古诗词

忆秦娥

袁嘉

归舟急。guī zhōu jí。
春江月堕催停泊。chūn jiāng yuè duò cuī tíng pō。
催停泊。cuī tíng pō。
轻桡系处,柳丝笼碧。qīng ráo xì chù,liǔ sī lóng bì。
灵旗风卷芳魂灭。líng qí fēng juǎn fāng hún miè。
荒凉古庙留遗迹。huāng liáng gǔ miào liú yí jì。
留遗迹,空馀流水,为谁呜咽。liú yí jì,kōng yú liú shuǐ,wèi shuí wū yàn。

采桑子

袁嘉

惜春春去留难住,愁里年华。xī chūn chūn qù liú nán zhù,chóu lǐ nián huá。
病里韶华。bìng lǐ sháo huá。
消尽吟情枉自嗟。xiāo jǐn yín qíng wǎng zì jiē。
风狂雨骤催飘泊,短命桃花。fēng kuáng yǔ zhòu cuī piāo pō,duǎn mìng táo huā。
薄命杨花。báo mìng yáng huā。
底事伤心聚一家。dǐ shì shāng xīn jù yī jiā。

虞美人

袁嘉

去年今夜他乡月。qù nián jīn yè tā xiāng yuè。
病酒兼伤别。bìng jiǔ jiān shāng bié。
今年又见月团圞。jīn nián yòu jiàn yuè tuán luán。
赢得今宵身在、故乡看。yíng dé jīn xiāo shēn zài gù xiāng kàn。
人生几度逢今夕。rén shēng jǐ dù féng jīn xī。
莫问阴晴缺。mò wèn yīn qíng quē。
茫茫合向醉中过。máng máng hé xiàng zuì zhōng guò。
自把一尊清酒、酹嫦娥。zì bǎ yī zūn qīng jiǔ lèi cháng é。

临江仙

袁嘉

记得钗分悲永别,经年砚匣尘封。jì dé chāi fēn bēi yǒng bié,jīng nián yàn xiá chén fēng。
而今重展泪花浓。ér jīn zhòng zhǎn lèi huā nóng。
伤心留断句,铃印未销红。shāng xīn liú duàn jù,líng yìn wèi xiāo hóng。
玉镜台前馀独影,梨云梦断无踪。yù jìng tái qián yú dú yǐng,lí yún mèng duàn wú zōng。
新愁旧恨压眉峰。xīn chóu jiù hèn yā méi fēng。
茫茫泉路杳,何处盼鳞鸿。máng máng quán lù yǎo,hé chù pàn lín hóng。

念奴娇

袁嘉

轻寒轻暖,又溟蒙、作弄酿花天气。qīng hán qīng nuǎn,yòu míng méng zuò nòng niàng huā tiān qì。
别有幽怀非中酒,可奈困人如醉。bié yǒu yōu huái fēi zhōng jiǔ,kě nài kùn rén rú zuì。
一缕情柔,三生梦浅,不问年华逝。yī lǚ qíng róu,sān shēng mèng qiǎn,bù wèn nián huá shì。
春光何限,等闲都付流水。chūn guāng hé xiàn,děng xián dōu fù liú shuǐ。
应惜燕妒莺嗔,啄残红蕙,护少金铃系。yīng xī yàn dù yīng chēn,zhuó cán hóng huì,hù shǎo jīn líng xì。
参到禅机原是幻,那管风凄雨细。cān dào chán jī yuán shì huàn,nà guǎn fēng qī yǔ xì。
絮已沾泥,丝偏织茧,难断悲凉意。xù yǐ zhān ní,sī piān zhī jiǎn,nán duàn bēi liáng yì。
绵绵长恨,问天天也知未。mián mián zhǎng hèn,wèn tiān tiān yě zhī wèi。

唐多令

袁嘉

惯送往来舟。guàn sòng wǎng lái zhōu。
风生瑟瑟秋。fēng shēng sè sè qiū。
傍荒滩、影共江流。bàng huāng tān yǐng gòng jiāng liú。
一片冷云低欲护,栖不定、有沙鸥。yī piàn lěng yún dī yù hù,qī bù dìng yǒu shā ōu。
浑似柳绵柔。hún shì liǔ mián róu。
吹残红蓼洲。chuī cán hóng liǎo zhōu。
叹年华、逝水难留。tàn nián huá shì shuǐ nán liú。
最是愁多头易白,担尽了、别离愁。zuì shì chóu duō tóu yì bái,dān jǐn le bié lí chóu。

