古诗词

秋浦歌十七首

李白

【其一】
秋浦长似秋,萧条使人愁。qiū pǔ zhǎng shì qiū,xiāo tiáo shǐ rén chóu。
客愁不可度,行上东大楼。kè chóu bù kě dù,xíng shàng dōng dà lóu。
正西望长安,下见江水流。zhèng xī wàng zhǎng ān,xià jiàn jiāng shuǐ liú。
寄言向江水,汝意忆侬不。jì yán xiàng jiāng shuǐ,rǔ yì yì nóng bù。
遥传一掬泪,为我达扬州。yáo chuán yī jū lèi,wèi wǒ dá yáng zhōu。
【其二】
秋浦猿夜愁,黄山堪白头。qiū pǔ yuán yè chóu,huáng shān kān bái tóu。
清溪非陇水,翻作断肠流。qīng xī fēi lǒng shuǐ,fān zuò duàn cháng liú。
欲去不得去,薄游成久游。yù qù bù dé qù,báo yóu chéng jiǔ yóu。
何年是归日,雨泪下孤舟。hé nián shì guī rì,yǔ lèi xià gū zhōu。
【其三】
秋浦锦驼鸟,人间天上稀。qiū pǔ jǐn tuó niǎo,rén jiān tiān shàng xī。
山鸡羞渌水,不敢照毛衣。shān jī xiū lù shuǐ,bù gǎn zhào máo yī。
【其四】
两鬓入秋浦,一朝飒已衰。liǎng bìn rù qiū pǔ,yī cháo sà yǐ shuāi。
猿声催白发,长短尽成丝。yuán shēng cuī bái fā,zhǎng duǎn jǐn chéng sī。
【其五】
秋浦多白猿,超腾若飞雪。qiū pǔ duō bái yuán,chāo téng ruò fēi xuě。
牵引条上儿,饮弄水中月。qiān yǐn tiáo shàng ér,yǐn nòng shuǐ zhōng yuè。
【其六】
愁作秋浦客,强看秋浦花。chóu zuò qiū pǔ kè,qiáng kàn qiū pǔ huā。
山川如剡县,风日似长沙。shān chuān rú shàn xiàn,fēng rì shì zhǎng shā。
【其七】
醉上山公马,寒歌宁戚牛。zuì shàng shān gōng mǎ,hán gē níng qī niú。
空吟白石烂,泪满黑貂裘。kōng yín bái shí làn,lèi mǎn hēi diāo qiú。
【其八】
秋浦千重岭,水车岭最奇。qiū pǔ qiān zhòng lǐng,shuǐ chē lǐng zuì qí。
天倾欲堕石,水拂寄生枝。tiān qīng yù duò shí,shuǐ fú jì shēng zhī。
【其九】
江祖一片石,青天扫画屏。jiāng zǔ yī piàn shí,qīng tiān sǎo huà píng。
题诗留万古,绿字锦苔生。tí shī liú wàn gǔ,lǜ zì jǐn tái shēng。
【其十】
千千石楠树,万万女贞林。qiān qiān shí nán shù,wàn wàn nǚ zhēn lín。
山山白鹭满,涧涧白猿吟。shān shān bái lù mǎn,jiàn jiàn bái yuán yín。
君莫向秋浦,猿声碎客心。jūn mò xiàng qiū pǔ,yuán shēng suì kè xīn。
【其十一】
逻人横鸟道,江祖出鱼梁。luó rén héng niǎo dào,jiāng zǔ chū yú liáng。
水急客舟疾,山花拂面香。shuǐ jí kè zhōu jí,shān huā fú miàn xiāng。
【其十二】
水如一匹练,此地即平天。shuǐ rú yī pǐ liàn,cǐ dì jí píng tiān。
耐可乘明月,看花上酒船。nài kě chéng míng yuè,kàn huā shàng jiǔ chuán。
【其十三】
渌水净素月,月明白鹭飞。lù shuǐ jìng sù yuè,yuè míng bái lù fēi。
郎听采菱女,一道夜歌归。láng tīng cǎi líng nǚ,yī dào yè gē guī。
【其十四】
炉火照天地,红星乱紫烟。lú huǒ zhào tiān dì,hóng xīng luàn zǐ yān。
赧郎明月夜,歌曲动寒川。nǎn láng míng yuè yè,gē qū dòng hán chuān。
【其十五】
白发三千丈,缘愁似个长。bái fā sān qiān zhàng,yuán chóu shì gè zhǎng。
不知明镜里,何处得秋霜。bù zhī míng jìng lǐ,hé chù dé qiū shuāng。
【其十六】
秋浦田舍翁,采鱼水中宿。qiū pǔ tián shě wēng,cǎi yú shuǐ zhōng sù。
妻子张白鹇,结罝映深竹。qī zi zhāng bái xián,jié jū yìng shēn zhú。
【其十七】
桃波一步地,了了语声闻。táo bō yī bù dì,le le yǔ shēng wén。
黯与山僧别,低头礼白云。àn yǔ shān sēng bié,dī tóu lǐ bái yún。
李白

