古诗词

哀大刀王五

杨圻

长官谁健儿,王五四海友。zhǎng guān shuí jiàn ér,wáng wǔ sì hǎi yǒu。
高颡贯大鼻,河目胆如斗。gāo sǎng guàn dà bí,hé mù dǎn rú dòu。
策马过其门,遮客不得走。cè mǎ guò qí mén,zhē kè bù dé zǒu。
大臂如巨橼,持我坐并肘。dà bì rú jù yuán,chí wǒ zuò bìng zhǒu。
呼妻出见客,布衣椎髻妇。hū qī chū jiàn kè,bù yī chuí jì fù。
杀鸡具面饼,酌我巨觥酒。shā jī jù miàn bǐng,zhuó wǒ jù gōng jiǔ。
大声谈刀剑,眼光忽左右。dà shēng tán dāo jiàn,yǎn guāng hū zuǒ yòu。
自言少年事,为盗杀人夥。zì yán shǎo nián shì,wèi dào shā rén huǒ。
天下多奸吏,安得尽授首。tiān xià duō jiān lì,ān dé jǐn shòu shǒu。
悖入不悖出,此理天不取。bèi rù bù bèi chū,cǐ lǐ tiān bù qǔ。
男儿贵坦白,杀人安足丑。nán ér guì tǎn bái,shā rén ān zú chǒu。
英雄如落日,忽焉已衰朽。yīng xióng rú luò rì,hū yān yǐ shuāi xiǔ。
我时方弱冠,闻言前席久。wǒ shí fāng ruò guān,wén yán qián xí jiǔ。
问以刀剑术,大笑握我手。wèn yǐ dāo jiàn shù,dà xiào wò wǒ shǒu。
公子好书生,才智得未有。gōng zi hǎo shū shēng,cái zhì dé wèi yǒu。
一人何足敌,六经乃真守。yī rén hé zú dí,liù jīng nǎi zhēn shǒu。
豚儿令读书,群能教之否。tún ér lìng dú shū,qún néng jiào zhī fǒu。
世道促浩劫,饥寒十八九。shì dào cù hào jié,jī hán shí bā jiǔ。
天下一指掌,有事十年后。tiān xià yī zhǐ zhǎng,yǒu shì shí nián hòu。
斯言犹在耳,斯人木已秀。sī yán yóu zài ěr,sī rén mù yǐ xiù。
真气见肺肝,愧死肉食臭。zhēn qì jiàn fèi gān,kuì sǐ ròu shí chòu。
乃知山泽间,奇士或一觏。nǎi zhī shān zé jiān,qí shì huò yī gòu。
人生共天地,流品何薄厚。rén shēng gòng tiān dì,liú pǐn hé báo hòu。
苟无义礼心,衣冠有禽兽。gǒu wú yì lǐ xīn,yī guān yǒu qín shòu。

唐六如画松壁歌

杨圻

众峰落平地,千松万松直。zhòng fēng luò píng dì,qiān sōng wàn sōng zhí。
樵禁逾千岁,遂得高百尺。qiáo jìn yú qiān suì,suì dé gāo bǎi chǐ。
出林天忽明,到门松尽失。chū lín tiān hū míng,dào mén sōng jǐn shī。
孤僧开晓窗,偕我面壁立。gū sēng kāi xiǎo chuāng,xié wǒ miàn bì lì。
双松忽穿梁,丈人乃在室。shuāng sōng hū chuān liáng,zhàng rén nǎi zài shì。
虚翠动几案,秋阴出粉墨。xū cuì dòng jǐ àn,qiū yīn chū fěn mò。
何年托孤根,堂隍生黝碧。hé nián tuō gū gēn,táng huáng shēng yǒu bì。
僧言六如画,弄笔寿幽僻。sēng yán liù rú huà,nòng bǐ shòu yōu pì。
通神在岁久,十二万朝夕。tōng shén zài suì jiǔ,shí èr wàn cháo xī。
夜闻风雨摇,梦见龙对啮。yè wén fēng yǔ yáo,mèng jiàn lóng duì niè。
昔时墙欲倾,欲留不可得。xī shí qiáng yù qīng,yù liú bù kě dé。
今者粉剥落,墨光复清澈。jīn zhě fěn bō luò,mò guāng fù qīng chè。
曷若任墙倾,松当离壁立。hé ruò rèn qiáng qīng,sōng dāng lí bì lì。
其生也无根,使与岩柯接。qí shēng yě wú gēn,shǐ yǔ yán kē jiē。
妙手活迹象,不受造化力。miào shǒu huó jì xiàng,bù shòu zào huà lì。
或者挟风雷,其龙破夜出。huò zhě xié fēng léi,qí lóng pò yè chū。
下乃不死药,与君斸琥珀。xià nǎi bù sǐ yào,yǔ jūn zhǔ hǔ pò。

