古诗词

南乡子·诸寿康、寿铭兄弟徵词为其母百龄寿。云百龄者积闰三十六,并记之,实九十七岁也

汪东

春意满南枝。chūn yì mǎn nán zhī。
烂漫花前介寿卮。làn màn huā qián jiè shòu zhī。
一事最看今古少,埙篪。yī shì zuì kàn jīn gǔ shǎo,xūn chí。
白首同赓唱和诗。bái shǒu tóng gēng chàng hé shī。
何用说期颐。hé yòng shuō qī yí。
稳见蟠桃再熟时。wěn jiàn pán táo zài shú shí。
阿母端居常戴胜,瑶池。ā mǔ duān jū cháng dài shèng,yáo chí。
方朔依然是小儿。fāng shuò yī rán shì xiǎo ér。

阮郎归·除夕立春梦中得三四两句,因足成之

汪东

歌声风送落人间。gē shēng fēng sòng luò rén jiān。
闻歌新意骞。wén gē xīn yì qiān。
兴来挥洒百千篇。xīng lái huī sǎ bǎi qiān piān。
非苏非稼轩。fēi sū fēi jià xuān。
焚裂竹,斗春盘。fén liè zhú,dòu chūn pán。
欢呼彻四筵。huān hū chè sì yán。
杯行到手莫留残。bēi xíng dào shǒu mò liú cán。
狂心逾少年。kuáng xīn yú shǎo nián。

清平乐

汪东

雨昏烟晓。yǔ hūn yān xiǎo。
鲁酒熏怀抱。lǔ jiǔ xūn huái bào。
省识东风无限好。shěng shí dōng fēng wú xiàn hǎo。
却被啼乌惊搅。què bèi tí wū jīng jiǎo。
当年一战声威。dāng nián yī zhàn shēng wēi。
可怜狂杀夫差。kě lián kuáng shā fū chà。
试问姑苏遗迹,萧萧麋鹿荒台。shì wèn gū sū yí jì,xiāo xiāo mí lù huāng tái。

后庭宴

汪东

轻舸载春,碧云笼屋。qīng gě zài chūn,bì yún lóng wū。
数峰围处人家簇。shù fēng wéi chù rén jiā cù。
俊游回记卅年前,清狂曾伴梅花宿。jùn yóu huí jì sà nián qián,qīng kuáng céng bàn méi huā sù。
无端四海传烽,犹许窜身巴蜀。wú duān sì hǎi chuán fēng,yóu xǔ cuàn shēn bā shǔ。
故山无恙,如愿归耕读。gù shān wú yàng,rú yuàn guī gēng dú。
雾破立苍茫,日高吟踯躅。wù pò lì cāng máng,rì gāo yín zhí zhú。

庆清朝

汪东

宝镜开帘,浮波映玉,名园来赏良宵。bǎo jìng kāi lián,fú bō yìng yù,míng yuán lái shǎng liáng xiāo。
春工略试,裁剪光景偏饶。chūn gōng lüè shì,cái jiǎn guāng jǐng piān ráo。
红萼缀枝数朵,柳芽浅露未抽条。hóng è zhuì zhī shù duǒ,liǔ yá qiǎn lù wèi chōu tiáo。
番风起、落镫几日,便近花朝。fān fēng qǐ luò dèng jǐ rì,biàn jìn huā cháo。
从此争奇斗艳,问众香为国,怎比娇娆。cóng cǐ zhēng qí dòu yàn,wèn zhòng xiāng wèi guó,zěn bǐ jiāo ráo。
天张绣幄,斯际已见新苗。tiān zhāng xiù wò,sī jì yǐ jiàn xīn miáo。
清兴更忘夜半,携筇同度赤阑桥。qīng xīng gèng wàng yè bàn,xié qióng tóng dù chì lán qiáo。
归休也,步随月影,楼上人招。guī xiū yě,bù suí yuè yǐng,lóu shàng rén zhāo。

