古诗词

雨霖铃·秋别

柳永

寒蝉凄切,对长亭晚,骤雨初歇。hán chán qī qiè,duì zhǎng tíng wǎn,zhòu yǔ chū xiē。
都门帐饮无绪,留恋处,兰舟催发。dōu mén zhàng yǐn wú xù,liú liàn chù,lán zhōu cuī fā。
执手相看泪眼,竟无语凝噎。zhí shǒu xiāng kàn lèi yǎn,jìng wú yǔ níng yē。
念去去,千里烟波,暮霭沉沉楚天阔。niàn qù qù,qiān lǐ yān bō,mù ǎi chén chén chǔ tiān kuò。
多情自古伤离别,更那堪、冷落清秋节。duō qíng zì gǔ shāng lí bié,gèng nà kān lěng luò qīng qiū jié。
今宵酒醒何处?杨柳岸,晓风残月。jīn xiāo jiǔ xǐng hé chù?yáng liǔ àn,xiǎo fēng cán yuè。
此去经年,应是良辰好景虚设。cǐ qù jīng nián,yīng shì liáng chén hǎo jǐng xū shè。
便纵有千种风情,更与何人说?biàn zòng yǒu qiān zhǒng fēng qíng,gèng yǔ hé rén shuō?
柳永

柳永

柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派代表人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。 柳永的作品>>

猜您喜欢

少年游

柳永

层波潋滟远山横。céng bō liàn yàn yuǎn shān héng。
一笑一倾城。yī xiào yī qīng chéng。
酒容红嫩,歌喉清丽,百媚坐中生。jiǔ róng hóng nèn,gē hóu qīng lì,bǎi mèi zuò zhōng shēng。
墙头马上初相见,不准拟、恁多情。qiáng tóu mǎ shàng chū xiāng jiàn,bù zhǔn nǐ nèn duō qíng。
昨夜杯阑,洞房深处,特地快逢迎。zuó yè bēi lán,dòng fáng shēn chù,tè dì kuài féng yíng。

少年游

柳永

世间尤物意中人。shì jiān yóu wù yì zhōng rén。
轻细好腰身。qīng xì hǎo yāo shēn。
香帏睡起,发妆酒酽,红脸杏花春。xiāng wéi shuì qǐ,fā zhuāng jiǔ yàn,hóng liǎn xìng huā chūn。
娇多爱把齐纨扇,和笑掩朱唇。jiāo duō ài bǎ qí wán shàn,hé xiào yǎn zhū chún。
心性温柔,品流详雅,不称在风尘。xīn xìng wēn róu,pǐn liú xiáng yǎ,bù chēng zài fēng chén。

少年游

柳永

淡黄衫子郁金裙。dàn huáng shān zi yù jīn qún。
长忆个人人。zhǎng yì gè rén rén。
文谈闲雅,歌喉清丽,举措好精神。wén tán xián yǎ,gē hóu qīng lì,jǔ cuò hǎo jīng shén。
当初为倚深深宠,无个事、爱娇嗔。dāng chū wèi yǐ shēn shēn chǒng,wú gè shì ài jiāo chēn。
想得别来,旧家模样,只是翠蛾颦。xiǎng dé bié lái,jiù jiā mó yàng,zhǐ shì cuì é pín。

少年游

柳永

铃斋无讼宴游频。líng zhāi wú sòng yàn yóu pín。
罗绮簇簪绅。luó qǐ cù zān shēn。
施朱傅粉,丰肌清骨,容态尽天真。shī zhū fù fěn,fēng jī qīng gǔ,róng tài jǐn tiān zhēn。
舞裀歌扇花光里,翻回雪、驻行云。wǔ yīn gē shàn huā guāng lǐ,fān huí xuě zhù xíng yún。
绮席阑珊,凤灯明灭,谁是意中人。qǐ xí lán shān,fèng dēng míng miè,shuí shì yì zhōng rén。

