古诗词

送同落第者东归

李益

东门有行客,落日满前山。dōng mén yǒu xíng kè,luò rì mǎn qián shān。
圣代谁知者,沧洲今独还。shèng dài shuí zhī zhě,cāng zhōu jīn dú hái。
片云归海暮,流水背城闲。piàn yún guī hǎi mù,liú shuǐ bèi chéng xián。
余亦依嵩颍,松花深闭关。yú yì yī sōng yǐng,sōng huā shēn bì guān。
李益

李益

李益(约750—约830), 唐代诗人,字君虞,祖籍凉州姑臧(今甘肃武威市凉州区),后迁河南郑州。大历四年(769)进士,初任郑县尉,久不得升迁,建中四年(783)登书判拔萃科。因仕途失意,后弃官在燕赵一带漫游。以边塞诗作名世,擅长绝句,尤其工于七绝。 李益的作品>>

猜您喜欢

长干行

李益

忆昔深闺里,烟尘不曾识。yì xī shēn guī lǐ,yān chén bù céng shí。
嫁与长干人,沙头候风色。jià yǔ zhǎng gàn rén,shā tóu hòu fēng sè。
五月南风兴,思君下巴陵。wǔ yuè nán fēng xīng,sī jūn xià bā líng。
八月西风起,想君发扬子。bā yuè xī fēng qǐ,xiǎng jūn fā yáng zi。
去来悲如何,见少离别多。qù lái bēi rú hé,jiàn shǎo lí bié duō。
湘潭几日到,妾梦越风波。xiāng tán jǐ rì dào,qiè mèng yuè fēng bō。
昨夜狂风度,吹折江头树。zuó yè kuáng fēng dù,chuī zhé jiāng tóu shù。
淼淼暗无边,行人在何处。miǎo miǎo àn wú biān,xíng rén zài hé chù。
北客真三公,朱衣满江中。běi kè zhēn sān gōng,zhū yī mǎn jiāng zhōng。
薄暮来投宿,数朝不肯东。báo mù lái tóu sù,shù cháo bù kěn dōng。
好乘浮云骢,佳期兰渚东。hǎo chéng fú yún cōng,jiā qī lán zhǔ dōng。
鸳鸯绿浦上,翡翠锦屏中。yuān yāng lǜ pǔ shàng,fěi cuì jǐn píng zhōng。
自怜十五馀,颜色桃花红。zì lián shí wǔ yú,yán sè táo huā hóng。
那作商人妇,愁水复愁风。nà zuò shāng rén fù,chóu shuǐ fù chóu fēng。

从军有苦乐行

李益

劳者且莫歌,我欲送君觞。láo zhě qiě mò gē,wǒ yù sòng jūn shāng。
从军有苦乐,此曲乐未央。cóng jūn yǒu kǔ lè,cǐ qū lè wèi yāng。
仆居在陇上,陇水断人肠。pū jū zài lǒng shàng,lǒng shuǐ duàn rén cháng。
东过秦宫路,宫路入咸阳。dōng guò qín gōng lù,gōng lù rù xián yáng。
时逢汉帝出,谏猎至长杨。shí féng hàn dì chū,jiàn liè zhì zhǎng yáng。
讵驰游侠窟,非结少年场。jù chí yóu xiá kū,fēi jié shǎo nián chǎng。
一旦承嘉惠,轻身重恩光。yī dàn chéng jiā huì,qīng shēn zhòng ēn guāng。
秉笔参帷帟,从军至朔方。bǐng bǐ cān wéi yì,cóng jūn zhì shuò fāng。
边地多阴风,草木自凄凉。biān dì duō yīn fēng,cǎo mù zì qī liáng。
断绝海云去,出没胡沙长。duàn jué hǎi yún qù,chū méi hú shā zhǎng。
参差引雁翼,隐辚腾军装。cān chà yǐn yàn yì,yǐn lín téng jūn zhuāng。
剑文夜如水,马汗冻成霜。jiàn wén yè rú shuǐ,mǎ hàn dòng chéng shuāng。
侠气五都少,矜功六郡良。xiá qì wǔ dōu shǎo,jīn gōng liù jùn liáng。
山河起目前,睚眦死路傍。shān hé qǐ mù qián,yá zì sǐ lù bàng。
北逐驱獯虏,西临复旧疆。běi zhú qū xūn lǔ,xī lín fù jiù jiāng。
昔还赋馀资,今出乃赢粮。xī hái fù yú zī,jīn chū nǎi yíng liáng。
一矢韬夏服,我弓不再张。yī shǐ tāo xià fú,wǒ gōng bù zài zhāng。
寄语丈夫雄,苦乐身自当。jì yǔ zhàng fū xióng,kǔ lè shēn zì dāng。

