古诗词

巫山一段云

汪东

魂魄来还去,音容是更非。hún pò lái hái qù,yīn róng shì gèng fēi。
菊芳兰秀系人思。jú fāng lán xiù xì rén sī。
风送白云飞。fēng sòng bái yún fēi。
谷口花团绣锦。gǔ kǒu huā tuán xiù jǐn。
便作华堂燕寝。biàn zuò huá táng yàn qǐn。
寒泉一勺贮冰瓯。hán quán yī sháo zhù bīng ōu。
聊与荐新秋。liáo yǔ jiàn xīn qiū。

巫山一段云

汪东

桂棹浮湘渚,莲歌嗣馆娃。guì zhào fú xiāng zhǔ,lián gē sì guǎn wá。
莫愁生长自卢家。mò chóu shēng zhǎng zì lú jiā。
小印刻昭华。xiǎo yìn kè zhāo huá。
赠与昭华小印。zèng yǔ zhāo huá xiǎo yìn。
换得口脂奁粉。huàn dé kǒu zhī lián fěn。
痴魂忽坠九嶷间。chī hún hū zhuì jiǔ yí jiān。
丛竹泪痕斑。cóng zhú lèi hén bān。

巫山一段云

汪东

碎佩轻鸾舞,深帏睡鸭凉。suì pèi qīng luán wǔ,shēn wéi shuì yā liáng。
误疑飞燕出昭阳。wù yí fēi yàn chū zhāo yáng。
却是杜兰香。què shì dù lán xiāng。
自弄蟠云新髻。zì nòng pán yún xīn jì。
不惯上清宫里。bù guàn shàng qīng gōng lǐ。
人间何处足遨游。rén jiān hé chù zú áo yóu。
滟滟百花洲。yàn yàn bǎi huā zhōu。

巫山一段云

汪东

华盖连休鬓,明珠剪两瞳。huá gài lián xiū bìn,míng zhū jiǎn liǎng tóng。
神君新敕小青童。shén jūn xīn chì xiǎo qīng tóng。
住在玉华东。zhù zài yù huá dōng。
一霎鸾轩凤翥。yī shà luán xuān fèng zhù。
又向清都飙举。yòu xiàng qīng dōu biāo jǔ。
不如端坐叩玄关。bù rú duān zuò kòu xuán guān。
抛却九还丹。pāo què jiǔ hái dān。

昭君怨·前年在南京,友人以女子某氏词笺属和。夹置乱帙中,偶检得之,惘然继韵

汪东

黯黯吴江枫树。àn àn wú jiāng fēng shù。
飒飒周原禾黍。sà sà zhōu yuán hé shǔ。
千里共寒芜。qiān lǐ gòng hán wú。
客心孤。kè xīn gū。
此恨怕成终古。cǐ hèn pà chéng zhōng gǔ。
况听催人津鼓。kuàng tīng cuī rén jīn gǔ。
纵使见时疏。zòng shǐ jiàn shí shū。
忆人无。yì rén wú。

西江月

汪东

花外呢喃燕语,溪边约略鸥盟。huā wài ne nán yàn yǔ,xī biān yuē lüè ōu méng。
如何载酒半山亭。rú hé zài jiǔ bàn shān tíng。
饮罢翻教梦醒。yǐn bà fān jiào mèng xǐng。
迹似飞蓬长转,心随寒柳先零。jì shì fēi péng zhǎng zhuǎn,xīn suí hán liǔ xiān líng。
芭蕉和雨酿秋声。bā jiāo hé yǔ niàng qiū shēng。
可柰独眠人听。kě nài dú mián rén tīng。

