古诗词

谭勉翁诗章老夫所畏而以能问于不能此殊不可晓也愧而作诗

唐庚

高才乃尔信虚名,句法时来就考评。gāo cái nǎi ěr xìn xū míng,jù fǎ shí lái jiù kǎo píng。
投社得君真恶客,专门知我有先生。tóu shè dé jūn zhēn è kè,zhuān mén zhī wǒ yǒu xiān shēng。
文章已逼三都赋,行辈犹推四海兄。wén zhāng yǐ bī sān dōu fù,xíng bèi yóu tuī sì hǎi xiōng。
细看刘侯诗自好,不应便伏老弥明。xì kàn liú hóu shī zì hǎo,bù yīng biàn fú lǎo mí míng。

既以前韵赠勉翁复怀廷玉因次

唐庚

千金骏骨买虚名,骥老通衢价未评。qiān jīn jùn gǔ mǎi xū míng,jì lǎo tōng qú jià wèi píng。
逐去定知穷不死,向来元以句为生。zhú qù dìng zhī qióng bù sǐ,xiàng lái yuán yǐ jù wèi shēng。
东风又见莺朋友,北信难凭雁弟兄。dōng fēng yòu jiàn yīng péng yǒu,běi xìn nán píng yàn dì xiōng。
欲寄此怀惟有月,天涯分与故人明。yù jì cǐ huái wéi yǒu yuè,tiān yá fēn yǔ gù rén míng。

哀词二章

唐庚

云霄才业逝川东,学易年龄一梦中。yún xiāo cái yè shì chuān dōng,xué yì nián líng yī mèng zhōng。
春殿昔抽蟾桂绿,夜台今陨幕莲红。chūn diàn xī chōu chán guì lǜ,yè tái jīn yǔn mù lián hóng。
残章断槁尘埃满,别院疏帘笑语空。cán zhāng duàn gǎo chén āi mǎn,bié yuàn shū lián xiào yǔ kōng。
千古龟山原口墓,暝烟萧索白杨风。qiān gǔ guī shān yuán kǒu mù,míng yān xiāo suǒ bái yáng fēng。

哀词二章

唐庚

文章泮水动英游,玉殿腾名十四秋。wén zhāng pàn shuǐ dòng yīng yóu,yù diàn téng míng shí sì qiū。
莲幕未平台省志,薤歌潜引古原愁。lián mù wèi píng tái shěng zhì,xiè gē qián yǐn gǔ yuán chóu。
青云气义千金薄,绿绶恩纶一命休。qīng yún qì yì qiān jīn báo,lǜ shòu ēn lún yī mìng xiū。
科第不穷馀训在,凤毛森秀绍箕裘。kē dì bù qióng yú xùn zài,fèng máo sēn xiù shào jī qiú。

获蛮贼代主簿贺张安抚

唐庚

诏书频促马头东,更为边民缚狡童。zhào shū pín cù mǎ tóu dōng,gèng wèi biān mín fù jiǎo tóng。
三箭不烦仁贵手,七擒自得武侯功。sān jiàn bù fán rén guì shǒu,qī qín zì dé wǔ hóu gōng。
枭雏已去古巢冷,狼子不归秋穴空。xiāo chú yǐ qù gǔ cháo lěng,láng zi bù guī qiū xué kōng。
何用声名达朝听,恐妨辟谷伴乔松。hé yòng shēng míng dá cháo tīng,kǒng fáng pì gǔ bàn qiáo sōng。

述怀

唐庚

名字虽云系列曹,儒风门户只萧骚。míng zì suī yún xì liè cáo,rú fēng mén hù zhǐ xiāo sāo。
头颅自揣宜藏拙,指目何妨笑养高。tóu lú zì chuāi yí cáng zhuō,zhǐ mù hé fáng xiào yǎng gāo。
本以食贫来仰禄,岂于王事更辞劳。běn yǐ shí pín lái yǎng lù,qǐ yú wáng shì gèng cí láo。
老来精力堪惊叹,一纸文书辄数遭。lǎo lái jīng lì kān jīng tàn,yī zhǐ wén shū zhé shù zāo。

题春归亭

唐庚

沙际春光又是归,亭前景物故应奇。shā jì chūn guāng yòu shì guī,tíng qián jǐng wù gù yīng qí。
绿杨雅与清江称,残雪偏于碧嶂宜。lǜ yáng yǎ yǔ qīng jiāng chēng,cán xuě piān yú bì zhàng yí。
流水无凭何处去,东风有准不吾欺。liú shuǐ wú píng hé chù qù,dōng fēng yǒu zhǔn bù wú qī。
芳菲栏槛无穷兴,消得新愁入鬓丝。fāng fēi lán kǎn wú qióng xīng,xiāo dé xīn chóu rù bìn sī。

