古诗词

蜀道难

李白

噫吁嚱,危乎高哉!蜀道之难,难于上青天!蚕丛及鱼凫,开国何茫然!尔来四万八千岁,不与秦塞通人烟。yī xū xì,wēi hū gāo zāi!shǔ dào zhī nán,nán yú shàng qīng tiān!cán cóng jí yú fú,kāi guó hé máng rán!ěr lái sì wàn bā qiān suì,bù yǔ qín sāi tōng rén yān。
西当太白有鸟道,可以横绝峨眉巅。xī dāng tài bái yǒu niǎo dào,kě yǐ héng jué é méi diān。
地崩山摧壮士死,然后天梯石栈相钩连。dì bēng shān cuī zhuàng shì sǐ,rán hòu tiān tī shí zhàn xiāng gōu lián。
上有六龙回日之高标,下有冲波逆折之回川。shàng yǒu liù lóng huí rì zhī gāo biāo,xià yǒu chōng bō nì zhé zhī huí chuān。
黄鹤之飞尚不得过,猿猱欲度愁攀援。huáng hè zhī fēi shàng bù dé guò,yuán náo yù dù chóu pān yuán。
青泥何盘盘,百步九折萦岩峦。qīng ní hé pán pán,bǎi bù jiǔ zhé yíng yán luán。
扪参历井仰胁息,以手抚膺坐长叹。mén cān lì jǐng yǎng xié xī,yǐ shǒu fǔ yīng zuò zhǎng tàn。
问君西游何时还,畏途巉岩不可攀。wèn jūn xī yóu hé shí hái,wèi tú chán yán bù kě pān。
但见悲鸟号古木,雄飞雌从绕林间。dàn jiàn bēi niǎo hào gǔ mù,xióng fēi cí cóng rào lín jiān。
又闻子规啼夜月,愁空山。yòu wén zi guī tí yè yuè,chóu kōng shān。
蜀道之难难于上青天,使人听此凋朱颜。shǔ dào zhī nán nán yú shàng qīng tiān,shǐ rén tīng cǐ diāo zhū yán。
连峰去天不盈尺,枯松倒挂倚绝壁。lián fēng qù tiān bù yíng chǐ,kū sōng dào guà yǐ jué bì。
飞湍瀑流争喧豗,砯崖转石万壑雷。fēi tuān pù liú zhēng xuān huī,pīng yá zhuǎn shí wàn hè léi。
其险也如此,嗟尔远道之人胡为乎来哉。qí xiǎn yě rú cǐ,jiē ěr yuǎn dào zhī rén hú wèi hū lái zāi。
剑阁峥嵘而崔嵬,一夫当关,万夫莫开。jiàn gé zhēng róng ér cuī wéi,yī fū dāng guān,wàn fū mò kāi。
所守或匪亲,化为狼与豺。suǒ shǒu huò fěi qīn,huà wèi láng yǔ chái。
朝避猛虎,夕避长蛇。cháo bì měng hǔ,xī bì zhǎng shé。
磨牙吮血,杀人如麻。mó yá shǔn xuè,shā rén rú má。
锦城虽云乐,不如早还家。jǐn chéng suī yún lè,bù rú zǎo hái jiā。
蜀道之难,难于上青天,侧身西望长咨嗟。shǔ dào zhī nán,nán yú shàng qīng tiān,cè shēn xī wàng zhǎng zī jiē。
李白

李白

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。 李白的作品>>

猜您喜欢

初月

李白

玉蟾离海上,白露湿花时。yù chán lí hǎi shàng,bái lù shī huā shí。
云畔风生爪,沙头水浸眉。yún pàn fēng shēng zhǎo,shā tóu shuǐ jìn méi。
乐哉弦管客,愁杀战征儿。lè zāi xián guǎn kè,chóu shā zhàn zhēng ér。
因绝西园赏,临风一咏诗。yīn jué xī yuán shǎng,lín fēng yī yǒng shī。

雨后望月

李白

四郊阴霭散,开户半蟾生。sì jiāo yīn ǎi sàn,kāi hù bàn chán shēng。
万里舒霜合,一条江练横。wàn lǐ shū shuāng hé,yī tiáo jiāng liàn héng。
出时山眼白,高后海心明。chū shí shān yǎn bái,gāo hòu hǎi xīn míng。
为惜如团扇,长吟到五更。wèi xī rú tuán shàn,zhǎng yín dào wǔ gèng。

送客归吴

李白

江村秋雨歇,酒尽一帆飞。jiāng cūn qiū yǔ xiē,jiǔ jǐn yī fān fēi。
路历波涛去,家惟坐卧归。lù lì bō tāo qù,jiā wéi zuò wò guī。
岛花开灼灼,汀柳细依依。dǎo huā kāi zhuó zhuó,tīng liǔ xì yī yī。
别后无馀事,还应扫钓矶。bié hòu wú yú shì,hái yīng sǎo diào jī。

送友生游峡中

李白

风静杨柳垂,看花又别离。fēng jìng yáng liǔ chuí,kàn huā yòu bié lí。
几年同在此,今日各驱驰。jǐ nián tóng zài cǐ,jīn rì gè qū chí。
峡里闻猿叫,山头见月时。xiá lǐ wén yuán jiào,shān tóu jiàn yuè shí。
殷勤一杯酒,珍重岁寒姿。yīn qín yī bēi jiǔ,zhēn zhòng suì hán zī。