登长城

李益

汉家今上郡,秦塞古长城。hàn jiā jīn shàng jùn,qín sāi gǔ zhǎng chéng。
有日云长惨,无风沙自惊。yǒu rì yún zhǎng cǎn,wú fēng shā zì jīng。
当今圣天子,不战四夷平。dāng jīn shèng tiān zi,bù zhàn sì yí píng。

杂曲

李益

妾本蚕家女,不识贵门仪。qiè běn cán jiā nǚ,bù shí guì mén yí。
稿砧持玉斧,交结五陵儿。gǎo zhēn chí yù fǔ,jiāo jié wǔ líng ér。
十日或一见,九日在路岐。shí rì huò yī jiàn,jiǔ rì zài lù qí。
人生此夫婿,富贵欲何为。rén shēng cǐ fū xù,fù guì yù hé wèi。
杨柳徒可折,南山不可移。yáng liǔ tú kě zhé,nán shān bù kě yí。
妇人贵结发,宁有再嫁资。fù rén guì jié fā,níng yǒu zài jià zī。
嫁女莫望高,女心愿所宜。jià nǚ mò wàng gāo,nǚ xīn yuàn suǒ yí。
宁从贱相守,不愿贵相离。níng cóng jiàn xiāng shǒu,bù yuàn guì xiāng lí。
蓝叶郁重重,蓝花若榴色。lán yè yù zhòng zhòng,lán huā ruò liú sè。
少妇归少年,华光自相得。shǎo fù guī shǎo nián,huá guāng zì xiāng dé。
谁言配君子,以奉百年身。shuí yán pèi jūn zi,yǐ fèng bǎi nián shēn。
有义即夫婿,无义还他人。yǒu yì jí fū xù,wú yì hái tā rén。
爱如寒炉火,弃若秋风扇。ài rú hán lú huǒ,qì ruò qiū fēng shàn。
山岳起面前,相看不相见。shān yuè qǐ miàn qián,xiāng kàn bù xiāng jiàn。
丈夫非小儿,何用强相知。zhàng fū fēi xiǎo ér,hé yòng qiáng xiāng zhī。
不见朝生菌,易成还易衰。bù jiàn cháo shēng jūn,yì chéng hái yì shuāi。
征客欲临路,居人还出门。zhēng kè yù lín lù,jū rén hái chū mén。
北风河梁上,四野愁云繁。běi fēng hé liáng shàng,sì yě chóu yún fán。
岂不恋我家,夫婿多感恩。qǐ bù liàn wǒ jiā,fū xù duō gǎn ēn。
前程有日月,勋绩在河源。qián chéng yǒu rì yuè,xūn jì zài hé yuán。
少妇马前立,请君听一言。shǎo fù mǎ qián lì,qǐng jūn tīng yī yán。
春至草亦生,谁能无别情。chūn zhì cǎo yì shēng,shuí néng wú bié qíng。
殷勤展心素,见新莫忘故。yīn qín zhǎn xīn sù,jiàn xīn mò wàng gù。
遥望孟门山,殷勤报君子。yáo wàng mèng mén shān,yīn qín bào jūn zi。
既为随阳雁,勿学西流水。jì wèi suí yáng yàn,wù xué xī liú shuǐ。
尝闻生别离,悲莫悲于此。cháng wén shēng bié lí,bēi mò bēi yú cǐ。
同器不同荣,堂下即千里。tóng qì bù tóng róng,táng xià jí qiān lǐ。
与君贫贱交,何异萍上水。yǔ jūn pín jiàn jiāo,hé yì píng shàng shuǐ。
托身天使然,同生复同死。tuō shēn tiān shǐ rán,tóng shēng fù tóng sǐ。