流民诗癸丑八月过京口作

杨圻

蝼蚁知贪生,兵祸不可弭。lóu yǐ zhī tān shēng,bīng huò bù kě mǐ。
夕阳满江头,流民千百徙。xī yáng mǎn jiāng tóu,liú mín qiān bǎi xǐ。
有翁与我语,语止泪不止。yǒu wēng yǔ wǒ yǔ,yǔ zhǐ lèi bù zhǐ。
去岁经革命,今岁苦蛇豕。qù suì jīng gé mìng,jīn suì kǔ shé shǐ。
金陵经百战,负固争凭恃。jīn líng jīng bǎi zhàn,fù gù zhēng píng shì。
壮夫死数万,玉石皆披靡。zhuàng fū sǐ shù wàn,yù shí jiē pī mí。
妻子走相失,兄弟离桑梓。qī zi zǒu xiāng shī,xiōng dì lí sāng zǐ。
留此老筋骨,露宿寒霜里。liú cǐ lǎo jīn gǔ,lù sù hán shuāng lǐ。
两岁三避兵,十室九倾圮。liǎng suì sān bì bīng,shí shì jiǔ qīng pǐ。
忍死思一归,存没得审諟。rěn sǐ sī yī guī,cún méi dé shěn shì。
或者皆归来,室近人亦迩。huò zhě jiē guī lái,shì jìn rén yì ěr。
入城但空巷,板屋立秋水。rù chéng dàn kōng xiàng,bǎn wū lì qiū shuǐ。
败灶生湿菌,故井一俯视。bài zào shēng shī jūn,gù jǐng yī fǔ shì。
屋角耕织具,频年劳十指。wū jiǎo gēng zhī jù,pín nián láo shí zhǐ。
生也谁之恩,死也谁所使。shēng yě shuí zhī ēn,sǐ yě shuí suǒ shǐ。
同尽非所悲,独活将何以。tóng jǐn fēi suǒ bēi,dú huó jiāng hé yǐ。
孤寡众能怜,老耄人所鄙。gū guǎ zhòng néng lián,lǎo mào rén suǒ bǐ。
少壮可自养,残废将谁倚。shǎo zhuàng kě zì yǎng,cán fèi jiāng shuí yǐ。
天下皆战垒,安见彼善此。tiān xià jiē zhàn lěi,ān jiàn bǐ shàn cǐ。
出门匍匐行,沟壑甘即委。chū mén pú fú xíng,gōu hè gān jí wěi。
饥久肠胃痛,气竭但自捶。jī jiǔ cháng wèi tòng,qì jié dàn zì chuí。
西风吹泪面,哀语酸骨髓。xī fēng chuī lèi miàn,āi yǔ suān gǔ suǐ。
一恸发众哀,千百连声起。yī tòng fā zhòng āi,qiān bǎi lián shēng qǐ。
我闻流民哭,伤心不能已。wǒ wén liú mín kū,shāng xīn bù néng yǐ。
先朝恤涂炭,九庙一敝屣。xiān cháo xù tú tàn,jiǔ miào yī bì xǐ。
揖让已经年,锋镝犹千里。yī ràng yǐ jīng nián,fēng dī yóu qiān lǐ。
谁操同室戈,徒为数人事。shuí cāo tóng shì gē,tú wèi shù rén shì。
良民百愿虚,始虑宁及此。liáng mín bǎi yuàn xū,shǐ lǜ níng jí cǐ。
失地不得生,得城宁免死。shī dì bù dé shēng,dé chéng níng miǎn sǐ。
覆巢卵无完,投鼠器亦毁。fù cháo luǎn wú wán,tóu shǔ qì yì huǐ。
败固非民福,胜亦民何喜。bài gù fēi mín fú,shèng yì mín hé xǐ。
始知祸福机,无与顺逆理。shǐ zhī huò fú jī,wú yǔ shùn nì lǐ。
战胜祸更深,功高安足齿。zhàn shèng huò gèng shēn,gōng gāo ān zú chǐ。
四海多流民,何独江淮是。sì hǎi duō liú mín,hé dú jiāng huái shì。
后来何以苏,销兵务耒耜。hòu lái hé yǐ sū,xiāo bīng wù lěi sì。

