古诗词

雨霖铃·秋别

柳永

寒蝉凄切,对长亭晚,骤雨初歇。hán chán qī qiè,duì zhǎng tíng wǎn,zhòu yǔ chū xiē。
都门帐饮无绪,留恋处,兰舟催发。dōu mén zhàng yǐn wú xù,liú liàn chù,lán zhōu cuī fā。
执手相看泪眼,竟无语凝噎。zhí shǒu xiāng kàn lèi yǎn,jìng wú yǔ níng yē。
念去去,千里烟波,暮霭沉沉楚天阔。niàn qù qù,qiān lǐ yān bō,mù ǎi chén chén chǔ tiān kuò。
多情自古伤离别,更那堪、冷落清秋节。duō qíng zì gǔ shāng lí bié,gèng nà kān lěng luò qīng qiū jié。
今宵酒醒何处?杨柳岸,晓风残月。jīn xiāo jiǔ xǐng hé chù?yáng liǔ àn,xiǎo fēng cán yuè。
此去经年,应是良辰好景虚设。cǐ qù jīng nián,yīng shì liáng chén hǎo jǐng xū shè。
便纵有千种风情,更与何人说?biàn zòng yǒu qiān zhǒng fēng qíng,gèng yǔ hé rén shuō?
柳永

柳永

柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派代表人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。 柳永的作品>>

猜您喜欢

引驾行

柳永

虹收残雨。hóng shōu cán yǔ。
蝉嘶败柳长堤暮。chán sī bài liǔ zhǎng dī mù。
背都门、动消黯,西风片帆轻举。bèi dōu mén dòng xiāo àn,xī fēng piàn fān qīng jǔ。
愁睹。chóu dǔ。
泛画鹢翩翩,灵鼍隐隐下前浦。fàn huà yì piān piān,líng tuó yǐn yǐn xià qián pǔ。
忍回首、佳人渐远,想高城、隔烟树。rěn huí shǒu jiā rén jiàn yuǎn,xiǎng gāo chéng gé yān shù。
几许。jǐ xǔ。
秦楼永昼,谢阁连宵奇遇。qín lóu yǒng zhòu,xiè gé lián xiāo qí yù。
算赠笑千金,酬歌百琲,尽成轻负。suàn zèng xiào qiān jīn,chóu gē bǎi bèi,jǐn chéng qīng fù。
南顾。nán gù。
念吴邦越国,风烟萧索在何处。niàn wú bāng yuè guó,fēng yān xiāo suǒ zài hé chù。
独自个、千山万水,指天涯去。dú zì gè qiān shān wàn shuǐ,zhǐ tiān yá qù。

望远行

柳永

绣帏睡起。xiù wéi shuì qǐ。
残妆浅,无绪匀红补翠。cán zhuāng qiǎn,wú xù yún hóng bǔ cuì。
藻井凝尘,金梯铺藓,寂寞凤楼十二。zǎo jǐng níng chén,jīn tī pù xiǎn,jì mò fèng lóu shí èr。
风絮纷纷,烟芜苒苒,永日画阑,沉吟独倚。fēng xù fēn fēn,yān wú rǎn rǎn,yǒng rì huà lán,chén yín dú yǐ。
望远行,南陌春残悄归骑。wàng yuǎn xíng,nán mò chūn cán qiāo guī qí。
凝睇。níng dì。
消遣离愁无计。xiāo qiǎn lí chóu wú jì。
但暗掷、金钗买醉。dàn àn zhì jīn chāi mǎi zuì。
对好景、空饮香醪,争奈转添珠泪。duì hǎo jǐng kōng yǐn xiāng láo,zhēng nài zhuǎn tiān zhū lèi。
待伊游冶归来,故故解放翠羽,轻裙重系。dài yī yóu yě guī lái,gù gù jiě fàng cuì yǔ,qīng qún zhòng xì。
见纤腰,图信人憔悴。jiàn xiān yāo,tú xìn rén qiáo cuì。

