古诗词

送王观复交代

唐庚

文正活国手,颇恨见不及。wén zhèng huó guó shǒu,pǒ hèn jiàn bù jí。
宦游识其孙,想像高冠岌。huàn yóu shí qí sūn,xiǎng xiàng gāo guān jí。
岂但为交承,自是贤友执。qǐ dàn wèi jiāo chéng,zì shì xián yǒu zhí。
尤喜谈性命,微到鬼神泣。yóu xǐ tán xìng mìng,wēi dào guǐ shén qì。
吾曹饮沧海,百川资一吸。wú cáo yǐn cāng hǎi,bǎi chuān zī yī xī。
失脚沙土间,卷舌舐泥汁。shī jiǎo shā tǔ jiān,juǎn shé shì ní zhī。
焉依既云久,临别百忧集。yān yī jì yún jiǔ,lín bié bǎi yōu jí。
去去自护持,雨荷终不湿。qù qù zì hù chí,yǔ hé zhōng bù shī。

戏赠王推官诚中

唐庚

乃祖赋混成,津涯极深远。nǎi zǔ fù hùn chéng,jīn yá jí shēn yuǎn。
家学到诸郎,文字复清婉。jiā xué dào zhū láng,wén zì fù qīng wǎn。
今作劾鼠吏,于理诚未稳。jīn zuò hé shǔ lì,yú lǐ chéng wèi wěn。
怒草三千牍,驰驿奏龙衮。nù cǎo sān qiān dú,chí yì zòu lóng gǔn。
上问今安在,幕职补阆苑。shàng wèn jīn ān zài,mù zhí bǔ láng yuàn。
召赐数刻对,叹息相见晚。zhào cì shù kè duì,tàn xī xiāng jiàn wǎn。
纵未置青琐,亦应校黄本。zòng wèi zhì qīng suǒ,yì yīng xiào huáng běn。
九万里扶摇,忽若驰峻坂。jiǔ wàn lǐ fú yáo,hū ruò chí jùn bǎn。

送赵元思司法

唐庚

谁不从王事,夙夜独匪懈。shuí bù cóng wáng shì,sù yè dú fěi xiè。
休沐犹坐曹,伏日不归廨。xiū mù yóu zuò cáo,fú rì bù guī xiè。
平生熟大法,馀事工小楷。píng shēng shú dà fǎ,yú shì gōng xiǎo kǎi。
自称霹雳手,作县真癣疥。zì chēng pī lì shǒu,zuò xiàn zhēn xuǎn jiè。
董宣虽强项,临事中实骇。dǒng xuān suī qiáng xiàng,lín shì zhōng shí hài。
从君学吏礼,稍稍识起拜。cóng jūn xué lì lǐ,shāo shāo shí qǐ bài。
今当告别去,何以赠行迈。jīn dāng gào bié qù,hé yǐ zèng xíng mài。
二十罚自亲,此理须少戒。èr shí fá zì qīn,cǐ lǐ xū shǎo jiè。

送扈大夫端叟

唐庚

平生未识韩,不愿封万户。píng shēng wèi shí hán,bù yuàn fēng wàn hù。
方幸得依刘,未几公已去。fāng xìng dé yī liú,wèi jǐ gōng yǐ qù。
三年此留滞,一味惟忠恕。sān nián cǐ liú zhì,yī wèi wéi zhōng shù。
江水倒随人,剑岭横遮路。jiāng shuǐ dào suí rén,jiàn lǐng héng zhē lù。
那知黄门手,就写碧藓赋。nà zhī huáng mén shǒu,jiù xiě bì xiǎn fù。
空闻陇上儿,击块歌五裤。kōng wén lǒng shàng ér,jī kuài gē wǔ kù。

到任后寄家兄

唐庚

君子所就三,为食最为下。jūn zi suǒ jiù sān,wèi shí zuì wèi xià。
起家仰寸禄,此实下焉者。qǐ jiā yǎng cùn lù,cǐ shí xià yān zhě。
南山无敝庐,千里就官舍。nán shān wú bì lú,qiān lǐ jiù guān shě。
但使食有鱼,敢言曹乏马。dàn shǐ shí yǒu yú,gǎn yán cáo fá mǎ。
同寮皆故人,每事相假借。tóng liáo jiē gù rén,měi shì xiāng jiǎ jiè。
况复官长贤,醉归应不骂。kuàng fù guān zhǎng xián,zuì guī yīng bù mà。