李白

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。 李白的作品>>

猜您喜欢

上皇西巡南京歌十首

李白

九天开出一成都,万户千门入画图。jiǔ tiān kāi chū yī chéng dōu,wàn hù qiān mén rù huà tú。
草树云山如锦绣,秦川得及此间无。cǎo shù yún shān rú jǐn xiù,qín chuān dé jí cǐ jiān wú。

上皇西巡南京歌十首

李白

华阳春树号新丰,行入新都若旧宫。huá yáng chūn shù hào xīn fēng,xíng rù xīn dōu ruò jiù gōng。
柳色未饶秦地绿,花光不减上阳红。liǔ sè wèi ráo qín dì lǜ,huā guāng bù jiǎn shàng yáng hóng。

上皇西巡南京歌十首

李白

谁道君王行路难,六龙西幸万人欢。shuí dào jūn wáng xíng lù nán,liù lóng xī xìng wàn rén huān。
地转锦江成渭水,天回玉垒作长安。dì zhuǎn jǐn jiāng chéng wèi shuǐ,tiān huí yù lěi zuò zhǎng ān。

上皇西巡南京歌十首

李白

万国同风共一时,锦江何谢曲江池。wàn guó tóng fēng gòng yī shí,jǐn jiāng hé xiè qū jiāng chí。
石镜更明天上月,后宫亲得照蛾眉。shí jìng gèng míng tiān shàng yuè,hòu gōng qīn dé zhào é méi。

上皇西巡南京歌十首

李白

濯锦清江万里流,云帆龙舸下扬州。zhuó jǐn qīng jiāng wàn lǐ liú,yún fān lóng gě xià yáng zhōu。
北地虽夸上林苑,南京还有散花楼。běi dì suī kuā shàng lín yuàn,nán jīng hái yǒu sàn huā lóu。

上皇西巡南京歌十首

李白

锦水东流绕锦城,星桥北挂象天星。jǐn shuǐ dōng liú rào jǐn chéng,xīng qiáo běi guà xiàng tiān xīng。
四海此中朝圣主,峨眉山下列仙庭。sì hǎi cǐ zhōng cháo shèng zhǔ,é méi shān xià liè xiān tíng。

上皇西巡南京歌十首

李白

秦开蜀道置金牛,汉水元通星汉流。qín kāi shǔ dào zhì jīn niú,hàn shuǐ yuán tōng xīng hàn liú。
天子一行遗圣迹,锦城长作帝王州。tiān zi yī xíng yí shèng jì,jǐn chéng zhǎng zuò dì wáng zhōu。

上皇西巡南京歌十首

李白

水绿天青不起尘,风光和暖胜三秦。shuǐ lǜ tiān qīng bù qǐ chén,fēng guāng hé nuǎn shèng sān qín。
万国烟花随玉辇,西来添作锦江春。wàn guó yān huā suí yù niǎn,xī lái tiān zuò jǐn jiāng chūn。

上皇西巡南京歌十首

李白

剑阁重关蜀北门,上皇归马若云屯。jiàn gé zhòng guān shǔ běi mén,shàng huáng guī mǎ ruò yún tún。
少帝长安开紫极,双悬日月照乾坤。shǎo dì zhǎng ān kāi zǐ jí,shuāng xuán rì yuè zhào qián kūn。

东鲁见狄博通

李白

去年别我向何处,有人传道游江东。qù nián bié wǒ xiàng hé chù,yǒu rén chuán dào yóu jiāng dōng。
谓言挂席度沧海,却来应是无长风。wèi yán guà xí dù cāng hǎi,què lái yīng shì wú zhǎng fēng。

巴陵赠贾舍人

李白

贾生西望忆京华,湘浦南迁莫怨嗟。jiǎ shēng xī wàng yì jīng huá,xiāng pǔ nán qiān mò yuàn jiē。
圣主恩深汉文帝,怜君不遣到长沙。shèng zhǔ ēn shēn hàn wén dì,lián jūn bù qiǎn dào zhǎng shā。

送贺宾客归越

李白

镜湖流水漾清波,狂客归舟逸兴多。jìng hú liú shuǐ yàng qīng bō,kuáng kè guī zhōu yì xīng duō。
山阴道士如相见,应写黄庭换白鹅。shān yīn dào shì rú xiāng jiàn,yīng xiě huáng tíng huàn bái é。

送外甥郑灌从军三首

李白

六博争雄好彩来,金盘一掷万人开。liù bó zhēng xióng hǎo cǎi lái,jīn pán yī zhì wàn rén kāi。
丈夫赌命报天子,当斩胡头衣锦回。zhàng fū dǔ mìng bào tiān zi,dāng zhǎn hú tóu yī jǐn huí。

送外甥郑灌从军三首

李白

丈八蛇矛出陇西,弯弧拂箭白猿啼。zhàng bā shé máo chū lǒng xī,wān hú fú jiàn bái yuán tí。
破胡必用龙韬策,积甲应将熊耳齐。pò hú bì yòng lóng tāo cè,jī jiǎ yīng jiāng xióng ěr qí。

送外甥郑灌从军三首

李白

月蚀西方破敌时,及瓜归日未应迟。yuè shí xī fāng pò dí shí,jí guā guī rì wèi yīng chí。
斩胡血变黄河水,枭首当悬白鹊旗。zhǎn hú xuè biàn huáng hé shuǐ,xiāo shǒu dāng xuán bái què qí。