彩云归

柳永

蘅皋向晚舣轻航。héng gāo xiàng wǎn yǐ qīng háng。
卸云帆、水驿鱼乡。xiè yún fān shuǐ yì yú xiāng。
当暮天、霁色如晴昼,江练静、皎月飞光。dāng mù tiān jì sè rú qíng zhòu,jiāng liàn jìng jiǎo yuè fēi guāng。
那堪听、远村羌管,引离人断肠。nà kān tīng yuǎn cūn qiāng guǎn,yǐn lí rén duàn cháng。
此际浪萍风梗,度岁茫茫。cǐ jì làng píng fēng gěng,dù suì máng máng。
堪伤。kān shāng。
朝欢莫散,被多情、赋与凄凉。cháo huān mò sàn,bèi duō qíng fù yǔ qī liáng。
别来最苦,襟袖依约,尚有馀香。bié lái zuì kǔ,jīn xiù yī yuē,shàng yǒu yú xiāng。
算得伊、鸳衾凤枕,夜永争不思量。suàn dé yī yuān qīn fèng zhěn,yè yǒng zhēng bù sī liàng。
牵情处,惟有临歧,一句难忘。qiān qíng chù,wéi yǒu lín qí,yī jù nán wàng。

洞仙歌

柳永

佳景留心惯。jiā jǐng liú xīn guàn。
况少年彼此,风情非浅。kuàng shǎo nián bǐ cǐ,fēng qíng fēi qiǎn。
有笙歌巷陌,绮罗庭院。yǒu shēng gē xiàng mò,qǐ luó tíng yuàn。
倾城巧笑如花面。qīng chéng qiǎo xiào rú huā miàn。
恣雅态、明眸回美盼。zì yǎ tài míng móu huí měi pàn。
同心绾。tóng xīn wǎn。
算国艳仙材,翻恨相逢晚。suàn guó yàn xiān cái,fān hèn xiāng féng wǎn。
缱绻。qiǎn quǎn。
洞房悄悄,绣被重重,夜永欢馀,共有海约山盟,记得翠云偷剪。dòng fáng qiāo qiāo,xiù bèi zhòng zhòng,yè yǒng huān yú,gòng yǒu hǎi yuē shān méng,jì dé cuì yún tōu jiǎn。
和鸣彩凤于飞燕。hé míng cǎi fèng yú fēi yàn。
间柳径花阴携手遍。jiān liǔ jìng huā yīn xié shǒu biàn。
情眷恋。qíng juàn liàn。
向其间、密约轻怜事何限。xiàng qí jiān mì yuē qīng lián shì hé xiàn。
忍聚散。rěn jù sàn。
况已结深深愿。kuàng yǐ jié shēn shēn yuàn。
愿人间天上,暮云朝雨长相见。yuàn rén jiān tiān shàng,mù yún cháo yǔ zhǎng xiāng jiàn。

离别难

柳永

花谢水流倏忽,嗟年少光阴。huā xiè shuǐ liú shū hū,jiē nián shǎo guāng yīn。
有天然、蕙质兰心。yǒu tiān rán huì zhì lán xīn。
美韶容、何啻值千金。měi sháo róng hé chì zhí qiān jīn。
便因甚、翠弱红衰,缠绵香体,都不胜任。biàn yīn shén cuì ruò hóng shuāi,chán mián xiāng tǐ,dōu bù shèng rèn。
算神仙、五色灵丹无验,中路委瓶簪。suàn shén xiān wǔ sè líng dān wú yàn,zhōng lù wěi píng zān。
人悄悄,夜沉沉。rén qiāo qiāo,yè chén chén。
闭香闺、永弃鸳衾。bì xiāng guī yǒng qì yuān qīn。
想娇魂媚魄非远,纵洪都方士也难寻。xiǎng jiāo hún mèi pò fēi yuǎn,zòng hóng dōu fāng shì yě nán xún。
最苦是、好景良天,尊前歌笑,空想遗音。zuì kǔ shì hǎo jǐng liáng tiān,zūn qián gē xiào,kōng xiǎng yí yīn。
望断处,杳杳巫峰十二,千古暮云深。wàng duàn chù,yǎo yǎo wū fēng shí èr,qiān gǔ mù yún shēn。

击梧桐

柳永

香靥深深,姿姿媚媚,雅格奇容天与。xiāng yè shēn shēn,zī zī mèi mèi,yǎ gé qí róng tiān yǔ。
自识伊来,便好看承,会得妖娆心素。zì shí yī lái,biàn hǎo kàn chéng,huì dé yāo ráo xīn sù。
临歧再约同欢,定是都把、平生相许。lín qí zài yuē tóng huān,dìng shì dōu bǎ píng shēng xiāng xǔ。
又恐恩情,易破难成,未免千般思虑。yòu kǒng ēn qíng,yì pò nán chéng,wèi miǎn qiān bān sī lǜ。
近日书来,寒暄而已,苦没忉忉言语。jìn rì shū lái,hán xuān ér yǐ,kǔ méi dāo dāo yán yǔ。
便认得、听人教当,拟把前言轻负。biàn rèn dé tīng rén jiào dāng,nǐ bǎ qián yán qīng fù。
见说兰台宋玉,多才多艺善词赋。jiàn shuō lán tái sòng yù,duō cái duō yì shàn cí fù。
试与问、朝朝暮暮。shì yǔ wèn cháo cháo mù mù。
行云何处去。xíng yún hé chù qù。

