古诗词

台湾竹枝词

薛约

演剧迎神远近哗,艳妆处处竞登车。yǎn jù yíng shén yuǎn jìn huā,yàn zhuāng chù chù jìng dēng chē。
阿郎推挽出门去,指点红尘十里赊。ā láng tuī wǎn chū mén qù,zhǐ diǎn hóng chén shí lǐ shē。

台湾竹枝词

薛约

一种纤藤绕树阴,柔条袅袅软难任。yī zhǒng xiān téng rào shù yīn,róu tiáo niǎo niǎo ruǎn nán rèn。
盘来纤手争夸示,绝胜闺中缠臂金。pán lái xiān shǒu zhēng kuā shì,jué shèng guī zhōng chán bì jīn。

台湾竹枝词

薛约

积薪煨芋饱晨昏,人说山中傀儡番。jī xīn wēi yù bǎo chén hūn,rén shuō shān zhōng guī lěi fān。
果腹不须分甲乙,淳风偏让野人敦。guǒ fù bù xū fēn jiǎ yǐ,chún fēng piān ràng yě rén dūn。

台湾竹枝词

薛约

见说果称梨仔拔,一般滋味欲攒眉。jiàn shuō guǒ chēng lí zǎi bá,yī bān zī wèi yù zǎn méi。
番人酷嗜甘如蜜,不数山中鲜荔支。fān rén kù shì gān rú mì,bù shù shān zhōng xiān lì zhī。

台湾竹枝词

薛约

清秋夜月皎如霜,芦笛声声调远扬。qīng qiū yè yuè jiǎo rú shuāng,lú dí shēng shēng diào yuǎn yáng。
一种凄凉吹彻晓,顿令客子断离肠。yī zhǒng qī liáng chuī chè xiǎo,dùn lìng kè zi duàn lí cháng。

台湾竹枝词

薛约

才过乞巧结缘天,好事头家漫醵钱。cái guò qǐ qiǎo jié yuán tiān,hǎo shì tóu jiā màn jù qián。
海口红灯燃百盏,中元普度又喧阗。hǎi kǒu hóng dēng rán bǎi zhǎn,zhōng yuán pǔ dù yòu xuān tián。

台湾竹枝词

薛约

山云海气夜霏微,侵晓犹看露未晞。shān yún hǎi qì yè fēi wēi,qīn xiǎo yóu kàn lù wèi xī。
一任三春无雨泽,不敢瓜果少生机。yī rèn sān chūn wú yǔ zé,bù gǎn guā guǒ shǎo shēng jī。

台湾竹枝词

薛约

独木为舟两桨划,水沙连里水流斜。dú mù wèi zhōu liǎng jiǎng huà,shuǐ shā lián lǐ shuǐ liú xié。
山居饶有江湖乐,种得浮田好作家。shān jū ráo yǒu jiāng hú lè,zhǒng dé fú tián hǎo zuò jiā。

台湾竹枝词

薛约

潮生鱼扈得鱼多,生小江头狎水波。cháo shēng yú hù dé yú duō,shēng xiǎo jiāng tóu xiá shuǐ bō。
但愿终年风信少,七鲲身里挂鱼蓑。dàn yuàn zhōng nián fēng xìn shǎo,qī kūn shēn lǐ guà yú suō。

台湾竹枝词

薛约

一径浓阴傍舍栽,亭亭森秀胜疏槐。yī jìng nóng yīn bàng shě zāi,tíng tíng sēn xiù shèng shū huái。
从渠酷暑清凉甚,好作羲皇海峤来。cóng qú kù shǔ qīng liáng shén,hǎo zuò xī huáng hǎi jiào lái。

台湾竹枝词

薛约

璘斑古篆学红毛,符檄官书走驿骚。lín bān gǔ zhuàn xué hóng máo,fú xí guān shū zǒu yì sāo。
盛代同文渐染久,熟番也解习拈毫。shèng dài tóng wén jiàn rǎn jiǔ,shú fān yě jiě xí niān háo。

台湾竹枝词

薛约

播种无烦攈蓘忙,秋成安坐庆仓箱。bō zhǒng wú fán jùn gǔn máng,qiū chéng ān zuò qìng cāng xiāng。
场工早了清闲甚,便理牛车榨蔗糖。chǎng gōng zǎo le qīng xián shén,biàn lǐ niú chē zhà zhè táng。

