古诗词

琵琶行

白居易

浔阳江头夜送客,枫叶荻花秋瑟瑟。xún yáng jiāng tóu yè sòng kè,fēng yè dí huā qiū sè sè。
主人下马客在船,举酒欲饮无管弦。zhǔ rén xià mǎ kè zài chuán,jǔ jiǔ yù yǐn wú guǎn xián。
醉不成欢惨将别,别时茫茫江浸月。zuì bù chéng huān cǎn jiāng bié,bié shí máng máng jiāng jìn yuè。
忽闻水上琵琶声,主人忘归客不发。hū wén shuǐ shàng pí pá shēng,zhǔ rén wàng guī kè bù fā。
寻声暗问弹者谁?琵琶声停欲语迟。xún shēng àn wèn dàn zhě shuí?pí pá shēng tíng yù yǔ chí。
移船相近邀相见,添酒回灯重开宴。yí chuán xiāng jìn yāo xiāng jiàn,tiān jiǔ huí dēng zhòng kāi yàn。
千呼万唤始出来,犹抱琵琶半遮面。qiān hū wàn huàn shǐ chū lái,yóu bào pí pá bàn zhē miàn。
转轴拨弦三两声,未成曲调先有情。zhuǎn zhóu bō xián sān liǎng shēng,wèi chéng qū diào xiān yǒu qíng。
弦弦掩抑声声思,似诉平生不得志。xián xián yǎn yì shēng shēng sī,shì sù píng shēng bù dé zhì。
低眉信手续续弹,说尽心中无限事。dī méi xìn shǒu xù xù dàn,shuō jǐn xīn zhōng wú xiàn shì。
轻拢慢捻抹复挑,初为《霓裳》后《六幺》。qīng lǒng màn niǎn mǒ fù tiāo,chū wèi ní shang hòu liù yāo。
大弦嘈嘈如急雨,小弦切切如私语。dà xián cáo cáo rú jí yǔ,xiǎo xián qiè qiè rú sī yǔ。
嘈嘈切切错杂弹,大珠小珠落玉盘。cáo cáo qiè qiè cuò zá dàn,dà zhū xiǎo zhū luò yù pán。
间关莺语花底滑,幽咽泉流冰下难。jiān guān yīng yǔ huā dǐ huá,yōu yàn quán liú bīng xià nán。
冰泉冷涩弦凝绝,凝绝不通声暂歇。bīng quán lěng sè xián níng jué,níng jué bù tōng shēng zàn xiē。
别有幽愁暗恨生,此时无声胜有声。bié yǒu yōu chóu àn hèn shēng,cǐ shí wú shēng shèng yǒu shēng。
银瓶乍破水浆迸,铁骑突出刀枪鸣。yín píng zhà pò shuǐ jiāng bèng,tiě qí tū chū dāo qiāng míng。
曲终收拨当心画,四弦一声如裂帛。qū zhōng shōu bō dāng xīn huà,sì xián yī shēng rú liè bó。
东船西舫悄无言,唯见江心秋月白。dōng chuán xī fǎng qiāo wú yán,wéi jiàn jiāng xīn qiū yuè bái。
沉吟放拨插弦中,整顿衣裳起敛容。chén yín fàng bō chā xián zhōng,zhěng dùn yī shang qǐ liǎn róng。
自言本是京城女,家在虾蟆陵下住。zì yán běn shì jīng chéng nǚ,jiā zài xiā má líng xià zhù。
十三学得琵琶成,名属教坊第一部。shí sān xué dé pí pá chéng,míng shǔ jiào fāng dì yī bù。
曲罢曾教善才服,妆成每被秋娘妒。qū bà céng jiào shàn cái fú,zhuāng chéng měi bèi qiū niáng dù。
五陵年少争缠头,一曲红绡不知数。wǔ líng nián shǎo zhēng chán tóu,yī qū hóng xiāo bù zhī shù。
钿头银篦击节碎,血色罗裙翻酒污。diàn tóu yín bì jī jié suì,xuè sè luó qún fān jiǔ wū。
今年欢笑复明年,秋月春风等闲度。jīn nián huān xiào fù míng nián,qiū yuè chūn fēng děng xián dù。
弟走从军阿姨死,暮去朝来颜色故。dì zǒu cóng jūn ā yí sǐ,mù qù cháo lái yán sè gù。
门前冷落鞍马稀,老大嫁作商人妇。mén qián lěng luò ān mǎ xī,lǎo dà jià zuò shāng rén fù。
商人重利轻别离,前月浮梁买茶去。shāng rén zhòng lì qīng bié lí,qián yuè fú liáng mǎi chá qù。
去来江口守空船,绕船月明江水寒。qù lái jiāng kǒu shǒu kōng chuán,rào chuán yuè míng jiāng shuǐ hán。
夜深忽梦少年事,梦啼妆泪红阑干。yè shēn hū mèng shǎo nián shì,mèng tí zhuāng lèi hóng lán gàn。
我闻琵琶已叹息,又闻此语重唧唧。wǒ wén pí pá yǐ tàn xī,yòu wén cǐ yǔ zhòng jī jī。
同是天涯沦落人,相逢何必曾相识!tóng shì tiān yá lún luò rén,xiāng féng hé bì céng xiāng shí!
我从去年辞帝京,谪居卧病浔阳城。wǒ cóng qù nián cí dì jīng,zhé jū wò bìng xún yáng chéng。
浔阳地僻无音乐,终岁不闻丝竹声。xún yáng dì pì wú yīn lè,zhōng suì bù wén sī zhú shēng。
住近湓江地低湿,黄芦苦竹绕宅生。zhù jìn pén jiāng dì dī shī,huáng lú kǔ zhú rào zhái shēng。
其间旦暮闻何物?杜鹃啼血猿哀鸣。qí jiān dàn mù wén hé wù?dù juān tí xuè yuán āi míng。
春江花朝秋月夜,往往取酒还独倾。chūn jiāng huā cháo qiū yuè yè,wǎng wǎng qǔ jiǔ hái dú qīng。
岂无山歌与村笛,呕哑嘲哳难为听。qǐ wú shān gē yǔ cūn dí,ǒu yǎ cháo zhā nán wèi tīng。
今夜闻君琵琶语,如听仙乐耳暂明。jīn yè wén jūn pí pá yǔ,rú tīng xiān lè ěr zàn míng。
莫辞更坐弹一曲,为君翻作琵琶行。mò cí gèng zuò dàn yī qū,wèi jūn fān zuò pí pá xíng。
感我此言良久立,却坐促弦弦转急。gǎn wǒ cǐ yán liáng jiǔ lì,què zuò cù xián xián zhuǎn jí。
凄凄不似向前声,满座重闻皆掩泣。qī qī bù shì xiàng qián shēng,mǎn zuò zhòng wén jiē yǎn qì。
座中泣下谁最多?江州司马青衫湿。zuò zhōng qì xià shuí zuì duō?jiāng zhōu sī mǎ qīng shān shī。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