哨遍·过景斋听谢翁一尘弹琵琶数曲。翁师诸城王心葵,世称第一手

汪东

荷沼未空,枫叶渐丹,略有林泉美。hé zhǎo wèi kōng,fēng yè jiàn dān,lüè yǒu lín quán měi。
喜朝来、一客款荆扉。xǐ cháo lái yī kè kuǎn jīng fēi。
似东山、翛然高致。shì dōng shān xiāo rán gāo zhì。
论乐旨。lùn lè zhǐ。
冥鸿自翔天际。míng hóng zì xiáng tiān jì。
霏霏谈屑皆名理。fēi fēi tán xiè jiē míng lǐ。
嗟縆瑟调琴,秦箫楚管,从来难谐俗耳。jiē gēng sè diào qín,qín xiāo chǔ guǎn,cóng lái nán xié sú ěr。
偶长吟、白傅琵琶词。ǒu zhǎng yín bái fù pí pá cí。
请试为、诸君一弹之。qǐng shì wèi zhū jūn yī dàn zhī。
四坐无哗,冰弦才拨,此声堪异。sì zuò wú huā,bīng xián cái bō,cǐ shēng kān yì。
嘻。xī。
涧水泠泠,松风策策绕阶墀。jiàn shuǐ líng líng,sōng fēng cè cè rào jiē chí。
急雨跳珠坠,琤瑽时密还稀。jí yǔ tiào zhū zhuì,chēng cōng shí mì hái xī。
是浩浩平沙,嗈嗈群雁,数行高去复低飞。shì hào hào píng shā,yōng yōng qún yàn,shù xíng gāo qù fù dī fēi。
又苇岸横舟,渔家聚语,网罟遥夜,恍置身、河伯惊相视。yòu wěi àn héng zhōu,yú jiā jù yǔ,wǎng gǔ yáo yè,huǎng zhì shēn hé bó jīng xiāng shì。
甚却顾、萧斋共隐几。shén què gù xiāo zhāi gòng yǐn jǐ。
听砉然、裂帛声止。tīng huò rán liè bó shēng zhǐ。
翁起笑,谓千古绝调只吾师。wēng qǐ xiào,wèi qiān gǔ jué diào zhǐ wú shī。
定场贺老,如今安在,独有岐王宅里。dìng chǎng hè lǎo,rú jīn ān zài,dú yǒu qí wáng zhái lǐ。
开元法曲尚留遗。kāi yuán fǎ qū shàng liú yí。
问人间、知音能几。wèn rén jiān zhī yīn néng jǐ。

苏幕遮

汪东

叠花笺,传密信。dié huā jiān,chuán mì xìn。
四角鸳鸯,四角鸳鸯印。sì jiǎo yuān yāng,sì jiǎo yuān yāng yìn。
斜月朦胧期小径。xié yuè méng lóng qī xiǎo jìng。
风漾梧桐,风漾梧桐影。fēng yàng wú tóng,fēng yàng wú tóng yǐng。
漫成疑,空自等。màn chéng yí,kōng zì děng。
渐数三更,渐数三更尽。jiàn shù sān gèng,jiàn shù sān gèng jǐn。
捉得双鬟私借问。zhuō dé shuāng huán sī jiè wèn。
今夜来无,今夜来无定。jīn yè lái wú,jīn yè lái wú dìng。

临江仙·久不得君济七兄消息

汪东

揽袂劝君休远去,离筵苦语丁宁。lǎn mèi quàn jūn xiū yuǎn qù,lí yán kǔ yǔ dīng níng。
蛮陬瘴海一身经。mán zōu zhàng hǎi yī shēn jīng。
何年生马角,此日帝猪苓。hé nián shēng mǎ jiǎo,cǐ rì dì zhū líng。
竹马绕床犹记得,赌将梨栗谁赢。zhú mǎ rào chuáng yóu jì dé,dǔ jiāng lí lì shuí yíng。
白头兄弟各飘零。bái tóu xiōng dì gè piāo líng。
纵然非死别,梦里亦吞声。zòng rán fēi sǐ bié,mèng lǐ yì tūn shēng。

感皇恩

汪东

浅碧染罗衫,唾痕微印。qiǎn bì rǎn luó shān,tuò hén wēi yìn。
几曲朱楼暮同凭。jǐ qū zhū lóu mù tóng píng。
云霏烟敛,仿佛阳台高迥。yún fēi yān liǎn,fǎng fú yáng tái gāo jiǒng。
下方应错认,仙家影。xià fāng yīng cuò rèn,xiān jiā yǐng。
别后细思,那时光景。bié hòu xì sī,nà shí guāng jǐng。
自惯长负未言病。zì guàn zhǎng fù wèi yán bìng。
赁舂椎髻,无分与伊相并。lìn chōng chuí jì,wú fēn yǔ yī xiāng bìng。
但教青凤翼,传书讯。dàn jiào qīng fèng yì,chuán shū xùn。

解佩令

汪东

竹楼闲倚,荷池趁步。zhú lóu xián yǐ,hé chí chèn bù。
似初逢、汉皋游女。shì chū féng hàn gāo yóu nǚ。
裁叠冰绡,倩画出、青山红树。cái dié bīng xiāo,qiàn huà chū qīng shān hóng shù。
把芳心、暗中分付。bǎ fāng xīn àn zhōng fēn fù。
孤城天远,双江雾合,背西风、轻帆斜度。gū chéng tiān yuǎn,shuāng jiāng wù hé,bèi xī fēng qīng fān xié dù。
泪满罗襟,只留得、伤心无数。lèi mǎn luó jīn,zhǐ liú dé shāng xīn wú shù。
枉教他、燕猜莺妒。wǎng jiào tā yàn cāi yīng dù。