送乡人下第归乡

唐庚

闭门诵书史,已读万卷破。bì mén sòng shū shǐ,yǐ dú wàn juǎn pò。
养气塞天地,不受一毫挫。yǎng qì sāi tiān dì,bù shòu yī háo cuò。
名声落空廓,踪迹长坎坷。míng shēng luò kōng kuò,zōng jì zhǎng kǎn kě。
尘埃相邂追,齿发嗟老大。chén āi xiāng xiè zhuī,chǐ fā jiē lǎo dà。
文章心未死,功业手犹唾。wén zhāng xīn wèi sǐ,gōng yè shǒu yóu tuò。
世事若循环,天理犹转磨。shì shì ruò xún huán,tiān lǐ yóu zhuǎn mó。
朝得暮或失,俯吊仰辄贺。cháo dé mù huò shī,fǔ diào yǎng zhé hè。
行见风云会,惊起南阳卧。xíng jiàn fēng yún huì,jīng qǐ nán yáng wò。

送赵安道下第归乡

唐庚

大官危,小官卑,君不得官君勿悲。dà guān wēi,xiǎo guān bēi,jūn bù dé guān jūn wù bēi。
君不见前日宰相今海涯,胡椒八百斛,流落知为谁。jūn bù jiàn qián rì zǎi xiāng jīn hǎi yá,hú jiāo bā bǎi hú,liú luò zhī wèi shuí。
又不见州县官,折腰事细儿。yòu bù jiàn zhōu xiàn guān,zhé yāo shì xì ér。
常忧一语不中治,敢对西山笏拄颐。cháng yōu yī yǔ bù zhōng zhì,gǎn duì xī shān hù zhǔ yí。
大官危,小官卑,君不得官君勿悲。dà guān wēi,xiǎo guān bēi,jūn bù dé guān jūn wù bēi。
愿君酒量如鸱夷,勿作瓶罂居井眉。yuàn jūn jiǔ liàng rú chī yí,wù zuò píng yīng jū jǐng méi。
与君赌取醉为期,明日乌帽风披披。yǔ jūn dǔ qǔ zuì wèi qī,míng rì wū mào fēng pī pī。

代先状寄孙熙叔

唐庚

畴昔告行迈,别酒月中把。chóu xī gào xíng mài,bié jiǔ yuè zhōng bǎ。
蹭蹬我已归,裴徊君尚且。cèng dēng wǒ yǐ guī,péi huái jūn shàng qiě。
相逢勿惊怪,已觉都幻假。xiāng féng wù jīng guài,yǐ jué dōu huàn jiǎ。
但当呼阿素,预遣置若下。dàn dāng hū ā sù,yù qiǎn zhì ruò xià。
略听诵灵光,未敢赋换马。lüè tīng sòng líng guāng,wèi gǎn fù huàn mǎ。
一醉洗尘埃,万事真土苴。yī zuì xǐ chén āi,wàn shì zhēn tǔ jū。

郡人献笋守以分饷郡

唐庚

坐稳膝生踝,凝尘罩蓝版。zuò wěn xī shēng huái,níng chén zhào lán bǎn。
出少颜面生,未熟城市眼。chū shǎo yán miàn shēng,wèi shú chéng shì yǎn。
争席人相忘,馈肉礼非简。zhēng xí rén xiāng wàng,kuì ròu lǐ fēi jiǎn。
本自无光彩,不必更埋铲。běn zì wú guāng cǎi,bù bì gèng mái chǎn。
自知吾免矣,置酒具瓶盏。zì zhī wú miǎn yǐ,zhì jiǔ jù píng zhǎn。
起舞属细君,相对一笑莞。qǐ wǔ shǔ xì jūn,xiāng duì yī xiào guǎn。

友人还乡有感

唐庚

饥乌哑哑枝上啼,秋风萧萧吹客衣。jī wū yǎ yǎ zhī shàng tí,qiū fēng xiāo xiāo chuī kè yī。
儒冠误身不得归,女痴妻寒病乳老。rú guān wù shēn bù dé guī,nǚ chī qī hán bìng rǔ lǎo。
归来聚首贫亦好,我固知之归不早。guī lái jù shǒu pín yì hǎo,wǒ gù zhī zhī guī bù zǎo。
束书十载游长安,一官远谢医卜贤。shù shū shí zài yóu zhǎng ān,yī guān yuǎn xiè yī bo xián。
托生长镵直可怜,今君别我还故里。tuō shēng zhǎng chán zhí kě lián,jīn jūn bié wǒ hái gù lǐ。
想见亲朋问所以,为言憔悴京尘里。xiǎng jiàn qīn péng wèn suǒ yǐ,wèi yán qiáo cuì jīng chén lǐ。

哀贤

唐庚

仁庙乃文考,裕陵真武王。rén miào nǎi wén kǎo,yù líng zhēn wǔ wáng。
先帝几于成,主上贤于康。xiān dì jǐ yú chéng,zhǔ shàng xián yú kāng。
时亦有二子,采薇登首阳。shí yì yǒu èr zi,cǎi wēi dēng shǒu yáng。
其一犹行歌,其一今云亡。qí yī yóu xíng gē,qí yī jīn yún wáng。
功在百世外,懦夫心胆张。gōng zài bǎi shì wài,nuò fū xīn dǎn zhāng。
齐侯但多马,名灭身未僵。qí hóu dàn duō mǎ,míng miè shēn wèi jiāng。

