古诗词

杨简

偶成其三

杨简

可惜有生都衮衮,如何终日只纷纷。kě xī yǒu shēng dōu gǔn gǔn,rú hé zhōng rì zhǐ fēn fēn。
满前妙景无人识,到处清音独我闻。mǎn qián miào jǐng wú rén shí,dào chù qīng yīn dú wǒ wén。

偶成其三

杨简

我吟诗处莺啼处,我起行时蝶舞时。wǒ yín shī chù yīng tí chù,wǒ qǐ xíng shí dié wǔ shí。
踏著此机何所似,陶然如醉又如痴。tà zhù cǐ jī hé suǒ shì,táo rán rú zuì yòu rú chī。

次韵吴机宜

杨简

十里松湖乘雁归,酒乡近处一惊飞。shí lǐ sōng hú chéng yàn guī,jiǔ xiāng jìn chù yī jīng fēi。
颇闻水月中泉石,笑我年来杖履稀。pǒ wén shuǐ yuè zhōng quán shí,xiào wǒ nián lái zhàng lǚ xī。

赠野牛

杨简

曾将大手挽恒河,引得龙来地起波。céng jiāng dà shǒu wǎn héng hé,yǐn dé lóng lái dì qǐ bō。
何待砚池藏滴水,工夫元不费揩磨。hé dài yàn chí cáng dī shuǐ,gōng fū yuán bù fèi kāi mó。

明堂礼成诗

杨简

去腊陈三札,兹秋奉九筵。qù là chén sān zhá,zī qiū fèng jiǔ yán。
群英俱有赋,孤迹敢无篇。qún yīng jù yǒu fù,gū jì gǎn wú piān。
宗祀新隆礼,宸衷上格天。zōng sì xīn lóng lǐ,chén zhōng shàng gé tiān。
虚明融寂寞,大化合敷宣。xū míng róng jì mò,dà huà hé fū xuān。
近骇边烽急,前惊内寇连。jìn hài biān fēng jí,qián jīng nèi kòu lián。
鬼神虽默佑,刑政谨将然。guǐ shén suī mò yòu,xíng zhèng jǐn jiāng rán。
咸谓公私杂,希聆宰辅贤。xián wèi gōng sī zá,xī líng zǎi fǔ xián。
积深千万弊,任止二三年。jī shēn qiān wàn bì,rèn zhǐ èr sān nián。
苟且姑循旧,嗟咨亦屡传。gǒu qiě gū xún jiù,jiē zī yì lǚ chuán。
旱蝗难熟视,殍殣惨相联。hàn huáng nán shú shì,piǎo jìn cǎn xiāng lián。
寒后裘方索,薪间火已然。hán hòu qiú fāng suǒ,xīn jiān huǒ yǐ rán。
冕旒几咫尺,轩陛隔天渊。miǎn liú jǐ zhǐ chǐ,xuān bì gé tiān yuān。
善颂无谀语,愚衷有至虔。shàn sòng wú yú yǔ,yú zhōng yǒu zhì qián。
愿兢兢业业,安止出刚乾。yuàn jīng jīng yè yè,ān zhǐ chū gāng qián。

贺王使君其三

杨简

南风薰兮,于诞之辰兮。nán fēng xūn xī,yú dàn zhī chén xī。
何以寿之,有南山之椿兮。hé yǐ shòu zhī,yǒu nán shān zhī chūn xī。

题进月堂

杨简

我有一轮月,不圆又不缺。wǒ yǒu yī lún yuè,bù yuán yòu bù quē。
更无昼与夜,光耀常洞彻。gèng wú zhòu yǔ yè,guāng yào cháng dòng chè。
纵有蔀屋遮,亦莫之闲绝。zòng yǒu bù wū zhē,yì mò zhī xián jué。
将此以为烛,难作进退说。jiāng cǐ yǐ wèi zhú,nán zuò jìn tuì shuō。

