古诗词

浪淘沙·乙未花朝病中对雪,今年值闰三月

陈方恪

无力任轻扬。wú lì rèn qīng yáng。
巧糁莺黄。qiǎo sǎn yīng huáng。
杏花消息隔银墙。xìng huā xiāo xī gé yín qiáng。
应是东皇培闰荚,故勒春光。yīng shì dōng huáng péi rùn jiá,gù lēi chūn guāng。
纨扇已捐箱。wán shàn yǐ juān xiāng。
蝶影茫茫。dié yǐng máng máng。
石城拌老住龙荒。shí chéng bàn lǎo zhù lóng huāng。
闲愁药炉新活计,聊当持觞。xián chóu yào lú xīn huó jì,liáo dāng chí shāng。

鹊桥仙·乙未七夕

陈方恪

疏花媚晚,青桐褪暑。shū huā mèi wǎn,qīng tóng tuì shǔ。
消受嫩凉庭宇。xiāo shòu nèn liáng tíng yǔ。
衣香帘影自依依,奈换了、隔年情绪。yī xiāng lián yǐng zì yī yī,nài huàn le gé nián qíng xù。
分炉行篆,量枝缀镂。fēn lú xíng zhuàn,liàng zhī zhuì lòu。
别见红闺幽愫。bié jiàn hóng guī yōu sù。
人间总被误聪明,悔莫乞、痴騃尔汝。rén jiān zǒng bèi wù cōng míng,huǐ mò qǐ chī ái ěr rǔ。

踏莎行·次周梦庄咏新绿韵即题其词集

陈方恪

意气拿云,生涯泛藻,淮南归梦知多少。yì qì ná yún,shēng yá fàn zǎo,huái nán guī mèng zhī duō shǎo。
年年别浦送寒潮,秋风一夜苕花老。nián nián bié pǔ sòng hán cháo,qiū fēng yī yè sháo huā lǎo。
瓜井清吟,蔬枰凄调。guā jǐng qīng yín,shū píng qī diào。
遗民往事惟君道。yí mín wǎng shì wéi jūn dào。
仙才忠厚托灵均,挑灯那赋伤春草。xiān cái zhōng hòu tuō líng jūn,tiāo dēng nà fù shāng chūn cǎo。

满江红·丙申秋日病起后湖作

陈方恪

倚棹湖边,看迤逦、崇城如画。yǐ zhào hú biān,kàn yí lǐ chóng chéng rú huà。
记当日、鞭丝帽影,几番游冶。jì dāng rì biān sī mào yǐng,jǐ fān yóu yě。
小苑新莺啼梦后,碧山凉月吹箫夜。xiǎo yuàn xīn yīng tí mèng hòu,bì shān liáng yuè chuī xiāo yè。
尽栖迟、白首卧江南,何为者。jǐn qī chí bái shǒu wò jiāng nán,hé wèi zhě。
废塔外,残阳泻。fèi tǎ wài,cán yáng xiè。
孤屿畔,双凫下。gū yǔ pàn,shuāng fú xià。
祗琴樽消歇,绮缘都舍。zhī qín zūn xiāo xiē,qǐ yuán dōu shě。
沧海清音人已远,江关旧恨身偏写。cāng hǎi qīng yīn rén yǐ yuǎn,jiāng guān jiù hèn shēn piān xiě。
更支节、倦眼独临风,秋潇洒。gèng zhī jié juàn yǎn dú lín fēng,qiū xiāo sǎ。

摸鱼子丁酉初春送器伯还运城

陈方恪

渺关河、春鸿秋燕,一年一度来往。miǎo guān hé chūn hóng qiū yàn,yī nián yī dù lái wǎng。
灯期只道江南好,偏是雪花如掌。dēng qī zhǐ dào jiāng nán hǎo,piān shì xuě huā rú zhǎng。
孤俊赏。gū jùn shǎng。
归趁及、汾香酒熟开春盎。guī chèn jí fén xiāng jiǔ shú kāi chūn àng。
云山北向。yún shān běi xiàng。
任抱犊书残,飞狐径没,怀古托微尚。rèn bào dú shū cán,fēi hú jìng méi,huái gǔ tuō wēi shàng。
飘蓬恨,十载栖迟相望。piāo péng hèn,shí zài qī chí xiāng wàng。
河源何处同访。hé yuán hé chù tóng fǎng。
偷闲莫问劳生事,且挹钟山朝爽。tōu xián mò wèn láo shēng shì,qiě yì zhōng shān cháo shuǎng。
从俯仰。cóng fǔ yǎng。
还喜有、征装满叠新诗帐。hái xǐ yǒu zhēng zhuāng mǎn dié xīn shī zhàng。
骊歌又唱。lí gē yòu chàng。
试检点樽前,几人犹在,休与话惆怅。shì jiǎn diǎn zūn qián,jǐ rén yóu zài,xiū yǔ huà chóu chàng。

