古诗词

鼓笛令听扩音机播送歌乐

汪东

鼓声迸处弦声逗。gǔ shēng bèng chù xián shēng dòu。
小屋中、雨狂风骤。xiǎo wū zhōng yǔ kuáng fēng zhòu。
蹈厉民兴言自旧。dǎo lì mín xīng yán zì jiù。
几亿众志干星斗。jǐ yì zhòng zhì gàn xīng dòu。
往往俗移风厚。wǎng wǎng sú yí fēng hòu。
在声音、感人深透。zài shēng yīn gǎn rén shēn tòu。
欲赋新篇翻缩手。yù fù xīn piān fān suō shǒu。
怕绮思、驱除仍有。pà qǐ sī qū chú réng yǒu。

蝶恋花

汪东

向道流光如电促。xiàng dào liú guāng rú diàn cù。
万事功成,更比流光速。wàn shì gōng chéng,gèng bǐ liú guāng sù。
创革诸端新面目。chuàng gé zhū duān xīn miàn mù。
转头已入陈编读。zhuǎn tóu yǐ rù chén biān dú。
为拯全民求幸福。wèi zhěng quán mín qiú xìng fú。
唯党英明,奠定寰区局。wéi dǎng yīng míng,diàn dìng huán qū jú。
歌颂不辞霜鬓秃。gē sòng bù cí shuāng bìn tū。
判教前画南山竹。pàn jiào qián huà nán shān zhú。

临江仙

汪东

绿叶翻藏朱实底,果农哗报年丰。lǜ yè fān cáng zhū shí dǐ,guǒ nóng huā bào nián fēng。
丰收无语可形容。fēng shōu wú yǔ kě xíng róng。
宝珠层塔垒,林立万千丛。bǎo zhū céng tǎ lěi,lín lì wàn qiān cóng。
戴笠肩锄亲入队,一舟来往西东。dài lì jiān chú qīn rù duì,yī zhōu lái wǎng xī dōng。
烟云缥缈画图中。yān yún piāo miǎo huà tú zhōng。
写生添双采,双袖洞庭红。xiě shēng tiān shuāng cǎi,shuāng xiù dòng tíng hóng。

鹧鸪天·行北塔区,书所见

汪东

一夜吹霜薄似敷。yī yè chuī shuāng báo shì fū。
十边新绿更鲜腴。shí biān xīn lǜ gèng xiān yú。
谁编北塔齐民术,应胜东郊种树书。shuí biān běi tǎ qí mín shù,yīng shèng dōng jiāo zhǒng shù shū。
儿织竹,妇淹菹。ér zhī zhú,fù yān jū。
家家勤俭作冬储。jiā jiā qín jiǎn zuò dōng chǔ。
老人自扫阶前叶,也抵茅柴一稛余。lǎo rén zì sǎo jiē qián yè,yě dǐ máo chái yī kǔn yú。

偷声木兰花·括上海近郊农民歌

汪东

摇摇欲坠临深谷。yáo yáo yù zhuì lín shēn gǔ。
单干如行桥独木。dān gàn rú xíng qiáo dú mù。
雨打风吹。yǔ dǎ fēng chuī。
互助桥犹石板危。hù zhù qiáo yóu shí bǎn wēi。
铁桥合作规模小。tiě qiáo hé zuò guī mó xiǎo。
不及人民公社好。bù jí rén mín gōng shè hǎo。
社是金桥。shè shì jīn qiáo。
通向天堂路一条。tōng xiàng tiān táng lù yī tiáo。

品令次梅苑词韵寄远

汪东

楼台新起。lóu tái xīn qǐ。
看倒映、清溪水。kàn dào yìng qīng xī shuǐ。
水边栏楯,曲廊修影,半遮花里。shuǐ biān lán dùn,qū láng xiū yǐng,bàn zhē huā lǐ。
春入东园,红破数枝梅蕊。chūn rù dōng yuán,hóng pò shù zhī méi ruǐ。
离家千里。lí jiā qiān lǐ。
问书札、应堪寄。wèn shū zhá yīng kān jì。
整装归到,此时未阻,关河百二。zhěng zhuāng guī dào,cǐ shí wèi zǔ,guān hé bǎi èr。
芳景依然,不见故人行李。fāng jǐng yī rán,bù jiàn gù rén xíng lǐ。

双声子题湖帆仿宋海岳北固云山图

汪东

晚烟无极,乱山围郭,登眺长记儿时。wǎn yān wú jí,luàn shān wéi guō,dēng tiào zhǎng jì ér shí。
楼名多景,江涵残照,迁客是处留题。lóu míng duō jǐng,jiāng hán cán zhào,qiān kè shì chù liú tí。
自童年去国,■■■、谁异同归。zì tóng nián qù guó,shuí yì tóng guī。
萦怀处,想前史,风流人物襟期。yíng huái chù,xiǎng qián shǐ,fēng liú rén wù jīn qī。
朱家船、看漫张尺幅,云蒸纸素淋漓。zhū jiā chuán kàn màn zhāng chǐ fú,yún zhēng zhǐ sù lín lí。
苔攒千树,风来疑动,江山愈感雄奇。tái zǎn qiān shù,fēng lái yí dòng,jiāng shān yù gǎn xióng qí。
问蕲王战鼓,争便似、芒角星旗。wèn qí wáng zhàn gǔ,zhēng biàn shì máng jiǎo xīng qí。
想君更写新图,扫空万古遗规。xiǎng jūn gèng xiě xīn tú,sǎo kōng wàn gǔ yí guī。