咏意

白居易

常闻南华经,巧劳智忧愁。cháng wén nán huá jīng,qiǎo láo zhì yōu chóu。
不如无能者,饱食但遨游。bù rú wú néng zhě,bǎo shí dàn áo yóu。
平生爱慕道,今日近此流。píng shēng ài mù dào,jīn rì jìn cǐ liú。
自来浔阳郡,四序忽已周。zì lái xún yáng jùn,sì xù hū yǐ zhōu。
不分物黑白,但与时沈浮。bù fēn wù hēi bái,dàn yǔ shí shěn fú。
朝餐夕安寝,用是为身谋。cháo cān xī ān qǐn,yòng shì wèi shēn móu。
此外即闲放,时寻山水幽。cǐ wài jí xián fàng,shí xún shān shuǐ yōu。
春游慧远寺,秋上庾公楼。chūn yóu huì yuǎn sì,qiū shàng yǔ gōng lóu。
或吟诗一章,或饮茶一瓯。huò yín shī yī zhāng,huò yǐn chá yī ōu。
身心一无系,浩浩如虚舟。shēn xīn yī wú xì,hào hào rú xū zhōu。
富贵亦有苦,苦在心危忧。fù guì yì yǒu kǔ,kǔ zài xīn wēi yōu。
贫贱亦有乐,乐在身自由。pín jiàn yì yǒu lè,lè zài shēn zì yóu。

食笋

白居易

此州乃竹乡,春笋满山谷。cǐ zhōu nǎi zhú xiāng,chūn sǔn mǎn shān gǔ。
山夫折盈抱,抱来早市鬻。shān fū zhé yíng bào,bào lái zǎo shì yù。
物以多为贱,双钱易一束。wù yǐ duō wèi jiàn,shuāng qián yì yī shù。
置之炊甑中,与饭同时熟。zhì zhī chuī zèng zhōng,yǔ fàn tóng shí shú。
紫箨坼故锦,素肌擘新玉。zǐ tuò chè gù jǐn,sù jī bāi xīn yù。
每日遂加餐,经时不思肉。měi rì suì jiā cān,jīng shí bù sī ròu。
久为京洛客,此味常不足。jiǔ wèi jīng luò kè,cǐ wèi cháng bù zú。
且食勿踟蹰,南风吹作竹。qiě shí wù chí chú,nán fēng chuī zuò zhú。

