古诗词

采桑子

袁嘉

惜春春去留难住,愁里年华。xī chūn chūn qù liú nán zhù,chóu lǐ nián huá。
病里韶华。bìng lǐ sháo huá。
消尽吟情枉自嗟。xiāo jǐn yín qíng wǎng zì jiē。
风狂雨骤催飘泊,短命桃花。fēng kuáng yǔ zhòu cuī piāo pō,duǎn mìng táo huā。
薄命杨花。báo mìng yáng huā。
底事伤心聚一家。dǐ shì shāng xīn jù yī jiā。
猜您喜欢

阑干万里心

袁嘉

轻寒料峭雨连纤。qīng hán liào qiào yǔ lián xiān。
一缕春愁似水添。yī lǚ chūn chóu shì shuǐ tiān。
瘦到腰围亦自嫌。shòu dào yāo wéi yì zì xián。
意恹恹。yì yān yān。
满院飞花不卷帘。mǎn yuàn fēi huā bù juǎn lián。

木兰花慢

袁嘉

绕琅玕深处,牵翠袖,堕明珰。rào láng gān shēn chù,qiān cuì xiù,duò míng dāng。
早衰柳沉云,枯荷洗露,寒到银塘。zǎo shuāi liǔ chén yún,kū hé xǐ lù,hán dào yín táng。
鸳鸯绿波梦稳,怕分飞、冷了白萍乡。yuān yāng lǜ bō mèng wěn,pà fēn fēi lěng le bái píng xiāng。
贪向湘阑凭处,钟声催送斜阳。tān xiàng xiāng lán píng chù,zhōng shēng cuī sòng xié yáng。
思量。sī liàng。
往事最难忘,水阁记传觞。wǎng shì zuì nán wàng,shuǐ gé jì chuán shāng。
惜花颊殷红,山眉绀碧,艳衬霞裳。xī huā jiá yīn hóng,shān méi gàn bì,yàn chèn xiá shang。
流光又惊瞥眼,蓦西风、吹遍井梧霜。liú guāng yòu jīng piē yǎn,mò xī fēng chuī biàn jǐng wú shuāng。
惆怅鸿来燕去,教人阅尽炎凉。chóu chàng hóng lái yàn qù,jiào rén yuè jǐn yán liáng。

蝶恋花

袁嘉

陌上春回才几许。mò shàng chūn huí cái jǐ xǔ。
抹雨和烟,掩冉愁千缕。mǒ yǔ hé yān,yǎn rǎn chóu qiān lǚ。
一角红楼帘卷处。yī jiǎo hóng lóu lián juǎn chù。
有人偷效新眉妩。yǒu rén tōu xiào xīn méi wǔ。
欲起还眠芳草渡。yù qǐ hái mián fāng cǎo dù。
容易成阴,莫恨流光误。róng yì chéng yīn,mò hèn liú guāng wù。
残月晓风添别绪,丝丝不绾归桡住。cán yuè xiǎo fēng tiān bié xù,sī sī bù wǎn guī ráo zhù。

金缕曲

袁嘉

泪洒秋风里。lèi sǎ qiū fēng lǐ。
化连枝、他生未卜,此生已矣。huà lián zhī tā shēng wèi bo,cǐ shēng yǐ yǐ。
怨海难填天莫补,造物弄人何意。yuàn hǎi nán tián tiān mò bǔ,zào wù nòng rén hé yì。
问可是、才遭天忌。wèn kě shì cái zāo tiān jì。
剧使钗分怜薄命,叹伶仃、儿女今谁恃。jù shǐ chāi fēn lián báo mìng,tàn líng dīng ér nǚ jīn shuí shì。
家四壁,食烦指。jiā sì bì,shí fán zhǐ。
凄凉事怕从头记。qī liáng shì pà cóng tóu jì。
任销残、花红钿翠,脂芗粉腻。rèn xiāo cán huā hóng diàn cuì,zhī xiāng fěn nì。
一自镜鸾悲独舞,云鬓飞蓬慵理。yī zì jìng luán bēi dú wǔ,yún bìn fēi péng yōng lǐ。
只赢得、朱颜憔悴。zhǐ yíng dé zhū yán qiáo cuì。
锦瑟年华随逝水,剩青灯壁月孤帷倚。jǐn sè nián huá suí shì shuǐ,shèng qīng dēng bì yuè gū wéi yǐ。
金石矢,柏舟誓。jīn shí shǐ,bǎi zhōu shì。

