古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
上张安抚
宋
:
唐庚
一剑纵横敌万夫,少年功业负雄图。
yī jiàn zòng héng dí wàn fū,shǎo nián gōng yè fù xióng tú。
时平不佩将军印,任重来分刺史符。
shí píng bù pèi jiāng jūn yìn,rèn zhòng lái fēn cì shǐ fú。
膝上细弦调雅操,塞前蛮栅长平芜。
xī shàng xì xián diào yǎ cāo,sāi qián mán zhà zhǎng píng wú。
自惭子美诗才少,难咏花卿绝世无。
zì cán zi měi shī cái shǎo,nán yǒng huā qīng jué shì wú。
AI赏析
次勉翁送客韵
宋
:
唐庚
仕宦方夸四十强,江山那复恋苍茫。
shì huàn fāng kuā sì shí qiáng,jiāng shān nà fù liàn cāng máng。
征鞍过我横春色,别酒斟君釂野芳。
zhēng ān guò wǒ héng chūn sè,bié jiǔ zhēn jūn jiào yě fāng。
青史功名时执手,红尘岐路一愁肠。
qīng shǐ gōng míng shí zhí shǒu,hóng chén qí lù yī chóu cháng。
神锥可是藏锋物,要使儿曹看脱囊。
shén zhuī kě shì cáng fēng wù,yào shǐ ér cáo kàn tuō náng。
AI赏析
栖禅暮归书所见二绝
宋
:
唐庚
【其一】
雨在时时黑,春归处处青。
yǔ zài shí shí hēi,chūn guī chù chù qīng。
山回失小寺,湖尽得孤亭。
shān huí shī xiǎo sì,hú jǐn dé gū tíng。
【其二】
春着湖烟腻,晴摇野水光。
chūn zhe hú yān nì,qíng yáo yě shuǐ guāng。
草青仍过雨,山紫更斜阳。
cǎo qīng réng guò yǔ,shān zǐ gèng xié yáng。
AI赏析
春日五言二首
宋
:
唐庚
啼禽通梦寐,芳草过比邻。
tí qín tōng mèng mèi,fāng cǎo guò bǐ lín。
暖逼花期促,愁牵酒量伸。
nuǎn bī huā qī cù,chóu qiān jiǔ liàng shēn。
AI赏析
春日五言二首
宋
:
唐庚
去就惭云雁,浮沉羡海鸥。
qù jiù cán yún yàn,fú chén xiàn hǎi ōu。
妄心花片落,豪气柳枝柔。
wàng xīn huā piàn luò,háo qì liǔ zhī róu。
AI赏析
棕花
宋
:
唐庚
斫破夜叉头,取出仙人掌。
zhuó pò yè chā tóu,qǔ chū xiān rén zhǎng。
鲛人满腹珠,鮰鱼新出网。
jiāo rén mǎn fù zhū,huí yú xīn chū wǎng。
AI赏析
闺怨
宋
:
唐庚
芳草绕池绿,天涯人未归。
fāng cǎo rào chí lǜ,tiān yá rén wèi guī。
春来更消瘦,浑欲不胜衣。
chūn lái gèng xiāo shòu,hún yù bù shèng yī。
AI赏析
渡沔
宋
:
唐庚
鹤归辽海悲人世,猿入巴山叫月明。
hè guī liáo hǎi bēi rén shì,yuán rù bā shān jiào yuè míng。
惟有沙虫今好在,往来休并水边行。
wéi yǒu shā chóng jīn hǎo zài,wǎng lái xiū bìng shuǐ biān xíng。
AI赏析
鸭步
宋
:
唐庚
伏波江面莹如磨,忽尔崩腾作沸涡。
fú bō jiāng miàn yíng rú mó,hū ěr bēng téng zuò fèi wō。
横笛未终平似板,此中端有万蛟鼍。
héng dí wèi zhōng píng shì bǎn,cǐ zhōng duān yǒu wàn jiāo tuó。
AI赏析
到罗浮始识秧马
宋
:
唐庚
拟向明时受一廛,著鞭尝恐老农先。
