古诗词

菩萨蛮·前题

孙瑩培

纷纷心绪萦怀索。fēn fēn xīn xù yíng huái suǒ。
两闿辜负新秋菊,深喜遇苏程。liǎng kǎi gū fù xīn qiū jú,shēn xǐ yù sū chéng。
连朝话未鸁。lián cháo huà wèi luó。
忽听征驾速。hū tīng zhēng jià sù。
又触离愁恶。yòu chù lí chóu è。
鬲岁约重临。gé suì yuē zhòng lín。
春波画舫轻。chūn bō huà fǎng qīng。

孙瑩培

孙瑩培,字□□,钱唐人。仁和阮子祥室。 孙瑩培的作品>>

猜您喜欢

蝶恋花·示儿辈

孙瑩培

子孝臣忠须自晓。zi xiào chén zhōng xū zì xiǎo。
奋志攻书,不读如何了。fèn zhì gōng shū,bù dú rú hé le。
白发高堂年已老。bái fā gāo táng nián yǐ lǎo。
诸凡岂可仍草草。zhū fán qǐ kě réng cǎo cǎo。
自古英雄原让少。zì gǔ yīng xióng yuán ràng shǎo。
难再光阴,知道不知道。nán zài guāng yīn,zhī dào bù zhī dào。
万里关山家路杳。wàn lǐ guān shān jiā lù yǎo。
青春渐长还非小。qīng chūn jiàn zhǎng hái fēi xiǎo。

浪淘沙·思亲

孙瑩培

孺慕思悠悠。rú mù sī yōu yōu。
珠泪长流。zhū lèi zhǎng liú。
无言日日倚西楼。wú yán rì rì yǐ xī lóu。
杜宇数声春已去,一霎成秋。dù yǔ shù shēng chūn yǐ qù,yī shà chéng qiū。
午后雨初收。wǔ hòu yǔ chū shōu。
黄菊开稠。huáng jú kāi chóu。
思量欲待解些忧。sī liàng yù dài jiě xiē yōu。
忽见半钩眉月上,句起新愁。hū jiàn bàn gōu méi yuè shàng,jù qǐ xīn chóu。

醉花阴·梅花

孙瑩培

小园昨夜繁华骤。xiǎo yuán zuó yè fán huá zhòu。
点点寒葩瘦。diǎn diǎn hán pā shòu。
放出玉精神,雪意风情,无限春光逗。fàng chū yù jīng shén,xuě yì fēng qíng,wú xiàn chūn guāng dòu。
珊珊弄影黄昏后。shān shān nòng yǐng huáng hūn hòu。
景似罗浮否。jǐng shì luó fú fǒu。
婢忽拗香来,绰约流霞,报道红梅又。bì hū ǎo xiāng lái,chuò yuē liú xiá,bào dào hóng méi yòu。

玉楼春·郑夫人将旋粤东,索余画小影,并题词以赠

孙瑩培

闲庭秋色娱游目。xián tíng qiū sè yú yóu mù。
桐荫桂香都不俗。tóng yīn guì xiāng dōu bù sú。
湘帘高卷对黄花,消受人间清供福。xiāng lián gāo juǎn duì huáng huā,xiāo shòu rén jiān qīng gōng fú。
抟沙相聚浮踪托,听到骊歌怜索寞。tuán shā xiāng jù fú zōng tuō,tīng dào lí gē lián suǒ mò。
它乡欲寄折枝难,应遣它阶前双鹤。tā xiāng yù jì zhé zhī nán,yīng qiǎn tā jiē qián shuāng hè。

菩萨蛮·郑丽芳女史南旋,作此送别

孙瑩培

一从抛却西湖去。yī cóng pāo què xī hú qù。
故山迢递难为主。gù shān tiáo dì nán wèi zhǔ。
亲友四凋零。qīn yǒu sì diāo líng。
宦游同此情。huàn yóu tóng cǐ qíng。
蛮乡悲寂寞。mán xiāng bēi jì mò。
幸得浮综托。xìng dé fú zōng tuō。
忽地道归期。hū dì dào guī qī。
教人恨莫支。jiào rén hèn mò zhī。

长相思·岁暮送三儿维廉偕表侄徐大椿上桂林

孙瑩培

茶一尊。chá yī zūn。
酒一尊。jiǔ yī zūn。
明日轻装又远行。míng rì qīng zhuāng yòu yuǎn xíng。
凄凉此夜灯。qī liáng cǐ yè dēng。
风一程。fēng yī chéng。
雨一程。yǔ yī chéng。
长路迢迢两个人。zhǎng lù tiáo tiáo liǎng gè rén。
心随马后尘。xīn suí mǎ hòu chén。

调笑令·即景

孙瑩培

长夜。zhǎng yè。
长夜。zhǎng yè。
坐得愁人愁绝。zuò dé chóu rén chóu jué。
满楼花雾香清。mǎn lóu huā wù xiāng qīng。
隐著一帘月明。yǐn zhù yī lián yuè míng。
明月。míng yuè。
明月。míng yuè。
不管人间离别。bù guǎn rén jiān lí bié。

钗头凤即景

孙瑩培

炉烟袅。lú yān niǎo。
幽闺悄。yōu guī qiāo。
帘栊斜卷人稀到。lián lóng xié juǎn rén xī dào。
梧桐荫。wú tóng yīn。
桃花嫩。táo huā nèn。
者番春色,登楼待恁。zhě fān chūn sè,dēng lóu dài nèn。
凭。píng。
凭。píng。
凭。píng。
风声峭。fēng shēng qiào。
云情渺。yún qíng miǎo。
远山一角如含笑。yuǎn shān yī jiǎo rú hán xiào。
鱼无信。yú wú xìn。
鸿难问。hóng nán wèn。
天涯人远,归期难定。tiān yá rén yuǎn,guī qī nán dìng。
闷。mèn。
闷。mèn。
闷。mèn。