读邸报

唐庚

当今求多闻,取士到蓬荜。dāng jīn qiú duō wén,qǔ shì dào péng bì。
时时得新语,谁谓山县僻。shí shí dé xīn yǔ,shuí wèi shān xiàn pì。
昨日拜御史,今日除谏官。zuó rì bài yù shǐ,jīn rì chú jiàn guān。
立朝无负汉恩厚,论事不妨晁氏安。lì cháo wú fù hàn ēn hòu,lùn shì bù fáng cháo shì ān。
台省诸公登衮衮,闭门熟睡黄绸稳。tái shěng zhū gōng dēng gǔn gǔn,bì mén shú shuì huáng chóu wěn。

讯囚

唐庚

参军坐厅事,据案嚼齿牙。
引囚到庭下,囚口争喧哗。
参军气益振,声厉语更忉。
“自古官中财,一一民膏血。
为吏掌管钥,反窃以自私。
人不汝谁何,如摘颔下髭。
事老恶自彰,证佐日月明。
推穷见毛脉,那可口舌争。

有囚奋然出,请与参军辨。
“参军心如眼,有睫不自见。
参军在场屋,薄薄有声称。
只今作参军,几时得骞腾。
无功食国禄,去窃能几何。
上官乃容隐,曾不加谴诃。
囚今信有罪,参军宜揣分。
等是为贫计,何苦独相困。

参军噤无语,反顾吏卒嗟。
包裹琴与书,明日吾归休。

程使君生辰歌

唐庚

使君来分铜虎符,哺养百姓如哺雏。shǐ jūn lái fēn tóng hǔ fú,bǔ yǎng bǎi xìng rú bǔ chú。
设弧在旦人奔走,举首争为使君寿。shè hú zài dàn rén bēn zǒu,jǔ shǒu zhēng wèi shǐ jūn shòu。
但愿使君如乃翁,福德种种皆圆融。dàn yuàn shǐ jūn rú nǎi wēng,fú dé zhǒng zhǒng jiē yuán róng。
官至大中年九十,诸郎鸣玉左右立。guān zhì dà zhōng nián jiǔ shí,zhū láng míng yù zuǒ yòu lì。

寄杜蓬州

唐庚

阆中胜事不妨奇,旧来僻左人谁知。láng zhōng shèng shì bù fáng qí,jiù lái pì zuǒ rén shuí zhī。
只缘乃祖肠断句,名与江水东南驰。zhǐ yuán nǎi zǔ cháng duàn jù,míng yǔ jiāng shuǐ dōng nán chí。
阆人德之不敢忘,遗祠今在南山上。láng rén dé zhī bù gǎn wàng,yí cí jīn zài nán shān shàng。
壁间画得太瘦生,想是当年苦吟样。bì jiān huà dé tài shòu shēng,xiǎng shì dāng nián kǔ yín yàng。
寄将模本博新诗,为我落笔挥珠玑。jì jiāng mó běn bó xīn shī,wèi wǒ luò bǐ huī zhū jī。
君家自是个中脚,会道春从沙际归。jūn jiā zì shì gè zhōng jiǎo,huì dào chūn cóng shā jì guī。

中秋遇雨感怀呈世泽彦直

唐庚

初游东都年二十,清欢趁得中秋及。chū yóu dōng dōu nián èr shí,qīng huān chèn dé zhōng qiū jí。
高阳会中酒徒集,惠和坊里绣鞍入。gāo yáng huì zhōng jiǔ tú jí,huì hé fāng lǐ xiù ān rù。
蟹螯尝新左手执,鸡头未老搓玉粒。xiè áo cháng xīn zuǒ shǒu zhí,jī tóu wèi lǎo cuō yù lì。
杯行到手不待揖,明月清风供一吸。bēi xíng dào shǒu bù dài yī,míng yuè qīng fēng gōng yī xī。
缠头不惜倾箱给,倚赖决科如俯拾。chán tóu bù xī qīng xiāng gěi,yǐ lài jué kē rú fǔ shí。
谁知得官反拘絷,此景此欢那复缉。shuí zhī dé guān fǎn jū zhí,cǐ jǐng cǐ huān nà fù jī。
今岁中秋雨如泣,穷山牢落秋光湿。jīn suì zhōng qiū yǔ rú qì,qióng shān láo luò qiū guāng shī。
孤灯荧荧照书笈,屈指流年如箭急。gū dēng yíng yíng zhào shū jí,qū zhǐ liú nián rú jiàn jí。