摊破浣溪沙

汪东

去岁同寻甫里祠。qù suì tóng xún fǔ lǐ cí。
霜髯飘拂与秋宜。shuāng rán piāo fú yǔ qiū yí。
遇合缘深千载下,抚残碑。yù hé yuán shēn qiān zài xià,fǔ cán bēi。
居处本依临顿宅,呻吟不薄晚唐诗。jū chù běn yī lín dùn zhái,shēn yín bù báo wǎn táng shī。
借问九原如可作,我谁归。jiè wèn jiǔ yuán rú kě zuò,wǒ shuí guī。

浣溪沙

汪东

电毂风轮夹道驰。diàn gǔ fēng lún jiā dào chí。
巍巍杰构与天齐。wēi wēi jié gòu yǔ tiān qí。
长安丽日正春时。zhǎng ān lì rì zhèng chūn shí。
一笑相逢哗白发,千言在口说红旗。yī xiào xiāng féng huā bái fā,qiān yán zài kǒu shuō hóng qí。
信知此会古来稀。xìn zhī cǐ huì gǔ lái xī。

南歌子·颂杜甫

汪东

句压江山重,名悬日月齐。jù yā jiāng shān zhòng,míng xuán rì yuè qí。
一生憔悴为蒸黎。yī shēng qiáo cuì wèi zhēng lí。
不惜荒郊茆屋被风吹。bù xī huāng jiāo máo wū bèi fēng chuī。
露踵趋行在,微官老拾遗。lù zhǒng qū xíng zài,wēi guān lǎo shí yí。
君臣遭际不同时。jūn chén zāo jì bù tóng shí。
丞相祠堂只在草堂西。chéng xiāng cí táng zhǐ zài cǎo táng xī。

拨棹子

汪东

风雨骤。fēng yǔ zhòu。
檐瀑溜。yán pù liū。
叶叶梧桐喧永昼。yè yè wú tóng xuān yǒng zhòu。
人睡起、急添金兽。rén shuì qǐ jí tiān jīn shòu。
斜阳外,渐露遥峰眉黛秀。xié yáng wài,jiàn lù yáo fēng méi dài xiù。
阴晴顷刻猜难透。yīn qíng qǐng kè cāi nán tòu。
黄梅节序教人瘦。huáng méi jié xù jiào rén shòu。
衣在壁、故香堪嗅。yī zài bì gù xiāng kān xiù。
唯只恨,离别十年书不就。wéi zhǐ hèn,lí bié shí nián shū bù jiù。

踏莎行·七夕暴风雨

汪东

屋上跳珠,檐前瀑注。wū shàng tiào zhū,yán qián pù zhù。
梦回疑向孤舟住。mèng huí yí xiàng gū zhōu zhù。
老夫袒跣百无忧,痴心独自怜牛女。lǎo fū tǎn xiǎn bǎi wú yōu,chī xīn dú zì lián niú nǚ。
乌鹊翻飞,蛛丝回互。wū què fān fēi,zhū sī huí hù。
瓜筵乞巧终何补。guā yán qǐ qiǎo zhōng hé bǔ。
一年期会到来时,颠风却断银河渡。yī nián qī huì dào lái shí,diān fēng què duàn yín hé dù。

南歌子·程小青示七十自寿诗,作此以报

汪东

文史三冬足,缸花五色鲜。wén shǐ sān dōng zú,gāng huā wǔ sè xiān。
成书自是一家言。chéng shū zì shì yī jiā yán。
搜得无穷险事入豪端。sōu dé wú qióng xiǎn shì rù háo duān。
美酒觞同举,新诗句可传。měi jiǔ shāng tóng jǔ,xīn shī jù kě chuán。
休将名字误婵娟。xiū jiāng míng zì wù chán juān。
直道风神跌宕似当年。zhí dào fēng shén diē dàng shì dāng nián。

