古诗词

中宿峡

徐灏

苍山亘百里,列岫相倚伏。cāng shān gèn bǎi lǐ,liè xiù xiāng yǐ fú。
峭壁忽中开,江流势一束。qiào bì hū zhōng kāi,jiāng liú shì yī shù。
层阴峡里生,赤日岩际宿。céng yīn xiá lǐ shēng,chì rì yán jì sù。
众壑来长风,万顷浸寒绿。zhòng hè lái zhǎng fēng,wàn qǐng jìn hán lǜ。
古寺从何年,飞来著山腹。gǔ sì cóng hé nián,fēi lái zhù shān fù。
中有百丈梯,叠石榜林麓。zhōng yǒu bǎi zhàng tī,dié shí bǎng lín lù。
密树漏斜阳,甘泉泻空谷。mì shù lòu xié yáng,gān quán xiè kōng gǔ。
爱彼清且冽,揽之不盈掬。ài bǐ qīng qiě liè,lǎn zhī bù yíng jū。
老僧导我饮,相接縆半竹。lǎo sēng dǎo wǒ yǐn,xiāng jiē gēng bàn zhú。
蜿蜒作鲸吸,取给日以足。wān yán zuò jīng xī,qǔ gěi rì yǐ zú。
僧言昔寇乱,菑杀及草木。sēng yán xī kòu luàn,zāi shā jí cǎo mù。
劫灰所烧余,突兀见此屋。jié huī suǒ shāo yú,tū wù jiàn cǐ wū。
磐磐达摩石,坐阅人代速。pán pán dá mó shí,zuò yuè rén dài sù。
上有支离叟,岁久顶已秃。shàng yǒu zhī lí sǒu,suì jiǔ dǐng yǐ tū。
林深阒无人,径转缭而曲。lín shēn qù wú rén,jìng zhuǎn liáo ér qū。
冉冉松间云,琅琅山巅瀑。rǎn rǎn sōng jiān yún,láng láng shān diān pù。
来时值炎蒸,对此忘暑溽。lái shí zhí yán zhēng,duì cǐ wàng shǔ rù。
云水尔何缘,终古自相属。yún shuǐ ěr hé yuán,zhōng gǔ zì xiāng shǔ。

锦浪滩

徐灏

移舟向锦浪,{舟羲}棹日加午。yí zhōu xiàng jǐn làng,zhōu xī zhào rì jiā wǔ。
墨泼天际云,鼎沸滩中雨。mò pō tiān jì yún,dǐng fèi tān zhōng yǔ。
雷殷山谷鸣,风挟崖树舞。léi yīn shān gǔ míng,fēng xié yá shù wǔ。
空蒙一水间,萧飒万籁聚。kōng méng yī shuǐ jiān,xiāo sà wàn lài jù。
篷窗杂坐卧,对面不闻语。péng chuāng zá zuò wò,duì miàn bù wén yǔ。
须臾复晴霁,舟子众篙举。xū yú fù qíng jì,zhōu zi zhòng gāo jǔ。
溪回滩已平,石激水犹怒。xī huí tān yǐ píng,shí jī shuǐ yóu nù。
及兹叹神力,沛然孰能御。jí zī tàn shén lì,pèi rán shú néng yù。
物理有消长,浩渺此终古。wù lǐ yǒu xiāo zhǎng,hào miǎo cǐ zhōng gǔ。

龙泉峡

徐灏

峡势如游龙,举头向天外。xiá shì rú yóu lóng,jǔ tóu xiàng tiān wài。
嘘气倏成云,快与风雨会。xū qì shū chéng yún,kuài yǔ fēng yǔ huì。
飞洒落九天,冯陵恣滂沛。fēi sǎ luò jiǔ tiān,féng líng zì pāng pèi。
发响惊雷霆,腾空破烟霭。fā xiǎng jīng léi tíng,téng kōng pò yān ǎi。
倒卷匹练垂,高拥石幢大。dào juǎn pǐ liàn chuí,gāo yōng shí chuáng dà。
严冷逼衣襟,余光动松桧。yán lěng bī yī jīn,yú guāng dòng sōng guì。
看山已压多,观水此为最。kàn shān yǐ yā duō,guān shuǐ cǐ wèi zuì。
渐远人不闻,暝色尚映带。jiàn yuǎn rén bù wén,míng sè shàng yìng dài。