内丹歌

杨简

某闻内丹不可见,不待施工自成炼。mǒu wén nèi dān bù kě jiàn,bù dài shī gōng zì chéng liàn。
羲皇以上几春秋,何啻千千万万转。xī huáng yǐ shàng jǐ chūn qiū,hé chì qiān qiān wàn wàn zhuǎn。
到今昼夜流光涌,金乌夜照广寒殿。dào jīn zhòu yè liú guāng yǒng,jīn wū yè zhào guǎng hán diàn。
馀辉散发缀碧落,稀稠纷纠珠玉溅。yú huī sàn fā zhuì bì luò,xī chóu fēn jiū zhū yù jiàn。
冲气祥精腾太虚,舒卷飞浮态累变。chōng qì xiáng jīng téng tài xū,shū juǎn fēi fú tài lèi biàn。
映空晓景绿拖蓝,错绮晚凝红染茜。yìng kōng xiǎo jǐng lǜ tuō lán,cuò qǐ wǎn níng hóng rǎn qiàn。
有时震响轰冥蒙,有时熠耀盘飞线。yǒu shí zhèn xiǎng hōng míng méng,yǒu shí yì yào pán fēi xiàn。
有时清润垂冰丝,有时忽舞琼花片。yǒu shí qīng rùn chuí bīng sī,yǒu shí hū wǔ qióng huā piàn。
其间秀结成山川,密木繁林飞鸟虫鱼次第现。qí jiān xiù jié chéng shān chuān,mì mù fán lín fēi niǎo chóng yú cì dì xiàn。
龙翔凤鸣宝藏兴,絪缊孕瑞生群英。lóng xiáng fèng míng bǎo cáng xīng,yīn yūn yùn ruì shēng qún yīng。
四明之麓鄞之曲,育神含和备五福。sì míng zhī lù yín zhī qū,yù shén hán hé bèi wǔ fú。
中有祥光两派明,内虚外应无不烛,能听能言能往复。zhōng yǒu xiáng guāng liǎng pài míng,nèi xū wài yīng wú bù zhú,néng tīng néng yán néng wǎng fù。
屈伸俯仰天然奇,不知手舞蹈与足。qū shēn fǔ yǎng tiān rán qí,bù zhī shǒu wǔ dǎo yǔ zú。
二十年前忽转移,蓦过慈川天宝山之西。èr shí nián qián hū zhuǎn yí,mò guò cí chuān tiān bǎo shān zhī xī。
翠微曲复烟霞深,变化游徙谁复知端倪。cuì wēi qū fù yān xiá shēn,biàn huà yóu xǐ shuí fù zhī duān ní。
石鱼楼阁云气低,比年往往暂此栖。shí yú lóu gé yún qì dī,bǐ nián wǎng wǎng zàn cǐ qī。
御风两渡浙河去,又寻归路从桃蹊。yù fēng liǎng dù zhè hé qù,yòu xún guī lù cóng táo qī。
桃源深处无人识,纵复经从当面迷。táo yuán shēn chù wú rén shí,zòng fù jīng cóng dāng miàn mí。
天实秘此丹,所见惟童颜。tiān shí mì cǐ dān,suǒ jiàn wéi tóng yán。
暂时一语露一班,不直知音又复还。zàn shí yī yǔ lù yī bān,bù zhí zhī yīn yòu fù hái。

登石鱼楼

杨简

楼栏倚碧空,绿树正摇风。lóu lán yǐ bì kōng,lǜ shù zhèng yáo fēng。
我独来从容,笑歌于其中。wǒ dú lái cóng róng,xiào gē yú qí zhōng。
微凉吹我衣,碧袂纱玲珑。wēi liáng chuī wǒ yī,bì mèi shā líng lóng。
诗成自长吟,宛转音和融。shī chéng zì zhǎng yín,wǎn zhuǎn yīn hé róng。
此意无人会,只许清风同。cǐ yì wú rén huì,zhǐ xǔ qīng fēng tóng。
亦许空间云,悠然西又东。yì xǔ kōng jiān yún,yōu rán xī yòu dōng。
亦许林间禽,幽啭声无踪。yì xǔ lín jiān qín,yōu zhuàn shēng wú zōng。
亦许山间翁,笑语天机通。yì xǔ shān jiān wēng,xiào yǔ tiān jī tōng。
前山对我吟,突兀青重重。qián shān duì wǒ yín,tū wù qīng zhòng zhòng。
终日赓我歌,知音无瞽宗。zhōng rì gēng wǒ gē,zhī yīn wú gǔ zōng。
知音自古少,日月空临照。zhī yīn zì gǔ shǎo,rì yuè kōng lín zhào。
天地终不秘,造化今未了。tiān dì zhōng bù mì,zào huà jīn wèi le。

