古诗词

入关留别主人

刘沧

此来多愧食鱼心,东阁将辞强一吟。cǐ lái duō kuì shí yú xīn,dōng gé jiāng cí qiáng yī yín。
羸马客程秋草合,晚蝉关树古槐深。léi mǎ kè chéng qiū cǎo hé,wǎn chán guān shù gǔ huái shēn。
风生野渡河声急,雁过寒原岳势侵。fēng shēng yě dù hé shēng jí,yàn guò hán yuán yuè shì qīn。
对酒相看自无语,几多离思入瑶琴。duì jiǔ xiāng kàn zì wú yǔ,jǐ duō lí sī rù yáo qín。

刘沧

唐汶阳人,字蕴灵。体貌魁梧,善饮酒,尚气节,好论古今事。工诗,尤长七律。屡举进士,宣宗八年方及第,时发已白。调华原尉,迁龙门令。有《刘沧诗》一卷。 刘沧的作品>>

猜您喜欢

秋日旅途即事

刘沧

驱羸多自感,烟草远郊平。qū léi duō zì gǎn,yān cǎo yuǎn jiāo píng。
乡路几时尽,旅人终日行。xiāng lù jǐ shí jǐn,lǚ rén zhōng rì xíng。
渡边寒水驿,山下夕阳城。dù biān hán shuǐ yì,shān xià xī yáng chéng。
萧索更何有,秋风两鬓生。xiāo suǒ gèng hé yǒu,qiū fēng liǎng bìn shēng。

早行

刘沧

旅途乘早景,策马独凄凄。lǚ tú chéng zǎo jǐng,cè mǎ dú qī qī。
残影郡楼月,一声关树鸡。cán yǐng jùn lóu yuè,yī shēng guān shù jī。
听钟烟柳外,问渡水云西。tīng zhōng yān liǔ wài,wèn dù shuǐ yún xī。
当自勉行役,终期功业齐。dāng zì miǎn xíng yì,zhōng qī gōng yè qí。

长洲怀古

刘沧

野烧原空尽荻灰,吴王此地有楼台。yě shāo yuán kōng jǐn dí huī,wú wáng cǐ dì yǒu lóu tái。
千年事往人何在,半夜月明潮自来。qiān nián shì wǎng rén hé zài,bàn yè yuè míng cháo zì lái。
白鸟影从江树没,清猿声入楚云哀。bái niǎo yǐng cóng jiāng shù méi,qīng yuán shēng rù chǔ yún āi。
停车日晚荐蘋藻,风静寒塘花正开。tíng chē rì wǎn jiàn píng zǎo,fēng jìng hán táng huā zhèng kāi。

经炀帝行宫

刘沧

此地曾经翠辇过,浮云流水竟如何。cǐ dì céng jīng cuì niǎn guò,fú yún liú shuǐ jìng rú hé。
香销南国美人尽,怨入东风芳草多。xiāng xiāo nán guó měi rén jǐn,yuàn rù dōng fēng fāng cǎo duō。
残柳宫前空露叶,夕阳川上浩烟波。cán liǔ gōng qián kōng lù yè,xī yáng chuān shàng hào yān bō。
行人遥起广陵思,古渡月明闻棹歌。xíng rén yáo qǐ guǎng líng sī,gǔ dù yuè míng wén zhào gē。

春日游嘉陵江

刘沧

独泛扁舟映绿杨,嘉陵江水色苍苍。dú fàn biǎn zhōu yìng lǜ yáng,jiā líng jiāng shuǐ sè cāng cāng。
行看芳草故乡远,坐对落花春日长。xíng kàn fāng cǎo gù xiāng yuǎn,zuò duì luò huā chūn rì zhǎng。
曲岸危樯移渡影,暮天栖鸟入山光。qū àn wēi qiáng yí dù yǐng,mù tiān qī niǎo rù shān guāng。
今来谁识东归意,把酒闲吟思洛阳。jīn lái shuí shí dōng guī yì,bǎ jiǔ xián yín sī luò yáng。

秋日山斋书怀

刘沧

启户清风枕簟幽,虫丝吹落挂帘钩。qǐ hù qīng fēng zhěn diàn yōu,chóng sī chuī luò guà lián gōu。
蝉吟高树雨初霁,人忆故乡山正秋。chán yín gāo shù yǔ chū jì,rén yì gù xiāng shān zhèng qiū。
浩渺蒹葭连夕照,萧疏杨柳隔沙洲。hào miǎo jiān jiā lián xī zhào,xiāo shū yáng liǔ gé shā zhōu。
空将方寸荷知己,身寄烟萝恩未酬。kōng jiāng fāng cùn hé zhī jǐ,shēn jì yān luó ēn wèi chóu。

晚秋洛阳客舍

刘沧

清洛平分两岸沙,沙边水色近人家。qīng luò píng fēn liǎng àn shā,shā biān shuǐ sè jìn rén jiā。
隋朝古陌铜驼柳,石氏荒原金谷花。suí cháo gǔ mò tóng tuó liǔ,shí shì huāng yuán jīn gǔ huā。
庭叶霜浓悲远客,宫城日晚度寒鸦。tíng yè shuāng nóng bēi yuǎn kè,gōng chéng rì wǎn dù hán yā。
未成归计关河阻,空望白云乡路赊。wèi chéng guī jì guān hé zǔ,kōng wàng bái yún xiāng lù shē。