天泉歌

徐灏

晓行十里稀人踪,但闻泉响无西东。xiǎo xíng shí lǐ xī rén zōng,dàn wén quán xiǎng wú xī dōng。
山巅宿云不肯住,随风散作青蒙蒙。shān diān sù yún bù kěn zhù,suí fēng sàn zuò qīng méng méng。
俄顷风尽云亦定,苍崖飞出两白龙。é qǐng fēng jǐn yún yì dìng,cāng yá fēi chū liǎng bái lóng。
奔人直下竞赴壑,昂首作势还腾空。bēn rén zhí xià jìng fù hè,áng shǒu zuò shì hái téng kōng。
岩前五色炫海日,涧底一曲垂长虹。yán qián wǔ sè xuàn hǎi rì,jiàn dǐ yī qū chuí zhǎng hóng。
仙人玉女在何许,惟有丫髻留双峰。xiān rén yù nǚ zài hé xǔ,wéi yǒu yā jì liú shuāng fēng。
白云洞口更幽绝,飞流断续分三重。bái yún dòng kǒu gèng yōu jué,fēi liú duàn xù fēn sān zhòng。
其余蜿蜒各有熊,或倚怪石穿虬松。qí yú wān yán gè yǒu xióng,huò yǐ guài shí chuān qiú sōng。
水帘一卷挂石室,瑶花琪树纷蒙茸。shuǐ lián yī juǎn guà shí shì,yáo huā qí shù fēn méng rōng。
兹山夙昔擅名胜,迹所未到心难穷。zī shān sù xī shàn míng shèng,jì suǒ wèi dào xīn nán qióng。
何时结茅傍山麓,躬耕自作田舍翁。hé shí jié máo bàng shān lù,gōng gēng zì zuò tián shě wēng。
朅来手持碧玉杖,拄到绝顶青芙蓉。qiè lái shǒu chí bì yù zhàng,zhǔ dào jué dǐng qīng fú róng。
不知何处好山水,有此十丈玻璃风。bù zhī hé chù hǎo shān shuǐ,yǒu cǐ shí zhàng bō lí fēng。
鹤兮飞来吾与汝,平台之上云蓬蓬。hè xī fēi lái wú yǔ rǔ,píng tái zhī shàng yún péng péng。

关帝庙观壁间画

纪大奎

天地本好生,治乱何终始。tiān dì běn hǎo shēng,zhì luàn hé zhōng shǐ。
杀机当既钟,佳兵者咸是。shā jī dāng jì zhōng,jiā bīng zhě xián shì。
悲哉涂地功,沾沾群自喜。bēi zāi tú dì gōng,zhān zhān qún zì xǐ。
如公岂其人,夫诚不得已。rú gōng qǐ qí rén,fū chéng bù dé yǐ。
画图满壁间,诛戮何累累。huà tú mǎn bì jiān,zhū lù hé lèi lèi。
无乃神意伤,眷然不忍视。wú nǎi shén yì shāng,juàn rán bù rěn shì。
吁嗟俎豆徒,所夸抑末耳。xū jiē zǔ dòu tú,suǒ kuā yì mò ěr。
天地曷以充,顽儒曷以起。tiān dì hé yǐ chōng,wán rú hé yǐ qǐ。
是中非偶然,在此不在彼。shì zhōng fēi ǒu rán,zài cǐ bù zài bǐ。

