古诗词

骢马

杨炯

骢马铁连钱,长安侠少年。cōng mǎ tiě lián qián,zhǎng ān xiá shǎo nián。
帝畿平若水,官路直如弦。dì jī píng ruò shuǐ,guān lù zhí rú xián。
夜玉妆车轴,秋金铸马鞭。yè yù zhuāng chē zhóu,qiū jīn zhù mǎ biān。
风霜但自保,穷达任皇天。fēng shuāng dàn zì bǎo,qióng dá rèn huáng tiān。
杨炯

杨炯

杨炯(650年-692年),汉族,弘农华阴(今属陕西)人,排行第七;唐朝诗人,初唐四杰之一。显庆六年(公元661年),年仅11岁的杨炯被举为神童,上元三年(676年)应制举及第,授校书郎。后又任崇文馆学士,迁詹事、司直。垂拱元年(685年),降官为梓州司法参军。天授元年(690年),任教于洛阳宫中习艺馆。如意元年(692年)秋后改任盈川县令,吏治以严酷著称,卒于任所。因此后人称他为“杨盈川”。 杨炯的作品>>

猜您喜欢

从军行

杨炯

烽火照西京,心中自不平。fēng huǒ zhào xī jīng,xīn zhōng zì bù píng。
牙璋辞凤阙,铁骑绕龙城。yá zhāng cí fèng quē,tiě qí rào lóng chéng。
雪暗凋旗画,风多杂鼓声。xuě àn diāo qí huà,fēng duō zá gǔ shēng。
宁为百夫长,胜作一书生。níng wèi bǎi fū zhǎng,shèng zuò yī shū shēng。

杨炯

森然几竿竹,密密茂成林。sēn rán jǐ gān zhú,mì mì mào chéng lín。
半室生清兴,一窗馀午阴。bàn shì shēng qīng xīng,yī chuāng yú wǔ yīn。
俗物不到眼,好书还上心。sú wù bù dào yǎn,hǎo shū hái shàng xīn。
底事忘羁旅,此君同此襟。dǐ shì wàng jī lǚ,cǐ jūn tóng cǐ jīn。

刘生

杨炯

卿家本六郡,年长入三秦。qīng jiā běn liù jùn,nián zhǎng rù sān qín。
白璧酬知己,黄金谢主人。bái bì chóu zhī jǐ,huáng jīn xiè zhǔ rén。
剑锋生赤电,马足起红尘。jiàn fēng shēng chì diàn,mǎ zú qǐ hóng chén。
日暮歌钟发,喧喧动四邻。rì mù gē zhōng fā,xuān xuān dòng sì lín。

出塞

杨炯

塞外欲纷纭,雌雄犹未分。sāi wài yù fēn yún,cí xióng yóu wèi fēn。
明堂占气色,华盖辨星文。míng táng zhàn qì sè,huá gài biàn xīng wén。
二月河魁将,三千太乙军。èr yuè hé kuí jiāng,sān qiān tài yǐ jūn。
丈夫皆有志,会见立功勋。zhàng fū jiē yǒu zhì,huì jiàn lì gōng xūn。

折杨柳

杨炯

边地遥无极,征人去不还。biān dì yáo wú jí,zhēng rén qù bù hái。
秋容凋翠羽,别泪损红颜。qiū róng diāo cuì yǔ,bié lèi sǔn hóng yán。
望断流星驿,心驰明月关。wàng duàn liú xīng yì,xīn chí míng yuè guān。
稿砧何处在?杨柳自堪攀。gǎo zhēn hé chù zài?yáng liǔ zì kān pān。

紫骝马

杨炯

侠客重周游,金鞭控紫骝。xiá kè zhòng zhōu yóu,jīn biān kòng zǐ liú。
蛇弓白羽箭,鹤辔赤茸鞦。shé gōng bái yǔ jiàn,hè pèi chì rōng qiū。
发迹来南海,长鸣向北州。fā jì lái nán hǎi,zhǎng míng xiàng běi zhōu。
匈奴今未灭,画地取封侯。xiōng nú jīn wèi miè,huà dì qǔ fēng hóu。

送临津房少府

杨炯

岐路三秋别,江津万里长。qí lù sān qiū bié,jiāng jīn wàn lǐ zhǎng。
烟霞驻征盖,弦奏促飞觞。yān xiá zhù zhēng gài,xián zòu cù fēi shāng。
阶树含斜日,池风泛早凉。jiē shù hán xié rì,chí fēng fàn zǎo liáng。
赠言未终竟,流涕忽沾裳。zèng yán wèi zhōng jìng,liú tì hū zhān shang。

