古诗词

过东平悼曾英甫

萧澥

前时来客此山居,同醉梅边酒几壶。qián shí lái kè cǐ shān jū,tóng zuì méi biān jiǔ jǐ hú。
不道后来成死别,影堂吟落一灯孤。bù dào hòu lái chéng sǐ bié,yǐng táng yín luò yī dēng gū。

韶口山家

萧澥

茅屋一区山四围,门前蓣圃带茭池。máo wū yī qū shān sì wéi,mén qián yù pǔ dài jiāo chí。
儿童似骇儒衣到,两两三三壁缝窥。ér tóng shì hài rú yī dào,liǎng liǎng sān sān bì fèng kuī。

避乱山家

萧澥

野人生长在高山,道路崎岖轻往还。yě rén shēng zhǎng zài gāo shān,dào lù qí qū qīng wǎng hái。
长是五更炊未熟,已笼鸡鸭送林间。zhǎng shì wǔ gèng chuī wèi shú,yǐ lóng jī yā sòng lín jiān。

避乱山家

萧澥

深村林麓冷飕飕,满眼风光总是愁。shēn cūn lín lù lěng sōu sōu,mǎn yǎn fēng guāng zǒng shì chóu。
日月羡渠双喜鹊,自跳自掷树梢头。rì yuè xiàn qú shuāng xǐ què,zì tiào zì zhì shù shāo tóu。

写乐府昭君怨后

萧澥

古今题品几词人,莫怨边风两鬓尘。gǔ jīn tí pǐn jǐ cí rén,mò yuàn biān fēng liǎng bìn chén。
不是丹青曾汝误,琵琶到老一宫嫔。bù shì dān qīng céng rǔ wù,pí pá dào lǎo yī gōng pín。

金山独秀峰

王汉

千古压嶙峋,标奇世绝伦。qiān gǔ yā lín xún,biāo qí shì jué lún。
形从天赋授,名自我推论。xíng cóng tiān fù shòu,míng zì wǒ tuī lùn。
众岳犹前席,群峰合望尘。zhòng yuè yóu qián xí,qún fēng hé wàng chén。
不知居海郡,知己是何人。bù zhī jū hǎi jùn,zhī jǐ shì hé rén。

题湖山立石

王汉

如碑卓水滨,磊落未名闻。rú bēi zhuó shuǐ bīn,lěi luò wèi míng wén。
藓驳琼姿出,蜗行篆字分。xiǎn bó qióng zī chū,wō xíng zhuàn zì fēn。
器浑犹抱璞,势迥已凌云。qì hún yóu bào pú,shì jiǒng yǐ líng yún。
幸免随金锻,宁忧与玉焚。xìng miǎn suí jīn duàn,níng yōu yǔ yù fén。
螭形徒岌岌,鸟迹欠云云。chī xíng tú jí jí,niǎo jì qiàn yún yún。
若使昌黎见,应摛逐鳄文。ruò shǐ chāng lí jiàn,yīng chī zhú è wén。

乙巳岁除日收周茂叔虞曹武昌惠书知已赴官零陵丙午正月内成十诗奉寄

蒲宗孟

岁除三十日,收得武昌书。suì chú sān shí rì,shōu dé wǔ chāng shū。
一纸方远寄,数篇来起予。yī zhǐ fāng yuǎn jì,shù piān lái qǐ yǔ。
潇湘流水阔,巫峡暮云疏。xiāo xiāng liú shuǐ kuò,wū xiá mù yún shū。
不得相从去,春风正月初。bù dé xiāng cóng qù,chūn fēng zhèng yuè chū。

乙巳岁除日收周茂叔虞曹武昌惠书知已赴官零陵丙午正月内成十诗奉寄

蒲宗孟

想到零陵日,高歌足解颜。xiǎng dào líng líng rì,gāo gē zú jiě yán。
乡闾接营道,风物近庐山。xiāng lǘ jiē yíng dào,fēng wù jìn lú shān。
万石今兴废,三亭谁往还。wàn shí jīn xīng fèi,sān tíng shuí wǎng hái。
不知零与永,二郡孰安闲。bù zhī líng yǔ yǒng,èr jùn shú ān xián。

乙巳岁除日收周茂叔虞曹武昌惠书知已赴官零陵丙午正月内成十诗奉寄

蒲宗孟

三月春才过,君当始到官。sān yuè chūn cái guò,jūn dāng shǐ dào guān。
朱袍烂红日,白发未盈冠。zhū páo làn hóng rì,bái fā wèi yíng guān。
喜静心长在,耽诗性最欢。xǐ jìng xīn zhǎng zài,dān shī xìng zuì huān。
应从下车始,便起作题端。yīng cóng xià chē shǐ,biàn qǐ zuò tí duān。

乙巳岁除日收周茂叔虞曹武昌惠书知已赴官零陵丙午正月内成十诗奉寄

蒲宗孟

始彼南康责,谁知睿泽宽。shǐ bǐ nán kāng zé,shuí zhī ruì zé kuān。
还为半刺史,不失古虞官。hái wèi bàn cì shǐ,bù shī gǔ yú guān。
别乘今谁厚,朱轓旧最欢。bié chéng jīn shuí hòu,zhū fān jiù zuì huān。
遥怜春色好,并盖纵游鞍。yáo lián chūn sè hǎo,bìng gài zòng yóu ān。