余莅什七载壬申秋保荐赴都邑人士多赋诗见赠作此答之并示父老

纪大奎

子羔学未成,质美犹难恃。zi gāo xué wèi chéng,zhì měi yóu nán shì。
漆雕斯未信,焰然谢子使。qī diāo sī wèi xìn,yàn rán xiè zi shǐ。
矧兹袜线艺,制锦无乃毁。shěn zī wà xiàn yì,zhì jǐn wú nǎi huǐ。
七载殊兢兢,浩如涉渊水。qī zài shū jīng jīng,hào rú shè yuān shuǐ。
感诸澹台贤,非公不至止。gǎn zhū dàn tái xián,fēi gōng bù zhì zhǐ。
瑶华忽赠音,惜别穷治理。yáo huá hū zèng yīn,xī bié qióng zhì lǐ。
藐矣予何言,大哉礼乎礼。miǎo yǐ yǔ hé yán,dà zāi lǐ hū lǐ。
圣训万古存,民行端赖此。shèng xùn wàn gǔ cún,mín xíng duān lài cǐ。
愿农力耕桑,亲睦无我尔。yuàn nóng lì gēng sāng,qīn mù wú wǒ ěr。
愿士法诗书,敦行表乡里。yuàn shì fǎ shī shū,dūn xíng biǎo xiāng lǐ。
仁让既已兴,风俗日淳美。rén ràng jì yǐ xīng,fēng sú rì chún měi。
弟弟与兄兄,父父而子子。dì dì yǔ xiōng xiōng,fù fù ér zi zi。
无怀之民与,如斯而已矣。wú huái zhī mín yǔ,rú sī ér yǐ yǐ。
民和岁自稔,有司亦良喜。mín hé suì zì rěn,yǒu sī yì liáng xǐ。
作诗酬众心,身远神犹迩。zuò shī chóu zhòng xīn,shēn yuǎn shén yóu ěr。
揽辔行复来,此愿励终始。lǎn pèi xíng fù lái,cǐ yuàn lì zhōng shǐ。

广信至玉山舟中

纪大奎

水如树欲静,滩如风不宁。shuǐ rú shù yù jìng,tān rú fēng bù níng。
百里断肠声,当年游子听。bǎi lǐ duàn cháng shēng,dāng nián yóu zi tīng。
一往不可复,此行安所欲。yī wǎng bù kě fù,cǐ xíng ān suǒ yù。
千古流水心,耿耿在幽独。qiān gǔ liú shuǐ xīn,gěng gěng zài yōu dú。

广信至玉山舟中

纪大奎

东南是沧海,此水乃西行。dōng nán shì cāng hǎi,cǐ shuǐ nǎi xī xíng。
高下数百里,时为不平声。gāo xià shù bǎi lǐ,shí wèi bù píng shēng。
所遇有如此,流恨何时已。suǒ yù yǒu rú cǐ,liú hèn hé shí yǐ。
可怜无父人,犹作浪游子。kě lián wú fù rén,yóu zuò làng yóu zi。

秦园

吴锡玉

丘壑天然古,名园结构深。qiū hè tiān rán gǔ,míng yuán jié gòu shēn。
宁夸憩轩冕,正可涤尘襟。níng kuā qì xuān miǎn,zhèng kě dí chén jīn。
池渗甘泉味,堂馀嘉树阴。chí shèn gān quán wèi,táng yú jiā shù yīn。
最宜修竹里,许我独携琴。zuì yí xiū zhú lǐ,xǔ wǒ dú xié qín。

仲春即景

吴锡玉

雨歇春鸠鸣,屋头曜初日。yǔ xiē chūn jiū míng,wū tóu yào chū rì。
百卉发华滋,满林生趣溢。bǎi huì fā huá zī,mǎn lín shēng qù yì。
岩际云英英,篱边水活活。yán jì yún yīng yīng,lí biān shuǐ huó huó。
平畴连远山,青葱如一色。píng chóu lián yuǎn shān,qīng cōng rú yī sè。
柳岸驱犊行,花蹊荷缸出。liǔ àn qū dú xíng,huā qī hé gāng chū。
努力事春耕,良时慎勿失。nǔ lì shì chūn gēng,liáng shí shèn wù shī。