送黄文叔侍郎赴三山

杨简

某信人心即大道,先圣遗言兹可考。mǒu xìn rén xīn jí dà dào,xiān shèng yí yán zī kě kǎo。
心之精神是谓圣,诏告昭昭复皓皓。xīn zhī jīng shén shì wèi shèng,zhào gào zhāo zhāo fù hào hào。
如何后学尚滋疑,职由起意而支离。rú hé hòu xué shàng zī yí,zhí yóu qǐ yì ér zhī lí。
自此滥觞至滔襄,毋惑怀玉不自知。zì cǐ làn shāng zhì tāo xiāng,wú huò huái yù bù zì zhī。
何思何虑心思灵,不识不知洞光明。hé sī hé lǜ xīn sī líng,bù shí bù zhī dòng guāng míng。
意萌微动雪沾水,泯然无际澄且清。yì méng wēi dòng xuě zhān shuǐ,mǐn rán wú jì chéng qiě qīng。
侍郎日用所自有,总是本原非左右。shì láng rì yòng suǒ zì yǒu,zǒng shì běn yuán fēi zuǒ yòu。
举而措之于三山,的然民仰如父母。jǔ ér cuò zhī yú sān shān,de rán mín yǎng rú fù mǔ。
鉴明水止烛丝釐,变化云为奇复奇。jiàn míng shuǐ zhǐ zhú sī lí,biàn huà yún wèi qí fù qí。
斯妙可言不可思,矧可倾耳而听之。sī miào kě yán bù kě sī,shěn kě qīng ěr ér tīng zhī。
然而皋禹尚兢业,不作好恶生枝叶。rán ér gāo yǔ shàng jīng yè,bù zuò hǎo è shēng zhī yè。
圣贤相与告戒尚有斯,某也何敢不于侍郎之前献此诗。shèng xián xiāng yǔ gào jiè shàng yǒu sī,mǒu yě hé gǎn bù yú shì láng zhī qián xiàn cǐ shī。

丙子夏偶书其二

杨简

行年七十有六,随世名言则然。xíng nián qī shí yǒu liù,suí shì míng yán zé rán。
应酬衮衮万状,变化离坎坤乾。yīng chóu gǔn gǔn wàn zhuàng,biàn huà lí kǎn kūn qián。
人情曲折参错,动静多寡后先。rén qíng qū zhé cān cuò,dòng jìng duō guǎ hòu xiān。
孰有孰虚孰实,无高无下无边。shú yǒu shú xū shú shí,wú gāo wú xià wú biān。
清明靡所不照,一语不可措焉。qīng míng mí suǒ bù zhào,yī yǔ bù kě cuò yān。
先圣为是发愤忘食,某也何敢空度岁年。xiān shèng wèi shì fā fèn wàng shí,mǒu yě hé gǎn kōng dù suì nián。

偶作其一十一

杨简

有心切勿去钩玄,钩得玄来在外边。yǒu xīn qiè wù qù gōu xuán,gōu dé xuán lái zài wài biān。
何似罢休依本分,孝慈忠信乃天然。hé shì bà xiū yī běn fēn,xiào cí zhōng xìn nǎi tiān rán。
此天然处不亦妙,费尽思量却不到。cǐ tiān rán chù bù yì miào,fèi jǐn sī liàng què bù dào。
有时父召急趋前,不觉不知造渊奥。yǒu shí fù zhào jí qū qián,bù jué bù zhī zào yuān ào。
此时合勒承认状,从古痴顽何不晓。cǐ shí hé lēi chéng rèn zhuàng,cóng gǔ chī wán hé bù xiǎo。

偶作其一十一

杨简

道心非动静,学者何难易。dào xīn fēi dòng jìng,xué zhě hé nán yì。
痴云欲扫除,迅霆无异拟。chī yún yù sǎo chú,xùn tíng wú yì nǐ。
无妄而微疾,勿药斯有喜。wú wàng ér wēi jí,wù yào sī yǒu xǐ。
一轮秋月明,云为岂思虑。yī lún qiū yuè míng,yún wèi qǐ sī lǜ。
太极奚可图,可图非太极。tài jí xī kě tú,kě tú fēi tài jí。

偶作其一十一

杨简

矧复赘无极,哀哉可太息。shěn fù zhuì wú jí,āi zāi kě tài xī。
何不观古圣,一一已默识。hé bù guān gǔ shèng,yī yī yǐ mò shí。
胡为复作图,交扰而曲屈。hú wèi fù zuò tú,jiāo rǎo ér qū qū。
是孰知五行,五行皆妙质。shì shú zhī wǔ xíng,wǔ xíng jiē miào zhì。
不可离合论,浑浑体自一。bù kě lí hé lùn,hún hún tǐ zì yī。
安得孔子生,邪说俱荡涤。ān dé kǒng zi shēng,xié shuō jù dàng dí。
哀哉复哀哉,太息复太息。āi zāi fù āi zāi,tài xī fù tài xī。