送辽阳使还军

李益

征人歌且行,北上辽阳城。zhēng rén gē qiě xíng,běi shàng liáo yáng chéng。
二月戎马息,悠悠边草生。èr yuè róng mǎ xī,yōu yōu biān cǎo shēng。
青山出塞断,代地入云平。qīng shān chū sāi duàn,dài dì rù yún píng。
昔者匈奴战,多闻杀汉兵。xī zhě xiōng nú zhàn,duō wén shā hàn bīng。
平生报国愤,日夜角弓鸣。píng shēng bào guó fèn,rì yè jiǎo gōng míng。
勉君万里去,勿使虏尘惊。miǎn jūn wàn lǐ qù,wù shǐ lǔ chén jīng。

赋得早燕送别

李益

碧草缦如线,去来双飞燕。bì cǎo màn rú xiàn,qù lái shuāng fēi yàn。
长门未有春,先入班姬殿。zhǎng mén wèi yǒu chūn,xiān rù bān jī diàn。
梁空绕不息,檐寒窥欲遍。liáng kōng rào bù xī,yán hán kuī yù biàn。
今至随红萼,昔还悲素扇。jīn zhì suí hóng è,xī hái bēi sù shàn。
一别与秋鸿,差池讵相见。yī bié yǔ qiū hóng,chà chí jù xiāng jiàn。

秋晚溪中寄怀大理齐司直

李益

凤翔属明代,羽翼文葳蕤。fèng xiáng shǔ míng dài,yǔ yì wén wēi ruí。
昆仑进琪树,飞舞下瑶池。kūn lún jìn qí shù,fēi wǔ xià yáo chí。
振仪自西眷,东夏复分釐。zhèn yí zì xī juàn,dōng xià fù fēn lí。
国典唯平法,伊人方在斯。guó diǎn wéi píng fǎ,yī rén fāng zài sī。
荒宁桁杨肃,芳辉兰玉滋。huāng níng héng yáng sù,fāng huī lán yù zī。
明质鹜高景,飘飖服缨绥。míng zhì wù gāo jǐng,piāo yáo fú yīng suí。
天寒清洛苑,秋夕白云司。tiān hán qīng luò yuàn,qiū xī bái yún sī。
况复空岩侧,苍苍幽桂期。kuàng fù kōng yán cè,cāng cāng yōu guì qī。
岁寒坐流霰,山川犹别离。suì hán zuò liú xiàn,shān chuān yóu bié lí。
浩思凭尊酒,氛氲独含辞。hào sī píng zūn jiǔ,fēn yūn dú hán cí。

溪中月下寄杨子尉封亮

李益

蘅若夺幽色,衔思恍无悰。héng ruò duó yōu sè,xián sī huǎng wú cóng。
宵长霜雾多,岁晏淮海风。xiāo zhǎng shuāng wù duō,suì yàn huái hǎi fēng。
团团山中月,三五离夕同。tuán tuán shān zhōng yuè,sān wǔ lí xī tóng。
露凝朱弦绝,觞至兰玉空。lù níng zhū xián jué,shāng zhì lán yù kōng。
清光液流波,盛明难再逢。qīng guāng yè liú bō,shèng míng nán zài féng。
尝恐河汉远,坐窥烟景穷。cháng kǒng hé hàn yuǎn,zuò kuī yān jǐng qióng。
小人谅处阴,君子树大功。xiǎo rén liàng chù yīn,jūn zi shù dà gōng。
永愿厉高翼,慰我丹桂丛。yǒng yuàn lì gāo yì,wèi wǒ dān guì cóng。