少年游

柳永

帘垂深院冷萧萧。lián chuí shēn yuàn lěng xiāo xiāo。
花外漏声遥。huā wài lòu shēng yáo。
青灯未灭,红窗闲卧,魂梦去迢迢。qīng dēng wèi miè,hóng chuāng xián wò,hún mèng qù tiáo tiáo。
薄情漫有归消息,鸳鸯被、半香消。báo qíng màn yǒu guī xiāo xī,yuān yāng bèi bàn xiāng xiāo。
试问伊家,阿谁心绪,禁得恁无憀。shì wèn yī jiā,ā shuí xīn xù,jìn dé nèn wú liáo。

少年游

柳永

一生赢得是凄凉。yī shēng yíng dé shì qī liáng。
追前事、暗心伤。zhuī qián shì àn xīn shāng。
好天良夜,深屏香被,争忍便相忘。hǎo tiān liáng yè,shēn píng xiāng bèi,zhēng rěn biàn xiāng wàng。
王孙动是经年去,贪迷恋、有何长。wáng sūn dòng shì jīng nián qù,tān mí liàn yǒu hé zhǎng。
万种千般,把伊情分,颠倒尽猜量。wàn zhǒng qiān bān,bǎ yī qíng fēn,diān dào jǐn cāi liàng。

少年游

柳永

日高花榭懒梳头。rì gāo huā xiè lǎn shū tóu。
无语倚妆楼。wú yǔ yǐ zhuāng lóu。
修眉敛黛,遥山横翠,相对结春愁。xiū méi liǎn dài,yáo shān héng cuì,xiāng duì jié chūn chóu。
王孙走马长楸陌,贪迷恋、少年游。wáng sūn zǒu mǎ zhǎng qiū mò,tān mí liàn shǎo nián yóu。
似恁疏狂,费人拘管,争似不风流。shì nèn shū kuáng,fèi rén jū guǎn,zhēng shì bù fēng liú。

少年游

柳永

佳人巧笑值千金。jiā rén qiǎo xiào zhí qiān jīn。
当日偶情深。dāng rì ǒu qíng shēn。
几回饮散,灯残香暖,好事尽鸳衾。jǐ huí yǐn sàn,dēng cán xiāng nuǎn,hǎo shì jǐn yuān qīn。
如今万水千山阻,魂杳杳、信沉沉。rú jīn wàn shuǐ qiān shān zǔ,hún yǎo yǎo xìn chén chén。
孤棹烟波,小楼风月,两处一般心。gū zhào yān bō,xiǎo lóu fēng yuè,liǎng chù yī bān xīn。

驻马听

柳永

凤枕鸾帷。fèng zhěn luán wéi。
二三载,如鱼似水相知。èr sān zài,rú yú shì shuǐ xiāng zhī。
良天好景,深怜多爱,无非尽意依随。liáng tiān hǎo jǐng,shēn lián duō ài,wú fēi jǐn yì yī suí。
奈何伊。nài hé yī。
恣性灵、忒煞些儿。zì xìng líng tè shā xiē ér。
无事孜煎,万回千度,怎忍分离。wú shì zī jiān,wàn huí qiān dù,zěn rěn fēn lí。
而今渐行渐远,渐觉虽悔难追。ér jīn jiàn xíng jiàn yuǎn,jiàn jué suī huǐ nán zhuī。
漫寄消寄息,终久奚为。màn jì xiāo jì xī,zhōng jiǔ xī wèi。
也拟重论缱绻,争奈翻覆思维。yě nǐ zhòng lùn qiǎn quǎn,zhēng nài fān fù sī wéi。
纵再会,只恐恩情,难似当时。zòng zài huì,zhǐ kǒng ēn qíng,nán shì dāng shí。

诉衷情·一声画角日西曛

柳永

一声画角日西曛。yī shēng huà jiǎo rì xī xūn。
催促掩朱门。cuī cù yǎn zhū mén。
不堪更倚危阑,肠断已消魂。bù kān gèng yǐ wēi lán,cháng duàn yǐ xiāo hún。
年渐晚,雁空频。nián jiàn wǎn,yàn kōng pín。
问无因。wèn wú yīn。
思心欲碎,愁泪难收,又是黄昏。sī xīn yù suì,chóu lèi nán shōu,yòu shì huáng hūn。