乾道抚琴有作

杨简

萧萧指下生秋风,渐渐幽响飕寒空。xiāo xiāo zhǐ xià shēng qiū fēng,jiàn jiàn yōu xiǎng sōu hán kōng。
月明夜气清入骨,何处仙佩摇丁东。yuè míng yè qì qīng rù gǔ,hé chù xiān pèi yáo dīng dōng。
野鹤惊起舞,流水噎复鸣。yě hè jīng qǐ wǔ,liú shuǐ yē fù míng。
一唱三叹意未已,幽幽话出太古情。yī chàng sān tàn yì wèi yǐ,yōu yōu huà chū tài gǔ qíng。
龙吟虎啸遽神怪,千山万壑风雨晦。lóng yín hǔ xiào jù shén guài,qiān shān wàn hè fēng yǔ huì。
海涛震荡林木响,乱撒金盘冰雹碎。hǎi tāo zhèn dàng lín mù xiǎng,luàn sā jīn pán bīng báo suì。
和气回春阳,缥缈孤鸾翔。hé qì huí chūn yáng,piāo miǎo gū luán xiáng。
三江五湖烟水阔,波声飋飋鸣渔榔。sān jiāng wǔ hú yān shuǐ kuò,bō shēng sè sè míng yú láng。
悲猿临涧欲渡不敢渡,但闻涧下萧飒松风长。bēi yuán lín jiàn yù dù bù gǎn dù,dàn wén jiàn xià xiāo sà sōng fēng zhǎng。
闲云曳碧落,势去还回薄。xián yún yè bì luò,shì qù hái huí báo。
神仙恍惚无定所,微吟似欲止所作。shén xiān huǎng hū wú dìng suǒ,wēi yín shì yù zhǐ suǒ zuò。
御风一笑归蓬瀛,犹有馀音绕寥廓。yù fēng yī xiào guī péng yíng,yóu yǒu yú yīn rào liáo kuò。

丁丑偶书其一

杨简

新年七十七,是虚不是实。xīn nián qī shí qī,shì xū bù shì shí。
我心包太空,有无混然一。wǒ xīn bāo tài kōng,yǒu wú hùn rán yī。
比日腑脏作,示病而无疾。bǐ rì fǔ zàng zuò,shì bìng ér wú jí。
凭栏拱翠峰,可咏不可诘。píng lán gǒng cuì fēng,kě yǒng bù kě jí。

张时可惠示甲乙稿

杨简

凌晨带月上竹舆,荷君封送两卷书。líng chén dài yuè shàng zhú yú,hé jūn fēng sòng liǎng juǎn shū。
朦胧未省何文字,中道晓色来徐徐。méng lóng wèi shěng hé wén zì,zhōng dào xiǎo sè lái xú xú。
乃是约斋甲乙稿,惊喜遽读味新好。nǎi shì yuē zhāi jiǎ yǐ gǎo,jīng xǐ jù dú wèi xīn hǎo。
一篇一篇奇益奇,闲姿雅态云生岛。yī piān yī piān qí yì qí,xián zī yǎ tài yún shēng dǎo。
石泉竹月风萧萧,斗牛剑气秋空高。shí quán zhú yuè fēng xiāo xiāo,dòu niú jiàn qì qiū kōng gāo。
意度横出不可速,洒洒落落真诗豪。yì dù héng chū bù kě sù,sǎ sǎ luò luò zhēn shī háo。
殷勤厚意何以报,熟复谨藏永为好。yīn qín hòu yì hé yǐ bào,shú fù jǐn cáng yǒng wèi hǎo。
大雅不作继者谁,恐非少陵所可到。dà yǎ bù zuò jì zhě shuí,kǒng fēi shǎo líng suǒ kě dào。
君心自是思无邪,何假于中植奇葩。jūn xīn zì shì sī wú xié,hé jiǎ yú zhōng zhí qí pā。
男儿要当追配古圣贤,岂能更与凡卉争春华。nán ér yào dāng zhuī pèi gǔ shèng xián,qǐ néng gèng yǔ fán huì zhēng chūn huá。