癸丑北游诗五十首选二十四其二

杨圻

北土非长策,依违意未安。běi tǔ fēi zhǎng cè,yī wéi yì wèi ān。
忽看今夜月,应念故宫寒。hū kàn jīn yè yuè,yīng niàn gù gōng hán。
八极春无尽,孤臣泪不干。bā jí chūn wú jǐn,gū chén lèi bù gàn。
军需天下动,欲问是非难。jūn xū tiān xià dòng,yù wèn shì fēi nán。

癸丑北游诗五十首选二十四其二

杨圻

日月回京阙,威仪见汉官。rì yuè huí jīng quē,wēi yí jiàn hàn guān。
五胡馀父老,九庙荐杯盘。wǔ hú yú fù lǎo,jiǔ miào jiàn bēi pán。
帝里春无恙,天衣泪不干。dì lǐ chūn wú yàng,tiān yī lèi bù gàn。
未能忘麦饭,减膳内臣看。wèi néng wàng mài fàn,jiǎn shàn nèi chén kàn。

题袁抱存寒庐茗话图卷子即西苑流水音千尺雪旧址

杨圻

天下已定当高歌,诗人不及侯王多。tiān xià yǐ dìng dāng gāo gē,shī rén bù jí hóu wáng duō。
袁侯一室大如斗,海内清才容收罗。yuán hóu yī shì dà rú dòu,hǎi nèi qīng cái róng shōu luó。
三山丘壑本奇绝,六百年无诗人迹。sān shān qiū hè běn qí jué,liù bǎi nián wú shī rén jì。
建章前殿雪中开,沁水辋川皆失色。jiàn zhāng qián diàn xuě zhōng kāi,qìn shuǐ wǎng chuān jiē shī sè。
玉龙呼啸来寒空,古松流水静房拢。yù lóng hū xiào lái hán kōng,gǔ sōng liú shuǐ jìng fáng lǒng。
雪前风起春灯乱,雪后烟开月满宫。xuě qián fēng qǐ chūn dēng luàn,xuě hòu yān kāi yuè mǎn gōng。
梁园俦侣皆诗伯,水上楼台万象出。liáng yuán chóu lǚ jiē shī bó,shuǐ shàng lóu tái wàn xiàng chū。
雕梁画栋帝王家,冻砚寒窗幽人宅。diāo liáng huà dòng dì wáng jiā,dòng yàn hán chuāng yōu rén zhái。
主人煮冰凿天河,砂铛竹灶煎松萝。zhǔ rén zhǔ bīng záo tiān hé,shā dāng zhú zào jiān sōng luó。
贪泉狂泉饮者众,试尝此茗当如何。tān quán kuáng quán yǐn zhě zhòng,shì cháng cǐ míng dāng rú hé。
沧桑话罢呵画笔,瑶林玉树散仙客。cāng sāng huà bà hē huà bǐ,yáo lín yù shù sàn xiān kè。
闭门千载见高风,岂如西园记游屐。bì mén qiān zài jiàn gāo fēng,qǐ rú xī yuán jì yóu jī。
我有蘧庐天地开,飘然南极袖诗回。wǒ yǒu qú lú tiān dì kāi,piāo rán nán jí xiù shī huí。
眼中五岳何曾见,指点人间雪几堆。yǎn zhōng wǔ yuè hé céng jiàn,zhǐ diǎn rén jiān xuě jǐ duī。

