古诗词

南乡子

张炎

野色一桥分。yě sè yī qiáo fēn。
活水流云直到门。huó shuǐ liú yún zhí dào mén。
落叶堆篱从不扫,开尊。luò yè duī lí cóng bù sǎo,kāi zūn。
醉里教儿诵楚文。zuì lǐ jiào ér sòng chǔ wén。
隔断马蹄痕。gé duàn mǎ tí hén。
商鼎熏花独自闻。shāng dǐng xūn huā dú zì wén。
吟思更添清绝处,黄昏。yín sī gèng tiān qīng jué chù,huáng hūn。
月白枝寒雪满村。yuè bái zhī hán xuě mǎn cūn。

张炎

张炎(1248年-1320年),字叔夏,号玉田,晚年号乐笑翁。祖籍陕西凤翔。六世祖张俊,宋朝著名将领。父张枢,“西湖吟社”重要成员,妙解音律,与著名词人周密相交。张炎是勋贵之后,前半生居于临安,生活优裕,而宋亡以后则家道中落,晚年漂泊落拓。著有《山中白云词》,存词302首。张炎另一重要的贡献在于创作了中国最早的词论专著《词源》,总结整理了宋末雅词一派的主要艺术思想与成就,其中以“清空”,“骚雅”为主要主张。 张炎的作品>>

猜您喜欢

清平乐·过吴见屠存博近诗,有怀其人

张炎

五湖一叶。wǔ hú yī yè。
风浪何时歇。fēng làng hé shí xiē。
醉里不知花影别。zuì lǐ bù zhī huā yǐng bié。
依旧空山明月。yī jiù kōng shān míng yuè。
夜深鹤怨归迟。yè shēn hè yuàn guī chí。
此时那处堪归。cǐ shí nà chù kān guī。
门外一株杨柳,折来多少相思。mén wài yī zhū yáng liǔ,zhé lái duō shǎo xiāng sī。

柳梢青·清明夜雪

张炎

一夜凝寒,忽成琼树,换却繁华。yī yè níng hán,hū chéng qióng shù,huàn què fán huá。
因甚春深,片红不到,绿水人家。yīn shén chūn shēn,piàn hóng bù dào,lǜ shuǐ rén jiā。
眼惊白昼天涯。yǎn jīng bái zhòu tiān yá。
空望断、尘香钿车。kōng wàng duàn chén xiāng diàn chē。
独立回风,东阑惆怅,莫是梨花。dú lì huí fēng,dōng lán chóu chàng,mò shì lí huā。

南歌子·陆义斋燕喜亭

张炎

窗密春声聚,花多水影重。chuāng mì chūn shēng jù,huā duō shuǐ yǐng zhòng。
只留一路过东风。zhǐ liú yī lù guò dōng fēng。
围得生香不断、锦熏笼。wéi dé shēng xiāng bù duàn jǐn xūn lóng。
月地连金屋,云楼瞰翠蓬。yuè dì lián jīn wū,yún lóu kàn cuì péng。
惺忪笑语隔帘栊。xīng sōng xiào yǔ gé lián lóng。
知是谁调鹦鹉、柳阴中。zhī shì shuí diào yīng wǔ liǔ yīn zhōng。

青玉案·闲居

张炎

万红梅里幽深处。wàn hóng méi lǐ yōu shēn chù。
甚杖履、来何暮。shén zhàng lǚ lái hé mù。
草带湘香穿水树。cǎo dài xiāng xiāng chuān shuǐ shù。
尘留不住。chén liú bù zhù。
云留却住。yún liú què zhù。
壶内藏今古。hú nèi cáng jīn gǔ。
独清懒入终南去。dú qīng lǎn rù zhōng nán qù。
有忙事、修花谱。yǒu máng shì xiū huā pǔ。
骑省不须重作赋。qí shěng bù xū zhòng zuò fù。
园中成趣。yuán zhōng chéng qù。
琴中得趣。qín zhōng dé qù。
酒醒听风雨。jiǔ xǐng tīng fēng yǔ。

台城路归杭

张炎

当年不信江湖老,如今岁华惊晚。dāng nián bù xìn jiāng hú lǎo,rú jīn suì huá jīng wǎn。
路改家迷,花空荫落,谁识重来刘阮。lù gǎi jiā mí,huā kōng yīn luò,shuí shí zhòng lái liú ruǎn。
殊乡顿远。shū xiāng dùn yuǎn。
甚犹带羁怀,雁凄蛩怨。shén yóu dài jī huái,yàn qī qióng yuàn。
梦里忘归,乱浦烟浪片帆转。mèng lǐ wàng guī,luàn pǔ yān làng piàn fān zhuǎn。
闭门休叹故苑。bì mén xiū tàn gù yuàn。
杖藜游冶处,萧艾都遍。zhàng lí yóu yě chù,xiāo ài dōu biàn。
雨色云西,晴光水北,一洗悠然心眼。yǔ sè yún xī,qíng guāng shuǐ běi,yī xǐ yōu rán xīn yǎn。
行行渐懒。xíng xíng jiàn lǎn。
快料理幽寻,酒瓢诗卷。kuài liào lǐ yōu xún,jiǔ piáo shī juǎn。
赖有湖边,旧时鸥数点。lài yǒu hú biān,jiù shí ōu shù diǎn。