春晚赋得馀花落

李益

留春春竟去,春去花如此。liú chūn chūn jìng qù,chūn qù huā rú cǐ。
蝶舞绕应稀,鸟惊飞讵已。dié wǔ rào yīng xī,niǎo jīng fēi jù yǐ。
衰红辞故萼,繁绿扶雕蕊。shuāi hóng cí gù è,fán lǜ fú diāo ruǐ。
自委不胜愁,庭风那更起。zì wěi bù shèng chóu,tíng fēng nà gèng qǐ。

校书郎杨凝往年以古镜贶别今追赠以诗

李益

明镜出匣时,明如云间月。míng jìng chū xiá shí,míng rú yún jiān yuè。
一别青春鉴,回光照华发。yī bié qīng chūn jiàn,huí guāng zhào huá fā。
美人昔自爱,鞶带手中结。měi rén xī zì ài,pán dài shǒu zhōng jié。
愿以三五期,经天无玷缺。yuàn yǐ sān wǔ qī,jīng tiān wú diàn quē。

置酒行

李益

置酒命所欢,凭觞遂为戚。zhì jiǔ mìng suǒ huān,píng shāng suì wèi qī。
日往不再来,兹辰坐成昔。rì wǎng bù zài lái,zī chén zuò chéng xī。
百龄非久长,五十将半百。bǎi líng fēi jiǔ zhǎng,wǔ shí jiāng bàn bǎi。
胡为劳我形,已须还复白。hú wèi láo wǒ xíng,yǐ xū hái fù bái。
西山鸾鹤群,矫矫烟雾翮。xī shān luán hè qún,jiǎo jiǎo yān wù hé。
明霞发金丹,阴洞潜水碧。míng xiá fā jīn dān,yīn dòng qián shuǐ bì。
安得凌风羽,崦嵫驻灵魄。ān dé líng fēng yǔ,yān zī zhù líng pò。
无然坐衰老,惭叹东陵柏。wú rán zuò shuāi lǎo,cán tàn dōng líng bǎi。

长社窦明府宅夜送王屋道士常究子

李益

旦随三鸟去,羽节凌霞光。dàn suí sān niǎo qù,yǔ jié líng xiá guāng。
暮与双凫宿,云车下紫阳。mù yǔ shuāng fú sù,yún chē xià zǐ yáng。
天坛临月近,洞水出山长。tiān tán lín yuè jìn,dòng shuǐ chū shān zhǎng。
海峤年年别,丘陵徒自伤。hǎi jiào nián nián bié,qiū líng tú zì shāng。

观回军三韵

李益

行行上陇头,陇月暗悠悠。xíng xíng shàng lǒng tóu,lǒng yuè àn yōu yōu。
万里将军没,回旌陇戍秋。wàn lǐ jiāng jūn méi,huí jīng lǒng shù qiū。
谁令呜咽水,重入故营流。shuí lìng wū yàn shuǐ,zhòng rù gù yíng liú。

华山南庙

李益

阴山临古道,古庙闭山碧。yīn shān lín gǔ dào,gǔ miào bì shān bì。
落日春草中,搴芳荐瑶席。luò rì chūn cǎo zhōng,qiān fāng jiàn yáo xí。
明灵达精意,仿佛如不隔。míng líng dá jīng yì,fǎng fú rú bù gé。
岩雨神降时,回飙入松柏。yán yǔ shén jiàng shí,huí biāo rù sōng bǎi。
常闻坑儒后,此地返秦璧。cháng wén kēng rú hòu,cǐ dì fǎn qín bì。
自古害忠良,神其辅宗祏。zì gǔ hài zhōng liáng,shén qí fǔ zōng shí。

喜邢校书远至对雨同赋远晚饭阮返五韵

李益

雀噪空城阴,木衰羁思远。què zào kōng chéng yīn,mù shuāi jī sī yuǎn。
已蔽青山望,徒悲白云晚。yǐ bì qīng shān wàng,tú bēi bái yún wǎn。
别离千里风,雨中同一饭。bié lí qiān lǐ fēng,yǔ zhōng tóng yī fàn。
开径说逢康,临觞方接阮。kāi jìng shuō féng kāng,lín shāng fāng jiē ruǎn。
旅宦竟何如,劳飞思自返。lǚ huàn jìng hé rú,láo fēi sī zì fǎn。
114«2345678