南歌子

袁嘉

寒怯衣棱峭,眉嫌镜影浓。hán qiè yī léng qiào,méi xián jìng yǐng nóng。
病馀落絮不禁风,为倩游丝宛转、罥飞红。bìng yú luò xù bù jìn fēng,wèi qiàn yóu sī wǎn zhuǎn juàn fēi hóng。
泥酒心犹怯,搴芳事已空。ní jiǔ xīn yóu qiè,qiān fāng shì yǐ kōng。
梨花深院静帘栊、又是一年春负、雨声中。lí huā shēn yuàn jìng lián lóng yòu shì yī nián chūn fù yǔ shēng zhōng。

高阳台·见《小罗浮馆词别录》

袁嘉

邀鹤云闲,款鸥梦冷,西风吹散朋簪。yāo hè yún xián,kuǎn ōu mèng lěng,xī fēng chuī sàn péng zān。
待不思量,又因芳讯浮沉。dài bù sī liàng,yòu yīn fāng xùn fú chén。
却怜几叶芭蕉雨,作凄凉、响和疏砧。què lián jǐ yè bā jiāo yǔ,zuò qī liáng xiǎng hé shū zhēn。
一声声,那管人愁,滴碎秋心。yī shēng shēng,nà guǎn rén chóu,dī suì qiū xīn。
销魂。xiāo hún。
记取天涯别,怅河桥柳岸,隔浦春深。jì qǔ tiān yá bié,chàng hé qiáo liǔ àn,gé pǔ chūn shēn。
嚼蕊吹花,等闲妨了清吟。jué ruǐ chuī huā,děng xián fáng le qīng yín。
凭谁细唱潇潇曲,恁离情、强半难禁。píng shuí xì chàng xiāo xiāo qū,nèn lí qíng qiáng bàn nán jìn。
证诗盟,剪烛何时,同话尘襟。zhèng shī méng,jiǎn zhú hé shí,tóng huà chén jīn。

沁园春

袁嘉

圆冰之中,似是疑非,端详欲惊。yuán bīng zhī zhōng,shì shì yí fēi,duān xiáng yù jīng。
恁两眉恨锁,潜消蛾绿,双鬟愁拥,暗换鸦青。nèn liǎng méi hèn suǒ,qián xiāo é lǜ,shuāng huán chóu yōng,àn huàn yā qīng。
水剪瞳寒,花搏颊艳,昔日怜伊此日憎。shuǐ jiǎn tóng hán,huā bó jiá yàn,xī rì lián yī cǐ rì zēng。
伤憔悴,问今吾故我,谁驻真形。shāng qiáo cuì,wèn jīn wú gù wǒ,shuí zhù zhēn xíng。
晶莹枉自通灵。jīng yíng wǎng zì tōng líng。
只难卜、团圞过一生。zhǐ nán bo tuán luán guò yī shēng。
叹凭人幻象,随悲随喜,泥人痴坐,如醉如醒。tàn píng rén huàn xiàng,suí bēi suí xǐ,ní rén chī zuò,rú zuì rú xǐng。
帘卷春风,奁开秋月,独舞吟鸾感不胜。lián juǎn chūn fēng,lián kāi qiū yuè,dú wǔ yín luán gǎn bù shèng。
重磨拭,照瑕疵无愧,心共澄清。zhòng mó shì,zhào xiá cī wú kuì,xīn gòng chéng qīng。