苏幕遮·闰七月转热,闲居即事

汪东

小园庭,闲伴侣。xiǎo yuán tíng,xián bàn lǚ。
绿暗回廊,迤逦行还住。lǜ àn huí láng,yí lǐ xíng hái zhù。
墙角海棠娇语语。qiáng jiǎo hǎi táng jiāo yǔ yǔ。
嗅取微酸,摘蕊和茶煮。xiù qǔ wēi suān,zhāi ruǐ hé chá zhǔ。
苎衣轻,蕉扇举。zhù yī qīng,jiāo shàn jǔ。
谁道秋来,未肯消残暑。shuí dào qiū lái,wèi kěn xiāo cán shǔ。
天气越添沈闷处。tiān qì yuè tiān shěn mèn chù。
澹澹斜阳,几点疏疏雨。dàn dàn xié yáng,jǐ diǎn shū shū yǔ。

金缕曲·读元人杂剧,用罅字韵

汪东

日影穿帘罅。rì yǐng chuān lián xià。
也不须、茅柴斟酒,枯荷包鲊。yě bù xū máo chái zhēn jiǔ,kū hé bāo zhǎ。
检取残编饥堪疗,字字珠玑光射。jiǎn qǔ cán biān jī kān liáo,zì zì zhū jī guāng shè。
笑文体、何分高下。xiào wén tǐ hé fēn gāo xià。
试看才人无不可,总堂堂、笔阵千军怕。shì kàn cái rén wú bù kě,zǒng táng táng bǐ zhèn qiān jūn pà。
无此笔,匏空挂。wú cǐ bǐ,páo kōng guà。
谁能激壮谁潇洒。shuí néng jī zhuàng shuí xiāo sǎ。
倩登场、衣冠傀儡,颊毫添画。qiàn dēng chǎng yī guān guī lěi,jiá háo tiān huà。
南曲高生称独擅,杂剧终推关马。nán qū gāo shēng chēng dú shàn,zá jù zhōng tuī guān mǎ。
唤羯鼓、凭阑快打。huàn jié gǔ píng lán kuài dǎ。
合得筚琶随村唱,是当年、万口流传者。hé dé bì pá suí cūn chàng,shì dāng nián wàn kǒu liú chuán zhě。
时世易,任狼藉。shí shì yì,rèn láng jí。

金缕曲·读元人杂剧,用罅字韵

汪东

转棹荷花罅。zhuǎn zhào hé huā xià。
只萦怀、吉云佳酿,点酥红鲊。zhǐ yíng huái jí yún jiā niàng,diǎn sū hóng zhǎ。
绝域天骄惊汉节,猿臂应知善射。jué yù tiān jiāo jīng hàn jié,yuán bì yīng zhī shàn shè。
又曾过、严陵台下。yòu céng guò yán líng tái xià。
最好青裙於潜女,恁偏谣、鬼见荒城怕。zuì hǎo qīng qún yú qián nǚ,nèn piān yáo guǐ jiàn huāng chéng pà。
我转恨,一冠挂。wǒ zhuǎn hèn,yī guān guà。
霏霏唾玉随风洒。fēi fēi tuò yù suí fēng sǎ。
文何如、关山行旅,范宽图画。wén hé rú guān shān xíng lǚ,fàn kuān tú huà。
入蜀功成身早退,不羡官施行马。rù shǔ gōng chéng shēn zǎo tuì,bù xiàn guān shī xíng mǎ。
任检校、南村稻打。rèn jiǎn xiào nán cūn dào dǎ。
杨陆诗篇传万口,料更无、勍敌如公者。yáng lù shī piān chuán wàn kǒu,liào gèng wú qíng dí rú gōng zhě。
珠在握,可容藉。zhū zài wò,kě róng jí。

华胥引·和清真

汪东

沙平依岸,风急捎池,树根聚叶。shā píng yī àn,fēng jí shāo chí,shù gēn jù yè。
淡日浮光,流虹散彩鱼暗唼。dàn rì fú guāng,liú hóng sàn cǎi yú àn shà。
一两绳接低空,听晚鸿伊轧。yī liǎng shéng jiē dī kōng,tīng wǎn hóng yī yà。
偷卜归人,望群遥数先怯。tōu bo guī rén,wàng qún yáo shù xiān qiè。
鸾镜羞窥,任星星、鬓霜谁镊。luán jìng xiū kuī,rèn xīng xīng bìn shuāng shuí niè。
锦笺封在,回文无心再阅。jǐn jiān fēng zài,huí wén wú xīn zài yuè。
只与浓熏兰麝,伴画图藏箧。zhǐ yǔ nóng xūn lán shè,bàn huà tú cáng qiè。
频倚楼看,乱山翻更重叠。pín yǐ lóu kàn,luàn shān fān gèng zhòng dié。