浣溪沙·南吕宫六调

陈方恪

一曲琴心听隔墙。yī qū qín xīn tīng gé qiáng。
畅吟回雪浇空廊。chàng yín huí xuě jiāo kōng láng。
十年身价领群芳。shí nián shēn jià lǐng qún fāng。
风景未张消息路,世情相识怨恩忘。fēng jǐng wèi zhāng xiāo xī lù,shì qíng xiāng shí yuàn ēn wàng。
马蹄归去独回殇。mǎ tí guī qù dú huí shāng。

惜余春慢芍药开时忆丰台女子曼殊见陈作霖《国朝金陵词钞》

戴恭人

焚尾花繁,曼殊仙迹,丰台春色如许。fén wěi huā fán,màn shū xiān jì,fēng tái chūn sè rú xǔ。
红遮香径,碧绕阑干,当日娇柔堪拟。hóng zhē xiāng jìng,bì rào lán gàn,dāng rì jiāo róu kān nǐ。
想一代词人,千秋佳丽。xiǎng yī dài cí rén,qiān qiū jiā lì。
消受最怜伊,吟肩试倚。xiāo shòu zuì lián yī,yín jiān shì yǐ。
翠巾新拭,绣窗闲语,悄鬟低、犹堪追忆。cuì jīn xīn shì,xiù chuāng xián yǔ,qiāo huán dī yóu kān zhuī yì。
天与艳才如此。tiān yǔ yàn cái rú cǐ。
姗姗月下徘徊,露冷苔黏,钗横佩坠。shān shān yuè xià pái huái,lù lěng tái nián,chāi héng pèi zhuì。
任从他、满目风光,总被杜鹃催去。rèn cóng tā mǎn mù fēng guāng,zǒng bèi dù juān cuī qù。

浣溪沙·集句

戴恭人

隔得卢家白玉堂。gé dé lú jiā bái yù táng。
好风吹树杏花香。hǎo fēng chuī shù xìng huā xiāng。
共怜时世减梳妆。gòng lián shí shì jiǎn shū zhuāng。
燕子不来春寂寂,残灯无焰影幢幢。yàn zi bù lái chūn jì jì,cán dēng wú yàn yǐng chuáng chuáng。
五更钟后更回肠。wǔ gèng zhōng hòu gèng huí cháng。

踏莎行

于懿

病骨难支,鬓云渐薄。bìng gǔ nán zhī,bìn yún jiàn báo。
钏松瘦减兰边玉。chuàn sōng shòu jiǎn lán biān yù。
夜来双袖不胜寒,无言自倚潇湘竹。yè lái shuāng xiù bù shèng hán,wú yán zì yǐ xiāo xiāng zhú。
凉影侵帘,啼痕染烛。liáng yǐng qīn lián,tí hén rǎn zhú。
寂寥庭院愁萧索。jì liáo tíng yuàn chóu xiāo suǒ。
残灯久伴可怜宵,金钱暗把归期卜。cán dēng jiǔ bàn kě lián xiāo,jīn qián àn bǎ guī qī bo。

醉花阴

于懿

梳裹登楼春起早。shū guǒ dēng lóu chūn qǐ zǎo。
新绿池塘草。xīn lǜ chí táng cǎo。
日日误寻芳,细雨丝风,断续何时了。rì rì wù xún fāng,xì yǔ sī fēng,duàn xù hé shí le。
商量半臂铺绵少。shāng liàng bàn bì pù mián shǎo。
花勒微寒峭。huā lēi wēi hán qiào。
卦里问归期,越是多情,越是多烦恼。guà lǐ wèn guī qī,yuè shì duō qíng,yuè shì duō fán nǎo。

长相思

刘问陶

风满楼。fēng mǎn lóu。
月满楼。yuè mǎn lóu。
风月随缘春复秋。fēng yuè suí yuán chūn fù qiū。
相思白了头。xiāng sī bái le tóu。
载花舟。zài huā zhōu。
载春舟。zài chūn zhōu。
又载人归空凤楼。yòu zài rén guī kōng fèng lóu。
教人怎生休。jiào rén zěn shēng xiū。

蝶恋花·示儿辈

孙瑩培

子孝臣忠须自晓。zi xiào chén zhōng xū zì xiǎo。
奋志攻书,不读如何了。fèn zhì gōng shū,bù dú rú hé le。
白发高堂年已老。bái fā gāo táng nián yǐ lǎo。
诸凡岂可仍草草。zhū fán qǐ kě réng cǎo cǎo。
自古英雄原让少。zì gǔ yīng xióng yuán ràng shǎo。
难再光阴,知道不知道。nán zài guāng yīn,zhī dào bù zhī dào。
万里关山家路杳。wàn lǐ guān shān jiā lù yǎo。
青春渐长还非小。qīng chūn jiàn zhǎng hái fēi xiǎo。