东风第一枝·题梅花帐檐

孙瑩培

老干浑苔,虬枝缀玉,此花端的幽独。lǎo gàn hún tái,qiú zhī zhuì yù,cǐ huā duān de yōu dú。
江南江北风光,谱入徐熙画幅。jiāng nán jiāng běi fēng guāng,pǔ rù xú xī huà fú。
横陈纸帐,抵多少、水边篱落。héng chén zhǐ zhàng,dǐ duō shǎo shuǐ biān lí luò。
再添个、翠羽幽禽,抵得缟衣孤鹤。zài tiān gè cuì yǔ yōu qín,dǐ dé gǎo yī gū hè。
香扑簌、粉光淡薄。xiāng pū sù fěn guāng dàn báo。
红一抹、脂痕绰约。hóng yī mǒ zhī hén chuò yuē。
写来笔底精神,转忆旧游东阁。xiě lái bǐ dǐ jīng shén,zhuǎn yì jiù yóu dōng gé。
黄昏清境,称高眠、绝尘远俗。huáng hūn qīng jìng,chēng gāo mián jué chén yuǎn sú。
听枝头、翠羽啾嘈,早已参横月落。tīng zhī tóu cuì yǔ jiū cáo,zǎo yǐ cān héng yuè luò。

如梦令·汪淑娟女史过寄园,见访口占

孙瑩培

曾记去年春晓。céng jì qù nián chūn xiǎo。
斜倚阑干同笑。xié yǐ lán gàn tóng xiào。
有句正联吟,忽报海棠开了。yǒu jù zhèng lián yín,hū bào hǎi táng kāi le。
开了。kāi le。
开了。kāi le。
今日此情又肖。jīn rì cǐ qíng yòu xiào。

鹧鸪天·摹元人“门阑临暮霭,楼阁抹残霞”词句,作画并题以词

孙瑩培

楼阁玲珑隐翠微。lóu gé líng lóng yǐn cuì wēi。
小桥返照夕阳西。xiǎo qiáo fǎn zhào xī yáng xī。
闲情无限随流水,惟见残霞一抹飞。xián qíng wú xiàn suí liú shuǐ,wéi jiàn cán xiá yī mǒ fēi。
风淡淡,柳依依。fēng dàn dàn,liǔ yī yī。
波光岚气映馀晖。bō guāng lán qì yìng yú huī。
闭门静寂人何处,放鹤携琴归未归。bì mén jìng jì rén hé chù,fàng hè xié qín guī wèi guī。

重叠金摹“花落水流红”词意

孙瑩培

飞英历乱如红雨。fēi yīng lì luàn rú hóng yǔ。
东风断送春归去。dōng fēng duàn sòng chūn guī qù。
飘泊正愁生。piāo pō zhèng chóu shēng。
深闺万里情。shēn guī wàn lǐ qíng。
留春应不住。liú chūn yīng bù zhù。
独倚慵无语。dú yǐ yōng wú yǔ。
际此奈何天。jì cǐ nài hé tiān。
教人镇日闲。jiào rén zhèn rì xián。

一剪梅·记别

孙瑩培

相隔天涯已半秋。xiāng gé tiān yá yǐ bàn qiū。
鱼书频投,雁书频投。yú shū pín tóu,yàn shū pín tóu。
一朝相见喜盈眸。yī cháo xiāng jiàn xǐ yíng móu。
细诉僝僽。xì sù chán zhòu。
再诉离愁。zài sù lí chóu。
肴酒盈卮且唱酬。yáo jiǔ yíng zhī qiě chàng chóu。
花上鱼钩,月上帘钩。huā shàng yú gōu,yuè shàng lián gōu。
无端重别恨悠悠。wú duān zhòng bié hèn yōu yōu。
风亦难留。fēng yì nán liú。
雨亦难留。yǔ yì nán liú。

满江红·七夕

孙瑩培

银汉横秋,早又是、曝衣时节。yín hàn héng qiū,zǎo yòu shì pù yī shí jié。
■■■、■■■■,■■■■。,。
岁岁纵教欣聚会,年年何用伤离别。suì suì zòng jiào xīn jù huì,nián nián hé yòng shāng lí bié。
预安排、瓜果设闲阶,巧遥乞。yù ān pái guā guǒ shè xián jiē,qiǎo yáo qǐ。
一庭秋,花枝叠。yī tíng qiū,huā zhī dié。
暮云飞,长空碧。mù yún fēi,zhǎng kōng bì。
正斜月如钩,晚凉清绝。zhèng xié yuè rú gōu,wǎn liáng qīng jué。
玉露霏霏魂欲断,银河耿耿愁无极。yù lù fēi fēi hún yù duàn,yín hé gěng gěng chóu wú jí。
想神仙、此夕尚分离,心凄切。xiǎng shén xiān cǐ xī shàng fēn lí,xīn qī qiè。

山花子·陆川榕根村墓次秋夜有感

孙瑩培

蒙蒙凉月夜清寥。méng méng liáng yuè yè qīng liáo。
伤逝悲今魂欲飘。shāng shì bēi jīn hún yù piāo。
庐墓凄其愁莫及,恨难消。lú mù qī qí chóu mò jí,hèn nán xiāo。
松凋柏老思无尽,日暮山颓忆转遥。sōng diāo bǎi lǎo sī wú jǐn,rì mù shān tuí yì zhuǎn yáo。
宿墓独吟眠不得,雨潇潇。sù mù dú yín mián bù dé,yǔ xiāo xiāo。