古诗词

冯时行

早行

冯时行

马入寒林惊宿鸦,羸僮呵手怯霜华。mǎ rù hán lín jīng sù yā,léi tóng hē shǒu qiè shuāng huá。
已经残月路数里,知过安眠人几家。yǐ jīng cán yuè lù shù lǐ,zhī guò ān mián rén jǐ jiā。
呖呖晓乌天外唱,疏疏烟树岭头斜。lì lì xiǎo wū tiān wài chàng,shū shū yān shù lǐng tóu xié。
前程自谓明时近,不用孜孜苦叹嗟。qián chéng zì wèi míng shí jìn,bù yòng zī zī kǔ tàn jiē。

新居凿井饮之味殊清胜因成一首

冯时行

丹砂黄菊莫年须,清净玄功世恐无。dān shā huáng jú mò nián xū,qīng jìng xuán gōng shì kǒng wú。
千里长源开地脉,数篙寒影落金枢。qiān lǐ zhǎng yuán kāi dì mài,shù gāo hán yǐng luò jīn shū。
蛰龙雨气通沧海,丹凤秋风老碧梧。zhé lóng yǔ qì tōng cāng hǎi,dān fèng qiū fēng lǎo bì wú。
事业正应归鼎饪,更分清韵入冰壶。shì yè zhèng yīng guī dǐng rèn,gèng fēn qīng yùn rù bīng hú。

晓行得江字

冯时行

晴色招人步晓江,牙牙瘦石水淙淙。qíng sè zhāo rén bù xiǎo jiāng,yá yá shòu shí shuǐ cóng cóng。
断云作片元随伴,白鸟无群不著双。duàn yún zuò piàn yuán suí bàn,bái niǎo wú qún bù zhù shuāng。
净渚镜磨涵崛屼,飞涛云涌过艂艭。jìng zhǔ jìng mó hán jué wù,fēi tāo yún yǒng guò féng shuāng。
烟蓑雨笠吾将老,富贵心惭苦未降。yān suō yǔ lì wú jiāng lǎo,fù guì xīn cán kǔ wèi jiàng。

客丹棱天庆观夜坐

冯时行

家山千里秋风客,搔首夜深寒雨窗。jiā shān qiān lǐ qiū fēng kè,sāo shǒu yè shēn hán yǔ chuāng。
万古兴亡心一寸,孤灯明灭影成双。wàn gǔ xīng wáng xīn yī cùn,gū dēng míng miè yǐng chéng shuāng。
鬓边日月如飞鸟,眼底尘埃拟涨江。bìn biān rì yuè rú fēi niǎo,yǎn dǐ chén āi nǐ zhǎng jiāng。
高枕欲眠眠不稳,晓钟迢递发清撞。gāo zhěn yù mián mián bù wěn,xiǎo zhōng tiáo dì fā qīng zhuàng。

苦雨

冯时行

噎鸠唤雨恼秋魂,唾手笺天恨少文。yē jiū huàn yǔ nǎo qiū hún,tuò shǒu jiān tiān hèn shǎo wén。
卷去行云宜有主,放行飞海恐成群。juǎn qù xíng yún yí yǒu zhǔ,fàng xíng fēi hǎi kǒng chéng qún。
蒙蒙遮眼寻山远,点点送愁缘竹闻。méng méng zhē yǎn xún shān yuǎn,diǎn diǎn sòng chóu yuán zhú wén。
神女工夫遽如许,可能匝地洗妖氛。shén nǚ gōng fū jù rú xǔ,kě néng zā dì xǐ yāo fēn。

清明

冯时行

宝勒香轮簇柳阴,宦游清味独沉吟。bǎo lēi xiāng lún cù liǔ yīn,huàn yóu qīng wèi dú chén yín。
野云未散山头暗,春水初生岸脚深。yě yún wèi sàn shān tóu àn,chūn shuǐ chū shēng àn jiǎo shēn。
万里松涛寒食泪,十年萍梗故园心。wàn lǐ sōng tāo hán shí lèi,shí nián píng gěng gù yuán xīn。
狂风又卷残红去,飞落谁家无处寻。kuáng fēng yòu juǎn cán hóng qù,fēi luò shuí jiā wú chù xún。

思归

冯时行

安用区区五斗为,竹篱茅屋唤人归。ān yòng qū qū wǔ dòu wèi,zhú lí máo wū huàn rén guī。
闭门高卧不通客,倚树长吟懒系衣。bì mén gāo wò bù tōng kè,yǐ shù zhǎng yín lǎn xì yī。
秋稻水乾还筑圃,春蚕桑尽欲鸣机。qiū dào shuǐ qián hái zhù pǔ,chūn cán sāng jǐn yù míng jī。
山云野树吾家物,身瘦何妨道自肥。shān yún yě shù wú jiā wù,shēn shòu hé fáng dào zì féi。