和程大夫荔枝

唐庚

家在岷峨饱荔枝,十年游宦但神驰。jiā zài mín é bǎo lì zhī,shí nián yóu huàn dàn shén chí。
侧生流咏今千载,入贡称珍彼一时。cè shēng liú yǒng jīn qiān zài,rù gòng chēng zhēn bǐ yī shí。
定自不将凡果比,如何偏与瘴烟宜。dìng zì bù jiāng fán guǒ bǐ,rú hé piān yǔ zhàng yān yí。
白头莫作江南客,辜负山中故友期。bái tóu mò zuò jiāng nán kè,gū fù shān zhōng gù yǒu qī。

俞和叔座上赋白鹿

唐庚

洞中于世本无求,一落人间几见秋。dòng zhōng yú shì běn wú qiú,yī luò rén jiān jǐ jiàn qiū。
和月看时迷濯濯,隔云听处认呦呦。hé yuè kàn shí mí zhuó zhuó,gé yún tīng chù rèn yōu yōu。
未容鹤客矜风韵,应许猿翁作品流。wèi róng hè kè jīn fēng yùn,yīng xǔ yuán wēng zuò pǐn liú。
莫把奇毛惊俗眼,恐妨归去旧山幽。mò bǎ qí máo jīng sú yǎn,kǒng fáng guī qù jiù shān yōu。

寓精道斋有感怀家山二首

唐庚

论兵作赋两匆匆,人事光阴转首空。lùn bīng zuò fù liǎng cōng cōng,rén shì guāng yīn zhuǎn shǒu kōng。
五夜梦飞山色里,一年秋在雨声中。wǔ yè mèng fēi shān sè lǐ,yī nián qiū zài yǔ shēng zhōng。
扬州骑鹤非无意,上蔡牵黄信此穷。yáng zhōu qí hè fēi wú yì,shàng cài qiān huáng xìn cǐ qióng。
幸有林泉未归去,欲将清兴问征鸿。xìng yǒu lín quán wèi guī qù,yù jiāng qīng xīng wèn zhēng hóng。

寓精道斋有感怀家山二首

唐庚

悠悠功业老堪怜,旧事凭谁可共论。yōu yōu gōng yè lǎo kān lián,jiù shì píng shuí kě gòng lùn。
直欲酒中赊快乐,尚能花里觅寒温。zhí yù jiǔ zhōng shē kuài lè,shàng néng huā lǐ mì hán wēn。
诗书误我成何事,岁月侵人不见痕。shī shū wù wǒ chéng hé shì,suì yuè qīn rén bù jiàn hén。
汾水年年秋雁到,庾郎何处不销魂。fén shuǐ nián nián qiū yàn dào,yǔ láng hé chù bù xiāo hún。

晚春寄友人二首

唐庚

眼底春愁恼杀侬,扬州往事旋成空。yǎn dǐ chūn chóu nǎo shā nóng,yáng zhōu wǎng shì xuán chéng kōng。
风流只合称狂客,衰飒何堪作病翁。fēng liú zhǐ hé chēng kuáng kè,shuāi sà hé kān zuò bìng wēng。
水国春深梅子雨,江天日暮鲤鱼风。shuǐ guó chūn shēn méi zi yǔ,jiāng tiān rì mù lǐ yú fēng。
何时执手同樽酒,收拾清欢笑语中。hé shí zhí shǒu tóng zūn jiǔ,shōu shí qīng huān xiào yǔ zhōng。

晚春寄友人二首

唐庚

满眼芜菁断送春,多情饶病两关身。mǎn yǎn wú jīng duàn sòng chūn,duō qíng ráo bìng liǎng guān shēn。
只知老去人心改,不觉愁来酒盏频。zhǐ zhī lǎo qù rén xīn gǎi,bù jué chóu lái jiǔ zhǎn pín。
霜鹘空拳知有命,溟鱼竭水恐伤神。shuāng gǔ kōng quán zhī yǒu mìng,míng yú jié shuǐ kǒng shāng shén。
丈夫出处端无据,犹欲辞家再入秦。zhàng fū chū chù duān wú jù,yóu yù cí jiā zài rù qín。