金缕曲

袁嘉

涌出莲花舌。yǒng chū lián huā shé。
蓦猜疑、九霄咳唾,霏成红雪。mò cāi yí jiǔ xiāo ké tuò,fēi chéng hóng xuě。
噙玉怀冰寒不沁,肝胆生来原热。qín yù huái bīng hán bù qìn,gān dǎn shēng lái yuán rè。
是半世、胸头凝结。shì bàn shì xiōng tóu níng jié。
举目苍凉无处洒,看星星点点沾襟湿。jǔ mù cāng liáng wú chù sǎ,kàn xīng xīng diǎn diǎn zhān jīn shī。
还比较,泪痕赤。hái bǐ jiào,lèi hén chì。
罗浮飘渺寻仙踪,怨天公、未容化蝶,偏教磨折。luó fú piāo miǎo xún xiān zōng,yuàn tiān gōng wèi róng huà dié,piān jiào mó zhé。
冷雨敲窗魂又返,也似短檠明灭。lěng yǔ qiāo chuāng hún yòu fǎn,yě shì duǎn qíng míng miè。
只听取、傍人相惜。zhǐ tīng qǔ bàng rén xiāng xī。
说道虚名今古累,甚呕心奇句邀人识。shuō dào xū míng jīn gǔ lèi,shén ǒu xīn qí jù yāo rén shí。
尘寰梦,转轮掣。chén huán mèng,zhuǎn lún chè。

南浦·题吴枚庵《慢香词》

刘嗣绾

金荃旧谱,有新声、一卷叠珑玲。jīn quán jiù pǔ,yǒu xīn shēng yī juǎn dié lóng líng。
界出乌丝小字,随意写云屏。jiè chū wū sī xiǎo zì,suí yì xiě yún píng。
拟把红牙低唱,向筵前、拍了又重停。nǐ bǎ hóng yá dī chàng,xiàng yán qián pāi le yòu zhòng tíng。
借名香炷就,碧窗影里,消受客灯青。jiè míng xiāng zhù jiù,bì chuāng yǐng lǐ,xiāo shòu kè dēng qīng。
回首吟坛销歇,剩年时、春恨记星星。huí shǒu yín tán xiāo xiē,shèng nián shí chūn hèn jì xīng xīng。
直待千帆过尽,细数旧旗亭。zhí dài qiān fān guò jǐn,xì shù jiù qí tíng。
残月晓风何处,甚天涯、词客各飘零。cán yuè xiǎo fēng hé chù,shén tiān yá cí kè gè piāo líng。
怕高楼一带,潇湘归雁,有人听。pà gāo lóu yī dài,xiāo xiāng guī yàn,yǒu rén tīng。

南浦·题秦端崖先生《寒梅着花未画幅》

刘嗣绾

远天如梦,恁荒寒、点出碧芜村。yuǎn tiān rú mèng,nèn huāng hán diǎn chū bì wú cūn。
依约江南归路,昨夜逗春痕。yī yuē jiāng nán guī lù,zuó yè dòu chūn hén。
报与枝头消息,问窗前、小立几黄昏。bào yǔ zhī tóu xiāo xī,wèn chuāng qián xiǎo lì jǐ huáng hūn。
料空山孤鹤,月明无主,独自守柴门。liào kōng shān gū hè,yuè míng wú zhǔ,dú zì shǒu chái mén。
数遍旗亭长短,向天涯、我亦怅离樽。shù biàn qí tíng zhǎng duǎn,xiàng tiān yá wǒ yì chàng lí zūn。
直待东风人日,清怨与同论。zhí dài dōng fēng rén rì,qīng yuàn yǔ tóng lùn。
纸帐朝来依旧,怪石肠、不似旧温存。zhǐ zhàng cháo lái yī jiù,guài shí cháng bù shì jiù wēn cún。
莫图中回首,关山容易笛销魂。mò tú zhōng huí shǒu,guān shān róng yì dí xiāo hún。

如梦令·题秋海棠遗画

邵莹

绿萼花飞如霰。lǜ è huā fēi rú xiàn。
姊妹花开不见。zǐ mèi huā kāi bù jiàn。
祗剩断肠花,那不教人肠断。zhī shèng duàn cháng huā,nà bù jiào rén cháng duàn。
肠断。cháng duàn。
肠断。cháng duàn。
洒作红冰几片。sǎ zuò hóng bīng jǐ piàn。