送袁明府任长沙

李白

别离杨柳青,樽酒表丹诚。bié lí yáng liǔ qīng,zūn jiǔ biǎo dān chéng。
古道携琴去,深山见峡迎。gǔ dào xié qín qù,shēn shān jiàn xiá yíng。
暖风花绕树,秋雨草沿城。nuǎn fēng huā rào shù,qiū yǔ cǎo yán chéng。
自此长江内,无因夜犬惊。zì cǐ zhǎng jiāng nèi,wú yīn yè quǎn jīng。

题许宣平庵壁

李白

我吟传舍咏,来访真人居。wǒ yín chuán shě yǒng,lái fǎng zhēn rén jū。
烟岭迷高迹,云林隔太虚。yān lǐng mí gāo jì,yún lín gé tài xū。
窥庭但萧瑟,倚杖空踌躇。kuī tíng dàn xiāo sè,yǐ zhàng kōng chóu chú。
应化辽天鹤,归当千岁馀。yīng huà liáo tiān hè,guī dāng qiān suì yú。

春感诗

李白

茫茫南与北,道直事难谐。máng máng nán yǔ běi,dào zhí shì nán xié。
榆荚钱生树,杨花玉糁街。yú jiá qián shēng shù,yáng huā yù sǎn jiē。
尘萦游子面,蝶弄美人钗。chén yíng yóu zi miàn,dié nòng měi rén chāi。
却忆青山上,云门掩竹斋。què yì qīng shān shàng,yún mén yǎn zhú zhāi。

凤台曲

李白

尝闻秦帝女,传得凤凰声。cháng wén qín dì nǚ,chuán dé fèng huáng shēng。
是日逢仙子,当时别有情。shì rì féng xiān zi,dāng shí bié yǒu qíng。
人吹彩箫去,天借绿云迎。rén chuī cǎi xiāo qù,tiān jiè lǜ yún yíng。
曲在身不返,空馀弄玉名。qū zài shēn bù fǎn,kōng yú nòng yù míng。

宫中行乐词

李白

小小生金屋,盈盈在紫微。xiǎo xiǎo shēng jīn wū,yíng yíng zài zǐ wēi。
山花插宝髻,石竹绣罗衣。shān huā chā bǎo jì,shí zhú xiù luó yī。
每出深宫里,常随步辇归。měi chū shēn gōng lǐ,cháng suí bù niǎn guī。
只愁歌舞散,化作彩云飞。zhǐ chóu gē wǔ sàn,huà zuò cǎi yún fēi。

宫中行乐词

李白

柳色黄金嫩,梨花白雪香。liǔ sè huáng jīn nèn,lí huā bái xuě xiāng。
玉楼巢翡翠,金殿锁鸳鸯。yù lóu cháo fěi cuì,jīn diàn suǒ yuān yāng。
选妓随雕辇,徵歌出洞房。xuǎn jì suí diāo niǎn,zhēng gē chū dòng fáng。
宫中谁第一,飞燕在昭阳。gōng zhōng shuí dì yī,fēi yàn zài zhāo yáng。

宫中行乐词

李白

卢橘为秦树,蒲萄出汉宫。lú jú wèi qín shù,pú táo chū hàn gōng。
烟花宜落日,丝管醉春风。yān huā yí luò rì,sī guǎn zuì chūn fēng。
笛奏龙鸣水,箫吟凤下空。dí zòu lóng míng shuǐ,xiāo yín fèng xià kōng。
君王多乐事,何必向回中。jūn wáng duō lè shì,hé bì xiàng huí zhōng。

宫中行乐词

李白

玉树春归日,金宫乐事多。yù shù chūn guī rì,jīn gōng lè shì duō。
后庭朝未入,轻辇夜相过。hòu tíng cháo wèi rù,qīng niǎn yè xiāng guò。
笑出花间语,娇来烛下歌。xiào chū huā jiān yǔ,jiāo lái zhú xià gē。
莫教明月去,留着醉姮娥。mò jiào míng yuè qù,liú zhe zuì héng é。

宫中行乐词

李白

绣户香风暖,纱窗曙色新。xiù hù xiāng fēng nuǎn,shā chuāng shǔ sè xīn。
宫花争笑日,池草暗生春。gōng huā zhēng xiào rì,chí cǎo àn shēng chūn。
绿树闻歌鸟,青楼见舞人。lǜ shù wén gē niǎo,qīng lóu jiàn wǔ rén。
昭阳桃李月,罗绮自相亲。zhāo yáng táo lǐ yuè,luó qǐ zì xiāng qīn。

宫中行乐词

李白

今日明光里,还须结伴游。jīn rì míng guāng lǐ,hái xū jié bàn yóu。
春风开紫殿,天乐下珠楼。chūn fēng kāi zǐ diàn,tiān lè xià zhū lóu。
艳舞全知巧,娇歌半欲羞。yàn wǔ quán zhī qiǎo,jiāo gē bàn yù xiū。
更怜花月夜,宫女笑藏钩。gèng lián huā yuè yè,gōng nǚ xiào cáng gōu。

宫中行乐词

李白

寒雪梅中尽,春风柳上归。hán xuě méi zhōng jǐn,chūn fēng liǔ shàng guī。
宫莺娇欲醉,檐燕语还飞。gōng yīng jiāo yù zuì,yán yàn yǔ hái fēi。
迟日明歌席,新花艳舞衣。chí rì míng gē xí,xīn huā yàn wǔ yī。
晚来移彩仗,行乐泥光辉。wǎn lái yí cǎi zhàng,xíng lè ní guāng huī。