梅花引

汪东

小园西。xiǎo yuán xī。
小楼低。xiǎo lóu dī。
破晓凭阑仍袷衣。pò xiǎo píng lán réng jiá yī。
雁群飞。yàn qún fēi。
雁群飞。yàn qún fēi。
南去北来,家书曾付伊。nán qù běi lái,jiā shū céng fù yī。
红笺凝处鹃声咽。hóng jiān níng chù juān shēng yàn。
红旗飘处风威彻。hóng qí piāo chù fēng wēi chè。
好秋时。hǎo qiū shí。
好秋时。hǎo qiū shí。
重睹雁行,何由君不归。zhòng dǔ yàn xíng,hé yóu jūn bù guī。

浣溪沙·戏简湖帆

汪东

隔户惊看手可招。gé hù jīng kàn shǒu kě zhāo。
天风吹处语偏遥。tiān fēng chuī chù yǔ piān yáo。
置身微觉太孤高。zhì shēn wēi jué tài gū gāo。
闻道围棋消永日,何如连句咏秋宵。wén dào wéi qí xiāo yǒng rì,hé rú lián jù yǒng qiū xiāo。
梦魂飞逐曲江涛。mèng hún fēi zhú qū jiāng tāo。

唐多令·中秋夜病院即事

汪东

杖策倚层楼。zhàng cè yǐ céng lóu。
新凉体少瘳。xīn liáng tǐ shǎo chōu。
浦江边、灯火漂浮。pǔ jiāng biān dēng huǒ piāo fú。
不见素娥宫殿影,浑忘了、是中秋。bù jiàn sù é gōng diàn yǐng,hún wàng le shì zhōng qiū。
聚处即良俦。jù chù jí liáng chóu。
欢然话未休。huān rán huà wèi xiū。
道无端、鬼瞰神州。dào wú duān guǐ kàn shén zhōu。
一弹便摧妖鸟翼,谈笑顷、固金瓯。yī dàn biàn cuī yāo niǎo yì,tán xiào qǐng gù jīn ōu。

丹凤吟和清真韵

汪东

旧隐青溪深处,镜展流波,云飞高阁。jiù yǐn qīng xī shēn chù,jìng zhǎn liú bō,yún fēi gāo gé。
新来多病,朝暮自垂轻幕。xīn lái duō bìng,cháo mù zì chuí qīng mù。
追怀梦影,黯然无绪,步屐苔生,单衣寒薄。zhuī huái mèng yǐng,àn rán wú xù,bù jī tái shēng,dān yī hán báo。
剩有笺分凤纸,暗写绸缪,题记犹遍阑角。shèng yǒu jiān fēn fèng zhǐ,àn xiě chóu móu,tí jì yóu biàn lán jiǎo。
世事忽看变态,击来渐识情味恶。shì shì hū kàn biàn tài,jī lái jiàn shí qíng wèi è。
纵使丹忱在,怨青蝇谗口,恩共金铄。zòng shǐ dān chén zài,yuàn qīng yíng chán kǒu,ēn gòng jīn shuò。
啼珠匀脸,悒悒背灯双落。tí zhū yún liǎn,yì yì bèi dēng shuāng luò。
断茧抽丝难制锦,但缠绵盈握。duàn jiǎn chōu sī nán zhì jǐn,dàn chán mián yíng wò。
此冤怎诉,无个人问著。cǐ yuān zěn sù,wú gè rén wèn zhù。