满庭芳·烟

黄畹

南国三千,东亭十二,纷纷尽是烟花。nán guó sān qiān,dōng tíng shí èr,fēn fēn jǐn shì yān huā。
天香一阕,别谱小樊家。tiān xiāng yī què,bié pǔ xiǎo fán jiā。
雅有仙人佳制,多情处、语带霏霞。yǎ yǒu xiān rén jiā zhì,duō qíng chù yǔ dài fēi xiá。
且莫问、明妃梦里,草色满天涯。qiě mò wèn míng fēi mèng lǐ,cǎo sè mǎn tiān yá。
奈相思无限,离离红豆,片片青鸦。nài xiāng sī wú xiàn,lí lí hóng dòu,piàn piàn qīng yā。
怎春风不到,清兴都赊。zěn chūn fēng bù dào,qīng xīng dōu shē。
那识个中滋味,争辨得、宜酒宜茶。nà shí gè zhōng zī wèi,zhēng biàn dé yí jiǔ yí chá。
黄昏后,携樽独对,芳气两周遮。huáng hūn hòu,xié zūn dú duì,fāng qì liǎng zhōu zhē。

台城路红叶

吴茝

枫林坐晚霜痕染,嫣然酒颜新醉。fēng lín zuò wǎn shuāng hén rǎn,yān rán jiǔ yán xīn zuì。
驿路魂销,吴江梦冷,都是者般风味。yì lù hún xiāo,wú jiāng mèng lěng,dōu shì zhě bān fēng wèi。
诗情漫拟。shī qíng màn nǐ。
似付与寒姿,冶春争丽。shì fù yǔ hán zī,yě chūn zhēng lì。
半壁残山,断霞横抹夕阳外。bàn bì cán shān,duàn xiá héng mǒ xī yáng wài。
长亭多少送客,数程如画本,鞭影遥指。zhǎng tíng duō shǎo sòng kè,shù chéng rú huà běn,biān yǐng yáo zhǐ。
艳却非花,鲜宜着雨,搅作离人红泪。yàn què fēi huā,xiān yí zhe yǔ,jiǎo zuò lí rén hóng lèi。
休随逝水。xiū suí shì shuǐ。
便吹去闲阶,海棠秋比。biàn chuī qù xián jiē,hǎi táng qiū bǐ。
乐府吟来,恐馀愁未洗。lè fǔ yín lái,kǒng yú chóu wèi xǐ。

霜叶飞黄叶

吴茝

夕阳村路。xī yáng cūn lù。
诗筇瘦,平林秋意如许。shī qióng shòu,píng lín qiū yì rú xǔ。
天涯可奈感飘零,恁打头飞处。tiān yá kě nài gǎn piāo líng,nèn dǎ tóu fēi chù。
向晚菊、篱边认误。xiàng wǎn jú lí biān rèn wù。
漫教倦客吟愁句。màn jiào juàn kè yín chóu jù。
只一夜霜华,顿减了浓阴,尽西风便吹去。zhǐ yī yè shuāng huá,dùn jiǎn le nóng yīn,jǐn xī fēng biàn chuī qù。
何况画里江南,几人家在,此时归棹无主。hé kuàng huà lǐ jiāng nán,jǐ rén jiā zài,cǐ shí guī zhào wú zhǔ。
那禁摇落好年光,散似搏沙聚。nà jìn yáo luò hǎo nián guāng,sàn shì bó shā jù。
向稗稏村头且住。xiàng bài yà cūn tóu qiě zhù。
柴扉乱逐昏鸦舞。chái fēi luàn zhú hūn yā wǔ。
剩有著书身,槭槭萧萧,闭门听雨。shèng yǒu zhù shū shēn,qī qī xiāo xiāo,bì mén tīng yǔ。

琐窗寒·题夏令仪墨竹扇

吴茝

露浥风清,猗猗万个,澹摇空翠。lù yì fēng qīng,yī yī wàn gè,dàn yáo kōng cuì。
腕底萧疏,都是吴江秋意。wàn dǐ xiāo shū,dōu shì wú jiāng qiū yì。
记横窗、夜月朦胧,碧纱筛影重重碎。jì héng chuāng yè yuè méng lóng,bì shā shāi yǐng zhòng zhòng suì。
更孤灯听雨,暗销魂者,籁声徐起。gèng gū dēng tīng yǔ,àn xiāo hún zhě,lài shēng xú qǐ。
增媚。zēng mèi。
三分水。sān fēn shuǐ。
便醉墨欹斜,尽医俗味。biàn zuì mò yī xié,jǐn yī sú wèi。
弹琴坐啸,想见幽闺诗思。dàn qín zuò xiào,xiǎng jiàn yōu guī shī sī。
衬嶙峋、白石苍苔,旧愁细写云烟里。chèn lín xún bái shí cāng tái,jiù chóu xì xiě yún yān lǐ。
怪无端、箧笥抛残,不减湘妃泪。guài wú duān qiè sì pāo cán,bù jiǎn xiāng fēi lèi。