和王祖文

冯时行

河东河北塞烟长,谁作今年一苇航。hé dōng hé běi sāi yān zhǎng,shuí zuò jīn nián yī wěi háng。
已见五龙思自奋,似闻两虎却相伤。yǐ jiàn wǔ lóng sī zì fèn,shì wén liǎng hǔ què xiāng shāng。
麟台君有青云路,蜗舍吾其白首郎。lín tái jūn yǒu qīng yún lù,wō shě wú qí bái shǒu láng。
忧国忧家连梦寐,端知不复有他肠。yōu guó yōu jiā lián mèng mèi,duān zhī bù fù yǒu tā cháng。

赠李西台

冯时行

潇湘浓碧浸青天,千里人家接楚田。xiāo xiāng nóng bì jìn qīng tiān,qiān lǐ rén jiā jiē chǔ tián。
惜别正当归雁后,相思无奈落花前。xī bié zhèng dāng guī yàn hòu,xiāng sī wú nài luò huā qián。
江楼闲上云藏树,野渡初回月满船。jiāng lóu xián shàng yún cáng shù,yě dù chū huí yuè mǎn chuán。
看著行春驱五马,丝丝垂柳拂长鞭。kàn zhù xíng chūn qū wǔ mǎ,sī sī chuí liǔ fú zhǎng biān。

索友人赓和

冯时行

诗债迟迟不见还,只缘草赋动天颜。shī zhài chí chí bù jiàn hái,zhǐ yuán cǎo fù dòng tiān yán。
一挥可但难加点,三复何消更索斑。yī huī kě dàn nán jiā diǎn,sān fù hé xiāo gèng suǒ bān。
馀力自知过我辈,新篇不合是君悭。yú lì zì zhī guò wǒ bèi,xīn piān bù hé shì jūn qiān。
风流来往无多日,肯与吾曹作两班。fēng liú lái wǎng wú duō rì,kěn yǔ wú cáo zuò liǎng bān。

送王公佩之泸

冯时行

炎薰五月只须臾,底事书生亦渡泸。yán xūn wǔ yuè zhǐ xū yú,dǐ shì shū shēng yì dù lú。
午影风凉槐系马,晓岑云白杖挑壶。wǔ yǐng fēng liáng huái xì mǎ,xiǎo cén yún bái zhàng tiāo hú。
见闻幽谷莺迁木,气类朝阳凤集梧。jiàn wén yōu gǔ yīng qiān mù,qì lèi cháo yáng fèng jí wú。
见说阿房曾有赋,声名速为诧东都。jiàn shuō ā fáng céng yǒu fù,shēng míng sù wèi chà dōng dōu。

送冯贯道赴行在二首

冯时行

路入丹霄起柂初,峡山晴色曙烟疏。lù rù dān xiāo qǐ yí chū,xiá shān qíng sè shǔ yān shū。
海深南斗临天阔,江合西川直帝居。hǎi shēn nán dòu lín tiān kuò,jiāng hé xī chuān zhí dì jū。
禁漏深寒参佩玉,御炉香暖散衣裾。jìn lòu shēn hán cān pèi yù,yù lú xiāng nuǎn sàn yī jū。
遥知三接承恩罢,日影参差转玉除。yáo zhī sān jiē chéng ēn bà,rì yǐng cān chà zhuǎn yù chú。

送冯贯道赴行在二首

冯时行

儒雅风流总不如,烝髦久合下旌车。rú yǎ fēng liú zǒng bù rú,zhēng máo jiǔ hé xià jīng chē。
黄堂报政瓜初及,宣室倾贤席已虚。huáng táng bào zhèng guā chū jí,xuān shì qīng xián xí yǐ xū。
楚树迎船春去尽,吴莲傍桨雨收馀。chǔ shù yíng chuán chūn qù jǐn,wú lián bàng jiǎng yǔ shōu yú。
留连物色题诗里,健步传呼有峻除。liú lián wù sè tí shī lǐ,jiàn bù chuán hū yǒu jùn chú。

雨中书事

冯时行

昨夜风吹茅苇纷,今朝急雨洗崖痕。zuó yè fēng chuī máo wěi fēn,jīn cháo jí yǔ xǐ yá hén。
山山霞没江喧枕,树树鸠鸣云到门。shān shān xiá méi jiāng xuān zhěn,shù shù jiū míng yún dào mén。
隐几真心开暝照,翻书老膝痹危蹲。yǐn jǐ zhēn xīn kāi míng zhào,fān shū lǎo xī bì wēi dūn。
山居染得疏慵病,无复功名皓首论。shān jū rǎn dé shū yōng bìng,wú fù gōng míng hào shǒu lùn。

