古诗词

蜀道难

李白

噫吁嚱,危乎高哉!蜀道之难,难于上青天!蚕丛及鱼凫,开国何茫然!尔来四万八千岁,不与秦塞通人烟。yī xū xì,wēi hū gāo zāi!shǔ dào zhī nán,nán yú shàng qīng tiān!cán cóng jí yú fú,kāi guó hé máng rán!ěr lái sì wàn bā qiān suì,bù yǔ qín sāi tōng rén yān。
西当太白有鸟道,可以横绝峨眉巅。xī dāng tài bái yǒu niǎo dào,kě yǐ héng jué é méi diān。
地崩山摧壮士死,然后天梯石栈相钩连。dì bēng shān cuī zhuàng shì sǐ,rán hòu tiān tī shí zhàn xiāng gōu lián。
上有六龙回日之高标,下有冲波逆折之回川。shàng yǒu liù lóng huí rì zhī gāo biāo,xià yǒu chōng bō nì zhé zhī huí chuān。
黄鹤之飞尚不得过,猿猱欲度愁攀援。huáng hè zhī fēi shàng bù dé guò,yuán náo yù dù chóu pān yuán。
青泥何盘盘,百步九折萦岩峦。qīng ní hé pán pán,bǎi bù jiǔ zhé yíng yán luán。
扪参历井仰胁息,以手抚膺坐长叹。mén cān lì jǐng yǎng xié xī,yǐ shǒu fǔ yīng zuò zhǎng tàn。
问君西游何时还,畏途巉岩不可攀。wèn jūn xī yóu hé shí hái,wèi tú chán yán bù kě pān。
但见悲鸟号古木,雄飞雌从绕林间。dàn jiàn bēi niǎo hào gǔ mù,xióng fēi cí cóng rào lín jiān。
又闻子规啼夜月,愁空山。yòu wén zi guī tí yè yuè,chóu kōng shān。
蜀道之难难于上青天,使人听此凋朱颜。shǔ dào zhī nán nán yú shàng qīng tiān,shǐ rén tīng cǐ diāo zhū yán。
连峰去天不盈尺,枯松倒挂倚绝壁。lián fēng qù tiān bù yíng chǐ,kū sōng dào guà yǐ jué bì。
飞湍瀑流争喧豗,砯崖转石万壑雷。fēi tuān pù liú zhēng xuān huī,pīng yá zhuǎn shí wàn hè léi。
其险也如此,嗟尔远道之人胡为乎来哉。qí xiǎn yě rú cǐ,jiē ěr yuǎn dào zhī rén hú wèi hū lái zāi。
剑阁峥嵘而崔嵬,一夫当关,万夫莫开。jiàn gé zhēng róng ér cuī wéi,yī fū dāng guān,wàn fū mò kāi。
所守或匪亲,化为狼与豺。suǒ shǒu huò fěi qīn,huà wèi láng yǔ chái。
朝避猛虎,夕避长蛇。cháo bì měng hǔ,xī bì zhǎng shé。
磨牙吮血,杀人如麻。mó yá shǔn xuè,shā rén rú má。
锦城虽云乐,不如早还家。jǐn chéng suī yún lè,bù rú zǎo hái jiā。
蜀道之难,难于上青天,侧身西望长咨嗟。shǔ dào zhī nán,nán yú shàng qīng tiān,cè shēn xī wàng zhǎng zī jiē。
李白

李白

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。 李白的作品>>

猜您喜欢

送梁四归东平

李白

玉壶挈美酒,送别强为欢。yù hú qiè měi jiǔ,sòng bié qiáng wèi huān。
大火南星月,长郊北路难。dà huǒ nán xīng yuè,zhǎng jiāo běi lù nán。
殷王期负鼎,汶水起垂竿。yīn wáng qī fù dǐng,wèn shuǐ qǐ chuí gān。
莫学东山卧,参差老谢安。mò xué dōng shān wò,cān chà lǎo xiè ān。

江夏送张丞

李白

欲别心不忍,临行情更亲。yù bié xīn bù rěn,lín xíng qíng gèng qīn。
酒倾无限月,客醉几重春。jiǔ qīng wú xiàn yuè,kè zuì jǐ zhòng chūn。
藉草依流水,攀花赠远人。jí cǎo yī liú shuǐ,pān huā zèng yuǎn rén。
送君从此去,回首泣迷津。sòng jūn cóng cǐ qù,huí shǒu qì mí jīn。

秋夜与刘砀山泛宴喜亭池

李白

明宰试舟楫,张灯宴华池。míng zǎi shì zhōu jí,zhāng dēng yàn huá chí。
文招梁苑客,歌动郢中儿。wén zhāo liáng yuàn kè,gē dòng yǐng zhōng ér。
月色望不尽,空天交相宜。yuè sè wàng bù jǐn,kōng tiān jiāo xiāng yí。
令人欲泛海,只待长风吹。lìng rén yù fàn hǎi,zhǐ dài zhǎng fēng chuī。

侍从游宿温泉宫作

李白

羽林十二将,罗列应星文。yǔ lín shí èr jiāng,luó liè yīng xīng wén。
霜仗悬秋月,霓旌卷夜云。shuāng zhàng xuán qiū yuè,ní jīng juǎn yè yún。
严更千户肃,清乐九天闻。yán gèng qiān hù sù,qīng lè jiǔ tiān wén。
日出瞻佳气,葱葱绕圣君。rì chū zhān jiā qì,cōng cōng rào shèng jūn。

