古诗词

月中行连日风雨,至中秋夜霁

汪东

昨宵雨脚引如绳。zuó xiāo yǔ jiǎo yǐn rú shéng。
泥潦过荒塍。ní lǎo guò huāng chéng。
忽看霁月羼华灯。hū kàn jì yuè chàn huá dēng。
曼衍戏偏呈。màn yǎn xì piān chéng。
年年此夕同斟酌,谁识刀、聚散无凭。nián nián cǐ xī tóng zhēn zhuó,shuí shí dāo jù sàn wú píng。
风吹桂粟晓寒凝。fēng chuī guì sù xiǎo hán níng。
残梦尚瞢腾。cán mèng shàng méng téng。

杨柳枝

汪东

耐得繁霜未即枯。nài dé fán shuāng wèi jí kū。
青芜国里两三株。qīng wú guó lǐ liǎng sān zhū。
莫教攀折行人手,留与千秋作画图。mò jiào pān zhé xíng rén shǒu,liú yǔ qiān qiū zuò huà tú。

杨柳枝

汪东

嫩叶柔条次第摧。nèn yè róu tiáo cì dì cuī。
更无情绪傍章台。gèng wú qíng xù bàng zhāng tái。
独怜一树江潭柳,移向灵和殿里栽。dú lián yī shù jiāng tán liǔ,yí xiàng líng hé diàn lǐ zāi。

霓裳中序第一十六夜又雨

汪东

中原乱未息。zhōng yuán luàn wèi xī。
更着沈阴天似墨。gèng zhe shěn yīn tiān shì mò。
天醉抑因恨极。tiān zuì yì yīn hèn jí。
甚长夜渐阑,愁霖如泣。shén zhǎng yè jiàn lán,chóu lín rú qì。
团圞桂魄。tuán luán guì pò。
闭广寒、空念前迹。bì guǎng hán kōng niàn qián jì。
霓裳杳、一番梦觉,此意竟谁识。ní shang yǎo yī fān mèng jué,cǐ yì jìng shuí shí。
悽恻。qī cè。
市喧都寂。shì xuān dōu jì。
但隐约、虫吟败壁。dàn yǐn yuē chóng yín bài bì。
披衣重眺巷陌。pī yī zhòng tiào xiàng mò。
剧散墟荒,鼓罢镫坼。jù sàn xū huāng,gǔ bà dèng chè。
凤楼歌自得。fèng lóu gē zì dé。
怕蕙女、琼瑰暗滴。pà huì nǚ qióng guī àn dī。
休休也、君当安卧,大地已回白。xiū xiū yě jūn dāng ān wò,dà dì yǐ huí bái。

金缕曲·新政府成,废双十节,而令举国狂欢十日。九叠罅韵赞之

汪东

俯瞰层云罅。fǔ kàn céng yún xià。
傍江干、鱼龙阵列,万头排鲊。bàng jiāng gàn yú lóng zhèn liè,wàn tóu pái zhǎ。
炫转镫光交织处,绝似霓奔虹射。xuàn zhuǎn dèng guāng jiāo zhī chù,jué shì ní bēn hóng shè。
休更忆、武昌城下。xiū gèng yì wǔ chāng chéng xià。
民国于今无遗老,祗烽烟、遍地经行怕。mín guó yú jīn wú yí lǎo,zhī fēng yān biàn dì jīng xíng pà。
刚盼到,星旗挂。gāng pàn dào,xīng qí guà。
陌头寒雨连朝洒。mò tóu hán yǔ lián cháo sǎ。
尽风吹、萧萧黄叶,做成秋画。jǐn fēng chuī xiāo xiāo huáng yè,zuò chéng qiū huà。
击鼓鸣钲疑社赛,闹市也骑秧马。jī gǔ míng zhēng yí shè sài,nào shì yě qí yāng mǎ。
听处处、秧歌齐打。tīng chù chù yāng gē qí dǎ。
一任空厨炊无米,舞交衢、尽是狂欢者。yī rèn kōng chú chuī wú mǐ,wǔ jiāo qú jǐn shì kuáng huān zhě。
欢亦可,向人藉。huān yì kě,xiàng rén jí。

虞美人·重阳后一日作

汪东

年年强预登高宴。nián nián qiáng yù dēng gāo yàn。
醉把茱萸看。zuì bǎ zhū yú kàn。
今年偏赋却登高。jīn nián piān fù què dēng gāo。
怯上层楼何处望平皋。qiè shàng céng lóu hé chù wàng píng gāo。
凄风又送潇潇雨。qī fēng yòu sòng xiāo xiāo yǔ。
飘向闲庭住。piāo xiàng xián tíng zhù。
垂杨还似旧轻盈。chuí yáng hái shì jiù qīng yíng。
恰便一枝一叶是秋声。qià biàn yī zhī yī yè shì qiū shēng。

