古诗词

十二时

陆求可

惹征尘、几年面目,只怕山灵憎我。rě zhēng chén jǐ nián miàn mù,zhǐ pà shān líng zēng wǒ。
赋归去、寻山清坐。fù guī qù xún shān qīng zuò。
孤鹤野猿相和。gū hè yě yuán xiāng hé。
涧户平安,山堂无恙,任昼吟宵卧。jiàn hù píng ān,shān táng wú yàng,rèn zhòu yín xiāo wò。
把旧日、八尺乌皮,移向篱前,延接高人几个。bǎ jiù rì bā chǐ wū pí,yí xiàng lí qián,yán jiē gāo rén jǐ gè。
回首看、长安道上,名利何人丢过。huí shǒu kàn zhǎng ān dào shàng,míng lì hé rén diū guò。
用尽巧机,波澜反覆,直是亏他作。yòng jǐn qiǎo jī,bō lán fǎn fù,zhí shì kuī tā zuò。
恁蝇头蜗角,还须明眼觑破。nèn yíng tóu wō jiǎo,hái xū míng yǎn qù pò。
算不如、一邱一壑,且消却闲功课。suàn bù rú yī qiū yī hè,qiě xiāo què xián gōng kè。
石上流泉,松间明月,清福天来大。shí shàng liú quán,sōng jiān míng yuè,qīng fú tiān lái dà。
咏考槃在陆,不受世人颠簸。yǒng kǎo pán zài lù,bù shòu shì rén diān bǒ。

疏影

陆求可

秧针初绿,绕蓬门远近,高低如簇。yāng zhēn chū lǜ,rào péng mén yuǎn jìn,gāo dī rú cù。
日上山头,风到溪边,田父荷锄行速。rì shàng shān tóu,fēng dào xī biān,tián fù hé chú xíng sù。
儿童催却牛羊去,向高陇、笛吹村曲。ér tóng cuī què niú yáng qù,xiàng gāo lǒng dí chuī cūn qū。
任野人、无事徘徊南亩,堪娱幽独。rèn yě rén wú shì pái huái nán mǔ,kān yú yōu dú。
城市红尘隔远,茅檐斟浊酒,胜如醽醁。chéng shì hóng chén gé yuǎn,máo yán zhēn zhuó jiǔ,shèng rú líng lù。
但有榆连柳矗,也何用得,乔松修竹。dàn yǒu yú lián liǔ chù,yě hé yòng dé,qiáo sōng xiū zhú。
逢迎野老威仪肃,周旋久、爱他朴遫。féng yíng yě lǎo wēi yí sù,zhōu xuán jiǔ ài tā pǔ chì。
况秋来、高廪千家,真是太平风俗。kuàng qiū lái gāo lǐn qiān jiā,zhēn shì tài píng fēng sú。

雪梅香

陆求可

迎眸处,一溪流水碧无尘。yíng móu chù,yī xī liú shuǐ bì wú chén。
把三间茅屋,临溪结构方新。bǎ sān jiān máo wū,lín xī jié gòu fāng xīn。
早起推窗看浴鸟,晚来倚槛卷丝纶。zǎo qǐ tuī chuāng kàn yù niǎo,wǎn lái yǐ kǎn juǎn sī lún。
偏空阔、洗尽凡心,乐我天真。piān kōng kuò xǐ jǐn fán xīn,lè wǒ tiān zhēn。
眼边无俗物,但有渔舟,来往青苹。yǎn biān wú sú wù,dàn yǒu yú zhōu,lái wǎng qīng píng。
独坐开襟,悠悠短笛遥闻。dú zuò kāi jīn,yōu yōu duǎn dí yáo wén。
一带好山衔早月,千村远树送斜曛。yī dài hǎo shān xián zǎo yuè,qiān cūn yuǎn shù sòng xié xūn。
贾芸老、风流渺渺,付与闲云。jiǎ yún lǎo fēng liú miǎo miǎo,fù yǔ xián yún。