读史

张振凡

东汉尚名节,矫枉或过之。dōng hàn shàng míng jié,jiǎo wǎng huò guò zhī。
吾观晋王祥,其行何足师。wú guān jìn wáng xiáng,qí xíng hé zú shī。
寒冰岂容卧,陟负非其时。hán bīng qǐ róng wò,zhì fù fēi qí shí。
不见姜诗妻,诚感天自遗。bù jiàn jiāng shī qī,chéng gǎn tiān zì yí。
惟孝本庸行,夫岂事诡奇。wéi xiào běn yōng xíng,fū qǐ shì guǐ qí。
良由心好名,姑作不情为。liáng yóu xīn hǎo míng,gū zuò bù qíng wèi。
不然临深戒,在彼非不知。bù rán lín shēn jiè,zài bǐ fēi bù zhī。
守身义孰大,出处偏多疵。shǒu shēn yì shú dà,chū chù piān duō cī。
扬雄莽大夫,著书拟《论语》。yáng xióng mǎng dà fū,zhù shū nǐ lùn yǔ。
韩偓拒朱温,诗丽若好女。hán wò jù zhū wēn,shī lì ruò hǎo nǚ。
两人使不仕,美恶何由著。liǎng rén shǐ bù shì,měi è hé yóu zhù。
必谓佻达流,名教非所与。bì wèi tiāo dá liú,míng jiào fēi suǒ yǔ。
定论及盖棺,品节悬几许。dìng lùn jí gài guān,pǐn jié xuán jǐ xǔ。
孰为旋风蓬,孰作中流柱。shú wèi xuán fēng péng,shú zuò zhōng liú zhù。
圣哲固知人,弗由言貌取。shèng zhé gù zhī rén,fú yóu yán mào qǔ。
奈何后世士,凭文以荐举。nài hé hòu shì shì,píng wén yǐ jiàn jǔ。

旅舍感怀

王初桐

萧萧蠹叶下高藤,客舍惊心感慨增。xiāo xiāo dù yè xià gāo téng,kè shě jīng xīn gǎn kǎi zēng。
万里星河秋早雁,一帘风雨夜深镫。wàn lǐ xīng hé qiū zǎo yàn,yī lián fēng yǔ yè shēn dèng。
买田计就思阳羡,卖赋金完忆茂陵。mǎi tián jì jiù sī yáng xiàn,mài fù jīn wán yì mào líng。
几日阴晴浑未定,青山满眼曲阑凭。jǐ rì yīn qíng hún wèi dìng,qīng shān mǎn yǎn qū lán píng。

土桥

王初桐

鹿角关头小市廛,土桥雪后见平田。lù jiǎo guān tóu xiǎo shì chán,tǔ qiáo xuě hòu jiàn píng tián。
鸦盘枯树荒村外,云漏斜阳断塔前。yā pán kū shù huāng cūn wài,yún lòu xié yáng duàn tǎ qián。
故国江山空极目,天涯风景又残年。gù guó jiāng shān kōng jí mù,tiān yá fēng jǐng yòu cán nián。
可怜一宿萍踪地,回首安陵亦黯然。kě lián yī sù píng zōng dì,huí shǒu ān líng yì àn rán。