鹧鸪天·欣夫简非社诸君子集抱蜀庐,为放翁补作生日,约题翁像,分韵,得心字

汪东

入蜀还吴岁月深。rù shǔ hái wú suì yuè shēn。
散关唯向梦中寻。sàn guān wéi xiàng mèng zhōng xún。
一生尽费忧时泪,九死难偿复国心。yī shēng jǐn fèi yōu shí lèi,jiǔ sǐ nán cháng fù guó xīn。
丝欲绣,铸须金。sī yù xiù,zhù xū jīn。
高风长想鉴湖阴。gāo fēng zhǎng xiǎng jiàn hú yīn。
莫言此社元非社,累我攒眉学苦吟。mò yán cǐ shè yuán fēi shè,lèi wǒ zǎn méi xué kǔ yín。

隔浦莲近次韵和鹓雏见寄

汪东

明镫遥映邃户。míng dèng yáo yìng suì hù。
不共如花语。bù gòng rú huā yǔ。
赖有良朋在,飙轮疾来无阻。lài yǒu liáng péng zài,biāo lún jí lái wú zǔ。
酣醉裀任吐。hān zuì yīn rèn tǔ。
闲中趣。xián zhōng qù。
漫把新词谱。màn bǎ xīn cí pǔ。
倚筝柱。yǐ zhēng zhù。
斜飞雁影,知人心事良苦。xié fēi yàn yǐng,zhī rén xīn shì liáng kǔ。
江淹有恨,况更别情重赋。jiāng yān yǒu hèn,kuàng gèng bié qíng zhòng fù。
轮指繁弦骤迸处。lún zhǐ fán xián zhòu bèng chù。
声声窗外寒雨。shēng shēng chuāng wài hán yǔ。

卜算子·遇惠初,别后以词代简

汪东

相见只须臾,动作经旬别。xiāng jiàn zhǐ xū yú,dòng zuò jīng xún bié。
天上人间三五期,云掩团圞月。tiān shàng rén jiān sān wǔ qī,yún yǎn tuán luán yuè。
小别怨经旬,经岁如何说。xiǎo bié yuàn jīng xún,jīng suì rú hé shuō。
直到残春倚绣帘,看尽杨花雪。zhí dào cán chūn yǐ xiù lián,kàn jǐn yáng huā xuě。

蝶恋花

汪东

廿载思君魂魄荡。niàn zài sī jūn hún pò dàng。
玉骨冰肌,姑射仙人像。yù gǔ bīng jī,gū shè xiān rén xiàng。
何意行经东海上。hé yì xíng jīng dōng hǎi shàng。
蓬莱楼阁曾无恙。péng lái lóu gé céng wú yàng。
云母屏风遮绣幌。yún mǔ píng fēng zhē xiù huǎng。
觑著无人,久久相偎傍。qù zhù wú rén,jiǔ jiǔ xiāng wēi bàng。
此段温柔劳梦想。cǐ duàn wēn róu láo mèng xiǎng。
梦回倍觉添惆怅。mèng huí bèi jué tiān chóu chàng。

诉衷情

汪东

薄情偏又似多情。báo qíng piān yòu shì duō qíng。
软款话平生。ruǎn kuǎn huà píng shēng。
自说那回初见,已觉素心倾。zì shuō nà huí chū jiàn,yǐ jué sù xīn qīng。
呈皓质,漱芳津。chéng hào zhì,shù fāng jīn。
记深盟。jì shēn méng。
谁知宋玉,欲赋高唐,一片云横。shuí zhī sòng yù,yù fù gāo táng,yī piàn yún héng。

长相思·除夕对瓶梅写寄

汪东

别离仍。bié lí réng。
恨填膺。hèn tián yīng。
欲驻朱颜竟未能。yù zhù zhū yán jìng wèi néng。
明朝岁又增。míng cháo suì yòu zēng。
酒如冰。jiǔ rú bīng。
泪如绳。lèi rú shéng。
瘦影疏花伴一镫。shòu yǐng shū huā bàn yī dèng。
思君意不胜。sī jūn yì bù shèng。

薄幸

汪东

故欢新会。gù huān xīn huì。
乍脉脉、幽情暗解。zhà mài mài yōu qíng àn jiě。
便趁约、虹桥丝雨,贳酒绿杨村外。biàn chèn yuē hóng qiáo sī yǔ,shì jiǔ lǜ yáng cūn wài。
骤画轮、珠箔深遮,香融粉渍心先醉。zhòu huà lún zhū bó shēn zhē,xiāng róng fěn zì xīn xiān zuì。
更玉液微黏,酥胸轻颤,无限风流媚㬠。gèng yù yè wēi nián,sū xiōng qīng chàn,wú xiàn fēng liú mèi shài。
甚半载韶光迅,还织就、绿杨如带。shén bàn zài sháo guāng xùn,hái zhī jiù lǜ yáng rú dài。
手书殷勤问,瑶珰空寄。shǒu shū yīn qín wèn,yáo dāng kōng jì。
可知密意从头悔。kě zhī mì yì cóng tóu huǐ。
余冰奁在。yú bīng lián zài。
记双鸳照影,丹唇腻脸厮当对。jì shuāng yuān zhào yǐng,dān chún nì liǎn sī dāng duì。
人前见了,偏只佯佯不睬。rén qián jiàn le,piān zhǐ yáng yáng bù cǎi。