唐多令

袁嘉

支枕乱愁并,廉纤静夜听。zhī zhěn luàn chóu bìng,lián xiān jìng yè tīng。
响空阶、点滴分明。xiǎng kōng jiē diǎn dī fēn míng。
一样芭蕉秋战雨,浑不似、故园声。yī yàng bā jiāo qiū zhàn yǔ,hún bù shì gù yuán shēng。
尘梦苦难醒,劳劳度此生。chén mèng kǔ nán xǐng,láo láo dù cǐ shēng。
湿寒衾、泪已成冰,剩有归心随断雁,飘泊处、又无凭。shī hán qīn lèi yǐ chéng bīng,shèng yǒu guī xīn suí duàn yàn,piāo pō chù yòu wú píng。

忆秦娥

袁嘉

归舟急。guī zhōu jí。
春江月堕催停泊。chūn jiāng yuè duò cuī tíng pō。
催停泊。cuī tíng pō。
轻桡系处,柳丝笼碧。qīng ráo xì chù,liǔ sī lóng bì。
灵旗风卷芳魂灭。líng qí fēng juǎn fāng hún miè。
荒凉古庙留遗迹。huāng liáng gǔ miào liú yí jì。
留遗迹,空馀流水,为谁呜咽。liú yí jì,kōng yú liú shuǐ,wèi shuí wū yàn。

虞美人

袁嘉

去年今夜他乡月。qù nián jīn yè tā xiāng yuè。
病酒兼伤别。bìng jiǔ jiān shāng bié。
今年又见月团圞。jīn nián yòu jiàn yuè tuán luán。
赢得今宵身在、故乡看。yíng dé jīn xiāo shēn zài gù xiāng kàn。
人生几度逢今夕。rén shēng jǐ dù féng jīn xī。
莫问阴晴缺。mò wèn yīn qíng quē。
茫茫合向醉中过。máng máng hé xiàng zuì zhōng guò。
自把一尊清酒、酹嫦娥。zì bǎ yī zūn qīng jiǔ lèi cháng é。

临江仙

袁嘉

记得钗分悲永别,经年砚匣尘封。jì dé chāi fēn bēi yǒng bié,jīng nián yàn xiá chén fēng。
而今重展泪花浓。ér jīn zhòng zhǎn lèi huā nóng。
伤心留断句,铃印未销红。shāng xīn liú duàn jù,líng yìn wèi xiāo hóng。
玉镜台前馀独影,梨云梦断无踪。yù jìng tái qián yú dú yǐng,lí yún mèng duàn wú zōng。
新愁旧恨压眉峰。xīn chóu jiù hèn yā méi fēng。
茫茫泉路杳,何处盼鳞鸿。máng máng quán lù yǎo,hé chù pàn lín hóng。

念奴娇

袁嘉

轻寒轻暖,又溟蒙、作弄酿花天气。qīng hán qīng nuǎn,yòu míng méng zuò nòng niàng huā tiān qì。
别有幽怀非中酒,可奈困人如醉。bié yǒu yōu huái fēi zhōng jiǔ,kě nài kùn rén rú zuì。
一缕情柔,三生梦浅,不问年华逝。yī lǚ qíng róu,sān shēng mèng qiǎn,bù wèn nián huá shì。
春光何限,等闲都付流水。chūn guāng hé xiàn,děng xián dōu fù liú shuǐ。
应惜燕妒莺嗔,啄残红蕙,护少金铃系。yīng xī yàn dù yīng chēn,zhuó cán hóng huì,hù shǎo jīn líng xì。
参到禅机原是幻,那管风凄雨细。cān dào chán jī yuán shì huàn,nà guǎn fēng qī yǔ xì。
絮已沾泥,丝偏织茧,难断悲凉意。xù yǐ zhān ní,sī piān zhī jiǎn,nán duàn bēi liáng yì。
绵绵长恨,问天天也知未。mián mián zhǎng hèn,wèn tiān tiān yě zhī wèi。

唐多令

袁嘉

惯送往来舟。guàn sòng wǎng lái zhōu。
风生瑟瑟秋。fēng shēng sè sè qiū。
傍荒滩、影共江流。bàng huāng tān yǐng gòng jiāng liú。
一片冷云低欲护,栖不定、有沙鸥。yī piàn lěng yún dī yù hù,qī bù dìng yǒu shā ōu。
浑似柳绵柔。hún shì liǔ mián róu。
吹残红蓼洲。chuī cán hóng liǎo zhōu。
叹年华、逝水难留。tàn nián huá shì shuǐ nán liú。
最是愁多头易白,担尽了、别离愁。zuì shì chóu duō tóu yì bái,dān jǐn le bié lí chóu。