通判苏君俞见和复次韵答之

唐庚

公才过人其倍十,词艺即今谁跂及。gōng cái guò rén qí bèi shí,cí yì jí jīn shuí qí jí。
万卷收藏富编集,诗人阃域称优入。wàn juǎn shōu cáng fù biān jí,shī rén kǔn yù chēng yōu rù。
西州书生学穿执,朅来东游为丝粒。xī zhōu shū shēng xué chuān zhí,qiè lái dōng yóu wèi sī lì。
十分折腰敢长揖,欲吐壮怀还自吸。shí fēn zhé yāo gǎn zhǎng yī,yù tǔ zhuàng huái hái zì xī。
朋从调笑斗捷给,狂言偶发难收拾。péng cóng diào xiào dòu jié gěi,kuáng yán ǒu fā nán shōu shí。
语意俳谐韵牵絷,不敢献公公密缉。yǔ yì pái xié yùn qiān zhí,bù gǎn xiàn gōng gōng mì jī。
报章大是鲛人泣,一一珠玑落圆湿。bào zhāng dà shì jiāo rén qì,yī yī zhū jī luò yuán shī。
自惭思竭如空笈,口吻悲吟知窘急。zì cán sī jié rú kōng jí,kǒu wěn bēi yín zhī jiǒng jí。

喜雨呈赵世泽

唐庚

去年雨多忧水潦,今年雨少忧枯槁。qù nián yǔ duō yōu shuǐ lǎo,jīn nián yǔ shǎo yōu kū gǎo。
都缘县政失中和,水旱年年勤父老。dōu yuán xiàn zhèng shī zhōng hé,shuǐ hàn nián nián qín fù lǎo。
前时云起雨欲落,夜半风来还一扫。qián shí yún qǐ yǔ yù luò,yè bàn fēng lái hái yī sǎo。
明朝引首望霄汉,屋上晨暾仍杲杲。míng cháo yǐn shǒu wàng xiāo hàn,wū shàng chén tūn réng gǎo gǎo。
赋输百万未破白,簿脚何缘得勾倒。fù shū bǎi wàn wèi pò bái,bù jiǎo hé yuán dé gōu dào。
上书自劾欲归去,老妇挽衣傍夺稿。shàng shū zì hé yù guī qù,lǎo fù wǎn yī bàng duó gǎo。
技穷往诉北山神,是夕沛然偿所祷。jì qióng wǎng sù běi shān shén,shì xī pèi rán cháng suǒ dǎo。
稻畦罢亚势已活,竹里萧疏声更好。dào qí bà yà shì yǐ huó,zhú lǐ xiāo shū shēng gèng hǎo。
故应神意闵孤拙,苟免岁中书下考。gù yīng shén yì mǐn gū zhuō,gǒu miǎn suì zhōng shū xià kǎo。
便安杵臼伺秋成,云子满田行可捣。biàn ān chǔ jiù cì qiū chéng,yún zi mǎn tián xíng kě dǎo。

蓬州杜使君洪道屡称我于诸公闻之愧甚赋诗答谢之

唐庚

去天一尺古蓬州,年来除守得胜流。qù tiān yī chǐ gǔ péng zhōu,nián lái chú shǒu dé shèng liú。
渠家本是城南杜,诗律贤我三千筹。qú jiā běn shì chéng nán dù,shī lǜ xián wǒ sān qiān chóu。
如此才高却解事,入眼人才皆可意。rú cǐ cái gāo què jiě shì,rù yǎn rén cái jiē kě yì。
他邑犹分刺史天,片言每为将军地。tā yì yóu fēn cì shǐ tiān,piàn yán měi wèi jiāng jūn dì。
故应怜我退无田,力相推挽令向前。gù yīng lián wǒ tuì wú tián,lì xiāng tuī wǎn lìng xiàng qián。
傍人闻说皆抚掌,竹竿那使鲇鱼缘。bàng rén wén shuō jiē fǔ zhǎng,zhú gān nà shǐ nián yú yuán。

嘲陆羽

唐庚

陆子作茶经,竟为茶所困。lù zi zuò chá jīng,jìng wèi chá suǒ kùn。
其中无所主,复著毁茶论。qí zhōng wú suǒ zhǔ,fù zhù huǐ chá lùn。
简贤傲长者,彼自愚不逊。jiǎn xián ào zhǎng zhě,bǐ zì yú bù xùn。
茶好固自若,于我有何恨。chá hǎo gù zì ruò,yú wǒ yǒu hé hèn。
便当脱野服,洗盏为一献。biàn dāng tuō yě fú,xǐ zhǎn wèi yī xiàn。
饮罢挈茶去,譬彼浇畦畹。yǐn bà qiè chá qù,pì bǐ jiāo qí wǎn。
君看祢正平,意气真能健。jūn kàn mí zhèng píng,yì qì zhēn néng jiàn。
达与不达人,何啻相千万。dá yǔ bù dá rén,hé chì xiāng qiān wàn。