祭天神

柳永

叹笑筵歌席轻抛亸。tàn xiào yán gē xí qīng pāo duǒ。
背孤城、几舍烟村停画舸。bèi gū chéng jǐ shě yān cūn tíng huà gě。
更深钓叟归来,数点残灯火。gèng shēn diào sǒu guī lái,shù diǎn cán dēng huǒ。
被连绵宿酒醺醺,愁无那。bèi lián mián sù jiǔ xūn xūn,chóu wú nà。
寂寞拥、重衾卧。jì mò yōng zhòng qīn wò。
又闻得、行客扁舟过。yòu wén dé xíng kè biǎn zhōu guò。
篷窗近,兰棹急,好梦还惊破。péng chuāng jìn,lán zhào jí,hǎo mèng hái jīng pò。
念平生、单栖踪迹,多感情怀,到此厌厌,向晓披衣坐。niàn píng shēng dān qī zōng jì,duō gǎn qíng huái,dào cǐ yàn yàn,xiàng xiǎo pī yī zuò。

安公子

柳永

长川波潋滟。zhǎng chuān bō liàn yàn。
楚乡淮岸迢递,一霎烟汀雨过,芳草青如染。chǔ xiāng huái àn tiáo dì,yī shà yān tīng yǔ guò,fāng cǎo qīng rú rǎn。
驱驱携书剑。qū qū xié shū jiàn。
当此好天好景,自觉多愁多病,行役心情厌。dāng cǐ hǎo tiān hǎo jǐng,zì jué duō chóu duō bìng,xíng yì xīn qíng yàn。
望处旷野沈沈,暮云黯黯。wàng chù kuàng yě shěn shěn,mù yún àn àn。
行侵夜色,又是急桨投村店。xíng qīn yè sè,yòu shì jí jiǎng tóu cūn diàn。
认去程将近,舟子相呼,遥指渔灯一点。rèn qù chéng jiāng jìn,zhōu zi xiāng hū,yáo zhǐ yú dēng yī diǎn。

菊花新

柳永

欲掩香帏论缱绻。yù yǎn xiāng wéi lùn qiǎn quǎn。
先敛双蛾愁夜短。xiān liǎn shuāng é chóu yè duǎn。
催促少年郎,先去睡、鸳衾图暖。cuī cù shǎo nián láng,xiān qù shuì yuān qīn tú nuǎn。
须臾放了残针线。xū yú fàng le cán zhēn xiàn。
脱罗裳、恣情无限。tuō luó shang zì qíng wú xiàn。
留取帐前灯,时时待、看伊娇面。liú qǔ zhàng qián dēng,shí shí dài kàn yī jiāo miàn。

过涧歇近

柳永

酒醒。jiǔ xǐng。
梦才觉,小阁香炭成煤,洞户银蟾移影。mèng cái jué,xiǎo gé xiāng tàn chéng méi,dòng hù yín chán yí yǐng。
人寂静。rén jì jìng。
夜永清寒,翠瓦霜凝。yè yǒng qīng hán,cuì wǎ shuāng níng。
疏帘风动,漏声隐隐,飘来转愁听。shū lián fēng dòng,lòu shēng yǐn yǐn,piāo lái zhuǎn chóu tīng。
怎向心绪,近日厌厌长似病。zěn xiàng xīn xù,jìn rì yàn yàn zhǎng shì bìng。
凤楼咫尺,佳期杳无定。fèng lóu zhǐ chǐ,jiā qī yǎo wú dìng。
展转无眠,粲枕冰冷。zhǎn zhuǎn wú mián,càn zhěn bīng lěng。
香虬烟断,是谁与把重衾整。xiāng qiú yān duàn,shì shuí yǔ bǎ zhòng qīn zhěng。