临江仙

汪东

别久重逢倾倒极,泥郎小缓罗襦。bié jiǔ zhòng féng qīng dào jí,ní láng xiǎo huǎn luó rú。
歌成得宝意何如。gē chéng dé bǎo yì hé rú。
自惭非玉树,卿恰胜明珠。zì cán fēi yù shù,qīng qià shèng míng zhū。
性命即今拚付与,此生敢作他图。xìng mìng jí jīn pàn fù yǔ,cǐ shēng gǎn zuò tā tú。
名花可要叶相扶。míng huā kě yào yè xiāng fú。
丝魂犹未绝,泪眼已成枯。sī hún yóu wèi jué,lèi yǎn yǐ chéng kū。

临江仙

汪东

一霎语侵肌骨冷,温存忽又回欢。yī shà yǔ qīn jī gǔ lěng,wēn cún hū yòu huí huān。
难猜心事几朵般。nán cāi xīn shì jǐ duǒ bān。
沉思愁不寐,灭烛坐更阑。chén sī chóu bù mèi,miè zhú zuò gèng lán。
便道今生无我分,他生盟约须坚。biàn dào jīn shēng wú wǒ fēn,tā shēng méng yuē xū jiān。
情深终住有情天。qíng shēn zhōng zhù yǒu qíng tiān。
书成和血写,莫作等闲看。shū chéng hé xuè xiě,mò zuò děng xián kàn。

减字木兰花·元夕月晕

汪东

风鬟雾鬓。fēng huán wù bìn。
愁绝孀娥添泪晕。chóu jué shuāng é tiān lèi yūn。
频倚楼看。pín yǐ lóu kàn。
隔海应同此夜寒。gé hǎi yīng tóng cǐ yè hán。
玉梅花下。yù méi huā xià。
三弄悲歌闻子野。sān nòng bēi gē wén zi yě。
镫火萧寥。dèng huǒ xiāo liáo。
忘记新春第一宵。wàng jì xīn chūn dì yī xiāo。

浪淘沙

汪东

春梦半床闲。chūn mèng bàn chuáng xián。
衾枕生寒。qīn zhěn shēng hán。
欲将何物报双鬟。yù jiāng hé wù bào shuāng huán。
检点昨宵罗帕在,血泪成斑。jiǎn diǎn zuó xiāo luó pà zài,xuè lèi chéng bān。
杨柳晚风乾。yáng liǔ wǎn fēng qián。
蹙损眉山。cù sǔn méi shān。
寻思无计得长欢。xún sī wú jì dé zhǎng huān。
但愿匆匆偷一见。dàn yuàn cōng cōng tōu yī jiàn。
见也都难。jiàn yě dōu nán。

浣溪沙

汪东

杨柳垂条拂路尘。yáng liǔ chuí tiáo fú lù chén。
莫辞纤手劝离樽。mò cí xiān shǒu quàn lí zūn。
渭城歌罢便轻分。wèi chéng gē bà biàn qīng fēn。
无可柰何长忍泪,不曾真个已销魂。wú kě nài hé zhǎng rěn lèi,bù céng zhēn gè yǐ xiāo hún。
恹恹睡起日斜曛。yān yān shuì qǐ rì xié xūn。

诉衷情

汪东

背人宛转肯相随。bèi rén wǎn zhuǎn kěn xiāng suí。
蓦忽又歌骊。mò hū yòu gē lí。
折柳黯然伤别,再见杳难期。zhé liǔ àn rán shāng bié,zài jiàn yǎo nán qī。
频望极,海西陲。pín wàng jí,hǎi xī chuí。
是天涯。shì tiān yá。
为谁消瘦,咽泪吞声,不要人知。wèi shuí xiāo shòu,yàn lèi tūn shēng,bù yào rén zhī。

玉楼春

汪东

情多自觉为身累。qíng duō zì jué wèi shēn lèi。
慷慨送君行万里。kāng kǎi sòng jūn xíng wàn lǐ。
断肠空贮别离愁,挥手更无留恋意。duàn cháng kōng zhù bié lí chóu,huī shǒu gèng wú liú liàn yì。
湘江丛竹唯添泪。xiāng jiāng cóng zhú wéi tiān lèi。
庾岭梅花还望寄。yǔ lǐng méi huā hái wàng jì。
从今莫上最高楼,楼角蛛丝缘网坠。cóng jīn mò shàng zuì gāo lóu,lóu jiǎo zhū sī yuán wǎng zhuì。