古诗词

舒邦佐

至日见梅

舒邦佐

插向书窗小小瓶,看来看去眼增明。chā xiàng shū chuāng xiǎo xiǎo píng,kàn lái kàn qù yǎn zēng míng。
花瓶莟子能多少,占却人间无限情。huā píng hàn zi néng duō shǎo,zhàn què rén jiān wú xiàn qíng。

和许宰寓武邑赓杨丞靖安八咏

舒邦佐

市人常是醉昏昏,买尽青铜酒已浑。shì rén cháng shì zuì hūn hūn,mǎi jǐn qīng tóng jiǔ yǐ hún。
健倒投床都不问,日高犹未启重门。jiàn dào tóu chuáng dōu bù wèn,rì gāo yóu wèi qǐ zhòng mén。

和许宰寓武邑赓杨丞靖安八咏

舒邦佐

君似春风自袭人,无情鸥鸟亦相亲。jūn shì chūn fēng zì xí rén,wú qíng ōu niǎo yì xiāng qīn。
莫惊仕路风波恶,便忆家园自在身。mò jīng shì lù fēng bō è,biàn yì jiā yuán zì zài shēn。

和许宰寓武邑赓杨丞靖安八咏

舒邦佐

我有渊明日涉园,桃蹊柳径渐清繁。wǒ yǒu yuān míng rì shè yuán,táo qī liǔ jìng jiàn qīng fán。
却嫌市井喧嚣近,悔不诛茆住远村。què xián shì jǐng xuān xiāo jìn,huǐ bù zhū máo zhù yuǎn cūn。

和许宰寓武邑赓杨丞靖安八咏

舒邦佐

风旗猎猎半攲斜,日日相传便到家。fēng qí liè liè bàn qī xié,rì rì xiāng chuán biàn dào jiā。
几度儿童骑竹马,斜阳影里簇汀沙。jǐ dù ér tóng qí zhú mǎ,xié yáng yǐng lǐ cù tīng shā。

和许宰寓武邑赓杨丞靖安八咏

舒邦佐

帅幕潭潭庇万间,已知流水与高山。shuài mù tán tán bì wàn jiān,yǐ zhī liú shuǐ yǔ gāo shān。
定应不负刀头约,合浦明珠早早还。dìng yīng bù fù dāo tóu yuē,hé pǔ míng zhū zǎo zǎo hái。

和许宰寓武邑赓杨丞靖安八咏

舒邦佐

好语飞来散绮霞,清新俊逸属诗家。hǎo yǔ fēi lái sàn qǐ xiá,qīng xīn jùn yì shǔ shī jiā。
著人似醉菖蒲酒,有味如尝橄榄茶。zhù rén shì zuì chāng pú jiǔ,yǒu wèi rú cháng gǎn lǎn chá。

和许宰寓武邑赓杨丞靖安八咏

舒邦佐

家书写罢报平安,酒坐围红且醉观。jiā shū xiě bà bào píng ān,jiǔ zuò wéi hóng qiě zuì guān。
别后双溪春色散,应无卖镜去寻官。bié hòu shuāng xī chūn sè sàn,yīng wú mài jìng qù xún guān。

和许宰寓武邑赓杨丞靖安八咏

舒邦佐

里巷缫车日日忙,今年又喜熟蚕桑。lǐ xiàng sāo chē rì rì máng,jīn nián yòu xǐ shú cán sāng。
公家无欠私家乐,细葛含风剪更长。gōng jiā wú qiàn sī jiā lè,xì gé hán fēng jiǎn gèng zhǎng。

和懒窝严上人纸被诗

舒邦佐

身清不受人间辱,只倩溪翁捣冰縠。shēn qīng bù shòu rén jiān rǔ,zhǐ qiàn xī wēng dǎo bīng hú。
素涛照眼绝针痕,暖玉遮头无脸粟。sù tāo zhào yǎn jué zhēn hén,nuǎn yù zhē tóu wú liǎn sù。
参寥已似絮沾泥,天女虽来暖非肉。cān liáo yǐ shì xù zhān ní,tiān nǚ suī lái nuǎn fēi ròu。
华鲸吼吼不成眠,蝴蝶蘧蘧犹未足。huá jīng hǒu hǒu bù chéng mián,hú dié qú qú yóu wèi zú。