渔歌子

陆求可

钓竿轻,蓑草绿。diào gān qīng,suō cǎo lǜ。
夜深星斗随船宿。yè shēn xīng dòu suí chuán sù。
独捻须,双赤足。dú niǎn xū,shuāng chì zú。
醉后几声新曲。zuì hòu jǐ shēng xīn qū。
妇飞蓬,儿曲局。fù fēi péng,ér qū jú。
一生占得江湖福。yī shēng zhàn dé jiāng hú fú。
晚风高,春浪促。wǎn fēng gāo,chūn làng cù。
欹枕船舷睡熟。yī zhěn chuán xián shuì shú。

桂枝香

陆求可

秋飙短褐。qiū biāo duǎn hè。
渐远近千岩,寒催落叶。jiàn yuǎn jìn qiān yán,hán cuī luò yè。
满眼烟凝暮紫,斧斤时节。mǎn yǎn yān níng mù zǐ,fǔ jīn shí jié。
丁丁溪径云重叠,早看星、晚肩明月。dīng dīng xī jìng yún zhòng dié,zǎo kàn xīng wǎn jiān míng yuè。
青泥充腹,石泉消渴,山风吹发。qīng ní chōng fù,shí quán xiāo kě,shān fēng chuī fā。
四时景、自然罗列。sì shí jǐng zì rán luó liè。
桃开霞艳,枫丹霜烈。táo kāi xiá yàn,fēng dān shuāng liè。
逢着仙人对局,偶然争劫。féng zhe xiān rén duì jú,ǒu rán zhēng jié。
薪蒸暂傍松间歇,把斧柯、回头频阅。xīn zhēng zàn bàng sōng jiān xiē,bǎ fǔ kē huí tóu pín yuè。
莫教烂却,都迷尘世,求归不迭。mò jiào làn què,dōu mí chén shì,qiú guī bù dié。

塞垣春

陆求可

霜肃秋天迥。shuāng sù qiū tiān jiǒng。
看紫塞、西风劲。kàn zǐ sāi xī fēng jìn。
关门榆老,城头柳断,孤鸿留影。guān mén yú lǎo,chéng tóu liǔ duàn,gū hóng liú yǐng。
渐满川、组练申军令。jiàn mǎn chuān zǔ liàn shēn jūn lìng。
清苦日、胡笳称。qīng kǔ rì hú jiā chēng。
马萧萧、鸣未了,莲花幕底难听。mǎ xiāo xiāo míng wèi le,lián huā mù dǐ nán tīng。
回首望江南,全然是、暮云遮定。huí shǒu wàng jiāng nán,quán rán shì mù yún zhē dìng。
时向镜中看,都无青鬓剩。shí xiàng jìng zhōng kàn,dōu wú qīng bìn shèng。
穷塞主、枕头欹着,沉吟数、戍柝寒更永。qióng sāi zhǔ zhěn tóu yī zhe,chén yín shù shù tuò hán gèng yǒng。
试语悲秋客,征夫愁更盛。shì yǔ bēi qiū kè,zhēng fū chóu gèng shèng。

大圣乐

陆求可

白羽扬幡,莲花作幕,凛然先声。bái yǔ yáng fān,lián huā zuò mù,lǐn rán xiān shēng。
领七萃、星列云屯,点点轻沙堆面,令下风清。lǐng qī cuì xīng liè yún tún,diǎn diǎn qīng shā duī miàn,lìng xià fēng qīng。
螳臂当车难恃勇,看谈笑、烽烟指顾宁。táng bì dāng chē nán shì yǒng,kàn tán xiào fēng yān zhǐ gù níng。
纶巾映日,轻裘行阵,不信书生。lún jīn yìng rì,qīng qiú xíng zhèn,bù xìn shū shēng。
军中倚马草檄,便露布先成奏上京。jūn zhōng yǐ mǎ cǎo xí,biàn lù bù xiān chéng zòu shàng jīng。
好收戈韬矢,归牛放马,齐贺升平。hǎo shōu gē tāo shǐ,guī niú fàng mǎ,qí hè shēng píng。
执丑都门,献俘天阙,玉陛千官颂洗兵。zhí chǒu dōu mén,xiàn fú tiān quē,yù bì qiān guān sòng xǐ bīng。
黄河带,更泰山如砺,求世簪缨。huáng hé dài,gèng tài shān rú lì,qiú shì zān yīng。