题五洲地图

杨圻

入门屋大乾坤窄,八荒四极在我室。rù mén wū dà qián kūn zhǎi,bā huāng sì jí zài wǒ shì。
手扪五岳皆平地,坐视沧海忽壁立。shǒu mén wǔ yuè jiē píng dì,zuò shì cāng hǎi hū bì lì。
恍如上界一俯瞩,三分尘上水居七。huǎng rú shàng jiè yī fǔ zhǔ,sān fēn chén shàng shuǐ jū qī。
又如置身洪荒前,当时不见一人迹。yòu rú zhì shēn hóng huāng qián,dāng shí bù jiàn yī rén jì。
昆仑之外原无山,馀气磅礴散万脉。kūn lún zhī wài yuán wú shān,yú qì bàng bó sàn wàn mài。
东南诸国临大水,西北川原岂终极。dōng nán zhū guó lín dà shuǐ,xī běi chuān yuán qǐ zhōng jí。
乃知大块非无垠,直若盆水浮败叶。nǎi zhī dà kuài fēi wú yín,zhí ruò pén shuǐ fú bài yè。
关塞古今称形胜,自我视之皆智力。guān sāi gǔ jīn chēng xíng shèng,zì wǒ shì zhī jiē zhì lì。
图中斑驳五色分,人种国界辨明晰。tú zhōng bān bó wǔ sè fēn,rén zhǒng guó jiè biàn míng xī。
世上沿革血染成,此图变更乍朝夕。shì shàng yán gé xuè rǎn chéng,cǐ tú biàn gèng zhà cháo xī。
人间无日无干戈,一万年后知何色。rén jiān wú rì wú gàn gē,yī wàn nián hòu zhī hé sè。
起来取图裂粉碎,无地存身计亦得。qǐ lái qǔ tú liè fěn suì,wú dì cún shēn jì yì dé。
回头新月照空墙,似闻吴质嫦娥微叹息。huí tóu xīn yuè zhào kōng qiáng,shì wén wú zhì cháng é wēi tàn xī。

登徐州陶公阁

杨圻

秦皇心八荒,东游巫王气。qín huáng xīn bā huāng,dōng yóu wū wáng qì。
真人常自疑,山中匿刘季。zhēn rén cháng zì yí,shān zhōng nì liú jì。
项王战五年,一夕楚歌至。xiàng wáng zhàn wǔ nián,yī xī chǔ gē zhì。
汉德忽衰落,群雄据燕冀。hàn dé hū shuāi luò,qún xióng jù yàn jì。
先主久落魄,思攫寸土寄。xiān zhǔ jiǔ luò pò,sī jué cùn tǔ jì。
嗟嗟我徐州,久为用武地。jiē jiē wǒ xú zhōu,jiǔ wèi yòng wǔ dì。
贤哉陶恭祖,揖让靖枭贽。xián zāi táo gōng zǔ,yī ràng jìng xiāo zhì。
闾阎安鸡犬,父老免离弃。lǘ yán ān jī quǎn,fù lǎo miǎn lí qì。
献帝初无恙,取土亦何意。xiàn dì chū wú yàng,qǔ tǔ yì hé yì。
为问刘使君,东来能无愧。wèi wèn liú shǐ jūn,dōng lái néng wú kuì。
阿瞒驱兵来,下邳忽失利。ā mán qū bīng lái,xià pī hū shī lì。
百姓转沟壑,亡命仅数骑。bǎi xìng zhuǎn gōu hè,wáng mìng jǐn shù qí。
他年入成都,刘璋亦让位。tā nián rù chéng dōu,liú zhāng yì ràng wèi。
人弃我所取,一再攻不备。rén qì wǒ suǒ qǔ,yī zài gōng bù bèi。
平生欺孤弱,所至得之易。píng shēng qī gū ruò,suǒ zhì dé zhī yì。
历数虽有归,英雄终虚伪。lì shù suī yǒu guī,yīng xióng zhōng xū wěi。
邓艾来阴平,兴亡如儿戏。dèng ài lái yīn píng,xīng wáng rú ér xì。
天意本无常,人事亦何为。tiān yì běn wú cháng,rén shì yì hé wèi。
得土必杀人,螳雀争觎觊。dé tǔ bì shā rén,táng què zhēng yú jì。
一姓岂终极,孤城几易帜。yī xìng qǐ zhōng jí,gū chéng jǐ yì zhì。
宁令万骨枯,成我数年事。níng lìng wàn gǔ kū,chéng wǒ shù nián shì。
所谓吊伐心,大盗胜者贵。suǒ wèi diào fá xīn,dà dào shèng zhě guì。
逐鹿满今古,心迹岂同异。zhú lù mǎn jīn gǔ,xīn jì qǐ tóng yì。
哀哉众生灵,浩劫将焉避。āi zāi zhòng shēng líng,hào jié jiāng yān bì。
益思陶公贤,千载感高义。yì sī táo gōng xián,qiān zài gǎn gāo yì。
下车登城楼,怆然出涕泗。xià chē dēng chéng lóu,chuàng rán chū tì sì。