观磨崖碑作

王初桐

七十二君辇道荒,云亭踪迹俱微茫。qī shí èr jūn niǎn dào huāng,yún tíng zōng jì jù wēi máng。
祖龙之碑既无字,金函玉检疑荒唐。zǔ lóng zhī bēi jì wú zì,jīn hán yù jiǎn yí huāng táng。
开元天子履全盛,意气直欲无轩皇。kāi yuán tiān zi lǚ quán shèng,yì qì zhí yù wú xuān huáng。
东封自古称大典,遂令下诏开明堂。dōng fēng zì gǔ chēng dà diǎn,suì lìng xià zhào kāi míng táng。
勒铭大抵示符瑞,挥洒御墨辉天章。lēi míng dà dǐ shì fú ruì,huī sǎ yù mò huī tiān zhāng。
高文或出燕许手,长篇大幅何煌煌。gāo wén huò chū yàn xǔ shǒu,zhǎng piān dà fú hé huáng huáng。
当时海宇本殷富,发扬蹈厉穷铺张。dāng shí hǎi yǔ běn yīn fù,fā yáng dǎo lì qióng pù zhāng。
八分淋漓六百字,穹崖屹立三丈强。bā fēn lín lí liù bǎi zì,qióng yá yì lì sān zhàng qiáng。
芝英鹤头体制别,笔势仿佛酸枣兼中郎。zhī yīng hè tóu tǐ zhì bié,bǐ shì fǎng fú suān zǎo jiān zhōng láng。
焦山鹤铭鼎铭何足数,庶与朱陵洞天岣嵝铭相方。jiāo shān hè míng dǐng míng hé zú shù,shù yǔ zhū líng dòng tiān gǒu lǒu míng xiāng fāng。
惜哉天宝末,诸杨乱其纲。xī zāi tiān bǎo mò,zhū yáng luàn qí gāng。
风尘澒洞一朝起,鼙鼓动地来渔阳。fēng chén hòng dòng yī cháo qǐ,pí gǔ dòng dì lái yú yáng。
珠沈玉碎铜狄毁,惟有此碑终古垂琳琅。zhū shěn yù suì tóng dí huǐ,wéi yǒu cǐ bēi zhōng gǔ chuí lín láng。
毋乃鬼神自有木甲护,不然安得风饕雨虐依旧光芒长。wú nǎi guǐ shén zì yǒu mù jiǎ hù,bù rán ān dé fēng tāo yǔ nüè yī jiù guāng máng zhǎng。
流传完本世间少,颇思拓之以硬黄。liú chuán wán běn shì jiān shǎo,pǒ sī tuò zhī yǐ yìng huáng。
他时携归向吴会,什袭珍作萧斋藏。tā shí xié guī xiàng wú huì,shén xí zhēn zuò xiāo zhāi cáng。
奈何梯青蹑翠必钜费,而我羞涩垂空囊。nài hé tī qīng niè cuì bì jù fèi,ér wǒ xiū sè chuí kōng náng。
耸肩仰面百遍读,口角流沫神扬扬。sǒng jiān yǎng miàn bǎi biàn dú,kǒu jiǎo liú mò shén yáng yáng。
信知岱宗大观此第一,秦松汉柏皆枯僵。xìn zhī dài zōng dà guān cǐ dì yī,qín sōng hàn bǎi jiē kū jiāng。

宁海双松歌

王初桐

昔游慈仁寺,下马寻双松。xī yóu cí rén sì,xià mǎ xún shuāng sōng。
金元旧物竟何有,毗卢阁圮荒烟空。jīn yuán jiù wù jìng hé yǒu,pí lú gé pǐ huāng yān kōng。
五年薄宦来东海,别有双松此间在。wǔ nián báo huàn lái dōng hǎi,bié yǒu shuāng sōng cǐ jiān zài。
不知是宋是金元,约计亦逾三百载。bù zhī shì sòng shì jīn yuán,yuē jì yì yú sān bǎi zài。
古貌虬髯剧怪奇,屈蟠偃蹇老龙姿。gǔ mào qiú rán jù guài qí,qū pán yǎn jiǎn lǎo lóng zī。
若教拔地拿云去,定见杈丫鳞鬣撑之。ruò jiào bá dì ná yún qù,dìng jiàn chā yā lín liè chēng zhī。
而只今排立依兰若,黛色参天翠交错。ér zhǐ jīn pái lì yī lán ruò,dài sè cān tiān cuì jiāo cuò。
谡谡风涛半夜生,泠泠琴韵诸天落。sù sù fēng tāo bàn yè shēng,líng líng qín yùn zhū tiān luò。
为栋为梁匠石来,千秋万岁明堂开。wèi dòng wèi liáng jiàng shí lái,qiān qiū wàn suì míng táng kāi。
天生大才必大用,才人未必皆尘埃。tiān shēng dà cái bì dà yòng,cái rén wèi bì jiē chén āi。
平生小隐隐林薮,自顾原非斫轮手。píng shēng xiǎo yǐn yǐn lín sǒu,zì gù yuán fēi zhuó lún shǒu。
归去清斋摘露葵,著书长伴支离叟。guī qù qīng zhāi zhāi lù kuí,zhù shū zhǎng bàn zhī lí sǒu。