游石门涧

白居易

石门无旧径,披榛访遗迹。shí mén wú jiù jìng,pī zhēn fǎng yí jì。
时逢山水秋,清辉如古昔。shí féng shān shuǐ qiū,qīng huī rú gǔ xī。
常闻慧远辈,题诗此岩壁。cháng wén huì yuǎn bèi,tí shī cǐ yán bì。
云覆莓苔封,苍然无处觅。yún fù méi tái fēng,cāng rán wú chù mì。
萧疏野生竹,崩剥多年石。xiāo shū yě shēng zhú,bēng bō duō nián shí。
自从东晋后,无复人游历。zì cóng dōng jìn hòu,wú fù rén yóu lì。
独有秋涧声,潺湲空旦夕。dú yǒu qiū jiàn shēng,chán yuán kōng dàn xī。

题元十八溪亭

白居易

怪君不喜仕,又不游州里。guài jūn bù xǐ shì,yòu bù yóu zhōu lǐ。
今日到幽居,了然知所以。jīn rì dào yōu jū,le rán zhī suǒ yǐ。
宿君石溪亭,潺湲声满耳。sù jūn shí xī tíng,chán yuán shēng mǎn ěr。
饮君螺杯酒,醉卧不能起。yǐn jūn luó bēi jiǔ,zuì wò bù néng qǐ。
见君五老峰,益悔居城市。jiàn jūn wǔ lǎo fēng,yì huǐ jū chéng shì。
爱君三男儿,始叹身无子。ài jūn sān nán ér,shǐ tàn shēn wú zi。
余方炉峰下,结室为居士。yú fāng lú fēng xià,jié shì wèi jū shì。
山北与山东,往来从此始。shān běi yǔ shān dōng,wǎng lái cóng cǐ shǐ。

香炉峰下新置草堂即事咏怀题于石上

白居易

香炉峰北面,遗爱寺西偏。xiāng lú fēng běi miàn,yí ài sì xī piān。
白石何凿凿,清流亦潺潺。bái shí hé záo záo,qīng liú yì chán chán。
有松数十株,有竹千馀竿。yǒu sōng shù shí zhū,yǒu zhú qiān yú gān。
松张翠伞盖,竹倚青琅玕。sōng zhāng cuì sǎn gài,zhú yǐ qīng láng gān。
其下无人居,悠哉多岁年。qí xià wú rén jū,yōu zāi duō suì nián。
有时聚猿鸟,终日空风烟。yǒu shí jù yuán niǎo,zhōng rì kōng fēng yān。
时有沈冥子,姓白字乐天。shí yǒu shěn míng zi,xìng bái zì lè tiān。
平生无所好,见此心依然。píng shēng wú suǒ hǎo,jiàn cǐ xīn yī rán。
如获终老地,忽乎不知还。rú huò zhōng lǎo dì,hū hū bù zhī hái。
架岩结茅宇,斫壑开茶园。jià yán jié máo yǔ,zhuó hè kāi chá yuán。
何以洗我耳,屋头飞落泉。hé yǐ xǐ wǒ ěr,wū tóu fēi luò quán。
何以净我眼,砌下生白莲。hé yǐ jìng wǒ yǎn,qì xià shēng bái lián。
左手携一壶,右手挈五弦。zuǒ shǒu xié yī hú,yòu shǒu qiè wǔ xián。
傲然意自足,箕踞于其间。ào rán yì zì zú,jī jù yú qí jiān。
兴酣仰天歌,歌中聊寄言。xīng hān yǎng tiān gē,gē zhōng liáo jì yán。
言我本野夫,误为世网牵。yán wǒ běn yě fū,wù wèi shì wǎng qiān。
时来昔捧日,老去今归山。shí lái xī pěng rì,lǎo qù jīn guī shān。
倦鸟得茂树,涸鱼返清源。juàn niǎo dé mào shù,hé yú fǎn qīng yuán。
舍此欲焉往,人间多险艰。shě cǐ yù yān wǎng,rén jiān duō xiǎn jiān。

草堂前新开一池养鱼种荷日有幽趣

白居易

淙淙三峡水,浩浩万顷陂。cóng cóng sān xiá shuǐ,hào hào wàn qǐng bēi。
未如新塘上,微风动涟漪。wèi rú xīn táng shàng,wēi fēng dòng lián yī。
小萍加泛泛,初蒲正离离。xiǎo píng jiā fàn fàn,chū pú zhèng lí lí。
红鲤二三寸,白莲八九枝。hóng lǐ èr sān cùn,bái lián bā jiǔ zhī。
绕水欲成径,护堤方插篱。rào shuǐ yù chéng jìng,hù dī fāng chā lí。
已被山中客,呼作白家池。yǐ bèi shān zhōng kè,hū zuò bái jiā chí。