送马河宗令巴陵

周起渭

一舸湖南去,官间事事幽。yī gě hú nán qù,guān jiān shì shì yōu。
山川麇子国,烟雨岳阳楼。shān chuān jūn zi guó,yān yǔ yuè yáng lóu。
橘社龙宫近,江花帝女游。jú shè lóng gōng jìn,jiāng huā dì nǚ yóu。
鼋鼍春浪阔,窗外看渔舟。yuán tuó chūn làng kuò,chuāng wài kàn yú zhōu。

送马河宗令巴陵

周起渭

老濞争衡地,鱼龙战血腥。lǎo bì zhēng héng dì,yú lóng zhàn xuè xīng。
廿年烽火尽,千里稻田青。niàn nián fēng huǒ jǐn,qiān lǐ dào tián qīng。
水驿通吴会,云帆满洞庭。shuǐ yì tōng wú huì,yún fān mǎn dòng tíng。
恩波流处远,更勒纪功铭。ēn bō liú chù yuǎn,gèng lēi jì gōng míng。

漫兴

周起渭

九陌轻尘走钿车,闭门书帙任横斜。jiǔ mò qīng chén zǒu diàn chē,bì mén shū zhì rèn héng xié。
茶香易醒朝来酒,睡美妨看郭外花。chá xiāng yì xǐng cháo lái jiǔ,shuì měi fáng kàn guō wài huā。
垂柳渐浓莺识路,画帘初卷燕知家。chuí liǔ jiàn nóng yīng shí lù,huà lián chū juǎn yàn zhī jiā。
客途纵有风期在,苦为春愁益鬓华。kè tú zòng yǒu fēng qī zài,kǔ wèi chūn chóu yì bìn huá。

立秋南麓书屋小集

周起渭

柳外一蝉凉气生,回廊接座有余清。liǔ wài yī chán liáng qì shēng,huí láng jiē zuò yǒu yú qīng。
寒花映日将何待,老树迎风渐不平。hán huā yìng rì jiāng hé dài,lǎo shù yíng fēng jiàn bù píng。
斗饮客如秋鹘健,吟诗我作候虫鸣。dòu yǐn kè rú qiū gǔ jiàn,yín shī wǒ zuò hòu chóng míng。
离心最易关摇落,一曲汾歌万古情。lí xīn zuì yì guān yáo luò,yī qū fén gē wàn gǔ qíng。