长相思·一九六零年除夕联欢会作

汪东

市声喧。shì shēng xuān。
镫影繁。dèng yǐng fán。
广会宏开气万千。guǎng huì hóng kāi qì wàn qiān。
争听捷报传。zhēng tīng jié bào chuán。
六零年。liù líng nián。
六一年。liù yī nián。
快马如飞共著鞭。kuài mǎ rú fēi gòng zhù biān。
超腾直上天。chāo téng zhí shàng tiān。

金错刀湖帆仿沈石田蔬果长卷,为徐玥题

汪东

人辐凑,物昌熙。rén fú còu,wù chāng xī。
吴中风土应清时。wú zhōng fēng tǔ yīng qīng shí。
新蔬盎盎方充圃,嘉实累累又满枝。xīn shū àng àng fāng chōng pǔ,jiā shí lèi lèi yòu mǎn zhī。
研黛墨,缀胭脂。yán dài mò,zhuì yān zhī。
都来收拾画中宜。dōu lái shōu shí huà zhōng yí。
石田本自君家出,风味南田亦可思。shí tián běn zì jūn jiā chū,fēng wèi nán tián yì kě sī。

临江仙·观黔剧团演侗族少女秦娘美为其夫珠郎复仇故事

汪东

破网高飞仍比翼,两情终始绸缪。pò wǎng gāo fēi réng bǐ yì,liǎng qíng zhōng shǐ chóu móu。
却缘艳色起奸谋。què yuán yàn sè qǐ jiān móu。
珠郎遭陷阱,血溅剑湾头。zhū láng zāo xiàn jǐng,xuè jiàn jiàn wān tóu。
头欢头来身抵命,秦娘誓压深秋。tóu huān tóu lái shēn dǐ mìng,qín niáng shì yā shēn qiū。
一锄挥处动群讴。yī chú huī chù dòng qún ōu。
扫除阶级恨,岂独为私仇。sǎo chú jiē jí hèn,qǐ dú wèi sī chóu。

清平乐

汪东

迎春鞭土。yíng chūn biān tǔ。
旧俗还堪取。jiù sú hái kān qǔ。
电溉云喷三万亩。diàn gài yún pēn sān wàn mǔ。
不碍土洋并举。bù ài tǔ yáng bìng jǔ。
支农号彻神州。zhī nóng hào chè shén zhōu。
纪岁欣逢铁牛。jì suì xīn féng tiě niú。
黄犊与人并力,朝朝踏遍春畴。huáng dú yǔ rén bìng lì,cháo cháo tà biàn chūn chóu。

金缕曲

汪东

怒发冲冠裂。nù fā chōng guān liè。
正全球、风云俶扰,亚非尤烈。zhèng quán qiú fēng yún chù rǎo,yà fēi yóu liè。
反帝声威涛喷涌,又似燎原火发。fǎn dì shēng wēi tāo pēn yǒng,yòu shì liáo yuán huǒ fā。
直使得、群魔惊绝。zhí shǐ dé qún mó jīng jué。
一手擎枝标橄榄,暗挥兵、一手相屠割。yī shǒu qíng zhī biāo gǎn lǎn,àn huī bīng yī shǒu xiāng tú gē。
头可断,志难遏。tóu kě duàn,zhì nán è。
天骄自古终须灭。tiān jiāo zì gǔ zhōng xū miè。
看昂然、成仁者去,卓为英杰。kàn áng rán chéng rén zhě qù,zhuó wèi yīng jié。
千万卢蒙巴继起,民族花开似血。qiān wàn lú méng bā jì qǐ,mín zú huā kāi shì xuè。
笑鼠辈、垂涎三尺。xiào shǔ bèi chuí xián sān chǐ。
铁干银丫坚强甚,比玫瑰、多刺松多节。tiě gàn yín yā jiān qiáng shén,bǐ méi guī duō cì sōng duō jié。
刚果在,岂容折。gāng guǒ zài,qǐ róng zhé。

探春令

汪东

万家镫火庆元宵,听佳音传报。wàn jiā dèng huǒ qìng yuán xiāo,tīng jiā yīn chuán bào。
道绿云、无数将田绕。dào lǜ yún wú shù jiāng tián rào。
预知是、丰年兆。yù zhī shì fēng nián zhào。
嫦娥亦助人欢笑。cháng é yì zhù rén huān xiào。
遣圆蟾分照。qiǎn yuán chán fēn zhào。
会散时、迤逦还家去,又先我、窗间到。huì sàn shí yí lǐ hái jiā qù,yòu xiān wǒ chuāng jiān dào。