蝶恋花

任玉卮

春雨催花知几许。chūn yǔ cuī huā zhī jǐ xǔ。
尽日溟蒙,洒遍江头树。jǐn rì míng méng,sǎ biàn jiāng tóu shù。
才喜春来春又暮。cái xǐ chūn lái chūn yòu mù。
一年好景成孤度。yī nián hǎo jǐng chéng gū dù。
满目飞花兼落絮。mǎn mù fēi huā jiān luò xù。
却趁东风,冉冉随春去。què chèn dōng fēng,rǎn rǎn suí chūn qù。
只有梁间双燕语。zhǐ yǒu liáng jiān shuāng yàn yǔ。
声声还在侬家住。shēng shēng hái zài nóng jiā zhù。

声声慢·白桃花

许嘉仪

春心炼雪,腻靥凝酥,韶华淡到无痕。chūn xīn liàn xuě,nì yè níng sū,sháo huá dàn dào wú hén。
本色天然,清艳肯映朱门。běn sè tiān rán,qīng yàn kěn yìng zhū mén。
吟边又来瘦鹤,认疏香、应误黄昏。yín biān yòu lái shòu hè,rèn shū xiāng yīng wù huáng hūn。
瑶台畔、问冰霜多少,酝酿仙根。yáo tái pàn wèn bīng shuāng duō shǎo,yùn niàng xiān gēn。
一任闲评轻薄,有澄潭明月,自证前身。yī rèn xián píng qīng báo,yǒu chéng tán míng yuè,zì zhèng qián shēn。
梦断梨花,春去懒对芳樽。mèng duàn lí huā,chūn qù lǎn duì fāng zūn。
瑶阶露华如画,正缟衣、孤立销魂。yáo jiē lù huá rú huà,zhèng gǎo yī gū lì xiāo hún。
台洞远,付相思,流水冷云。tái dòng yuǎn,fù xiāng sī,liú shuǐ lěng yún。

徵招为袁薇生题随园饯别图,图作展重阳会,为先贞悯公手笔

许嘉仪

少微化去烟霞在。shǎo wēi huà qù yān xiá zài。
琴尊几番欢聚。qín zūn jǐ fān huān jù。
只此好家山,认天涯羁旅。zhǐ cǐ hǎo jiā shān,rèn tiān yá jī lǚ。
豪情酬俊侣。háo qíng chóu jùn lǚ。
且休论、断肠南浦。qiě xiū lùn duàn cháng nán pǔ。
寂寂秋容,疏花短柳,满城风雨。jì jì qiū róng,shū huā duǎn liǔ,mǎn chéng fēng yǔ。
指顾劫灰飞,销魂地,沧桑顿成今古。zhǐ gù jié huī fēi,xiāo hún dì,cāng sāng dùn chéng jīn gǔ。
大树感将军,渺英灵何处。dà shù gǎn jiāng jūn,miǎo yīng líng hé chù。
千秋终自许,任诗骨乱侵尘土。qiān qiū zhōng zì xǔ,rèn shī gǔ luàn qīn chén tǔ。
问多少、胜境消沉,有画图留取。wèn duō shǎo shèng jìng xiāo chén,yǒu huà tú liú qǔ。

一剪梅·怀闺友

许嘉仪

倚竹牵萝证素襟。yǐ zhú qiān luó zhèng sù jīn。
言有同心。yán yǒu tóng xīn。
弦有知音。xián yǒu zhī yīn。
月斜云散又而今。yuè xié yún sàn yòu ér jīn。
信断青禽。xìn duàn qīng qín。
梦断青林。mèng duàn qīng lín。
香烬幽窗自苦吟。xiāng jìn yōu chuāng zì kǔ yín。
雨气愔愔。yǔ qì yīn yīn。
晚翠森森。wǎn cuì sēn sēn。
旧游庭院怕重寻。jiù yóu tíng yuàn pà zhòng xún。
帘影阴阴。lián yǐng yīn yīn。
人影沉沉。rén yǐng chén chén。