浪淘沙·思亲

孙瑩培

孺慕思悠悠。rú mù sī yōu yōu。
珠泪长流。zhū lèi zhǎng liú。
无言日日倚西楼。wú yán rì rì yǐ xī lóu。
杜宇数声春已去,一霎成秋。dù yǔ shù shēng chūn yǐ qù,yī shà chéng qiū。
午后雨初收。wǔ hòu yǔ chū shōu。
黄菊开稠。huáng jú kāi chóu。
思量欲待解些忧。sī liàng yù dài jiě xiē yōu。
忽见半钩眉月上,句起新愁。hū jiàn bàn gōu méi yuè shàng,jù qǐ xīn chóu。

醉花阴·梅花

孙瑩培

小园昨夜繁华骤。xiǎo yuán zuó yè fán huá zhòu。
点点寒葩瘦。diǎn diǎn hán pā shòu。
放出玉精神,雪意风情,无限春光逗。fàng chū yù jīng shén,xuě yì fēng qíng,wú xiàn chūn guāng dòu。
珊珊弄影黄昏后。shān shān nòng yǐng huáng hūn hòu。
景似罗浮否。jǐng shì luó fú fǒu。
婢忽拗香来,绰约流霞,报道红梅又。bì hū ǎo xiāng lái,chuò yuē liú xiá,bào dào hóng méi yòu。

玉楼春·郑夫人将旋粤东,索余画小影,并题词以赠

孙瑩培

闲庭秋色娱游目。xián tíng qiū sè yú yóu mù。
桐荫桂香都不俗。tóng yīn guì xiāng dōu bù sú。
湘帘高卷对黄花,消受人间清供福。xiāng lián gāo juǎn duì huáng huā,xiāo shòu rén jiān qīng gōng fú。
抟沙相聚浮踪托,听到骊歌怜索寞。tuán shā xiāng jù fú zōng tuō,tīng dào lí gē lián suǒ mò。
它乡欲寄折枝难,应遣它阶前双鹤。tā xiāng yù jì zhé zhī nán,yīng qiǎn tā jiē qián shuāng hè。

菩萨蛮·郑丽芳女史南旋,作此送别

孙瑩培

一从抛却西湖去。yī cóng pāo què xī hú qù。
故山迢递难为主。gù shān tiáo dì nán wèi zhǔ。
亲友四凋零。qīn yǒu sì diāo líng。
宦游同此情。huàn yóu tóng cǐ qíng。
蛮乡悲寂寞。mán xiāng bēi jì mò。
幸得浮综托。xìng dé fú zōng tuō。
忽地道归期。hū dì dào guī qī。
教人恨莫支。jiào rén hèn mò zhī。

菩萨蛮·前题

孙瑩培

纷纷心绪萦怀索。fēn fēn xīn xù yíng huái suǒ。
两闿辜负新秋菊,深喜遇苏程。liǎng kǎi gū fù xīn qiū jú,shēn xǐ yù sū chéng。
连朝话未鸁。lián cháo huà wèi luó。
忽听征驾速。hū tīng zhēng jià sù。
又触离愁恶。yòu chù lí chóu è。
鬲岁约重临。gé suì yuē zhòng lín。
春波画舫轻。chūn bō huà fǎng qīng。

长相思·岁暮送三儿维廉偕表侄徐大椿上桂林

孙瑩培

茶一尊。chá yī zūn。
酒一尊。jiǔ yī zūn。
明日轻装又远行。míng rì qīng zhuāng yòu yuǎn xíng。
凄凉此夜灯。qī liáng cǐ yè dēng。
风一程。fēng yī chéng。
雨一程。yǔ yī chéng。
长路迢迢两个人。zhǎng lù tiáo tiáo liǎng gè rén。
心随马后尘。xīn suí mǎ hòu chén。

调笑令·即景

孙瑩培

长夜。zhǎng yè。
长夜。zhǎng yè。
坐得愁人愁绝。zuò dé chóu rén chóu jué。
满楼花雾香清。mǎn lóu huā wù xiāng qīng。
隐著一帘月明。yǐn zhù yī lián yuè míng。
明月。míng yuè。
明月。míng yuè。
不管人间离别。bù guǎn rén jiān lí bié。

钗头凤即景

孙瑩培

炉烟袅。lú yān niǎo。
幽闺悄。yōu guī qiāo。
帘栊斜卷人稀到。lián lóng xié juǎn rén xī dào。
梧桐荫。wú tóng yīn。
桃花嫩。táo huā nèn。
者番春色,登楼待恁。zhě fān chūn sè,dēng lóu dài nèn。
凭。píng。
凭。píng。
凭。píng。
风声峭。fēng shēng qiào。
云情渺。yún qíng miǎo。
远山一角如含笑。yuǎn shān yī jiǎo rú hán xiào。
鱼无信。yú wú xìn。
鸿难问。hóng nán wèn。
天涯人远,归期难定。tiān yá rén yuǎn,guī qī nán dìng。
闷。mèn。
闷。mèn。
闷。mèn。