柳梢青·偕潘慎明、陶叔南、范烟桥诸老赴南京,中途雨霁

汪东

兀兀车摇。wù wù chē yáo。
谈谐锋起,鬓雪潜消。tán xié fēng qǐ,bìn xuě qián xiāo。
酝酿韶光,莺犹噤舌,柳未舒条。yùn niàng sháo guāng,yīng yóu jìn shé,liǔ wèi shū tiáo。
春于何处偏饶。chūn yú hé chù piān ráo。
望不极、青青远郊。wàng bù jí qīng qīng yuǎn jiāo。
半日行程,淡晴微雨,都长新苗。bàn rì xíng chéng,dàn qíng wēi yǔ,dōu zhǎng xīn miáo。

南歌子

汪东

险道平如砥,奔湍缓作溪。xiǎn dào píng rú dǐ,bēn tuān huǎn zuò xī。
山川灵怪任鞭笞。shān chuān líng guài rèn biān chī。
直使黄河千曲更无泥。zhí shǐ huáng hé qiān qū gèng wú ní。
宿愿从头补,新图下笔迟。sù yuàn cóng tóu bǔ,xīn tú xià bǐ chí。
峨嵋山顶滑车飞。é méi shān dǐng huá chē fēi。
不信此中兼有上天梯。bù xìn cǐ zhōng jiān yǒu shàng tiān tī。

宴桃源观刺绣。清真韵作

汪东

发乱纵横新绣。fā luàn zòng héng xīn xiù。
绣罢两眉舒绉。xiù bà liǎng méi shū zhòu。
徙倚小窗明,窗外一株荑柳。xǐ yǐ xiǎo chuāng míng,chuāng wài yī zhū tí liǔ。
晴昼。qíng zhòu。
晴昼。qíng zhòu。
光映玉容如酒。guāng yìng yù róng rú jiǔ。

百字令一九六二年四月十二日,苏联放宇宙飞船东方号,载人上天,环匝地球一周,遵时著陆,乘之而上者为加加林少校,用东坡韵用其事

汪东

众星围聚,忽惊看、尘世抛来何物。zhòng xīng wéi jù,hū jīng kàn chén shì pāo lái hé wù。
箭动船飞,中自有、一室严封窗壁。jiàn dòng chuán fēi,zhōng zì yǒu yī shì yán fēng chuāng bì。
绕地成弧,裁虹作带,照眼明于雪。rào dì chéng hú,cái hóng zuò dài,zhào yǎn míng yú xuě。
加加林氏,伟哉生此奇杰。jiā jiā lín shì,wěi zāi shēng cǐ qí jié。
前事休道奇肱,东方号起,人与飘风发。qián shì xiū dào qí gōng,dōng fāng hào qǐ,rén yǔ piāo fēng fā。
点勘舆图如指掌,何者当兴当灭。diǎn kān yú tú rú zhǐ zhǎng,hé zhě dāng xīng dāng miè。
空际遨游,归来故处,不损身豪发。kōng jì áo yóu,guī lái gù chù,bù sǔn shēn háo fā。
史编新纪,大书今岁今月。shǐ biān xīn jì,dà shū jīn suì jīn yuè。

转应曲

汪东

阑畔。lán pàn。
阑畔。lán pàn。
一树绣球花满。yī shù xiù qiú huā mǎn。
盈盈握雪团酥。yíng yíng wò xuě tuán sū。
绝似徐黄画图。jué shì xú huáng huà tú。
图画。tú huà。
图画。tú huà。
未抵阳春高价。wèi dǐ yáng chūn gāo jià。

鹧鸪天·尹默有人日诗,用其韵

汪东

春到人间百态奇。chūn dào rén jiān bǎi tài qí。
美人未觉与春宜。měi rén wèi jué yǔ chūn yí。
惊风不偃炎荒树,败局空投劫子棋。jīng fēng bù yǎn yán huāng shù,bài jú kōng tóu jié zi qí。
勤炳烛,罢题诗。qín bǐng zhú,bà tí shī。
闲来唯唱鹧鸪词。xián lái wéi chàng zhè gū cí。
因君人日传佳句,忽向高楼动远思。yīn jūn rén rì chuán jiā jù,hū xiàng gāo lóu dòng yuǎn sī。

鹧鸪天·尹默有人日诗,用其韵

汪东

汉武唐宗绩未奇。hàn wǔ táng zōng jì wèi qí。
乾坤整顿协时宜。qián kūn zhěng dùn xié shí yí。
十年早定千秋局,万事先争一着棋。shí nián zǎo dìng qiān qiū jú,wàn shì xiān zhēng yī zhe qí。
吾击缶,子吟诗。wú jī fǒu,zi yín shī。
诗成络绎有新词。shī chéng luò yì yǒu xīn cí。
江山人物歌难尽,才捷东坡亦费思。jiāng shān rén wù gē nán jǐn,cái jié dōng pō yì fèi sī。