古诗词

读秦纪

萧澥

筑了连云万里城,春风弦管醉中听。zhù le lián yún wàn lǐ chéng,chūn fēng xián guǎn zuì zhōng tīng。
凄凉六籍寒灰里,宿得咸阳火一星。qī liáng liù jí hán huī lǐ,sù dé xián yáng huǒ yī xīng。

读文君白头吟

萧澥

不顾此身轻夜驰,晚年吟苦亦奚为。bù gù cǐ shēn qīng yè chí,wǎn nián yín kǔ yì xī wèi。
从来簪折瓶沈事,已在双鬟暗合时。cóng lái zān zhé píng shěn shì,yǐ zài shuāng huán àn hé shí。

戏效玉台体

萧澥

薄幸抛人轻似梭,忆君还似恨君多。báo xìng pāo rén qīng shì suō,yì jūn hái shì hèn jūn duō。
此心至竟真相忆,到得恨时无奈何。cǐ xīn zhì jìng zhēn xiāng yì,dào dé hèn shí wú nài hé。

题东篱采菊图

萧澥

倒樽醉卧菊篱边,此段风流亦偶然。dào zūn zuì wò jú lí biān,cǐ duàn fēng liú yì ǒu rán。
要识先生独醒处,平生心事在寒泉。yào shí xiān shēng dú xǐng chù,píng shēng xīn shì zài hán quán。

江上冬日效石湖田园杂咏体

萧澥

溪落洲荒水半篙,枯杨两岸冷萧骚。xī luò zhōu huāng shuǐ bàn gāo,kū yáng liǎng àn lěng xiāo sāo。
田家预办来年事,加得陂头一丈高。tián jiā yù bàn lái nián shì,jiā dé bēi tóu yī zhàng gāo。

睡起

萧澥

屋外一蝉鸣树阴,矮窗睡起静沈沈。wū wài yī chán míng shù yīn,ǎi chuāng shuì qǐ jìng shěn shěn。
破衣半解斜阳里,扪得虱时多快心。pò yī bàn jiě xié yáng lǐ,mén dé shī shí duō kuài xīn。

雪晴

萧澥

一雪晓来旋放晴,瓦沟馀滴响中庭。yī xuě xiǎo lái xuán fàng qíng,wǎ gōu yú dī xiǎng zhōng tíng。
开窗已上三竿日,满岭松梢醉未醒。kāi chuāng yǐ shàng sān gān rì,mǎn lǐng sōng shāo zuì wèi xǐng。

绍定庚寅纪事

萧澥

民困饥寒为盗贼,却从乐处弄干戈。mín kùn jī hán wèi dào zéi,què cóng lè chù nòng gàn gē。
大都郡邑初轻视,不剪柔桑烦斧柯。dà dōu jùn yì chū qīng shì,bù jiǎn róu sāng fán fǔ kē。

绍定庚寅纪事

萧澥

稻粱平地寇难防,到处搬为塞上粮。dào liáng píng dì kòu nán fáng,dào chù bān wèi sāi shàng liáng。
路险林深多脱谷,东风绿偃满山秧。lù xiǎn lín shēn duō tuō gǔ,dōng fēng lǜ yǎn mǎn shān yāng。

绍定庚寅纪事

萧澥

桑柘原头绿正肥,巢林春燕引雏飞。sāng zhè yuán tóu lǜ zhèng féi,cháo lín chūn yàn yǐn chú fēi。
前村不复炊烟起,长是清明寒食时。qián cūn bù fù chuī yān qǐ,zhǎng shì qīng míng hán shí shí。

绍定庚寅纪事

萧澥

山花依旧发新丛,沟浍池塘水自通。shān huā yī jiù fā xīn cóng,gōu huì chí táng shuǐ zì tōng。
前日人家无间断,颓墙破灶草莱中。qián rì rén jiā wú jiān duàn,tuí qiáng pò zào cǎo lái zhōng。

绍定庚寅纪事

萧澥

风动绿林千里乱,星垂黑气万家灾。fēng dòng lǜ lín qiān lǐ luàn,xīng chuí hēi qì wàn jiā zāi。
可怜堕在如今劫,人祸天刑先后来。kě lián duò zài rú jīn jié,rén huò tiān xíng xiān hòu lái。

寇中逃山

萧澥

三三两两伏茅茨,有事难言只自知。sān sān liǎng liǎng fú máo cí,yǒu shì nán yán zhǐ zì zhī。
心破胆寒无处著,风枝露叶亦惊疑。xīn pò dǎn hán wú chù zhù,fēng zhī lù yè yì jīng yí。

寇中逃山

萧澥

才入林峦屏迹时,此身自幸少人知。cái rù lín luán píng jì shí,cǐ shēn zì xìng shǎo rén zhī。
婴孩底苦不解事,偏是怕时方始啼。yīng hái dǐ kǔ bù jiě shì,piān shì pà shí fāng shǐ tí。

度九曲岭

萧澥

崎岖石径起江滨,寸步登天苦瘦身。qí qū shí jìng qǐ jiāng bīn,cùn bù dēng tiān kǔ shòu shēn。
行到三叉开路口,更从隔岭问樵人。xíng dào sān chā kāi lù kǒu,gèng cóng gé lǐng wèn qiáo rén。

客中月夜

萧澥

茅柴白白两三杯,客里情怀旋旋开。máo chái bái bái liǎng sān bēi,kè lǐ qíng huái xuán xuán kāi。
正喜江头风月好,却缘风月又愁来。zhèng xǐ jiāng tóu fēng yuè hǎo,què yuán fēng yuè yòu chóu lái。

题或林尼院壁

萧澥

剪剪香云翠影寒,更无红粉旧时痕。jiǎn jiǎn xiāng yún cuì yǐng hán,gèng wú hóng fěn jiù shí hén。
只因曾悟桃花偈,闲却春风梦几番。zhǐ yīn céng wù táo huā jì,xián què chūn fēng mèng jǐ fān。

题壶

萧澥

望断碧云无白衣,一春长是独醒时。wàng duàn bì yún wú bái yī,yī chūn zhǎng shì dú xǐng shí。
烦君卷舌东风里,休劝饥人食肉糜。fán jūn juǎn shé dōng fēng lǐ,xiū quàn jī rén shí ròu mí。

常山舟中

萧澥

两岸人家峙两楼,中间一水过行舟。liǎng àn rén jiā zhì liǎng lóu,zhōng jiān yī shuǐ guò xíng zhōu。
倚篷碎擘桃花片,乱掷江心试急流。yǐ péng suì bāi táo huā piàn,luàn zhì jiāng xīn shì jí liú。

还安舟中

萧澥

乱蝉鸣咽夕阳天,杨柳阴中几客船。luàn chán míng yàn xī yáng tiān,yáng liǔ yīn zhōng jǐ kè chuán。
岸下长江流浩浩,谁知岸上有乾田。àn xià zhǎng jiāng liú hào hào,shuí zhī àn shàng yǒu qián tián。