木兰花

柳永

心娘自小能歌舞,举意动容皆济楚。xīn niáng zì xiǎo néng gē wǔ,jǔ yì dòng róng jiē jì chǔ。
解教天上念奴羞,不怕掌中飞燕妒。jiě jiào tiān shàng niàn nú xiū,bù pà zhǎng zhōng fēi yàn dù。
玲珑绣扇花藏语,宛转香茵云衬步。líng lóng xiù shàn huā cáng yǔ,wǎn zhuǎn xiāng yīn yún chèn bù。
王孙若拟赠千金,只在画楼东畔住。wáng sūn ruò nǐ zèng qiān jīn,zhǐ zài huà lóu dōng pàn zhù。

木兰花

柳永

佳娘捧板花钿簇。jiā niáng pěng bǎn huā diàn cù。
唱出新声群艳伏。chàng chū xīn shēng qún yàn fú。
金鹅扇掩调累累,文杏梁高尘簌簌。jīn é shàn yǎn diào lèi lèi,wén xìng liáng gāo chén sù sù。
鸾吟凤啸清相续。luán yín fèng xiào qīng xiāng xù。
管裂弦焦争可逐。guǎn liè xián jiāo zhēng kě zhú。
何当夜召入连昌,飞上九天歌一曲。hé dāng yè zhào rù lián chāng,fēi shàng jiǔ tiān gē yī qū。

木兰花

柳永

虫娘举措皆温润,每到婆娑偏恃俊。chóng niáng jǔ cuò jiē wēn rùn,měi dào pó suō piān shì jùn。
香檀敲缓玉纤迟,画鼓声催莲步紧。xiāng tán qiāo huǎn yù xiān chí,huà gǔ shēng cuī lián bù jǐn。
贪为顾盼夸风韵,往往曲终情未尽。tān wèi gù pàn kuā fēng yùn,wǎng wǎng qū zhōng qíng wèi jǐn。
坐中年少暗消魂,争问青鸾家远近。zuò zhōng nián shǎo àn xiāo hún,zhēng wèn qīng luán jiā yuǎn jìn。

木兰花

柳永

酥娘一搦腰肢袅,回雪萦尘皆尽妙。sū niáng yī nuò yāo zhī niǎo,huí xuě yíng chén jiē jǐn miào。
几多狎客看无厌,一辈舞童功不到。jǐ duō xiá kè kàn wú yàn,yī bèi wǔ tóng gōng bù dào。
星眸顾指精神峭,罗袖迎风身段小。xīng móu gù zhǐ jīng shén qiào,luó xiù yíng fēng shēn duàn xiǎo。
而今长大懒婆娑,只要千金酬一笑。ér jīn zhǎng dà lǎn pó suō,zhǐ yào qiān jīn chóu yī xiào。

轮台子

柳永

一枕清宵好梦,可惜被、邻鸡唤觉。yī zhěn qīng xiāo hǎo mèng,kě xī bèi lín jī huàn jué。
匆匆策马登途,满目淡烟衰草。cōng cōng cè mǎ dēng tú,mǎn mù dàn yān shuāi cǎo。
前驱风触鸣珂,过霜林、渐觉惊栖鸟。qián qū fēng chù míng kē,guò shuāng lín jiàn jué jīng qī niǎo。
冒征尘远况,自古凄凉长安道。mào zhēng chén yuǎn kuàng,zì gǔ qī liáng zhǎng ān dào。
行行又历孤村,楚天阔、望中未晓。xíng xíng yòu lì gū cūn,chǔ tiān kuò wàng zhōng wèi xiǎo。
念劳生,惜芳年壮岁,离多欢少。niàn láo shēng,xī fāng nián zhuàng suì,lí duō huān shǎo。
叹断梗难停,暮云渐杳。tàn duàn gěng nán tíng,mù yún jiàn yǎo。
但黯黯魂消,寸肠凭谁表。dàn àn àn hún xiāo,cùn cháng píng shuí biǎo。
恁驱驱、何时是了。nèn qū qū hé shí shì le。
又争似、却返瑶京,重买千金笑。yòu zhēng shì què fǎn yáo jīng,zhòng mǎi qiān jīn xiào。