古诗词

驾幸太学倡和

李格非

日月天回十二章,诏移清跸幸胶庠。rì yuè tiān huí shí èr zhāng,zhào yí qīng bì xìng jiāo xiáng。
六龙稳转桥门曲,多士横穿锦仗行。liù lóng wěn zhuǎn qiáo mén qū,duō shì héng chuān jǐn zhàng xíng。
俎豆威仪瞻阙里,东西风教自周王。zǔ dòu wēi yí zhān quē lǐ,dōng xī fēng jiào zì zhōu wáng。
太平谁谓初无象,四海形容在一堂。tài píng shuí wèi chū wú xiàng,sì hǎi xíng róng zài yī táng。

试院

李格非

斗暄成小疾,亦稍败吾勤。dòu xuān chéng xiǎo jí,yì shāo bài wú qín。
定是朱衣吏,乘时欲舞文。dìng shì zhū yī lì,chéng shí yù wǔ wén。

过临淄

李格非

击鼓吹竽七百年,临淄城阙尚依然。jī gǔ chuī yú qī bǎi nián,lín zī chéng quē shàng yī rán。
如今只有耕耘者,曾得当时九府钱。rú jīn zhǐ yǒu gēng yún zhě,céng dé dāng shí jiǔ fǔ qián。

绝句

李格非

步履江村雾雨寒,竹间门巷系黄团。bù lǚ jiāng cūn wù yǔ hán,zhú jiān mén xiàng xì huáng tuán。
犹嫌肮脏惊鱼鸟,父老相呼拥道看。yóu xián āng zàng jīng yú niǎo,fù lǎo xiāng hū yōng dào kàn。

绝句

李格非

八尺方床织白藤,含风漪里睡瞢腾。bā chǐ fāng chuáng zhī bái téng,hán fēng yī lǐ shuì méng téng。
若无万里还家梦,便是三湘退院僧。ruò wú wàn lǐ hái jiā mèng,biàn shì sān xiāng tuì yuàn sēng。

初至象郡

李格非

裨海环□□,□□□□国。bì hǎi huán,guó。
世人持两足,遽欲穷畛域。shì rén chí liǎng zú,jù yù qióng zhěn yù。
心知禹分土,未尽舜所涉。xīn zhī yǔ fēn tǔ,wèi jǐn shùn suǒ shè。
吾迁桂岭外,仰亦见斗极。wú qiān guì lǐng wài,yǎng yì jiàn dòu jí。
升高临大路,邮传数南北。shēng gāo lín dà lù,yóu chuán shù nán běi。
山川来时经,草树略已识。shān chuān lái shí jīng,cǎo shù lüè yǐ shí。
枝床归梦长,乡堠行历历。zhī chuáng guī mèng zhǎng,xiāng hòu xíng lì lì。

初至象郡

李格非

去日有近远,寒暑乃不同。qù rì yǒu jìn yuǎn,hán shǔ nǎi bù tóng。
手捉而喙饮,嗜欲南北通。shǒu zhuō ér huì yǐn,shì yù nán běi tōng。
是邦亦洙泗,人可牛与弓。shì bāng yì zhū sì,rén kě niú yǔ gōng。
良知尽虚市,妙质老耕农。liáng zhī jǐn xū shì,miào zhì lǎo gēng nóng。
彼时张曲江,此时余襄公。bǐ shí zhāng qū jiāng,cǐ shí yú xiāng gōng。
二子稍颖脱,一洗凡马空。èr zi shāo yǐng tuō,yī xǐ fán mǎ kōng。
斯文隔裔土,后生昧华风。sī wén gé yì tǔ,hòu shēng mèi huá fēng。
闽中要常衮,剑外须文翁。mǐn zhōng yào cháng gǔn,jiàn wài xū wén wēng。

初至象郡

李格非

秦扁不南游,医方略岚嶂。qín biǎn bù nán yóu,yī fāng lüè lán zhàng。
茅黄秋两淫,与疟盖同状。máo huáng qiū liǎng yín,yǔ nüè gài tóng zhuàng。
咒师乌能神,适市半扶杖。zhòu shī wū néng shén,shì shì bàn fú zhàng。
吾欲养黄婆,母壮子亦王。wú yù yǎng huáng pó,mǔ zhuàng zi yì wáng。
妙药只眼前,乞汝保无恙。miào yào zhǐ yǎn qián,qǐ rǔ bǎo wú yàng。