春日游罗敷潭

李白

行歌入谷口,路尽无人跻。xíng gē rù gǔ kǒu,lù jǐn wú rén jī。
攀崖度绝壑,弄水寻回溪。pān yá dù jué hè,nòng shuǐ xún huí xī。
云从石上起,客到花间迷。yún cóng shí shàng qǐ,kè dào huā jiān mí。
淹留未尽兴,日落群峰西。yān liú wèi jǐn xīng,rì luò qún fēng xī。

同族侄评事黯游昌禅师山池二首

李白

远公爱康乐,为我开禅关。yuǎn gōng ài kāng lè,wèi wǒ kāi chán guān。
萧然松石下,何异清凉山。xiāo rán sōng shí xià,hé yì qīng liáng shān。
花将色不染,水与心俱闲。huā jiāng sè bù rǎn,shuǐ yǔ xīn jù xián。
一坐度小劫,观空天地间。yī zuò dù xiǎo jié,guān kōng tiān dì jiān。

同族侄评事黯游昌禅师山池二首

李白

客来花雨际,秋水落金池。kè lái huā yǔ jì,qiū shuǐ luò jīn chí。
片石寒青锦,疏杨挂绿丝。piàn shí hán qīng jǐn,shū yáng guà lǜ sī。
高僧拂玉柄,童子献霜梨。gāo sēng fú yù bǐng,tóng zi xiàn shuāng lí。
惜去爱佳景,烟萝欲暝时。xī qù ài jiā jǐng,yān luó yù míng shí。

宴陶家亭子

李白

曲巷幽人宅,高门大士家。qū xiàng yōu rén zhái,gāo mén dà shì jiā。
池开照胆镜,林吐破颜花。chí kāi zhào dǎn jìng,lín tǔ pò yán huā。
绿水藏春日,青轩秘晚霞。lǜ shuǐ cáng chūn rì,qīng xuān mì wǎn xiá。
若闻弦管妙,金谷不能夸。ruò wén xián guǎn miào,jīn gǔ bù néng kuā。

流夜郎至江夏陪长史叔及薛明府宴兴德寺南阁

李白

绀殿横江上,青山落镜中。gàn diàn héng jiāng shàng,qīng shān luò jìng zhōng。
岸回沙不尽,日映水成空。àn huí shā bù jǐn,rì yìng shuǐ chéng kōng。
天乐流香阁,莲舟扬晚风。tiān lè liú xiāng gé,lián zhōu yáng wǎn fēng。
恭陪竹林宴,留醉与陶公。gōng péi zhú lín yàn,liú zuì yǔ táo gōng。

登新平楼

李白

去国登兹楼,怀归伤暮秋。qù guó dēng zī lóu,huái guī shāng mù qiū。
天长落日远,水净寒波流。tiān zhǎng luò rì yuǎn,shuǐ jìng hán bō liú。
秦云起岭树,胡雁飞沙洲。qín yún qǐ lǐng shù,hú yàn fēi shā zhōu。
苍苍几万里,目极令人愁。cāng cāng jǐ wàn lǐ,mù jí lìng rén chóu。

谒老君庙

李白

先君怀圣德,灵庙肃神心。xiān jūn huái shèng dé,líng miào sù shén xīn。
草合人踪断,尘浓鸟迹深。cǎo hé rén zōng duàn,chén nóng niǎo jì shēn。
流沙丹灶灭,关路紫烟沈。liú shā dān zào miè,guān lù zǐ yān shěn。
独伤千载后,空馀松柏林。dú shāng qiān zài hòu,kōng yú sōng bǎi lín。

与夏十二登岳阳楼

李白

楼观岳阳尽,川迥洞庭开。lóu guān yuè yáng jǐn,chuān jiǒng dòng tíng kāi。
雁引愁心去,山衔好月来。yàn yǐn chóu xīn qù,shān xián hǎo yuè lái。
云间连下榻,天上接行杯。yún jiān lián xià tà,tiān shàng jiē xíng bēi。
醉后凉风起,吹人舞袖回。zuì hòu liáng fēng qǐ,chuī rén wǔ xiù huí。

与贾至舍人于龙兴寺剪落梧桐枝望㴩湖

李白

剪落青梧枝,㴩湖坐可窥。jiǎn luò qīng wú zhī,yōng hú zuò kě kuī。
雨洗秋山净,林光澹碧滋。yǔ xǐ qiū shān jìng,lín guāng dàn bì zī。
水闲明镜转,云绕画屏移。shuǐ xián míng jìng zhuǎn,yún rào huà píng yí。
千古风流事,名贤共此时。qiān gǔ fēng liú shì,míng xián gòng cǐ shí。

过崔八丈水亭

李白

高阁横秀气,清幽并在君。gāo gé héng xiù qì,qīng yōu bìng zài jūn。
檐飞宛溪水,窗落敬亭云。yán fēi wǎn xī shuǐ,chuāng luò jìng tíng yún。
猿啸风中断,渔歌月里闻。yuán xiào fēng zhōng duàn,yú gē yuè lǐ wén。
闲随白鸥去,沙上自为群。xián suí bái ōu qù,shā shàng zì wèi qún。

太原早秋

李白

岁落众芳歇,时当大火流。suì luò zhòng fāng xiē,shí dāng dà huǒ liú。
霜威出塞早,云色渡河秋。shuāng wēi chū sāi zǎo,yún sè dù hé qiū。
梦绕边城月,心飞故国楼。mèng rào biān chéng yuè,xīn fēi gù guó lóu。
思归若汾水,无日不悠悠。sī guī ruò fén shuǐ,wú rì bù yōu yōu。