乙巳岁除日收周茂叔虞曹武昌惠书知已赴官零陵丙午正月内成十诗奉寄

蒲宗孟

地与江淮近,乡人慰久暌。dì yǔ jiāng huái jìn,xiāng rén wèi jiǔ kuí。
重看斑竹泪,还听鹧鸪啼。zhòng kàn bān zhú lèi,hái tīng zhè gū tí。
湘水晴波远,苍梧霁色低。xiāng shuǐ qíng bō yuǎn,cāng wú jì sè dī。
不知春日静,何似在濂溪。bù zhī chūn rì jìng,hé shì zài lián xī。

乙巳岁除日收周茂叔虞曹武昌惠书知已赴官零陵丙午正月内成十诗奉寄

蒲宗孟

二子君家宝,知渠神骨清。èr zi jūn jiā bǎo,zhī qú shén gǔ qīng。
初生俱嶷嶷,学语便铿铿。chū shēng jù yí yí,xué yǔ biàn kēng kēng。
凤老雏方秀,珠圆蚌转明。fèng lǎo chú fāng xiù,zhū yuán bàng zhuǎn míng。
吾甥真宅相,可得不翘英。wú shēng zhēn zhái xiāng,kě dé bù qiào yīng。

乙巳岁除日收周茂叔虞曹武昌惠书知已赴官零陵丙午正月内成十诗奉寄

蒲宗孟

山水平生好,尝来说退居。shān shuǐ píng shēng hǎo,cháng lái shuō tuì jū。
无家归绂冕,有子侍篮舆。wú jiā guī fú miǎn,yǒu zi shì lán yú。
湓浦方营业,濂溪旋结庐。pén pǔ fāng yíng yè,lián xī xuán jié lú。
零陵官俸剩,应得更添书。líng líng guān fèng shèng,yīng dé gèng tiān shū。

乙巳岁除日收周茂叔虞曹武昌惠书知已赴官零陵丙午正月内成十诗奉寄

蒲宗孟

八郡湖南使,棱棱尽有名。bā jùn hú nán shǐ,léng léng jǐn yǒu míng。
刑台本乡旧,漕府忝门生。xíng tái běn xiāng jiù,cáo fǔ tiǎn mén shēng。
吾戚饶风力,伊人最直清。wú qī ráo fēng lì,yī rén zuì zhí qīng。
预知相见日,倾盖便投城。yù zhī xiāng jiàn rì,qīng gài biàn tóu chéng。

乙巳岁除日收周茂叔虞曹武昌惠书知已赴官零陵丙午正月内成十诗奉寄

蒲宗孟

宗邑祅灾并,无如旧岁多。zōng yì yāo zāi bìng,wú rú jiù suì duō。
凶霖浸宫阙,涌水注江河。xiōng lín jìn gōng quē,yǒng shuǐ zhù jiāng hé。
鬼盛天为疫,阴强雪荐瘥。guǐ shèng tiān wèi yì,yīn qiáng xuě jiàn chài。
知君忧国甚,搔首只吟哦。zhī jūn yōu guó shén,sāo shǒu zhǐ yín ó。

乙巳岁除日收周茂叔虞曹武昌惠书知已赴官零陵丙午正月内成十诗奉寄

蒲宗孟

诗社久零落,所传毛郑馀。shī shè jiǔ líng luò,suǒ chuán máo zhèng yú。
先生守章句,后辈老虫鱼。xiān shēng shǒu zhāng jù,hòu bèi lǎo chóng yú。
大义谁窥觑,微言尚阔疏。dà yì shuí kuī qù,wēi yán shàng kuò shū。
烦君来就索,但恨未成书。fán jūn lái jiù suǒ,dàn hèn wèi chéng shū。

虎丘

蒲宗孟

长松绕步水湾环,寺据吴王冢墓间。zhǎng sōng rào bù shuǐ wān huán,sì jù wú wáng zhǒng mù jiān。
瘦石千层开碧玉,疏围十里裹青山。shòu shí qiān céng kāi bì yù,shū wéi shí lǐ guǒ qīng shān。
壁从地上崭岩起,云出门前自在闲。bì cóng dì shàng zhǎn yán qǐ,yún chū mén qián zì zài xián。
零落生公讲台下,无人说法但空还。líng luò shēng gōng jiǎng tái xià,wú rén shuō fǎ dàn kōng hái。

游虎丘因书钱塘旧游

蒲宗孟

失却湖山恨去舟,新年无意作春游。shī què hú shān hèn qù zhōu,xīn nián wú yì zuò chūn yóu。
东风昨夜思龙井,晓雨全家入虎丘。dōng fēng zuó yè sī lóng jǐng,xiǎo yǔ quán jiā rù hǔ qiū。
望见远峰疑石巷,误寻归路认花楼。wàng jiàn yuǎn fēng yí shí xiàng,wù xún guī lù rèn huā lóu。
明朝一出阊门去,清梦遥知在两州。míng cháo yī chū chāng mén qù,qīng mèng yáo zhī zài liǎng zhōu。

锦屏山

蒲宗孟

碧江寒浸锦屏山,寺古山灵树石闲。bì jiāng hán jìn jǐn píng shān,sì gǔ shān líng shù shí xián。
水色照人清见胆,岚光著雾翠成斑。shuǐ sè zhào rén qīng jiàn dǎn,lán guāng zhù wù cuì chéng bān。
自从旧句曾关念,纵有新诗总厚颜。zì cóng jiù jù céng guān niàn,zòng yǒu xīn shī zǒng hòu yán。
今日断弦应再续,一时传诵在人间。jīn rì duàn xián yīng zài xù,yī shí chuán sòng zài rén jiān。