中兴乐

汪东

南国左侧带回塘。nán guó zuǒ cè dài huí táng。
秋千影、度高墙。qiū qiān yǐng dù gāo qiáng。
桃李开时,烂漫春光。táo lǐ kāi shí,làn màn chūn guāng。
依依垂柳数行。yī yī chuí liǔ shù xíng。
情丝长。qíng sī zhǎng。
楼前踯躅,个人娇靥,半隔纱窗。lóu qián zhí zhú,gè rén jiāo yè,bàn gé shā chuāng。

金缕曲·四叠罅韵,送戚属中女子参军者

汪东

素手停针罅。sù shǒu tíng zhēn xià。
厌听人、铺张中馈,啜鲜羹鲊。yàn tīng rén pù zhāng zhōng kuì,chuài xiān gēng zhǎ。
恨不南山随李广,试著短衣骑射。hèn bù nán shān suí lǐ guǎng,shì zhù duǎn yī qí shè。
喜此日、真归麾下。xǐ cǐ rì zhēn guī huī xià。
不数前朝秦冼辈,便吴宫、教战谁曾怕。bù shù qián cháo qín xiǎn bèi,biàn wú gōng jiào zhàn shuí céng pà。
磨匕首,腰横挂。mó bǐ shǒu,yāo héng guà。
更无滴泪临岐洒。gèng wú dī lèi lín qí sǎ。
尽抛将、脂奁粉合,两眉休画。jǐn pāo jiāng zhī lián fěn hé,liǎng méi xiū huà。
风掣红旗行肃肃,静里温闻班马。fēng chè hóng qí xíng sù sù,jìng lǐ wēn wén bān mǎ。
号令急、军中鼓打。hào lìng jí jūn zhōng gǔ dǎ。
直向黄河边头去,笑木兰、枉替耶征者。zhí xiàng huáng hé biān tóu qù,xiào mù lán wǎng tì yé zhēng zhě。
歌送汝,一樽藉。gē sòng rǔ,yī zūn jí。

恋情深

汪东

七月十三同宴席。qī yuè shí sān tóng yàn xí。
劝金杯侧。quàn jīn bēi cè。
酒阑潜遇桂花阴。jiǔ lán qián yù guì huā yīn。
系人心。xì rén xīn。
星沈河底晓寒侵。xīng shěn hé dǐ xiǎo hán qīn。
三载绝知音。sān zài jué zhī yīn。
此夜玉温香㬉,恋情深。cǐ yè yù wēn xiāng nuǎn,liàn qíng shēn。

蕙清风有馈星伯秋兰者,分送二枝

汪东

芳气透疏栊,心魂微觉。fāng qì tòu shū lóng,xīn hún wēi jué。
谁剪楚江痕,几枝云袅。shuí jiǎn chǔ jiāng hén,jǐ zhī yún niǎo。
婀娜胆瓶中,对影成双笑。ē nà dǎn píng zhōng,duì yǐng chéng shuāng xiào。
更何用、炷香清妙。gèng hé yòng zhù xiāng qīng miào。
巴岭昔曾游,杨家园好。bā lǐng xī céng yóu,yáng jiā yuán hǎo。
风猎紫兰丛,恍聆新操。fēng liè zǐ lán cóng,huǎng líng xīn cāo。
滋畹解留根,纫佩还同调。zī wǎn jiě liú gēn,rèn pèi hái tóng diào。
柰独自、怅然归老。nài dú zì chàng rán guī lǎo。

摊破丑奴儿一尘见哨遍词,甚喜。复为弹长门怨、懒梳妆及将军令数曲

汪东

弦弦掩抑声声思,似诉凄凉。xián xián yǎn yì shēng shēng sī,shì sù qī liáng。
澹月幽窗。dàn yuè yōu chuāng。
挨尽铜壶漏点长。āi jǐn tóng hú lòu diǎn zhǎng。
也啰真个是断人肠。yě luō zhēn gè shì duàn rén cháng。
长门本是无梳洗,多谢君王。zhǎng mén běn shì wú shū xǐ,duō xiè jūn wáng。
懒点宫黄。lǎn diǎn gōng huáng。
转作明妃出塞妆。zhuǎn zuò míng fēi chū sāi zhuāng。
也啰真个是断人肠。yě luō zhēn gè shì duàn rén cháng。