古诗词

虞俦

偕簿尉过石照山祷雨

虞俦

百箔蚕丝麦有秋,田家此乐最闲幽。bǎi bó cán sī mài yǒu qiū,tián jiā cǐ lè zuì xián yōu。
蓱号莫败西成好,里社溪毛或可羞。píng hào mò bài xī chéng hǎo,lǐ shè xī máo huò kě xiū。

二绝句

虞俦

问龙乞水龙何惜,纵令一雨才涓滴。wèn lóng qǐ shuǐ lóng hé xī,zòng lìng yī yǔ cái juān dī。
但愿群公坐庙堂,且与庆元调玉历。dàn yuàn qún gōng zuò miào táng,qiě yǔ qìng yuán diào yù lì。

二绝句

虞俦

山石崎岖路觉遥,望中天目得能高。shān shí qí qū lù jué yáo,wàng zhōng tiān mù dé néng gāo。
洞霄双径无缘到,从事何妨我独劳。dòng xiāo shuāng jìng wú yuán dào,cóng shì hé fáng wǒ dú láo。

十五日看梅花上雪销已尽

虞俦

问讯春风笑语温,轩眉花柳自村村。wèn xùn chūn fēng xiào yǔ wēn,xuān méi huā liǔ zì cūn cūn。
月娥不肯空归去,先为梅花洗睡昏。yuè é bù kěn kōng guī qù,xiān wèi méi huā xǐ shuì hūn。

十五日看梅花上雪销已尽

虞俦

素面青娥月里回,舞阑香汗粉融腮。sù miàn qīng é yuè lǐ huí,wǔ lán xiāng hàn fěn róng sāi。
洗妆懒趁霜钟早,直待扶桑金镜开。xǐ zhuāng lǎn chèn shuāng zhōng zǎo,zhí dài fú sāng jīn jìng kāi。

和人紫笑花

虞俦

绀苞紫晕别家春,不属东君自宠珍。gàn bāo zǐ yūn bié jiā chūn,bù shǔ dōng jūn zì chǒng zhēn。
丈室维摩元不病,何妨时有散花人。zhàng shì wéi mó yuán bù bìng,hé fáng shí yǒu sàn huā rén。

和汉老弟夜雨诗

虞俦

蜡纸灯笼云母轻,近来勾我睡魂生。là zhǐ dēng lóng yún mǔ qīng,jìn lái gōu wǒ shuì hún shēng。
醒来骤听空阶雨,疑是糟床压酒声。xǐng lái zhòu tīng kōng jiē yǔ,yí shì zāo chuáng yā jiǔ shēng。

和汉老弟夜雨诗

虞俦

眼看世事一毫轻,莫把浮名绊此身。yǎn kàn shì shì yī háo qīng,mò bǎ fú míng bàn cǐ shēn。
却笑彭城风雨夜,枉教松竹作离声。què xiào péng chéng fēng yǔ yè,wǎng jiào sōng zhú zuò lí shēng。

和汉老弟夜雨诗

虞俦

掩卷支颐万虑轻,家风元是鲁儒生。yǎn juǎn zhī yí wàn lǜ qīng,jiā fēng yuán shì lǔ rú shēng。
短檠已入秋堂露,对榻犹便夜雨声。duǎn qíng yǐ rù qiū táng lù,duì tà yóu biàn yè yǔ shēng。

和汉老弟夜雨诗

虞俦

雨催诗兴笔头轻,饭颗休嘲太瘦生。yǔ cuī shī xīng bǐ tóu qīng,fàn kē xiū cháo tài shòu shēng。
华动淋漓清夜酌,竹分潇洒暮檐声。huá dòng lín lí qīng yè zhuó,zhú fēn xiāo sǎ mù yán shēng。

和汉老弟夜雨诗

虞俦

纷纷万事醉中轻,金石论交仗曲生。fēn fēn wàn shì zuì zhōng qīng,jīn shí lùn jiāo zhàng qū shēng。
鼓吹纵无蛙两部,欢呼时和隔墙声。gǔ chuī zòng wú wā liǎng bù,huān hū shí hé gé qiáng shēng。

次日出山又雨

虞俦

一夜龙池霹雳飞,万山连雨出重围。yī yè lóng chí pī lì fēi,wàn shān lián yǔ chū zhòng wéi。
莫愁随步冲泥滑,且得馀凉送我归。mò chóu suí bù chōng ní huá,qiě dé yú liáng sòng wǒ guī。

和汉老弟雪中对梅

虞俦

雪样清虚玉样温,桃花粗丑杏花村。xuě yàng qīng xū yù yàng wēn,táo huā cū chǒu xìng huā cūn。
可能腊月头开尽,却恐春风眼见昏。kě néng là yuè tóu kāi jǐn,què kǒng chūn fēng yǎn jiàn hūn。

和汉老弟雪中对梅

虞俦

雀抱寒柯窗弄影,鸾窥清沼粉匀腮。què bào hán kē chuāng nòng yǐng,luán kuī qīng zhǎo fěn yún sāi。
年来怀抱浑关锁,为尔眉头得好开。nián lái huái bào hún guān suǒ,wèi ěr méi tóu dé hǎo kāi。

和汉老弟雪中对梅

虞俦

青女催装试手温,云移步障到江村。qīng nǚ cuī zhuāng shì shǒu wēn,yún yí bù zhàng dào jiāng cūn。
盈盈欲露含羞态,便面还教月敛昏。yíng yíng yù lù hán xiū tài,biàn miàn hái jiào yuè liǎn hūn。

和汉老弟雪中对梅

虞俦

舞翻绿羽双垂带,酒引红鳞半晕腮。wǔ fān lǜ yǔ shuāng chuí dài,jiǔ yǐn hóng lín bàn yūn sāi。
却是月娥憎独步,故教瑞叶一时开。què shì yuè é zēng dú bù,gù jiào ruì yè yī shí kāi。

和汉老弟雪中对梅

虞俦

巧为诗翁一笑温,白沙翠竹暮江村。qiǎo wèi shī wēng yī xiào wēn,bái shā cuì zhú mù jiāng cūn。
天怜孤秀教松伴,一爱清香洗枣昏。tiān lián gū xiù jiào sōng bàn,yī ài qīng xiāng xǐ zǎo hūn。

和汉老弟雪中对梅

虞俦

先春破白风回面,半夏传黄雨著腮。xiān chūn pò bái fēng huí miàn,bàn xià chuán huáng yǔ zhù sāi。
俯仰年华共流转,不愁无酒且颜开。fǔ yǎng nián huá gòng liú zhuǎn,bù chóu wú jiǔ qiě yán kāi。

仲南直学太夫人尊寿八十一适与余老人同庚至寿日以绿橘眉寿春为寿小诗代简

虞俦

洞庭霜橘遣分珍,以侑西山眉寿春。dòng tíng shuāng jú qiǎn fēn zhēn,yǐ yòu xī shān méi shòu chūn。
此日吾亲应念我,请君归遗太夫人。cǐ rì wú qīn yīng niàn wǒ,qǐng jūn guī yí tài fū rén。

鱼袋山

虞俦

山名鱼袋不寻常,正在西茔水口傍。shān míng yú dài bù xún cháng,zhèng zài xī yíng shuǐ kǒu bàng。
往日先君亲指似,果然紫绶印金章。wǎng rì xiān jūn qīn zhǐ shì,guǒ rán zǐ shòu yìn jīn zhāng。