初至象郡

李格非

居近城南楼,步月时散策。jū jìn chéng nán lóu,bù yuè shí sàn cè。
小市早收灯,空山晚吹笛。xiǎo shì zǎo shōu dēng,kōng shān wǎn chuī dí。
儿呼翁可归,恐我意惨戚。ér hū wēng kě guī,kǒng wǒ yì cǎn qī。
从来坚道念,老去倦形役。cóng lái jiān dào niàn,lǎo qù juàn xíng yì。
天其卒相予,休以南荒谪。tiān qí zú xiāng yǔ,xiū yǐ nán huāng zhé。
宴坐及此时,聊观鼻端白。yàn zuò jí cǐ shí,liáo guān bí duān bái。

虎丘呈元机上人

葛逸

楼观倚云端,烟收陆海宽。lóu guān yǐ yún duān,yān shōu lù hǎi kuān。
苍崖留剑迹,古木见龙蟠。cāng yá liú jiàn jì,gǔ mù jiàn lóng pán。
石径青苔滑,霜林木叶乾。shí jìng qīng tái huá,shuāng lín mù yè qián。
凭栏千里豁,爽气逼人寒。píng lán qiān lǐ huō,shuǎng qì bī rén hán。

和尧夫打乖吟

吕希哲

先生不是闭关人,高趣逍遥混世尘。xiān shēng bù shì bì guān rén,gāo qù xiāo yáo hùn shì chén。
得志须为天下雨,放怀聊占洛阳春。dé zhì xū wèi tiān xià yǔ,fàng huái liáo zhàn luò yáng chūn。
家无甔石宾常满,论极锱铢意始新。jiā wú dān shí bīn cháng mǎn,lùn jí zī zhū yì shǐ xīn。
任使终身卧安乐,一毫何费养天真。rèn shǐ zhōng shēn wò ān lè,yī háo hé fèi yǎng tiān zhēn。

绝句

吕希哲

老读文书兴易阑,须知养病不如闲。lǎo dú wén shū xīng yì lán,xū zhī yǎng bìng bù rú xián。
行林瓦枕虚堂上,卧看江南雨后山。xíng lín wǎ zhěn xū táng shàng,wò kàn jiāng nán yǔ hòu shān。

登单州城楼

吕希哲

断霞孤鹜欲寒天,无复青山碍目前。duàn xiá gū wù yù hán tiān,wú fù qīng shān ài mù qián。
世路崎岖饱经历,始知平地是神仙。shì lù qí qū bǎo jīng lì,shǐ zhī píng dì shì shén xiān。

送僧归天宁万年禅院

吴淑

偶携筇杖辞青嶂,便赐兰牙染紫衣。ǒu xié qióng zhàng cí qīng zhàng,biàn cì lán yá rǎn zǐ yī。
城阙暂随明月至,江湖还共白云归。chéng quē zàn suí míng yuè zhì,jiāng hú hái gòng bái yún guī。
楼中夕照山川秀,盘里春蔬笋蕨肥。lóu zhōng xī zhào shān chuān xiù,pán lǐ chūn shū sǔn jué féi。
我为浮名闲未得,他时莲社愿相依。wǒ wèi fú míng xián wèi dé,tā shí lián shè yuàn xiāng yī。