深愁喜友人至

刘沧

不避驱羸道路长,青山同喜惜年光。bù bì qū léi dào lù zhǎng,qīng shān tóng xǐ xī nián guāng。
灯前话旧阶草夜,月下醉吟溪树霜。dēng qián huà jiù jiē cǎo yè,yuè xià zuì yín xī shù shuāng。
落叶已经寒烧尽,衡门犹对古城荒。luò yè yǐ jīng hán shāo jǐn,héng mén yóu duì gǔ chéng huāng。
此身未遂归休计,一半生涯寄岳阳。cǐ shēn wèi suì guī xiū jì,yī bàn shēng yá jì yuè yáng。

秋日望西阳

刘沧

古木苍苔坠几层,行人一望旅情增。gǔ mù cāng tái zhuì jǐ céng,xíng rén yī wàng lǚ qíng zēng。
太行山下黄河水,铜雀台西武帝陵。tài xíng shān xià huáng hé shuǐ,tóng què tái xī wǔ dì líng。
风入蒹葭秋色动,雨馀杨柳暮烟凝。fēng rù jiān jiā qiū sè dòng,yǔ yú yáng liǔ mù yān níng。
野花似泣红妆泪,寒露满枝枝不胜。yě huā shì qì hóng zhuāng lèi,hán lù mǎn zhī zhī bù shèng。

邺都怀古

刘沧

昔时霸业何萧索,古木唯多鸟雀声。xī shí bà yè hé xiāo suǒ,gǔ mù wéi duō niǎo què shēng。
芳草自生宫殿处,牧童谁识帝王城。fāng cǎo zì shēng gōng diàn chù,mù tóng shuí shí dì wáng chéng。
残春杨柳长川迥,落日蒹葭远水平。cán chūn yáng liǔ zhǎng chuān jiǒng,luò rì jiān jiā yuǎn shuǐ píng。
一望青山便惆怅,西陵无主月空明。yī wàng qīng shān biàn chóu chàng,xī líng wú zhǔ yuè kōng míng。

题龙门僧房

刘沧

静室遥临伊水东,寂寥谁与此身同。jìng shì yáo lín yī shuǐ dōng,jì liáo shuí yǔ cǐ shēn tóng。
禹门山色度寒磬,萧寺竹声来晚风。yǔ mén shān sè dù hán qìng,xiāo sì zhú shēng lái wǎn fēng。
僧宿石龛残雪在,雁归沙渚夕阳空。sēng sù shí kān cán xuě zài,yàn guī shā zhǔ xī yáng kōng。
偶将心地问高士,坐指浮生一梦中。ǒu jiāng xīn dì wèn gāo shì,zuò zhǐ fú shēng yī mèng zhōng。

秋夕山斋即事

刘沧

衡门无事闭苍苔,篱下萧疏野菊开。héng mén wú shì bì cāng tái,lí xià xiāo shū yě jú kāi。
半夜秋风江色动,满山寒叶雨声来。bàn yè qiū fēng jiāng sè dòng,mǎn shān hán yè yǔ shēng lái。
雁飞关塞霜初落,书寄乡闾人未回。yàn fēi guān sāi shuāng chū luò,shū jì xiāng lǘ rén wèi huí。
独坐高窗此时节,一弹瑶瑟自成哀。dú zuò gāo chuāng cǐ shí jié,yī dàn yáo sè zì chéng āi。

江行书事

刘沧

远渚蒹葭覆绿苔,姑苏南望思裴徊。yuǎn zhǔ jiān jiā fù lǜ tái,gū sū nán wàng sī péi huái。
空江独树楚山背,暮雨一舟吴苑来。kōng jiāng dú shù chǔ shān bèi,mù yǔ yī zhōu wú yuàn lái。
人度深秋风叶落,鸟飞残照水烟开。rén dù shēn qiū fēng yè luò,niǎo fēi cán zhào shuǐ yān kāi。
寒潮欲上泛萍藻,寄荐三闾情自哀。hán cháo yù shàng fàn píng zǎo,jì jiàn sān lǘ qíng zì āi。

过铸鼎原

刘沧

黄帝修真万国朝,鼎成龙驾上丹霄。huáng dì xiū zhēn wàn guó cháo,dǐng chéng lóng jià shàng dān xiāo。
天风乍起鹤声远,海雾渐深龙节遥。tiān fēng zhà qǐ hè shēng yuǎn,hǎi wù jiàn shēn lóng jié yáo。
仙界日长青鸟度,御衣香散紫霞飘。xiān jiè rì zhǎng qīng niǎo dù,yù yī xiāng sàn zǐ xiá piāo。
唯留古迹寒原在,碧水苍苍空寂寥。wéi liú gǔ jì hán yuán zài,bì shuǐ cāng cāng kōng jì liáo。

秋日寓怀

刘沧

海上生涯一钓舟,偶因名利事淹留。hǎi shàng shēng yá yī diào zhōu,ǒu yīn míng lì shì yān liú。
旅涂谁见客青眼,故国几多人白头。lǚ tú shuí jiàn kè qīng yǎn,gù guó jǐ duō rén bái tóu。
霁色满川明水驿,蝉声落日隐城楼。jì sè mǎn chuān míng shuǐ yì,chán shēng luò rì yǐn chéng lóu。
如何未尽此行役,西入潼关云木秋。rú hé wèi jǐn cǐ xíng yì,xī rù tóng guān yún mù qiū。
80123456