古诗词

虞俦

谢昕公取送藏经

虞俦

足蹑经楼步步高,知公取送不辞劳。zú niè jīng lóu bù bù gāo,zhī gōng qǔ sòng bù cí láo。
他山佛会同携手,看放光明礼白毫。tā shān fú huì tóng xié shǒu,kàn fàng guāng míng lǐ bái háo。

慈氏院僧了通欲以常庵所书嵩明教尊僧篇付诸剞劂以永其传以广其流布居士欢喜因为说偈言

虞俦

明教宗风留纸上,常庵心法见毫端。míng jiào zōng fēng liú zhǐ shàng,cháng ān xīn fǎ jiàn háo duān。
若人于此能三省,成佛元来总一般。ruò rén yú cǐ néng sān shěng,chéng fú yuán lái zǒng yī bān。

自馀杭至都下终日雨随轿来但微细不能滂沱耳

虞俦

小臣安得雨随车,圣主仁心天地如。xiǎo chén ān dé yǔ suí chē,shèng zhǔ rén xīn tiān dì rú。
一念九重先感格,百神效职敢踌躇。yī niàn jiǔ zhòng xiān gǎn gé,bǎi shén xiào zhí gǎn chóu chú。

连日雨遂阻到草堂用前韵寄意

虞俦

草堂松竹着寒轻,晚岁相看益友生。cǎo táng sōng zhú zhe hán qīng,wǎn suì xiāng kàn yì yǒu shēng。
今雨不来增怅望,却烦钟鼓报晴声。jīn yǔ bù lái zēng chàng wàng,què fán zhōng gǔ bào qíng shēng。

伤春

虞俦

一见花开一泪垂,花飞有底急风吹。yī jiàn huā kāi yī lèi chuí,huā fēi yǒu dǐ jí fēng chuī。
自从腊后梅花发,愁到牡丹开尽时。zì cóng là hòu méi huā fā,chóu dào mǔ dān kāi jǐn shí。

芙蓉盛开

虞俦

溪山明处开三径,松桂丛中擅一坡。xī shān míng chù kāi sān jìng,sōng guì cóng zhōng shàn yī pō。
天借缠头千丈锦,红云不尽绿云多。tiān jiè chán tóu qiān zhàng jǐn,hóng yún bù jǐn lǜ yún duō。

忆南坡芙蓉

虞俦

宦游木末搴芙蓉,只有埋头簿领丛。huàn yóu mù mò qiān fú róng,zhǐ yǒu mái tóu bù lǐng cóng。
怅望家山天样远,万枝相映落霞红。chàng wàng jiā shān tiān yàng yuǎn,wàn zhī xiāng yìng luò xiá hóng。

柿熟园夫不采可嘉

虞俦

飞鸣争啄赪虬卵,木杪斜阳几点鸦。fēi míng zhēng zhuó chēng qiú luǎn,mù miǎo xié yáng jǐ diǎn yā。
红叶堪书收拾取,不妨分付郑虔家。hóng yè kān shū shōu shí qǔ,bù fáng fēn fù zhèng qián jiā。

同兄弟小饮

虞俦

寒拥红炉酒味醇,杯盘罗列斗时新。hán yōng hóng lú jiǔ wèi chún,bēi pán luó liè dòu shí xīn。
却思三十年前味,只有盐齑是故人。què sī sān shí nián qián wèi,zhǐ yǒu yán jī shì gù rén。

以长庆集送潘接伴

虞俦

乐天长短三千首,唐室声名四百年。lè tiān zhǎng duǎn sān qiān shǒu,táng shì shēng míng sì bǎi nián。
大字正堪遮老眼,向来刻画恐无传。dà zì zhèng kān zhē lǎo yǎn,xiàng lái kè huà kǒng wú chuán。

余在吴门再刊此集

虞俦

妙处由来识者难,诗盟千载不应寒。miào chù yóu lái shí zhě nán,shī méng qiān zài bù yīng hán。
牙签缥帙重拈出,付与诗人仔细看。yá qiān piāo zhì zhòng niān chū,fù yǔ shī rén zǎi xì kàn。

试笔

虞俦

将军万里托封侯,太史何须叹滞留。jiāng jūn wàn lǐ tuō fēng hóu,tài shǐ hé xū tàn zhì liú。
骨相生来无燕颔,毛锥且复事蝇头。gǔ xiāng shēng lái wú yàn hàn,máo zhuī qiě fù shì yíng tóu。

闻爆竹

虞俦

惯凭诗酒弄光阴,秋月春花伴醉吟。guàn píng shī jiǔ nòng guāng yīn,qiū yuè chūn huā bàn zuì yín。
不觉年华成晚暮,一声爆竹忽惊心。bù jué nián huá chéng wǎn mù,yī shēng bào zhú hū jīng xīn。

郡驿阻雨

虞俦

狂澜公独障东川,忠力能回尺五天。kuáng lán gōng dú zhàng dōng chuān,zhōng lì néng huí chǐ wǔ tiān。
千骑出游应雨止,尚须灯下理残编。qiān qí chū yóu yīng yǔ zhǐ,shàng xū dēng xià lǐ cán biān。

数日官兵来拣军轿直拘还殆尽一出不可欲往见鲍倅汤倅如隔千里因以四绝叙情

虞俦

官拣羸兵教控弦,出门寸步即拘缠。guān jiǎn léi bīng jiào kòng xián,chū mén cùn bù jí jū chán。
蚤知行路难如此,游宦当初不著鞭。zǎo zhī xíng lù nán rú cǐ,yóu huàn dāng chū bù zhù biān。

数日官兵来拣军轿直拘还殆尽一出不可欲往见鲍倅汤倅如隔千里因以四绝叙情

虞俦

天寒东郭犹穿履,路涩西家不借驴。tiān hán dōng guō yóu chuān lǚ,lù sè xī jiā bù jiè lǘ。
近日外间风色恶,不如闭户且观书。jìn rì wài jiān fēng sè è,bù rú bì hù qiě guān shū。

数日官兵来拣军轿直拘还殆尽一出不可欲往见鲍倅汤倅如隔千里因以四绝叙情

虞俦

在陈晚矣叹归欤,似觉年来气味疏。zài chén wǎn yǐ tàn guī yú,shì jué nián lái qì wèi shū。
有饭不嫌长脱粟,无车那说更求鱼。yǒu fàn bù xián zhǎng tuō sù,wú chē nà shuō gèng qiú yú。

数日官兵来拣军轿直拘还殆尽一出不可欲往见鲍倅汤倅如隔千里因以四绝叙情

虞俦

不惜顽躯走路尘,只愁徒步长官嗔。bù xī wán qū zǒu lù chén,zhǐ chóu tú bù zhǎng guān chēn。
何时竹杖芒鞋去,还我江山自在身。hé shí zhú zhàng máng xié qù,hái wǒ jiāng shān zì zài shēn。

再和

虞俦

不到兰扉月又弦,思君无奈寸心缠。bù dào lán fēi yuè yòu xián,sī jūn wú nài cùn xīn chán。
今时乃有晏平仲,甘愿亲身为执鞭。jīn shí nǎi yǒu yàn píng zhòng,gān yuàn qīn shēn wèi zhí biān。

再和

虞俦

宦路半生真跛鳖,词场末技止蹄驴。huàn lù bàn shēng zhēn bǒ biē,cí chǎng mò jì zhǐ tí lǘ。
南山纵自能招隐,北阙如何不上书。nán shān zòng zì néng zhāo yǐn,běi quē rú hé bù shàng shū。