谢杜合州送酒

冯时行

浦树江云晚杜门,史君书札问深村。pǔ shù jiāng yún wǎn dù mén,shǐ jūn shū zhá wèn shēn cūn。
忧愁彻骨妨诗律,赋咏开荒得酒樽。yōu chóu chè gǔ fáng shī lǜ,fù yǒng kāi huāng dé jiǔ zūn。
病肺可能供痛饮,濡唇亦足荷深恩。bìng fèi kě néng gōng tòng yǐn,rú chún yì zú hé shēn ēn。
呼儿擎出随藤杖,洗盏开尝坐竹根。hū ér qíng chū suí téng zhàng,xǐ zhǎn kāi cháng zuò zhú gēn。

眉僧晓岑仆未之识也持钵求施既辞以贫则愿丐一诗诗未暇作而三至门知嗜好可喜也因书长句四韵以赠

冯时行

门前剥啄遣儿应,客是平生不识僧。mén qián bō zhuó qiǎn ér yīng,kè shì píng shēng bù shí sēng。
檀施咄嗟贫未可,词场驰逐老犹能。tán shī duō jiē pín wèi kě,cí chǎng chí zhú lǎo yóu néng。
识凌风月收孤思,乞与云山伴曲肱。shí líng fēng yuè shōu gū sī,qǐ yǔ yún shān bàn qū gōng。
我亦从来惭绮语,休将此段拟传灯。wǒ yì cóng lái cán qǐ yǔ,xiū jiāng cǐ duàn nǐ chuán dēng。

和刘仲廉新年春望二首

冯时行

年于鬓发最相干,又作新正一再看。nián yú bìn fā zuì xiāng gàn,yòu zuò xīn zhèng yī zài kàn。
懒共燕泥烘午霁,吟随莺树涩朝寒。lǎn gòng yàn ní hōng wǔ jì,yín suí yīng shù sè cháo hán。
馀生已分千人后,燥吻犹须百榼乾。yú shēng yǐ fēn qiān rén hòu,zào wěn yóu xū bǎi kē qián。
愁绝向来飞舄伴,萧然形影若为欢。chóu jué xiàng lái fēi xì bàn,xiāo rán xíng yǐng ruò wèi huān。

和刘仲廉新年春望二首

冯时行

辟掠闲愁自不干,因春成老亦看看。pì lüè xián chóu zì bù gàn,yīn chūn chéng lǎo yì kàn kàn。
花枝本自能时样,燕子从前有岁寒。huā zhī běn zì néng shí yàng,yàn zi cóng qián yǒu suì hán。
酒著酡颜衰似健,杖扶沙步雨犹乾。jiǔ zhù tuó yán shuāi shì jiàn,zhàng fú shā bù yǔ yóu qián。
杜门何似频还往,藉绿簪红趁逐欢。dù mén hé shì pín hái wǎng,jí lǜ zān hóng chèn zhú huān。

送张卿赴西路宪

冯时行

不容巴国恋深仁,使节朝驰诏墨新。bù róng bā guó liàn shēn rén,shǐ jié cháo chí zhào mò xīn。
山水两川奇胜地,典刑三晋老成人。shān shuǐ liǎng chuān qí shèng dì,diǎn xíng sān jìn lǎo chéng rén。
使星正自临东井,卿月元来照紫宸。shǐ xīng zhèng zì lín dōng jǐng,qīng yuè yuán lái zhào zǐ chén。
自是皋陶多迈种,归毗舜德咏臣邻。zì shì gāo táo duō mài zhǒng,guī pí shùn dé yǒng chén lín。

九日邀郭信可登龙鹤山

冯时行

已脱青衫付酒家,请君含笑岸乌纱。yǐ tuō qīng shān fù jiǔ jiā,qǐng jūn hán xiào àn wū shā。
百年行见星星发,一醉须还岁岁花。bǎi nián xíng jiàn xīng xīng fā,yī zuì xū hái suì suì huā。
令甲许人休吏卒,峰峦邀客上烟霞。lìng jiǎ xǔ rén xiū lì zú,fēng luán yāo kè shàng yān xiá。
龙山故事依然在,莫把风流让孟嘉。lóng shān gù shì yī rán zài,mò bǎ fēng liú ràng mèng jiā。
2541234567»