虞美人·春感见《词综》、《词雅》

袁寒篁

轻寒渐退东风暖。qīng hán jiàn tuì dōng fēng nuǎn。
漫把湘帘卷。màn bǎ xiāng lián juǎn。
眼前萱草不忘忧。yǎn qián xuān cǎo bù wàng yōu。
偏是一丝杨柳、一丝愁。piān shì yī sī yáng liǔ yī sī chóu。
年年对景增凄切。nián nián duì jǐng zēng qī qiè。
恨共丁香结。hèn gòng dīng xiāng jié。
不如掩了碧窗纱。bù rú yǎn le bì chuāng shā。
一任淡烟微雨、送韶华。yī rèn dàn yān wēi yǔ sòng sháo huá。

踏莎行·题唐赤子太史邓尉观梅诗后

袁寒篁

十里寒香,千秋艳玉。shí lǐ hán xiāng,qiān qiū yàn yù。
鱼鳞蝶翅重重簇。yú lín dié chì zhòng zhòng cù。
五湖人去馆娃荒,问谁消得看花福。wǔ hú rén qù guǎn wá huāng,wèn shuí xiāo dé kàn huā fú。
佳客金华,仙才玉局。jiā kè jīn huá,xiān cái yù jú。
风流不数林君复。fēng liú bù shù lín jūn fù。
彩毫一夜遍春山,吴侬唱作江南曲。cǎi háo yī yè biàn chūn shān,wú nóng chàng zuò jiāng nán qū。

木兰花慢

袁寒篁

怅人生如寄,禁几度,暮秋天。chàng rén shēng rú jì,jìn jǐ dù,mù qiū tiān。
看黄菊丹枫,白蘋红蓼,斗媚争妍。kàn huáng jú dān fēng,bái píng hóng liǎo,dòu mèi zhēng yán。
江郎祗馀恨赋,对荒原拱木惨无言。jiāng láng zhī yú hèn fù,duì huāng yuán gǒng mù cǎn wú yán。
判取愁埋死后,那堪恨积生前。pàn qǔ chóu mái sǐ hòu,nà kān hèn jī shēng qián。
冰轮常缺亦常圆。bīng lún cháng quē yì cháng yuán。
千古总依然。qiān gǔ zǒng yī rán。
叹古往今来,勋名竹帛,断梦飞烟。tàn gǔ wǎng jīn lái,xūn míng zhú bó,duàn mèng fēi yān。
临风那堪惋吊,只湖山面目似当年。lín fēng nà kān wǎn diào,zhǐ hú shān miàn mù shì dāng nián。
空外宾鸿作字,分明写出愁篇。kōng wài bīn hóng zuò zì,fēn míng xiě chū chóu piān。

画屏秋色悼白海棠

袁寒篁

绿纱窗侧。lǜ shā chuāng cè。
有一枝、玉润珠圆标格。yǒu yī zhī yù rùn zhū yuán biāo gé。
素质娟娟,冰姿袅袅,天然国色。sù zhì juān juān,bīng zī niǎo niǎo,tiān rán guó sè。
拟折供银瓶,又嘱咐、双鬟休摘。nǐ zhé gōng yín píng,yòu zhǔ fù shuāng huán xiū zhāi。
露湿粉光欲滴。lù shī fěn guāng yù dī。
好从他雅淡。hǎo cóng tā yǎ dàn。
随地清妍,伴我临书刺绣,两情脉脉。suí dì qīng yán,bàn wǒ lín shū cì xiù,liǎng qíng mài mài。
堪惜。kān xī。
西风狼藉。xī fēng láng jí。
向苔阶藓砌堆积。xiàng tái jiē xiǎn qì duī jī。
试问花魂,断肠遗恨,何时消得。shì wèn huā hún,duàn cháng yí hèn,hé shí xiāo dé。
寂寂对、空庭蟾光,逗处偏馀白,梦去雪衣还识。jì jì duì kōng tíng chán guāng,dòu chù piān yú bái,mèng qù xuě yī hái shí。
休道易飘零,如伊皎洁,离尘离垢,深人思忆。xiū dào yì piāo líng,rú yī jiǎo jié,lí chén lí gòu,shēn rén sī yì。