送丰城王少府

杨炯

愁结乱如麻,长天照落霞。chóu jié luàn rú má,zhǎng tiān zhào luò xiá。
离亭隐乔树,沟水浸平沙。lí tíng yǐn qiáo shù,gōu shuǐ jìn píng shā。
左尉才何屈,东关望渐赊。zuǒ wèi cái hé qū,dōng guān wàng jiàn shē。
行看转牛斗,持此报张华。xíng kàn zhuǎn niú dòu,chí cǐ bào zhāng huá。

送郑州周司空

杨炯

汉国临清渭,京城枕浊河。hàn guó lín qīng wèi,jīng chéng zhěn zhuó hé。
居人下珠泪,宾御促骊歌。jū rén xià zhū lèi,bīn yù cù lí gē。
望极关山远,秋深烟雾多。wàng jí guān shān yuǎn,qiū shēn yān wù duō。
唯馀三五夕,明月暂经过。wéi yú sān wǔ xī,míng yuè zàn jīng guò。

送梓州周司功

杨炯

御沟一相送,征马屡盘桓。yù gōu yī xiāng sòng,zhēng mǎ lǚ pán huán。
言笑方无日,离忧独未宽。yán xiào fāng wú rì,lí yōu dú wèi kuān。
举杯聊劝酒,破涕暂为欢。jǔ bēi liáo quàn jiǔ,pò tì zàn wèi huān。
别后风清夜,思君蜀路难。bié hòu fēng qīng yè,sī jūn shǔ lù nán。

夜送赵纵

杨炯

赵氏连城璧,由来天下传。zhào shì lián chéng bì,yóu lái tiān xià chuán。
送君还旧府,明月满前川。sòng jūn hái jiù fǔ,míng yuè mǎn qián chuān。

途中

杨炯

悠悠辞鼎邑,去去指金墉。yōu yōu cí dǐng yì,qù qù zhǐ jīn yōng。
途路盈千里,山川亘百重。tú lù yíng qiān lǐ,shān chuān gèn bǎi zhòng。
风行常有地,云出本多峰。fēng xíng cháng yǒu dì,yún chū běn duō fēng。
郁郁园中柳,亭亭山上松。yù yù yuán zhōng liǔ,tíng tíng shān shàng sōng。
客心殊不乐,乡泪独无从。kè xīn shū bù lè,xiāng lèi dú wú cóng。

送刘校书从军

杨炯

天将下三宫,星门召五戎。tiān jiāng xià sān gōng,xīng mén zhào wǔ róng。
坐谋资庙略,飞檄伫文雄。zuò móu zī miào lüè,fēi xí zhù wén xióng。
赤土流星剑,乌号明月弓。chì tǔ liú xīng jiàn,wū hào míng yuè gōng。
秋阴生蜀道,杀气绕湟中。qiū yīn shēng shǔ dào,shā qì rào huáng zhōng。
风雨何年别,琴尊此日同。fēng yǔ hé nián bié,qín zūn cǐ rì tóng。
离亭不可望,沟水自西东。lí tíng bù kě wàng,gōu shuǐ zì xī dōng。

游废观

杨炯

青幛倚丹田,荒凉数百年。qīng zhàng yǐ dān tián,huāng liáng shù bǎi nián。
犹知小山桂,尚识大罗天。yóu zhī xiǎo shān guì,shàng shí dà luó tiān。
药败金炉火,苔昏玉女泉。yào bài jīn lú huǒ,tái hūn yù nǚ quán。
岁时无壁画,朝夕有阶烟。suì shí wú bì huà,cháo xī yǒu jiē yān。
花柳三春节,江山四望悬。huā liǔ sān chūn jié,jiāng shān sì wàng xuán。
悠然出尘网,从此狎神仙。yōu rán chū chén wǎng,cóng cǐ xiá shén xiān。

和石侍御山庄

杨炯

烟霞非俗宇,岩壑只幽居。yān xiá fēi sú yǔ,yán hè zhǐ yōu jū。
水浸何曾畎,荒郊不复锄。shuǐ jìn hé céng quǎn,huāng jiāo bù fù chú。
影浓山树密,香浅泽花疏。yǐng nóng shān shù mì,xiāng qiǎn zé huā shū。
阔堑防斜径,平堤夹小渠。kuò qiàn fáng xié jìng,píng dī jiā xiǎo qú。
莲房若个实,竹节几重虚。lián fáng ruò gè shí,zhú jié jǐ zhòng xū。
萧然隔城市,酌醴焚枯鱼。xiāo rán gé chéng shì,zhuó lǐ fén kū yú。
33123