古诗词

杨花

齐己

暖景照悠悠,遮空势渐稠。nuǎn jǐng zhào yōu yōu,zhē kōng shì jiàn chóu。
乍如飞雪远,未似落花休。zhà rú fēi xuě yuǎn,wèi shì luò huā xiū。
万带都门外,千株渭水头。wàn dài dōu mén wài,qiān zhū wèi shuǐ tóu。
纷纭知近夏,销歇恐成秋。fēn yún zhī jìn xià,xiāo xiē kǒng chéng qiū。
软著朝簪去,狂随别骑游。ruǎn zhù cháo zān qù,kuáng suí bié qí yóu。
旆冲离馆驿,莺扑绕宫楼。pèi chōng lí guǎn yì,yīng pū rào gōng lóu。
江国晴愁对,池塘晚见浮。jiāng guó qíng chóu duì,chí táng wǎn jiàn fú。
虚窗萦笔雅,深院藉苔幽。xū chuāng yíng bǐ yǎ,shēn yuàn jí tái yōu。
静堕王孙酒,繁黏客子裘。jìng duò wáng sūn jiǔ,fán nián kè zi qiú。
咏吟何洁白,根本属风流。yǒng yín hé jié bái,gēn běn shǔ fēng liú。
向日还轻举,因风更自由。xiàng rì hái qīng jǔ,yīn fēng gèng zì yóu。
不堪思汴岸,千里到扬州。bù kān sī biàn àn,qiān lǐ dào yáng zhōu。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

善哉行

齐己

大鹏刷翮谢溟渤,青云万层高突出。dà péng shuā hé xiè míng bó,qīng yún wàn céng gāo tū chū。
下视秋涛空渺弥,旧处鱼龙皆细物。xià shì qiū tāo kōng miǎo mí,jiù chù yú lóng jiē xì wù。
人生在世何容易,眼浊心昏信生死。rén shēng zài shì hé róng yì,yǎn zhuó xīn hūn xìn shēng sǐ。
愿除嗜欲待身轻,携手同寻列仙事。yuàn chú shì yù dài shēn qīng,xié shǒu tóng xún liè xiān shì。

杂曲歌辞升天行

齐己

身不沈,骨不重,驱青鸾,驾白凤。shēn bù shěn,gǔ bù zhòng,qū qīng luán,jià bái fèng。
幢盖飘飘入冷空,天风瑟瑟星河动。chuáng gài piāo piāo rù lěng kōng,tiān fēng sè sè xīng hé dòng。
瑶阙参差阿母家,楼台戏闭凝彤霞。yáo quē cān chà ā mǔ jiā,lóu tái xì bì níng tóng xiá。
五三仙子乘龙车,堂前碾烂蟠桃花。wǔ sān xiān zi chéng lóng chē,táng qián niǎn làn pán táo huā。
回头却顾蓬山顶,一点浓岚在深井。huí tóu què gù péng shān dǐng,yī diǎn nóng lán zài shēn jǐng。

谢荆幕孙郎中见示乐府歌集二十八字

齐己

长吉才狂太白颠,二公文阵势横前。zhǎng jí cái kuáng tài bái diān,èr gōng wén zhèn shì héng qián。
谁言后代无高手,夺得秦皇鞭鬼鞭。shuí yán hòu dài wú gāo shǒu,duó dé qín huáng biān guǐ biān。