题义门胡氏华林书院

吴淑

高隐仙山下,依山携草堂。gāo yǐn xiān shān xià,yī shān xié cǎo táng。
穷年乐石水,切意玩缣缃。qióng nián lè shí shuǐ,qiè yì wán jiān xiāng。
竹径来嵇阮,鱼梁集惠庄。zhú jìng lái jī ruǎn,yú liáng jí huì zhuāng。
论文探致极,寻古袭遗芳。lùn wén tàn zhì jí,xún gǔ xí yí fāng。
沉意诗书苑,游心翰墨场。chén yì shī shū yuàn,yóu xīn hàn mò chǎng。
海鹏潜羽翼,露豹郁文章。hǎi péng qián yǔ yì,lù bào yù wén zhāng。
侠洽千门庆,联翩却桂香。xiá qià qiān mén qìng,lián piān què guì xiāng。
活和资胜景,变化得神方。huó hé zī shèng jǐng,biàn huà dé shén fāng。
虚槛临寒水,平皋占夕阳。xū kǎn lín hán shuǐ,píng gāo zhàn xī yáng。
溪云蒸柱础,岚气润衣裳。xī yún zhēng zhù chǔ,lán qì rùn yī shang。
露叶飘书幌,风花落酒觞。lù yè piāo shū huǎng,fēng huā luò jiǔ shāng。
往还乘月喜,酬唱为春忙。wǎng hái chéng yuè xǐ,chóu chàng wèi chūn máng。
宗族传雍睦,门闾被宠光。zōng zú chuán yōng mù,mén lǘ bèi chǒng guāng。
高情谁可及,积善不能量。gāo qíng shuí kě jí,jī shàn bù néng liàng。
顾我何为者,多年别故乡。gù wǒ hé wèi zhě,duō nián bié gù xiāng。
他时归计遂,依附葺云房。tā shí guī jì suì,yī fù qì yún fáng。

凤鸣洞

史唐卿

何年雷斧凿山裂,千尺苍崖泻飞雪。hé nián léi fǔ záo shān liè,qiān chǐ cāng yá xiè fēi xuě。
孤凤一去声不闻,海水桑田几兴灭。gū fèng yī qù shēng bù wén,hǎi shuǐ sāng tián jǐ xīng miè。
我知仙去仙当存,时见真形坐岩穴。wǒ zhī xiān qù xiān dāng cún,shí jiàn zhēn xíng zuò yán xué。
青天半夜玉箫寒,唤醒幽人弄明月。qīng tiān bàn yè yù xiāo hán,huàn xǐng yōu rén nòng míng yuè。

和经略焕章朱公千叶白梅诗

胡长卿

天怜素质太柔轻,不奈西风雪片凝。tiān lián sù zhì tài róu qīng,bù nài xī fēng xuě piàn níng。
故与红颜如美玉,尚馀清影似寒冰。gù yǔ hóng yán rú měi yù,shàng yú qīng yǐng shì hán bīng。
黄香仅可追多叶,重萼堪怜只两层。huáng xiāng jǐn kě zhuī duō yè,zhòng è kān lián zhǐ liǎng céng。
欲问园官分此贴,宜楼深远叹难应。yù wèn yuán guān fēn cǐ tiē,yí lóu shēn yuǎn tàn nán yīng。

禁烟日陪经略焕章丈游白龙洞得所赋新诗次韵以呈

胡长卿

悬崖怪石水潺潺,宜有神龙隐此间。xuán yá guài shí shuǐ chán chán,yí yǒu shén lóng yǐn cǐ jiān。
穷胜不妨穿险洞,寻春那止看群山。qióng shèng bù fáng chuān xiǎn dòng,xún chūn nà zhǐ kàn qún shān。
攀龙行即天边去,跃马聊同野外还。pān lóng xíng jí tiān biān qù,yuè mǎ liáo tóng yě wài hái。
好景良辰适相会,一尊且共水云闲。hǎo jǐng liáng chén shì xiāng huì,yī zūn qiě gòng shuǐ yún xián。

容州闻雁

胡长卿

旧闻雁不到衡阳,今复南飞入瘴乡。jiù wén yàn bù dào héng yáng,jīn fù nán fēi rù zhàng xiāng。
天阔随阳皆可去,未应为界限潇湘。tiān kuò suí yáng jiē kě qù,wèi yīng wèi jiè xiàn xiāo xiāng。

铁桥峰

宋煜

拄杖何年掷向空,云端隐约化晴虹。zhǔ zhàng hé nián zhì xiàng kōng,yún duān yǐn yuē huà qíng hóng。
此桥端的通霄汉,谁与同游访月宫。cǐ qiáo duān de tōng xiāo hàn,shuí yǔ tóng yóu fǎng yuè gōng。