高适故里

王初桐

高三十五悠悠者,半世渔樵孟诸野。gāo sān shí wǔ yōu yōu zhě,bàn shì yú qiáo mèng zhū yě。
健笔题诗寄草堂,才名不在岑参下。jiàn bǐ tí shī jì cǎo táng,cái míng bù zài cén cān xià。
故里依然草泽滨,数家老屋自为邻。gù lǐ yī rán cǎo zé bīn,shù jiā lǎo wū zì wèi lín。
可怜我是风尘吏,兼作东西南北人。kě lián wǒ shì fēng chén lì,jiān zuò dōng xī nán běi rén。

春晚遣怀

应时良

静掩云关感索居,蕉阴分绿上琴书。jìng yǎn yún guān gǎn suǒ jū,jiāo yīn fēn lǜ shàng qín shū。
离情似水春来长,好友如花雨后疏。lí qíng shì shuǐ chūn lái zhǎng,hǎo yǒu rú huā yǔ hòu shū。
领略莺声刚睡起,临摹画稿趁吟余。lǐng lüè yīng shēng gāng shuì qǐ,lín mó huà gǎo chèn yín yú。
苔青草碧俱生意,未许蛮童一扫除。tái qīng cǎo bì jù shēng yì,wèi xǔ mán tóng yī sǎo chú。

寿少泉从兄七十

张浚佳

一曲新歌记事详,归来沧海布帆张。yī qū xīn gē jì shì xiáng,guī lái cāng hǎi bù fān zhāng。
兰成正感梨桃熟,陶令翻缘松菊忙。lán chéng zhèng gǎn lí táo shú,táo lìng fān yuán sōng jú máng。
防俗客来迂竹径,仿随园意筑山房。fáng sú kè lái yū zhú jìng,fǎng suí yuán yì zhù shān fáng。
季鹰风味莼鲈好,淞水优游岁月长。jì yīng fēng wèi chún lú hǎo,sōng shuǐ yōu yóu suì yuè zhǎng。

寿少泉从兄七十

张浚佳

英英年少露锋芒,不藉科名压众芳。yīng yīng nián shǎo lù fēng máng,bù jí kē míng yā zhòng fāng。
秋水文章原不染,春风桃李尽成行。qiū shuǐ wén zhāng yuán bù rǎn,chūn fēng táo lǐ jǐn chéng xíng。
王侯适馆虚前席,宰相传经列后堂。wáng hóu shì guǎn xū qián xí,zǎi xiāng chuán jīng liè hòu táng。
人爵何如天爵贵,岿然共仰鲁灵光。rén jué hé rú tiān jué guì,kuī rán gòng yǎng lǔ líng guāng。

题赵焕文茂才

张浚佳

共和创自楚江边,殉节沙洲有隐贤。gòng hé chuàng zì chǔ jiāng biān,xùn jié shā zhōu yǒu yǐn xián。
殷士裸将孤竹死,伤心绝食首阳巅。yīn shì luǒ jiāng gū zhú sǐ,shāng xīn jué shí shǒu yáng diān。