nǐ xiàng míng shí shòu yī chán,zhù biān cháng kǒng lǎo nóng xiān。
行藏已问吾家举,从此驰君四十年。
xíng cáng yǐ wèn wú jiā jǔ,cóng cǐ chí jūn sì shí nián。
AI赏析
登栖禅山
宋
:
唐庚
海雨山烟拨不开,眼前遮定望乡台。
hǎi yǔ shān yān bō bù kāi,yǎn qián zhē dìng wàng xiāng tái。
如何借得维摩手,断取西南故国来。
rú hé jiè dé wéi mó shǒu,duàn qǔ xī nán gù guó lái。
AI赏析
白鹭
宋
:
唐庚
说与门前白鹭群,也宜从此断知闻。
shuō yǔ mén qián bái lù qún,yě yí cóng cǐ duàn zhī wén。
诸公有意除钩党,甲乙推求恐到君。
zhū gōng yǒu yì chú gōu dǎng,jiǎ yǐ tuī qiú kǒng dào jūn。
AI赏析
跋道德经
宋
:
唐庚
斗智饶君三十里,著书还我五千言。
dòu zhì ráo jūn sān shí lǐ,zhù shū hái wǒ wǔ qiān yán。
只将得一观天下,约法刘公已太繁。
zhǐ jiāng dé yī guān tiān xià,yuē fǎ liú gōng yǐ tài fán。
AI赏析
即事三首
宋
:
唐庚
归心急似陇头水,华发多于岭上梅。
guī xīn jí shì lǒng tóu shuǐ,huá fā duō yú lǐng shàng méi。
正是尧朝犹落此,当时湘浦亦宜哉。
zhèng shì yáo cháo yóu luò cǐ,dāng shí xiāng pǔ yì yí zāi。
AI赏析
即事三首
宋
:
唐庚
还家久近书难写,破屋阴晴榻屡移。
hái jiā jiǔ jìn shū nán xiě,pò wū yīn qíng tà lǚ yí。
吾道非耶来旷野,人生乐尔复何时。
wú dào fēi yé lái kuàng yě,rén shēng lè ěr fù hé shí。
AI赏析
即事三首
宋
:
唐庚
案头行扫尘随起,窗眼才封雨又梢。
àn tóu xíng sǎo chén suí qǐ,chuāng yǎn cái fēng yǔ yòu shāo。
更力穷空沽白饼,莫将疲苶斗黄茅。
gèng lì qióng kōng gū bái bǐng,mò jiāng pí nié dòu huáng máo。
AI赏析
遣兴二首
宋
:
唐庚
僧寺借经便大字,邻墙唤酒及新篘。
sēng sì jiè jīng biàn dà zì,lín qiáng huàn jiǔ jí xīn chōu。
三年于此得其理,一饱已还非所求。
sān nián yú cǐ dé qí lǐ,yī bǎo yǐ hái fēi suǒ qiú。
AI赏析
遣兴二首
宋
:
唐庚
酒经自得非多学,诗律伤严近寡恩。
jiǔ jīng zì dé fēi duō xué,shī lǜ shāng yán jìn guǎ ēn。
田里歌呼无籍在,朝廷议论有司存。
tián lǐ gē hū wú jí zài,cháo tíng yì lùn yǒu sī cún。
AI赏析
舜祠
宋
:
唐庚
讴歌率土性之也,号泣旻天孝矣乎。
ōu gē lǜ tǔ xìng zhī yě,hào qì mín tiān xiào yǐ hū。
何惜扁舟系韶石,忆曾万里叫苍梧。
hé xī biǎn zhōu xì sháo shí,yì céng wàn lǐ jiào cāng wú。
AI赏析
腊岭戏书
宋
:
唐庚
上世有鞭能走石,今人无铎可驱山。
shàng shì yǒu biān néng zǒu shí,jīn rén wú duó kě qū shān。
一回凭膝一移足,老尽行人未老颜。
yī huí píng xī yī yí zú,lǎo jǐn xíng rén wèi lǎo yán。
AI赏析
总
190430
条
«
‹
9445
9446
9447
9448
9449
9450
9451
›
»