金陵怀古

周起渭

钟阜犹存王气销,石城自打晚来潮。zhōng fù yóu cún wáng qì xiāo,shí chéng zì dǎ wǎn lái cháo。
行逢旧燕乌衣巷,偶听残莺白下桥。xíng féng jiù yàn wū yī xiàng,ǒu tīng cán yīng bái xià qiáo。
风月一天袁虎咏,衣冠满地阿龙超。fēng yuè yī tiān yuán hǔ yǒng,yī guān mǎn dì ā lóng chāo。
临觞莫漫悲千古,六十年前是六朝。lín shāng mò màn bēi qiān gǔ,liù shí nián qián shì liù cháo。

金陵怀古

周起渭

赌墅风流误后贤,屡朝狎客递当筵。dǔ shù fēng liú wù hòu xián,lǚ cháo xiá kè dì dāng yán。
宫车惯入鸳鸯寺,台阁新翻《燕子笺》。gōng chē guàn rù yuān yāng sì,tái gé xīn fān yàn zi jiān。
千载埋金悲故国,十州镕铁铸当年。qiān zài mái jīn bēi gù guó,shí zhōu róng tiě zhù dāng nián。
停云歌歇行云散,断送繁华尺五天。tíng yún gē xiē xíng yún sàn,duàn sòng fán huá chǐ wǔ tiān。

金陵怀古

周起渭

江孔倾危不足论,可怜名士亦脂唇。jiāng kǒng qīng wēi bù zú lùn,kě lián míng shì yì zhī chún。
犊车诣阙宁非妄,翟茀蒙尘岂是真。dú chē yì quē níng fēi wàng,dí fú méng chén qǐ shì zhēn。
削柿南流满淮甸,回戈东指下湘滨。xuē shì nán liú mǎn huái diān,huí gē dōng zhǐ xià xiāng bīn。
帝星长白增芒耀,前路驱除定有人。dì xīng zhǎng bái zēng máng yào,qián lù qū chú dìng yǒu rén。

金陵怀古

周起渭

尔汝歌如水调长,江南江北共凄凉。ěr rǔ gē rú shuǐ diào zhǎng,jiāng nán jiāng běi gòng qī liáng。
不知横锁千重断,尚恋回舟一水香。bù zhī héng suǒ qiān zhòng duàn,shàng liàn huí zhōu yī shuǐ xiāng。
红豆按歌空有泪,庭花比玉恰逢霜。hóng dòu àn gē kōng yǒu lèi,tíng huā bǐ yù qià féng shuāng。
到今无客悲禾黍,旧院人还说顿杨。dào jīn wú kè bēi hé shǔ,jiù yuàn rén hái shuō dùn yáng。

己丑初秋郭于宫招集江亭寄怀千波耑木德尹诸君子

周起渭

葭菼连天鸀鳿飞,碧山如画远相依。jiā tǎn lián tiān chǔ yù fēi,bì shān rú huà yuǎn xiāng yī。
朝烟暮霭遮城阙,欹岸回塘有钓矶。cháo yān mù ǎi zhē chéng quē,yī àn huí táng yǒu diào jī。
野水逢秋写衰鬓,林风傍晚入生衣。yě shuǐ féng qiū xiě shuāi bìn,lín fēng bàng wǎn rù shēng yī。
云中一道旌竿直,误认帆樯欲送归。yún zhōng yī dào jīng gān zhí,wù rèn fān qiáng yù sòng guī。

德州感怀田山姜先生

周起渭

诗卷长存万事休,十年黄壤闭风流。shī juǎn zhǎng cún wàn shì xiū,shí nián huáng rǎng bì fēng liú。
人归画扇斋如故,春去山姜叶似秋。rén guī huà shàn zhāi rú gù,chūn qù shān jiāng yè shì qiū。
雨后漕河浑更急,道傍官柳绿含愁。yǔ hòu cáo hé hún gèng jí,dào bàng guān liǔ lǜ hán chóu。
羊昙渐老无多泪,忍为停车一少留。yáng tán jiàn lǎo wú duō lèi,rěn wèi tíng chē yī shǎo liú。

