古诗词

杨花

齐己

暖景照悠悠,遮空势渐稠。nuǎn jǐng zhào yōu yōu,zhē kōng shì jiàn chóu。
乍如飞雪远,未似落花休。zhà rú fēi xuě yuǎn,wèi shì luò huā xiū。
万带都门外,千株渭水头。wàn dài dōu mén wài,qiān zhū wèi shuǐ tóu。
纷纭知近夏,销歇恐成秋。fēn yún zhī jìn xià,xiāo xiē kǒng chéng qiū。
软著朝簪去,狂随别骑游。ruǎn zhù cháo zān qù,kuáng suí bié qí yóu。
旆冲离馆驿,莺扑绕宫楼。pèi chōng lí guǎn yì,yīng pū rào gōng lóu。
江国晴愁对,池塘晚见浮。jiāng guó qíng chóu duì,chí táng wǎn jiàn fú。
虚窗萦笔雅,深院藉苔幽。xū chuāng yíng bǐ yǎ,shēn yuàn jí tái yōu。
静堕王孙酒,繁黏客子裘。jìng duò wáng sūn jiǔ,fán nián kè zi qiú。
咏吟何洁白,根本属风流。yǒng yín hé jié bái,gēn běn shǔ fēng liú。
向日还轻举,因风更自由。xiàng rì hái qīng jǔ,yīn fēng gèng zì yóu。
不堪思汴岸,千里到扬州。bù kān sī biàn àn,qiān lǐ dào yáng zhōu。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

勉送吴国三五新戒归

齐己

法王遗制付仁王,难得难持劫数长。fǎ wáng yí zhì fù rén wáng,nán dé nán chí jié shù zhǎng。
努力只须坚守护,三千八万是垣墙。nǔ lì zhǐ xū jiān shǒu hù,sān qiān bā wàn shì yuán qiáng。

夏日寄清溪道者

齐己

老病不能求药饵,朝昏只是但焚烧。lǎo bìng bù néng qiú yào ěr,cháo hūn zhǐ shì dàn fén shāo。
不知谁为收灰骨,垒石栽松傍寺桥。bù zhī shuí wèi shōu huī gǔ,lěi shí zāi sōng bàng sì qiáo。

送惠空北游

齐己

君向岘山游圣境,我将何以记多才。jūn xiàng xiàn shān yóu shèng jìng,wǒ jiāng hé yǐ jì duō cái。
叮咛堕泪碑前过,写取斯文寄我来。dīng níng duò lèi bēi qián guò,xiě qǔ sī wén jì wǒ lái。

寄怀归州马判官

齐己

三年为倅兴何长,归计应多事少忙。sān nián wèi cuì xīng hé zhǎng,guī jì yīng duō shì shǎo máng。
又见秋风霜裛树,满山椒熟水云香。yòu jiàn qiū fēng shuāng yì shù,mǎn shān jiāo shú shuǐ yún xiāng。

观荷叶露珠

齐己

霏微晓露成珠颗,宛转田田未有风。fēi wēi xiǎo lù chéng zhū kē,wǎn zhuǎn tián tián wèi yǒu fēng。
任器方圆性终在,不妨翻覆落池中。rèn qì fāng yuán xìng zhōng zài,bù fáng fān fù luò chí zhōng。

苦热怀玉泉寺寄仁上人

齐己

火云如烧接苍梧,原野烟连大泽枯。huǒ yún rú shāo jiē cāng wú,yuán yě yān lián dà zé kū。
谩费葛衫葵扇力,争禁泉石润肌肤。mán fèi gé shān kuí shàn lì,zhēng jìn quán shí rùn jī fū。

观盆池白莲

齐己

素萼金英喷露开,倚风凝立独徘徊。sù è jīn yīng pēn lù kāi,yǐ fēng níng lì dú pái huái。
应思潋滟秋池底,更有归天伴侣来。yīng sī liàn yàn qiū chí dǐ,gèng yǒu guī tiān bàn lǚ lái。

答长沙丁秀才书

齐己

月月便车奔帝阙,年年贡士过荆台。yuè yuè biàn chē bēn dì quē,nián nián gòng shì guò jīng tái。
如何三度槐花落,未见故人携卷来。rú hé sān dù huái huā luò,wèi jiàn gù rén xié juǎn lái。

戒小师

齐己

不肯吟诗不听经,禅宗异岳懒游行。bù kěn yín shī bù tīng jīng,chán zōng yì yuè lǎn yóu xíng。
他年白首当人问,将底言谈对后生。tā nián bái shǒu dāng rén wèn,jiāng dǐ yán tán duì hòu shēng。

题旧拄杖

齐己

亲采匡庐瀑布西,层崖悬壁更安梯。qīn cǎi kuāng lú pù bù xī,céng yá xuán bì gèng ān tī。
携行三十年吟伴,未有诗人□□□。xié xíng sān shí nián yín bàn,wèi yǒu shī rén。

酬欧阳秀才卷

齐己

三十篇多十九章,□声风力撼疏篁。sān shí piān duō shí jiǔ zhāng,shēng fēng lì hàn shū huáng。
不堪更有精搜处,谁见萧萧雨夜堂。bù kān gèng yǒu jīng sōu chù,shuí jiàn xiāo xiāo yǔ yè táng。

齐己

潇湘浦暖全迷鹤,逻逤川寒只有雕。xiāo xiāng pǔ nuǎn quán mí hè,luó suò chuān hán zhǐ yǒu diāo。
谁向孤舟忆兄弟,坐看连雁度横桥。shuí xiàng gū zhōu yì xiōng dì,zuò kàn lián yàn dù héng qiáo。

送高丽二僧南游

齐己

日边乡井别年深,中国灵踪欲遍寻。rì biān xiāng jǐng bié nián shēn,zhōng guó líng zōng yù biàn xún。
何处碧山逢长老,分明认取祖师心。hé chù bì shān féng zhǎng lǎo,fēn míng rèn qǔ zǔ shī xīn。

谢猿皮

齐己

贵向猎师家买得,携来乞与坐禅床。guì xiàng liè shī jiā mǎi dé,xié lái qǐ yǔ zuò chán chuáng。
不知摘月秋潭畔,曾对何人啼断肠。bù zhī zhāi yuè qiū tán pàn,céng duì hé rén tí duàn cháng。

酬光上人

齐己

禅言难后到诗言,坐石心同立月魂。chán yán nán hòu dào shī yán,zuò shí xīn tóng lì yuè hún。
应记前秋会吟处,五更犹在老松根。yīng jì qián qiū huì yín chù,wǔ gèng yóu zài lǎo sōng gēn。