南歌子

袁嘉

寒怯衣棱峭,眉嫌镜影浓。hán qiè yī léng qiào,méi xián jìng yǐng nóng。
病馀落絮不禁风,为倩游丝宛转、罥飞红。bìng yú luò xù bù jìn fēng,wèi qiàn yóu sī wǎn zhuǎn juàn fēi hóng。
泥酒心犹怯,搴芳事已空。ní jiǔ xīn yóu qiè,qiān fāng shì yǐ kōng。
梨花深院静帘栊、又是一年春负、雨声中。lí huā shēn yuàn jìng lián lóng yòu shì yī nián chūn fù yǔ shēng zhōng。

高阳台·见《小罗浮馆词别录》

袁嘉

邀鹤云闲,款鸥梦冷,西风吹散朋簪。yāo hè yún xián,kuǎn ōu mèng lěng,xī fēng chuī sàn péng zān。
待不思量,又因芳讯浮沉。dài bù sī liàng,yòu yīn fāng xùn fú chén。
却怜几叶芭蕉雨,作凄凉、响和疏砧。què lián jǐ yè bā jiāo yǔ,zuò qī liáng xiǎng hé shū zhēn。
一声声,那管人愁,滴碎秋心。yī shēng shēng,nà guǎn rén chóu,dī suì qiū xīn。
销魂。xiāo hún。
记取天涯别,怅河桥柳岸,隔浦春深。jì qǔ tiān yá bié,chàng hé qiáo liǔ àn,gé pǔ chūn shēn。
嚼蕊吹花,等闲妨了清吟。jué ruǐ chuī huā,děng xián fáng le qīng yín。
凭谁细唱潇潇曲,恁离情、强半难禁。píng shuí xì chàng xiāo xiāo qū,nèn lí qíng qiáng bàn nán jìn。
证诗盟,剪烛何时,同话尘襟。zhèng shī méng,jiǎn zhú hé shí,tóng huà chén jīn。

沁园春

袁嘉

圆冰之中,似是疑非,端详欲惊。yuán bīng zhī zhōng,shì shì yí fēi,duān xiáng yù jīng。
恁两眉恨锁,潜消蛾绿,双鬟愁拥,暗换鸦青。nèn liǎng méi hèn suǒ,qián xiāo é lǜ,shuāng huán chóu yōng,àn huàn yā qīng。
水剪瞳寒,花搏颊艳,昔日怜伊此日憎。shuǐ jiǎn tóng hán,huā bó jiá yàn,xī rì lián yī cǐ rì zēng。
伤憔悴,问今吾故我,谁驻真形。shāng qiáo cuì,wèn jīn wú gù wǒ,shuí zhù zhēn xíng。
晶莹枉自通灵。jīng yíng wǎng zì tōng líng。
只难卜、团圞过一生。zhǐ nán bo tuán luán guò yī shēng。
叹凭人幻象,随悲随喜,泥人痴坐,如醉如醒。tàn píng rén huàn xiàng,suí bēi suí xǐ,ní rén chī zuò,rú zuì rú xǐng。
帘卷春风,奁开秋月,独舞吟鸾感不胜。lián juǎn chūn fēng,lián kāi qiū yuè,dú wǔ yín luán gǎn bù shèng。
重磨拭,照瑕疵无愧,心共澄清。zhòng mó shì,zhào xiá cī wú kuì,xīn gòng chéng qīng。

金缕曲

袁嘉

涌出莲花舌。yǒng chū lián huā shé。
蓦猜疑、九霄咳唾,霏成红雪。mò cāi yí jiǔ xiāo ké tuò,fēi chéng hóng xuě。
噙玉怀冰寒不沁,肝胆生来原热。qín yù huái bīng hán bù qìn,gān dǎn shēng lái yuán rè。
是半世、胸头凝结。shì bàn shì xiōng tóu níng jié。
举目苍凉无处洒,看星星点点沾襟湿。jǔ mù cāng liáng wú chù sǎ,kàn xīng xīng diǎn diǎn zhān jīn shī。
还比较,泪痕赤。hái bǐ jiào,lèi hén chì。
罗浮飘渺寻仙踪,怨天公、未容化蝶,偏教磨折。luó fú piāo miǎo xún xiān zōng,yuàn tiān gōng wèi róng huà dié,piān jiào mó zhé。
冷雨敲窗魂又返,也似短檠明灭。lěng yǔ qiāo chuāng hún yòu fǎn,yě shì duǎn qíng míng miè。
只听取、傍人相惜。zhǐ tīng qǔ bàng rén xiāng xī。
说道虚名今古累,甚呕心奇句邀人识。shuō dào xū míng jīn gǔ lèi,shén ǒu xīn qí jù yāo rén shí。
尘寰梦,转轮掣。chén huán mèng,zhuǎn lún chè。