泛舟西湖夜半始归

周起渭

天边明月光难并,人世西湖景不同。tiān biān míng yuè guāng nán bìng,rén shì xī hú jǐng bù tóng。
若把西湖比明月,湖心亭是广寒宫。ruò bǎ xī hú bǐ míng yuè,hú xīn tíng shì guǎng hán gōng。

寄答襄城刘太乙

周起渭

天音雷奋蛰,地籁风号穴。tiān yīn léi fèn zhé,dì lài fēng hào xué。
凤鸣览德辉,鴂啼催暮节。fèng míng lǎn dé huī,jué tí cuī mù jié。
东风吟百鸟,不独梁间鳦。dōng fēng yín bǎi niǎo,bù dú liáng jiān yǐ。
寒蝉与蟋蟀,感秋复悲栗。hán chán yǔ xī shuài,gǎn qiū fù bēi lì。
气化使之然,机至不容遏。qì huà shǐ zhī rán,jī zhì bù róng è。
此或缘知觉,相将弄喉舌。cǐ huò yuán zhī jué,xiāng jiāng nòng hóu shé。
石窍本无声,水行殊瀄汩。shí qiào běn wú shēng,shuǐ xíng shū zhì gǔ。
忽然相击触,无心中音律。hū rán xiāng jī chù,wú xīn zhōng yīn lǜ。
信知天地间,至妙难理诘。xìn zhī tiān dì jiān,zhì miào nán lǐ jí。
人声得精微,寄兴尤恍惚。rén shēng dé jīng wēi,jì xīng yóu huǎng hū。
中心良雾郁,冲口自风发。zhōng xīn liáng wù yù,chōng kǒu zì fēng fā。
但伸所欲言,豪圣莫能屈。dàn shēn suǒ yù yán,háo shèng mò néng qū。
在昔周诗亡,始有获麟笔。zài xī zhōu shī wáng,shǐ yǒu huò lín bǐ。
删定无圣人,风谣乃遗逸。shān dìng wú shèng rén,fēng yáo nǎi yí yì。
况乏輶轩采,贞淫谁纂述。kuàng fá yóu xuān cǎi,zhēn yín shuí zuǎn shù。
古今有迁变,何曾昔韵歇。gǔ jīn yǒu qiān biàn,hé céng xī yùn xiē。
正声本无恙,文士自争夺。zhèng shēng běn wú yàng,wén shì zì zhēng duó。
特起求名径,真诗乃沦没。tè qǐ qiú míng jìng,zhēn shī nǎi lún méi。
此道宋元时,犹未事倾轧。cǐ dào sòng yuán shí,yóu wèi shì qīng yà。
原体本骚人,后来俱派别。yuán tǐ běn sāo rén,hòu lái jù pài bié。
英雄当运会,各与时相匹。yīng xióng dāng yùn huì,gè yǔ shí xiāng pǐ。
譬如唤晴鸠,亦有知雨鹬。pì rú huàn qíng jiū,yì yǒu zhī yǔ yù。
那将堂上竽,遽厌堂下瑟。nà jiāng táng shàng yú,jù yàn táng xià sè。
有明弘正时,何李气蓬勃。yǒu míng hóng zhèng shí,hé lǐ qì péng bó。
师资浣花叟,余子遭割截。shī zī huàn huā sǒu,yú zi zāo gē jié。
遂钳万人口,攘臂称渠帅。suì qián wàn rén kǒu,rǎng bì chēng qú shuài。
才高任轩轾,流弊始纷出。cái gāo rèn xuān zhì,liú bì shǐ fēn chū。
浸淫嘉隆后,坛坫益增设。jìn yín jiā lóng hòu,tán diàn yì zēng shè。
同流合泾渭,仇仇分吴越。tóng liú hé jīng wèi,chóu chóu fēn wú yuè。
王李及徐袁,操刀起相杀。wáng lǐ jí xú yuán,cāo dāo qǐ xiāng shā。
古诗丁厄运,古句肆批抹。gǔ shī dīng è yùn,gǔ jù sì pī mǒ。