轮台子

柳永

雾敛澄江,烟消蓝光碧。wù liǎn chéng jiāng,yān xiāo lán guāng bì。
彤霞衬遥天,掩映断续,半空残月。tóng xiá chèn yáo tiān,yǎn yìng duàn xù,bàn kōng cán yuè。
孤村望处人寂寞,闻钓叟、甚处一声羌笛。gū cūn wàng chù rén jì mò,wén diào sǒu shén chù yī shēng qiāng dí。
九疑山畔才雨过,斑竹作、血痕添色。jiǔ yí shān pàn cái yǔ guò,bān zhú zuò xuè hén tiān sè。
感行客。gǎn xíng kè。
翻思故国,恨因循阻隔。fān sī gù guó,hèn yīn xún zǔ gé。
路久沈消息。lù jiǔ shěn xiāo xī。
正老松枯柏情如织。zhèng lǎo sōng kū bǎi qíng rú zhī。
闻野猿啼,愁听得。wén yě yuán tí,chóu tīng dé。
见钓舟初出,芙蓉渡头,鸳鸯滩侧。jiàn diào zhōu chū chū,fú róng dù tóu,yuān yāng tān cè。
干名利禄终无益。gàn míng lì lù zhōng wú yì。
念岁岁间阻,迢迢紫陌。niàn suì suì jiān zǔ,tiáo tiáo zǐ mò。
翠蛾娇艳,从别后经今,花开柳拆伤魂魄。cuì é jiāo yàn,cóng bié hòu jīng jīn,huā kāi liǔ chāi shāng hún pò。
利名牵役。lì míng qiān yì。
又争忍、把光景抛掷。yòu zhēng rěn bǎ guāng jǐng pāo zhì。

望汉月

柳永

明月明月明月。míng yuè míng yuè míng yuè。
争奈乍圆还缺。zhēng nài zhà yuán hái quē。
恰如年少洞房人,暂欢会、依前离别。qià rú nián shǎo dòng fáng rén,zàn huān huì yī qián lí bié。
小楼凭槛处,正是去年时节。xiǎo lóu píng kǎn chù,zhèng shì qù nián shí jié。
千里清光又依旧,奈夜永、厌厌人绝。qiān lǐ qīng guāng yòu yī jiù,nài yè yǒng yàn yàn rén jué。

归去来

柳永

初过元宵三五。chū guò yuán xiāo sān wǔ。
慵困春情绪。yōng kùn chūn qíng xù。
灯月阑珊嬉游处。dēng yuè lán shān xī yóu chù。
游人尽、厌欢聚。yóu rén jǐn yàn huān jù。
凭仗如花女。píng zhàng rú huā nǚ。
持杯谢、酒朋诗侣。chí bēi xiè jiǔ péng shī lǚ。
馀酲更不禁香醑。yú chéng gèng bù jìn xiāng xǔ。
歌筵罢、且归去。gē yán bà qiě guī qù。

燕归梁

柳永

织锦裁编写意深。zhī jǐn cái biān xiě yì shēn。
字值千金。zì zhí qiān jīn。
一回披玩一愁吟。yī huí pī wán yī chóu yín。
肠成结、泪盈襟。cháng chéng jié lèi yíng jīn。
幽欢已散前期远,无憀赖、是而今。yōu huān yǐ sàn qián qī yuǎn,wú liáo lài shì ér jīn。
密凭归雁寄芳音。mì píng guī yàn jì fāng yīn。
恐冷落、旧时心。kǒng lěng luò jiù shí xīn。

八六子

柳永

如花貌。rú huā mào。
当来便约,永结同心偕老。dāng lái biàn yuē,yǒng jié tóng xīn xié lǎo。
为妙年、俊格聪明,凌厉多方怜爱,何期养成心性近,元来都不相表。wèi miào nián jùn gé cōng míng,líng lì duō fāng lián ài,hé qī yǎng chéng xīn xìng jìn,yuán lái dōu bù xiāng biǎo。
渐作分飞计料。jiàn zuò fēn fēi jì liào。
稍觉因情难供,恁殛恼。shāo jué yīn qíng nán gōng,nèn jí nǎo。
争克罢同欢笑。zhēng kè bà tóng huān xiào。
已是断弦尤续,覆水难收,常向人前诵谈,空遣时传音耗。yǐ shì duàn xián yóu xù,fù shuǐ nán shōu,cháng xiàng rén qián sòng tán,kōng qiǎn shí chuán yīn hào。
漫悔懊。màn huǐ ào。
此事何时坏了。cǐ shì hé shí huài le。