送苏教授赴阙

唐庚

三年泮水振洙风,俯接诸生屡改容。sān nián pàn shuǐ zhèn zhū fēng,fǔ jiē zhū shēng lǚ gǎi róng。
岭雾因时难隐豹,岩云有便得从龙。lǐng wù yīn shí nán yǐn bào,yán yún yǒu biàn dé cóng lóng。
久钦才调无双手,今喜声名达九重。jiǔ qīn cái diào wú shuāng shǒu,jīn xǐ shēng míng dá jiǔ zhòng。
拂袖汉阳休更问,丈夫事业出心胸。fú xiù hàn yáng xiū gèng wèn,zhàng fū shì yè chū xīn xiōng。

赠泸倅丘明善二首

唐庚

吴头楚尾秀山川,一分才华占得全。wú tóu chǔ wěi xiù shān chuān,yī fēn cái huá zhàn dé quán。
和气暖敷冬有日,清风寒压瘴无烟。hé qì nuǎn fū dōng yǒu rì,qīng fēng hán yā zhàng wú yān。
分麾共领南门钥,簪笔终归北阙天。fēn huī gòng lǐng nán mén yào,zān bǐ zhōng guī běi quē tiān。
寄语江阳夷落道,安排春织待新编。jì yǔ jiāng yáng yí luò dào,ān pái chūn zhī dài xīn biān。

赠泸倅丘明善二首

唐庚

可曾为客到江阳,塞上萧条断旅肠。kě céng wèi kè dào jiāng yáng,sāi shàng xiāo tiáo duàn lǚ cháng。
歌动竹枝终日楚,笛吹梅弄数声羌。gē dòng zhú zhī zhōng rì chǔ,dí chuī méi nòng shù shēng qiāng。
仰天太息偷衔愤,被发惊呼不为狂。yǎng tiān tài xī tōu xián fèn,bèi fā jīng hū bù wèi kuáng。
校尉自能青白眼,肯教牛尾一般黄。xiào wèi zì néng qīng bái yǎn,kěn jiào niú wěi yī bān huáng。

天宁节口号

唐庚

九曲昆渠换碧流,挺生英主间千秋。jiǔ qū kūn qú huàn bì liú,tǐng shēng yīng zhǔ jiān qiān qiū。
讴歌万国才归禹,损益三年便继周。ōu gē wàn guó cái guī yǔ,sǔn yì sān nián biàn jì zhōu。
南亩暗侵山色尽,西陲展到海边休。nán mǔ àn qīn shān sè jǐn,xī chuí zhǎn dào hǎi biān xiū。
不知谁是乘槎客,为采蟠桃荐冕旒。bù zhī shuí shì chéng chá kè,wèi cǎi pán táo jiàn miǎn liú。

书新堂

唐庚

叠茅重苇一堂新,设榻聊安簿领身。dié máo zhòng wěi yī táng xīn,shè tà liáo ān bù lǐng shēn。
落枕不知莺树晓,污书长苦燕泥春。luò zhěn bù zhī yīng shù xiǎo,wū shū zhǎng kǔ yàn ní chūn。
狱官何预青苗事,野意新便白葛巾。yù guān hé yù qīng miáo shì,yě yì xīn biàn bái gé jīn。
能向此间时得趣,何须分外拜车尘。néng xiàng cǐ jiān shí dé qù,hé xū fēn wài bài chē chén。

除夕感怀

唐庚

永漏侵春已数筹,地炉犹拥木绵裘。yǒng lòu qīn chūn yǐ shù chóu,dì lú yóu yōng mù mián qiú。
无心岂畏三尸诉,爱日还惊一岁休。wú xīn qǐ wèi sān shī sù,ài rì hái jīng yī suì xiū。
故国二千空醉眼,新年三十恰平头。gù guó èr qiān kōng zuì yǎn,xīn nián sān shí qià píng tóu。
光阴未用相敦迫,领取衰翁两鬓秋。guāng yīn wèi yòng xiāng dūn pò,lǐng qǔ shuāi wēng liǎng bìn qiū。

春日郊外

唐庚

城中未省有春光,城外榆槐已半黄。chéng zhōng wèi shěng yǒu chūn guāng,chéng wài yú huái yǐ bàn huáng。
山好更宜馀积雪,水生看欲倒垂杨。shān hǎo gèng yí yú jī xuě,shuǐ shēng kàn yù dào chuí yáng。
莺边日暖如人语,草际风来作药香。yīng biān rì nuǎn rú rén yǔ,cǎo jì fēng lái zuò yào xiāng。
疑此江头有佳句,为君寻取却茫茫。yí cǐ jiāng tóu yǒu jiā jù,wèi jūn xún qǔ què máng máng。