弹指百年间,诗场三喋血。dàn zhǐ bǎi nián jiān,shī chǎng sān dié xuè。
流传到今日,狡狯又一术。liú chuán dào jīn rì,jiǎo kuài yòu yī shù。
各惩门户非,万象思囊括。gè chéng mén hù fēi,wàn xiàng sī náng kuò。
借口爱前人,其实事剽窃。jiè kǒu ài qián rén,qí shí shì piāo qiè。
遂驱后来秀,点鬼而祭獭。suì qū hòu lái xiù,diǎn guǐ ér jì tǎ。
狴牢锢情性,音形图仿佛。bì láo gù qíng xìng,yīn xíng tú fǎng fú。
刻舟信可求,未苗已先揠。kè zhōu xìn kě qiú,wèi miáo yǐ xiān yà。
河洛天地中,真声宜未绝。hé luò tiān dì zhōng,zhēn shēng yí wèi jué。
刘子不羁人,心细胆雄拔。liú zi bù jī rén,xīn xì dǎn xióng bá。
披读古人书,落华将讨实。pī dú gǔ rén shū,luò huá jiāng tǎo shí。
向者携手时,议论何明豁。xiàng zhě xié shǒu shí,yì lùn hé míng huō。
风诗有正变,天然任流溢。fēng shī yǒu zhèng biàn,tiān rán rèn liú yì。
先须觑大幽,元关闯窋窡。xiān xū qù dà yōu,yuán guān chuǎng zhú zhuó。
然后扬九天,风雷共吹吷。rán hòu yáng jiǔ tiān,fēng léi gòng chuī xuè。
寄我五字诗,字字纸上活。jì wǒ wǔ zì shī,zì zì zhǐ shàng huó。
直如排霜筠,曲似拗劲铁。zhí rú pái shuāng yún,qū shì ǎo jìn tiě。
我诗但意造,无文空真质。wǒ shī dàn yì zào,wú wén kōng zhēn zhì。
本乏求名心,信口无爬栉。běn fá qiú míng xīn,xìn kǒu wú pá zhì。
文章在吾辈,于技等豪末。wén zhāng zài wú bèi,yú jì děng háo mò。
读书不明道,哆口徒浪说。dú shū bù míng dào,duō kǒu tú làng shuō。
纵令言语工,根源已先失。zòng lìng yán yǔ gōng,gēn yuán yǐ xiān shī。
而况窈古锦,纷纷争割裂。ér kuàng yǎo gǔ jǐn,fēn fēn zhēng gē liè。
请观古人门,千秋何嵽嵲。qǐng guān gǔ rén mén,qiān qiū hé dié niè。
自来争名辈,颈涨面骍热。zì lái zhēng míng bèi,jǐng zhǎng miàn xīng rè。
赭山求楮竹,不能供纸札。zhě shān qiú chǔ zhú,bù néng gōng zhǐ zhá。
盛气凌前人,何曾跻毫发。shèng qì líng qián rén,hé céng jī háo fā。
我作不鸣虫,冬寒墐房室。wǒ zuò bù míng chóng,dōng hán jìn fáng shì。
谈稀舌本强,因君偶枨拨。tán xī shé běn qiáng,yīn jūn ǒu chéng bō。
遂敲古瓦冰,含豪濡秃鬝。suì qiāo gǔ wǎ bīng,hán háo rú tū qiān。
怀君结隐处,汝水前荡潏。huái jūn jié yǐn chù,rǔ shuǐ qián dàng yù。
篱落蚤烟开,衡门数峰雪。lí luò zǎo yān kāi,héng mén shù fēng xuě。
想见捋吟须,摇头耸山骨。xiǎng jiàn lǚ yín xū,yáo tóu sǒng shān gǔ。
何当尘土手,往结凌波袜。hé dāng chén tǔ shǒu,wǎng jié líng bō wà。
报章比芝菌,惊雷出枯蘖。bào zhāng bǐ zhī jūn,jīng léi chū kū niè。
更待新诗来,披襟弄明月。gèng dài xīn shī lái,pī jīn nòng míng yuè。