白云期

白居易

三十气太状,胸中多是非。sān shí qì tài zhuàng,xiōng zhōng duō shì fēi。
六十身太老,四体不支持。liù shí shēn tài lǎo,sì tǐ bù zhī chí。
四十至五十,正是退闲时。sì shí zhì wǔ shí,zhèng shì tuì xián shí。
年长识命分,心慵少营为。nián zhǎng shí mìng fēn,xīn yōng shǎo yíng wèi。
见酒兴犹在,登山力未衰。jiàn jiǔ xīng yóu zài,dēng shān lì wèi shuāi。
吾年幸当此,且与白云期。wú nián xìng dāng cǐ,qiě yǔ bái yún qī。

登香炉峰顶

白居易

迢迢香炉峰,心存耳目想。tiáo tiáo xiāng lú fēng,xīn cún ěr mù xiǎng。
终年牵物役,今日方一往。zhōng nián qiān wù yì,jīn rì fāng yī wǎng。
攀萝蹋危石,手足劳俯仰。pān luó tà wēi shí,shǒu zú láo fǔ yǎng。
同游三四人,两人不敢上。tóng yóu sān sì rén,liǎng rén bù gǎn shàng。
上到峰之顶,目眩神恍恍。shàng dào fēng zhī dǐng,mù xuàn shén huǎng huǎng。
高低有万寻,阔狭无数丈。gāo dī yǒu wàn xún,kuò xiá wú shù zhàng。
不穷视听界,焉识宇宙广。bù qióng shì tīng jiè,yān shí yǔ zhòu guǎng。
江水细如绳,湓城小于掌。jiāng shuǐ xì rú shéng,pén chéng xiǎo yú zhǎng。
纷吾何屑屑,未能脱尘鞅。fēn wú hé xiè xiè,wèi néng tuō chén yāng。
归去思自嗟,低头入蚁壤。guī qù sī zì jiē,dī tóu rù yǐ rǎng。

答崔侍郎钱舍人书问因继以诗

白居易

旦暮两蔬食,日中一闲眠。dàn mù liǎng shū shí,rì zhōng yī xián mián。
便是了一日,如此已三年。biàn shì le yī rì,rú cǐ yǐ sān nián。
心不择时适,足不拣地安。xīn bù zé shí shì,zú bù jiǎn dì ān。
穷通与远近,一贯无两端。qióng tōng yǔ yuǎn jìn,yī guàn wú liǎng duān。
常见今之人,其心或不然。cháng jiàn jīn zhī rén,qí xīn huò bù rán。
在劳则念息,处静已思喧。zài láo zé niàn xī,chù jìng yǐ sī xuān。
如是用身心,无乃自伤残。rú shì yòng shēn xīn,wú nǎi zì shāng cán。
坐输忧恼便,安得形神全。zuò shū yōu nǎo biàn,ān dé xíng shén quán。
吾有二道友,蔼蔼崔与钱。wú yǒu èr dào yǒu,ǎi ǎi cuī yǔ qián。
同飞青云路,独堕黄泥泉。tóng fēi qīng yún lù,dú duò huáng ní quán。
岁暮物万变,故情何不迁?suì mù wù wàn biàn,gù qíng hé bù qiān?
应为平生心,与我同一源。yīng wèi píng shēng xīn,yǔ wǒ tóng yī yuán。
帝乡远于日,美人高在天。dì xiāng yuǎn yú rì,měi rén gāo zài tiān。
谁谓万里别,常若在目前。shuí wèi wàn lǐ bié,cháng ruò zài mù qián。
泥泉乐者鱼,云路游者鸾。ní quán lè zhě yú,yún lù yóu zhě luán。
勿言云泥异,同在逍遥间。wù yán yún ní yì,tóng zài xiāo yáo jiān。
因君问心地,书后偶成篇。yīn jūn wèn xīn dì,shū hòu ǒu chéng piān。
慎勿说向人,人多笑此言。shèn wù shuō xiàng rén,rén duō xiào cǐ yán。