晓起

舒邦佐

风叶下宿雨,菰蒲作秋声。fēng yè xià sù yǔ,gū pú zuò qiū shēng。
起头望天宇,凉意翛翛生。qǐ tóu wàng tiān yǔ,liáng yì xiāo xiāo shēng。
欲挽天河水,一洗尘土缨。yù wǎn tiān hé shuǐ,yī xǐ chén tǔ yīng。
谁人插两翼,送我上太清。shuí rén chā liǎng yì,sòng wǒ shàng tài qīng。

余本不能棋因病又止酒

舒邦佐

围棋赌别墅,斗酒博凉州。wéi qí dǔ bié shù,dòu jiǔ bó liáng zhōu。
驱之夺名利,谁信可销愁。qū zhī duó míng lì,shuí xìn kě xiāo chóu。
不如陶靖节,客至空持瓯。bù rú táo jìng jié,kè zhì kōng chí ōu。
不如苏东坡,胜败两忘忧。bù rú sū dōng pō,shèng bài liǎng wàng yōu。
此心无外累,云净一天秋。cǐ xīn wú wài lèi,yún jìng yī tiān qiū。

著存亭

舒邦佐

事亡如存死如生,以诚则著著乃形。shì wáng rú cún sǐ rú shēng,yǐ chéng zé zhù zhù nǎi xíng。
二字貌出孝子诚,晓然如见亲在庭。èr zì mào chū xiào zi chéng,xiǎo rán rú jiàn qīn zài tíng。
有人念母愁思凝,终日如痴呼不醒。yǒu rén niàn mǔ chóu sī níng,zhōng rì rú chī hū bù xǐng。
自云所见政如此,触物有感皆分明。zì yún suǒ jiàn zhèng rú cǐ,chù wù yǒu gǎn jiē fēn míng。
山形作我枕扇清,风叶舞我莱衫轻。shān xíng zuò wǒ zhěn shàn qīng,fēng yè wǔ wǒ lái shān qīng。
江芦千株白皎皎,尚想鹤发垂星星。jiāng lú qiān zhū bái jiǎo jiǎo,shàng xiǎng hè fā chuí xīng xīng。
入户宛然闻忾息,恍惚欲下来举觥。rù hù wǎn rán wén kài xī,huǎng hū yù xià lái jǔ gōng。
始知至孝无间断,圣人所以见墙羹。shǐ zhī zhì xiào wú jiān duàn,shèng rén suǒ yǐ jiàn qiáng gēng。
譬如忠信纯熟者,立则参前坐倚衡。pì rú zhōng xìn chún shú zhě,lì zé cān qián zuò yǐ héng。
然而存著亦非真,能于吾母用吾情。rán ér cún zhù yì fēi zhēn,néng yú wú mǔ yòng wú qíng。
所见皆从所念得,初非刻木外经营。suǒ jiàn jiē cóng suǒ niàn dé,chū fēi kè mù wài jīng yíng。
虽然铭镂在中扃,何待扁榜垂丹青。suī rán míng lòu zài zhōng jiōng,hé dài biǎn bǎng chuí dān qīng。
要令目击助心想,不然安得名吾亭。yào lìng mù jī zhù xīn xiǎng,bù rán ān dé míng wú tíng。

和洪龟父岁暮韵

舒邦佐

两鬓点秋霜,黑白交相互。liǎng bìn diǎn qiū shuāng,hēi bái jiāo xiāng hù。
倒指数行年,如日斜岁暮。dào zhǐ shù xíng nián,rú rì xié suì mù。
始污千佛经,颇叹儒冠误。shǐ wū qiān fú jīng,pǒ tàn rú guān wù。
夜声喧爆竹,晓炬惊鸦树。yè shēng xuān bào zhú,xiǎo jù jīng yā shù。
又是一年新,三百六十度。yòu shì yī nián xīn,sān bǎi liù shí dù。