惜分飞·送香滨妹于归洞庭

张良婵

刚见春来才几许。gāng jiàn chūn lái cái jǐ xǔ。
仙子遽归洞府。xiān zi jù guī dòng fǔ。
紫燕穿花舞,依依也欲留人住。zǐ yàn chuān huā wǔ,yī yī yě yù liú rén zhù。
恨煞红船无意绪。hèn shā hóng chuán wú yì xù。
偏载人儿归去。piān zài rén ér guī qù。
一望鸱湖渡,洞庭波撼相思路。yī wàng chī hú dù,dòng tíng bō hàn xiāng sī lù。

临江仙·春闺

吴贞闺

晓窗怯怯罗衣薄。xiǎo chuāng qiè qiè luó yī báo。
痴打鹦哥豆落。chī dǎ yīng gē dòu luò。
呼鬟欲剪雨中花,为甚泪含来,花人情自各。hū huán yù jiǎn yǔ zhōng huā,wèi shén lèi hán lái,huā rén qíng zì gè。
睡起青丝关不住。shuì qǐ qīng sī guān bù zhù。
织在眉峰一处。zhī zài méi fēng yī chù。
非愁非病为谁来,痴倚玉楼前,忘却收针刺。fēi chóu fēi bìng wèi shuí lái,chī yǐ yù lóu qián,wàng què shōu zhēn cì。

卜算子·秋夜寄外

王睿(智长)

风急雁书空,露冷蛩吟户。fēng jí yàn shū kōng,lù lěng qióng yín hù。
莫道秋来便可怜,有恨凭谁诉。mò dào qiū lái biàn kě lián,yǒu hèn píng shuí sù。
记起意中情,惹却心头苦。jì qǐ yì zhōng qíng,rě què xīn tóu kǔ。
咒得银河不肯明,坐到三更鼓。zhòu dé yín hé bù kěn míng,zuò dào sān gèng gǔ。

清平乐·柳丝

王睿(智长)

柳丝何意。liǔ sī hé yì。
叶叶闲垂地。yè yè xián chuí dì。
收拾春光都是你。shōu shí chūn guāng dōu shì nǐ。
可是新愁不系。kě shì xīn chóu bù xì。
板桥云外啼莺。bǎn qiáo yún wài tí yīng。
斜阳掩映蓑城。xié yáng yǎn yìng suō chéng。
不愿生同飞絮,如何死化浮萍。bù yuàn shēng tóng fēi xù,rú hé sǐ huà fú píng。

减字木兰花·春恨

王璋(季璞)

箫声笛韵。xiāo shēng dí yùn。
多少离情谁借问。duō shǎo lí qíng shuí jiè wèn。
雨密云流。yǔ mì yún liú。
残梦关心懒下楼。cán mèng guān xīn lǎn xià lóu。
深沉小院。shēn chén xiǎo yuàn。
猛拍栏杆人不见。měng pāi lán gān rén bù jiàn。
欲寄音书。yù jì yīn shū。
无奈西风雁影疏。wú nài xī fēng yàn yǐng shū。

虞美人

王璋(季璞)

无端添了闲烦恼。wú duān tiān le xián fán nǎo。
魂梦时萦绕。hún mèng shí yíng rào。
阶前片片落花红。jiē qián piàn piàn luò huā hóng。
惹住阿侬衫子、一般同。rě zhù ā nóng shān zi yī bān tóng。
一从那日分离去。yī cóng nà rì fēn lí qù。
只自廉纤雨。zhǐ zì lián xiān yǔ。
未知何日得逢晴。wèi zhī hé rì dé féng qíng。
月下花前重教、宛转行。yuè xià huā qián zhòng jiào wǎn zhuǎn xíng。