烹葵

白居易

昨卧不夕食,今起乃朝饥。zuó wò bù xī shí,jīn qǐ nǎi cháo jī。
贫厨何所有,炊稻烹秋葵。pín chú hé suǒ yǒu,chuī dào pēng qiū kuí。
红粒香复软,绿英滑且肥。hóng lì xiāng fù ruǎn,lǜ yīng huá qiě féi。
饥来止于饱,饱后复何思。jī lái zhǐ yú bǎo,bǎo hòu fù hé sī。
忆昔荣遇日,迨今穷退时。yì xī róng yù rì,dài jīn qióng tuì shí。
今亦不冻馁,昔亦无馀资。jīn yì bù dòng něi,xī yì wú yú zī。
口既不减食,身又不减衣。kǒu jì bù jiǎn shí,shēn yòu bù jiǎn yī。
抚心私自问,何者是荣衰。fǔ xīn sī zì wèn,hé zhě shì róng shuāi。
勿学常人意,其间分是非。wù xué cháng rén yì,qí jiān fēn shì fēi。

小池二首

白居易

昼倦前斋热,晚爱小池清。zhòu juàn qián zhāi rè,wǎn ài xiǎo chí qīng。
映林馀景没,近水微凉生。yìng lín yú jǐng méi,jìn shuǐ wēi liáng shēng。
坐把蒲葵扇,闲吟三两声。zuò bǎ pú kuí shàn,xián yín sān liǎng shēng。

小池二首

白居易

有意不在大,湛湛方丈馀。yǒu yì bù zài dà,zhàn zhàn fāng zhàng yú。
荷侧泻清露,萍开见游鱼。hé cè xiè qīng lù,píng kāi jiàn yóu yú。
每一临此坐,忆归青溪居。měi yī lín cǐ zuò,yì guī qīng xī jū。

白居易

我心忘世久,世亦不我干。wǒ xīn wàng shì jiǔ,shì yì bù wǒ gàn。
遂成一无事,因得长掩关。suì chéng yī wú shì,yīn dé zhǎng yǎn guān。
掩关来几时,仿佛二三年。yǎn guān lái jǐ shí,fǎng fú èr sān nián。
著书已盈帙,生子欲能言。zhù shū yǐ yíng zhì,shēng zi yù néng yán。
始悟身向老,复悲世多艰。shǐ wù shēn xiàng lǎo,fù bēi shì duō jiān。
回顾趋时者,役役尘壤间。huí gù qū shí zhě,yì yì chén rǎng jiān。
岁暮竟何得,不如且安闲。suì mù jìng hé dé,bù rú qiě ān xián。

弄龟罗

白居易

有侄始六岁,字之为阿龟。yǒu zhí shǐ liù suì,zì zhī wèi ā guī。
有女生三年,其名曰罗儿。yǒu nǚ shēng sān nián,qí míng yuē luó ér。
一始学笑语,一能诵歌诗。yī shǐ xué xiào yǔ,yī néng sòng gē shī。
朝戏抱我足,夜眠枕我衣。cháo xì bào wǒ zú,yè mián zhěn wǒ yī。
汝生何其晚,我年行已衰。rǔ shēng hé qí wǎn,wǒ nián xíng yǐ shuāi。
物情小可念,人意老多慈。wù qíng xiǎo kě niàn,rén yì lǎo duō cí。
酒美竟须坏,月圆终有亏。jiǔ měi jìng xū huài,yuè yuán zhōng yǒu kuī。
亦如恩爱缘,乃是忧恼资。yì rú ēn ài yuán,nǎi shì yōu nǎo zī。
举世同此累,吾安能去之。jǔ shì tóng cǐ lèi,wú ān néng qù zhī。

截树

白居易

种树当前轩,树高柯叶繁。zhǒng shù dāng qián xuān,shù gāo kē yè fán。
惜哉远山色,隐此蒙笼间。xī zāi yuǎn shān sè,yǐn cǐ méng lóng jiān。
一朝持斧斤,手自截其端。yī cháo chí fǔ jīn,shǒu zì jié qí duān。
万叶落头上,千峰来面前。wàn yè luò tóu shàng,qiān fēng lái miàn qián。
忽似决云雾,豁达睹青天。hū shì jué yún wù,huō dá dǔ qīng tiān。
又如所念人,久别一款颜。yòu rú suǒ niàn rén,jiǔ bié yī kuǎn yán。
始有清风至,稍见飞鸟还。shǐ yǒu qīng fēng zhì,shāo jiàn fēi niǎo hái。
开怀东南望,目远心辽然。kāi huái dōng nán wàng,mù yuǎn xīn liáo rán。
人各有偏好,物莫能两全。rén gè yǒu piān hǎo,wù mò néng liǎng quán。
岂不爱柔条,不如见青山。qǐ bù ài róu tiáo,bù rú jiàn qīng shān。