奉檄往哭象山复会葬及归自金溪留宿本县仙乐观归而作是诗其二

杨简

道士清晨喜告余,昨朝膏露降濡濡。dào shì qīng chén xǐ gào yú,zuó cháo gāo lù jiàng rú rú。
夜来舆从留山观,此瑞端呈邑大夫。yè lái yú cóng liú shān guān,cǐ ruì duān chéng yì dà fū。
我闻之言半疑信,踏破晓光上孤峻。wǒ wén zhī yán bàn yí xìn,tà pò xiǎo guāng shàng gū jùn。
巍然古殿汉天师,水绕丹炉叶明润。wēi rán gǔ diàn hàn tiān shī,shuǐ rào dān lú yè míng rùn。
旁观复折取以前,连日祥应讵偶然。páng guān fù zhé qǔ yǐ qián,lián rì xiáng yīng jù ǒu rán。
我亦尝审甘如饴,是谁执此变化权。wǒ yì cháng shěn gān rú yí,shì shuí zhí cǐ biàn huà quán。
益信人心自灵妙,莫执人神定名号。yì xìn rén xīn zì líng miào,mò zhí rén shén dìng míng hào。
此机不动万象沈,此机一发靡不到。cǐ jī bù dòng wàn xiàng shěn,cǐ jī yī fā mí bù dào。
此机不属上下中,此机非西南北东。cǐ jī bù shǔ shàng xià zhōng,cǐ jī fēi xī nán běi dōng。
此机无远亦无近,此机至正而大公。cǐ jī wú yuǎn yì wú jìn,cǐ jī zhì zhèng ér dà gōng。
此机夫人之所有,何不自贵自善守。cǐ jī fū rén zhī suǒ yǒu,hé bù zì guì zì shàn shǒu。
寸善微萌天地知,小恶开元祸随后。cùn shàn wēi méng tiān dì zhī,xiǎo è kāi yuán huò suí hòu。
皇天无亲亦无常,愿言孜孜兢兢悠久而无疆。huáng tiān wú qīn yì wú cháng,yuàn yán zī zī jīng jīng yōu jiǔ ér wú jiāng。

伏蒙提举秘书郎中以留题县驿新篇封示恻隐惠爱之意自然著见可谓发情止义无愧古作道中不得即具申谢之仪夜还舍秉烛亟次崇韵庸见不敢虚辱大赐之诚非敢为文某惶恐敬上

杨简

我学如畎浍,纤流未距川。wǒ xué rú quǎn huì,xiān liú wèi jù chuān。
何如作难邑,衮衮膏火煎。hé rú zuò nán yì,gǔn gǔn gāo huǒ jiān。
学力未纯固,诚不能不迁。xué lì wèi chún gù,chéng bù néng bù qiān。
所丧逮寻丈,所补无尘涓。suǒ sàng dǎi xún zhàng,suǒ bǔ wú chén juān。
是则百炼金,无复畏巨燃。shì zé bǎi liàn jīn,wú fù wèi jù rán。
不闻曾氏子,兢兢而虔虔。bù wén céng shì zi,jīng jīng ér qián qián。
一贯融终始,虚明万虑捐。yī guàn róng zhōng shǐ,xū míng wàn lǜ juān。
此道甚简易,劳苦无禹胼。cǐ dào shén jiǎn yì,láo kǔ wú yǔ pián。
体妙用亦妙,扬州十万缠。tǐ miào yòng yì miào,yáng zhōu shí wàn chán。
不熟愧稊稗,未免世累挛。bù shú kuì tí bài,wèi miǎn shì lèi luán。
使者临旧治,盛礼修同年。shǐ zhě lín jiù zhì,shèng lǐ xiū tóng nián。
所道惟政事,握手意留连。suǒ dào wéi zhèng shì,wò shǒu yì liú lián。
车行眼偏瞩,粟畦暨麦阡。chē xíng yǎn piān zhǔ,sù qí jì mài qiān。
父老亟来迎,喜色津津然。fù lǎo jí lái yíng,xǐ sè jīn jīn rán。
我非当世才,亦复见谓贤。wǒ fēi dāng shì cái,yì fù jiàn wèi xián。
临违语益稠,不觉膝自前。lín wéi yǔ yì chóu,bù jué xī zì qián。
更愿所以谙,教我理婚田。gèng yuàn suǒ yǐ ān,jiào wǒ lǐ hūn tián。

偶成

杨简

中堂此景亦不恶,叠嶂穷林张翠幄。zhōng táng cǐ jǐng yì bù è,dié zhàng qióng lín zhāng cuì wò。
有时云气间出没,谁能绘画得此乐。yǒu shí yún qì jiān chū méi,shuí néng huì huà dé cǐ lè。
诗人如麻笔如椽,拟待索纸莫莫莫。shī rén rú má bǐ rú chuán,nǐ dài suǒ zhǐ mò mò mò。
孔子明目尚不见,枉费精神去摸索。kǒng zi míng mù shàng bù jiàn,wǎng fèi jīng shén qù mō suǒ。
9212345