以昌黎验长常携尺为韵赋笋五首

舒邦佐

前晚尚锥锋,昨日突鎗剑。qián wǎn shàng zhuī fēng,zuó rì tū qiāng jiàn。
今朝又稍长,吾曾刻竹验。jīn cháo yòu shāo zhǎng,wú céng kè zhú yàn。

以昌黎验长常携尺为韵赋笋五首

舒邦佐

突兀出藩来,颇似逞狂荡。tū wù chū fān lái,pǒ shì chěng kuáng dàng。
高下列阶前,又如识少长。gāo xià liè jiē qián,yòu rú shí shǎo zhǎng。

以昌黎验长常携尺为韵赋笋五首

舒邦佐

行矣脱锦绷,笙竽奏风篁。xíng yǐ tuō jǐn bēng,shēng yú zòu fēng huáng。
岁晚尤可敬,霜雪不改常。suì wǎn yóu kě jìng,shuāng xuě bù gǎi cháng。

以昌黎验长常携尺为韵赋笋五首

舒邦佐

吾家苍头奴,斫玉手自携。wú jiā cāng tóu nú,zhuó yù shǒu zì xié。
云恐春风恶,吹开枝高低。yún kǒng chūn fēng è,chuī kāi zhī gāo dī。

以昌黎验长常携尺为韵赋笋五首

舒邦佐

我至再三惜,恨不长百尺。wǒ zhì zài sān xī,hèn bù zhǎng bǎi chǐ。
要夏结清阴,荫我醉眠石。yào xià jié qīng yīn,yīn wǒ zuì mián shí。

雨后即事

舒邦佐

昨日雨不歇,薄晚云未收。zuó rì yǔ bù xiē,báo wǎn yún wèi shōu。
更阑望天宇,云净月如钩。gèng lán wàng tiān yǔ,yún jìng yuè rú gōu。
晓开读书窗,日光泼双眸。xiǎo kāi dú shū chuāng,rì guāng pō shuāng móu。
蔬饭羹一盂,起傍吾庐游。shū fàn gēng yī yú,qǐ bàng wú lú yóu。
一洗尘土昏,水竹清更幽。yī xǐ chén tǔ hūn,shuǐ zhú qīng gèng yōu。
问花无恙否,低面含娇羞。wèn huā wú yàng fǒu,dī miàn hán jiāo xiū。
验笋长几何,突角凌羊牛。yàn sǔn zhǎng jǐ hé,tū jiǎo líng yáng niú。
前日移新荷,常恐水盖头。qián rì yí xīn hé,cháng kǒng shuǐ gài tóu。
池边报平安,小叶三四浮。chí biān bào píng ān,xiǎo yè sān sì fú。
竹林叫钩辀,柳阴鸣栗留。zhú lín jiào gōu zhōu,liǔ yīn míng lì liú。
趁晴欲双飞,更着唤妇鸠。chèn qíng yù shuāng fēi,gèng zhe huàn fù jiū。
物适吾亦适,投筇思悠悠。wù shì wú yì shì,tóu qióng sī yōu yōu。
却归堂上坐,苍头献茶瓯。què guī táng shàng zuò,cāng tóu xiàn chá ōu。
儿声清且美,读书如泻油。ér shēng qīng qiě měi,dú shū rú xiè yóu。
静里无声乐,闲中不系舟。jìng lǐ wú shēng lè,xián zhōng bù xì zhōu。
不知腰金公,曾识此乐不。bù zhī yāo jīn gōng,céng shí cǐ lè bù。
我生微官缚,有如冠沐猴。wǒ shēng wēi guān fù,yǒu rú guān mù hóu。
长恐舍此去,永愧池上鸥。zhǎng kǒng shě cǐ qù,yǒng kuì chí shàng ōu。
9412345