōng gǔ shàng chuán,shén quán hé bì wèn xíng quán。
前身恐是娄师德,试向沙头觅渡船。qián shēn kǒng shì lóu shī dé,shì xiàng shā tóu mì dù chuán。
9412345