渔家傲

王璋(季璞)

依旧年时花发路。yī jiù nián shí huā fā lù。
高楼无复伊人住。gāo lóu wú fù yī rén zhù。
几曲箫声吹不去。jǐ qū xiāo shēng chuī bù qù。
回首处。huí shǒu chù。
那堪又是黄昏雨。nà kān yòu shì huáng hūn yǔ。
柳亸莺娇千万树。liǔ duǒ yīng jiāo qiān wàn shù。
游丝粉蝶纷无数。yóu sī fěn dié fēn wú shù。
燕子喃喃还又语。yàn zi nán nán hái yòu yǔ。
春已暮。chūn yǐ mù。
刘郎底事寻前度。liú láng dǐ shì xún qián dù。

浪淘沙·岁俭偶感

瘦鸾

袖薄那禁寒。xiù báo nà jìn hán。
羞与郎言。xiū yǔ láng yán。
早拚卖却砚池田。zǎo pàn mài què yàn chí tián。
辛苦天寒萝屋底,又遇荒年。xīn kǔ tiān hán luó wū dǐ,yòu yù huāng nián。
绣帖未曾完。xiù tiē wèi céng wán。
针线抛残。zhēn xiàn pāo cán。
娇儿啼饭忒心酸。jiāo ér tí fàn tè xīn suān。
一盏瓦灯篱落外,废尽秋眠。yī zhǎn wǎ dēng lí luò wài,fèi jǐn qiū mián。

如梦令

吴永汝

帘外一枝花影。lián wài yī zhī huā yǐng。
月到花梢影冷。yuè dào huā shāo yǐng lěng。
夜坐穗灯销,寂寞小窗寒浸。yè zuò suì dēng xiāo,jì mò xiǎo chuāng hán jìn。
梦醒。mèng xǐng。
梦醒。mèng xǐng。
重把离愁细整。zhòng bǎ lí chóu xì zhěng。

如梦令

叶俊杰

篱畔红梅香透。lí pàn hóng méi xiāng tòu。
又是赏春时候。yòu shì shǎng chūn shí hòu。
不见咏诗人,辜负艳阳清昼。bù jiàn yǒng shī rén,gū fù yàn yáng qīng zhòu。
僝僽。chán zhòu。
僝僽。chán zhòu。
病骨畏寒花瘦。bìng gǔ wèi hán huā shòu。

小重山·题秋海棠遗画

叶俊杰

说是秋闺香泪红。shuō shì qiū guī xiāng lèi hóng。
渍灵根幻化、夺天工。zì líng gēn huàn huà duó tiān gōng。
盈盈娇挹露华浓。yíng yíng jiāo yì lù huá nóng。
凭纤手,写入画屏中。píng xiān shǒu,xiě rù huà píng zhōng。
展读泪沾胸。zhǎn dú lèi zhān xiōng。
怅诗仙画史、杳难逢。chàng shī xiān huà shǐ yǎo nán féng。
花如解语恨应同。huā rú jiě yǔ hèn yīng tóng。
花留色,人反色成空。huā liú sè,rén fǎn sè chéng kōng。

捣练子·夏夜闻箫

俞浚

荷露冷,竹风凉。hé lù lěng,zhú fēng liáng。
小扇轻罗坐石床。xiǎo shàn qīng luó zuò shí chuáng。
何处凤箫吹不断,夜深明月转回廊。hé chù fèng xiāo chuī bù duàn,yè shēn míng yuè zhuǎn huí láng。

江城子·江梅九月小院盛开,词以纪之

俞浚

小园秋老绽芳梅。xiǎo yuán qiū lǎo zhàn fāng méi。
暖风催。nuǎn fēng cuī。
数枝开。shù zhī kāi。
徙倚红楼,明月暗香来。xǐ yǐ hóng lóu,míng yuè àn xiāng lái。
玉笛漫吹帘半卷,疏影里,独徘徊。yù dí màn chuī lián bàn juǎn,shū yǐng lǐ,dú pái huái。