珍珠帘湖帆示大酺词,不能和也。作此以广其意

汪东

绿阴原比花时好。lǜ yīn yuán bǐ huā shí hǎo。
无人解、杜牧伤春怀抱。wú rén jiě dù mù shāng chūn huái bào。
清露滴珠盘,正绮筵开了。qīng lù dī zhū pán,zhèng qǐ yán kāi le。
事往情牵烦寄语,系燕足、音书谁到。shì wǎng qíng qiān fán jì yǔ,xì yàn zú yīn shū shuí dào。
愁觉。chóu jué。
想寒衾、欹枕不觉催晓。xiǎng hán qīn yī zhěn bù jué cuī xiǎo。
红豆撷取相思,问盈筐、何似珍珠环绕。hóng dòu xié qǔ xiāng sī,wèn yíng kuāng hé shì zhēn zhū huán rào。
照座月初三,伴玉人歌笑。zhào zuò yuè chū sān,bàn yù rén gē xiào。
瘦减腰围新病起,怅未斟、螺杯同釂。shòu jiǎn yāo wéi xīn bìng qǐ,chàng wèi zhēn luó bēi tóng jiào。
休恼。xiū nǎo。
待客馆春回,花间遇巧。dài kè guǎn chūn huí,huā jiān yù qiǎo。

朝中措·国庆夕从病院楼上望广场烟火作

汪东

威棱四惮气逾振,建国十三春。wēi léng sì dàn qì yú zhèn,jiàn guó shí sān chūn。
丈室何妨示疾,高歌依旧如神。zhàng shì hé fáng shì jí,gāo gē yī jiù rú shén。
纤云尽扫,华灯夺彩,火焰翻新。xiān yún jǐn sǎo,huá dēng duó cǎi,huǒ yàn fān xīn。
幻出半空花树,飞来匝地星辰。huàn chū bàn kōng huā shù,fēi lái zā dì xīng chén。

风入松·壬寅九日作

汪东

翠微高处拂云归。cuì wēi gāo chù fú yún guī。
又是一年期。yòu shì yī nián qī。
西风仍似年年恶,搅天涯、木叶惊飞。xī fēng réng shì nián nián è,jiǎo tiān yá mù yè jīng fēi。
谁信巴蕉荏弱,森然独障狂威。shuí xìn bā jiāo rěn ruò,sēn rán dú zhàng kuáng wēi。
黄花原有傲霜姿。huáng huā yuán yǒu ào shuāng zī。
化作锦千丝。huà zuò jǐn qiān sī。
人天万事皆翻覆,料须臾、寒暑潜移。rén tiān wàn shì jiē fān fù,liào xū yú hán shǔ qián yí。
白帝金行在手,东皇不许施为。bái dì jīn xíng zài shǒu,dōng huáng bù xǔ shī wèi。

南歌子·余绝饮已久而仍嗜茶,有酒徒诤余,戏答

汪东

梅径香浮远,松寮月上迟。méi jìng xiāng fú yuǎn,sōng liáo yuè shàng chí。
人间清境适逢之。rén jiān qīng jìng shì féng zhī。
试问料量何物最相宜。shì wèn liào liàng hé wù zuì xiāng yí。
酒熟唯共鼻,茶甘不上眉。jiǔ shú wéi gòng bí,chá gān bù shàng méi。
千钟百榼任君持。qiān zhōng bǎi kē rèn jūn chí。
我自无愁可解并无诗。wǒ zì wú chóu kě jiě bìng wú shī。

临江仙·四十余年前至溪口扫墓,行村落间,偶得犬吠隔溪人五字,而久不能属对,遂置之。顷家居养病,有坟客宋姓者来,述及先栊近状,谓隙地皆种蔬矣,联忆旧句,缀成此词

汪东

陆墓山边庐舍外,小桥横跨通津。lù mù shān biān lú shě wài,xiǎo qiáo héng kuà tōng jīn。
田家三五自成村。tián jiā sān wǔ zì chéng cūn。
鸦争邻屋树,犬吠隔溪人。yā zhēng lín wū shù,quǎn fèi gé xī rén。
梦里忽寻年少迹,凄凉独拜荒坟。mèng lǐ hū xún nián shǎo jì,qī liáng dú bài huāng fén。
老农闲话近知闻。lǎo nóng xián huà jìn zhī wén。
松楸连稼密,蔬果逐时新。sōng qiū lián jià mì,shū guǒ zhú shí xīn。