暗香·咏梅

吴茝

空山雪满,又携筇吟绕,疏烟笼岸。kōng shān xuě mǎn,yòu xié qióng yín rào,shū yān lóng àn。
不似梨花,几度东风怕吹散。bù shì lí huā,jǐ dù dōng fēng pà chuī sàn。
环佩湘妃迹杳,思洛浦、梦魂飞见。huán pèi xiāng fēi jì yǎo,sī luò pǔ mèng hún fēi jiàn。
倩醉墨、写影生绡,篱落水清浅。qiàn zuì mò xiě yǐng shēng xiāo,lí luò shuǐ qīng qiǎn。
殊羡。shū xiàn。
渐春转。jiàn chūn zhuǎn。
试翠禽一声,酒醒人远。shì cuì qín yī shēng,jiǔ xǐng rén yuǎn。
残冰流涧。cán bīng liú jiàn。
一种诗情苦清怨。yī zhǒng shī qíng kǔ qīng yuàn。
寂寂巡檐索笑,怎未许、小红轻换。jì jì xún yán suǒ xiào,zěn wèi xǔ xiǎo hóng qīng huàn。
只夜静、听鹤唳,一声天半。zhǐ yè jìng tīng hè lì,yī shēng tiān bàn。

疏影·前题

吴茝

茶烟扬碧。chá yān yáng bì。
有疏花数点,寒照山色。yǒu shū huā shù diǎn,hán zhào shān sè。
寄迹瑶京,濯魄冰壶,问是几生修得。jì jì yáo jīng,zhuó pò bīng hú,wèn shì jǐ shēng xiū dé。
溶溶淡月江村路,却又讶、晓霜轻抹。róng róng dàn yuè jiāng cūn lù,què yòu yà xiǎo shuāng qīng mǒ。
记依稀、乍睹琼姿,拟向广寒宫阙。jì yī xī zhà dǔ qióng zī,nǐ xiàng guǎng hán gōng quē。
不断清愁缕缕,梦魂恋纸帐,灯影明灭。bù duàn qīng chóu lǚ lǚ,mèng hún liàn zhǐ zhàng,dēng yǐng míng miè。
浅隔晶帘,冷拂铢衣,恍对谢庭香雪。qiǎn gé jīng lián,lěng fú zhū yī,huǎng duì xiè tíng xiāng xuě。
素娥不惯人间住,合伴我、绿窗幽寂。sù é bù guàn rén jiān zhù,hé bàn wǒ lǜ chuāng yōu jì。
恁无端、吹下罡风,领袖一春标格。nèn wú duān chuī xià gāng fēng,lǐng xiù yī chūn biāo gé。

满江红·听雨

吴茝

已黑疏窗,听不了、雨声萧瑟。yǐ hēi shū chuāng,tīng bù le yǔ shēng xiāo sè。
似诉到、别离儿女,临歧呜咽。shì sù dào bié lí ér nǚ,lín qí wū yàn。
点滴不堪和雁下,凄清如向吟蛩说。diǎn dī bù kān hé yàn xià,qī qīng rú xiàng yín qióng shuō。
把银釭、剔尽不成眠,明还灭。bǎ yín gāng tī jǐn bù chéng mián,míng hái miè。
云黯黯,笼纤月。yún àn àn,lóng xiān yuè。
风细细,透重幕。fēng xì xì,tòu zhòng mù。
正漏壶欲断,檐牙犹滴。zhèng lòu hú yù duàn,yán yá yóu dī。
似我频挥斑竹泪,怜他碎尽枯荷叶。shì wǒ pín huī bān zhú lèi,lián tā suì jǐn kū hé yè。
尽黄昏、凄绝九回肠,愁重叠。jǐn huáng hūn qī jué jiǔ huí cháng,chóu zhòng dié。