菩萨蛮·晓行西湖边

张炎

霜花铺岸浓如雪。shuāng huā pù àn nóng rú xuě。
田间水浅冰初结。tián jiān shuǐ qiǎn bīng chū jié。
林密乱鸦啼。lín mì luàn yā tí。
山深雁过稀。shān shēn yàn guò xī。
风恬湖似镜。fēng tián hú shì jìng。
冷浸楼台影。lěng jìn lóu tái yǐng。
梅不怕隆寒。méi bù pà lóng hán。
疏葩正耐看。shū pā zhèng nài kàn。

尾犯·山庵有梅古甚,老僧云:此树近百年矣。余盘礴花下,竟日忘归,因有感于孤山,为赋此调

张炎

一白受春知。yī bái shòu chūn zhī。
独爱老来,疏瘦偏宜。dú ài lǎo lái,shū shòu piān yí。
古月黄昏,许松竹相依。gǔ yuè huáng hūn,xǔ sōng zhú xiāng yī。
晕藓枯槎半折,影浮波、渴龙倒窥。yūn xiǎn kū chá bàn zhé,yǐng fú bō kě lóng dào kuī。
岁华凋谢,水边篱落,雪后忽横枝。suì huá diāo xiè,shuǐ biān lí luò,xuě hòu hū héng zhī。
百花头上立,且休问、向北开迟。bǎi huā tóu shàng lì,qiě xiū wèn xiàng běi kāi chí。
老了何郎,不成便无诗。lǎo le hé láng,bù chéng biàn wú shī。
惟只有、西州倦客,怕说着、西湖旧时。wéi zhǐ yǒu xī zhōu juàn kè,pà shuō zhe xī hú jiù shí。
难忘处,放鹤山空人未归。nán wàng chù,fàng hè shān kōng rén wèi guī。

祝英台近·为自得斋赋

张炎

水空流,心不竞,门掩柳阴早。shuǐ kōng liú,xīn bù jìng,mén yǎn liǔ yīn zǎo。
芸暖书芗,声压四檐悄。yún nuǎn shū xiāng,shēng yā sì yán qiāo。
断尘飞远清风,人间醒醉,任蝶梦、何时分晓。duàn chén fēi yuǎn qīng fēng,rén jiān xǐng zuì,rèn dié mèng hé shí fēn xiǎo。
古音少。gǔ yīn shǎo。
素琴久已无弦,俗子未知道。sù qín jiǔ yǐ wú xián,sú zi wèi zhī dào。
听雨看云,依旧静中好。tīng yǔ kàn yún,yī jiù jìng zhōng hǎo。
但教春气融融,一般意思,小窗外、不除芳草。dàn jiào chūn qì róng róng,yī bān yì sī,xiǎo chuāng wài bù chú fāng cǎo。

华胥引·赋松花

张炎

碧浮春盖,黄点秋旗,细芳泛月。bì fú chūn gài,huáng diǎn qiū qí,xì fāng fàn yuè。
露委残钗,烟梳高髻曾戏折。lù wěi cán chāi,yān shū gāo jì céng xì zhé。
几度宿寄山房,□曲尘云屑。jǐ dù sù jì shān fáng,qū chén yún xiè。
香入蜂须,蜜房风味应别。xiāng rù fēng xū,mì fáng fēng wèi yīng bié。
刍酒浮汤,爱霏霏、粉黄清绝。chú jiǔ fú tāng,ài fēi fēi fěn huáng qīng jué。
嫩苞新子,凭谁香歌五粒。nèn bāo xīn zi,píng shuí xiāng gē wǔ lì。
只怕东风吹尽,长萧萧黄发。zhǐ pà dōng fēng chuī jǐn,zhǎng xiāo xiāo huáng fā。
独鹤归来,满庭零乱金雪。dú hè guī lái,mǎn tíng líng luàn jīn xuě。

八声甘州·题曾心传藏温日观墨蒲萄画卷

张炎

想不劳、添竹引龙须,断梗忽传芳。xiǎng bù láo tiān zhú yǐn lóng xū,duàn gěng hū chuán fāng。
记珠悬润碧,飘飘秋影,曾印禅窗。jì zhū xuán rùn bì,piāo piāo qiū yǐng,céng yìn chán chuāng。
诗外片云落莫,错认是花光。shī wài piàn yún luò mò,cuò rèn shì huā guāng。
无色空尘眼,雾老烟荒。wú sè kōng chén yǎn,wù lǎo yān huāng。
一剪静中生意,任前看冷淡,真味深长。yī jiǎn jìng zhōng shēng yì,rèn qián kàn lěng dàn,zhēn wèi shēn zhǎng。
有清风如许,吹断万红香。yǒu qīng fēng rú xǔ,chuī duàn wàn hóng xiāng。
且休教夜深人见,怕误他、看月上银床。qiě xiū jiào yè shēn rén jiàn,pà wù tā kàn yuè shàng yín chuáng。
凝眸久,却愁卷去,难博西凉。níng móu jiǔ,què chóu juǎn qù,nán bó xī liáng。

忆旧游·过故园有感

张炎

记凝妆倚扇,笑眼窥帘,曾款芳尊。jì níng zhuāng yǐ shàn,xiào yǎn kuī lián,céng kuǎn fāng zūn。
步屧交枝径,引生香不断,流水中分。bù xiè jiāo zhī jìng,yǐn shēng xiāng bù duàn,liú shuǐ zhōng fēn。
忘了牡丹名字,和露拨花根。wàng le mǔ dān míng zì,hé lù bō huā gēn。
甚杜牧重来,买栽无地,都是消魂。shén dù mù zhòng lái,mǎi zāi wú dì,dōu shì xiāo hún。
空存。kōng cún。
断肠草,伴几摺眉痕,几点啼痕。duàn cháng cǎo,bàn jǐ zhé méi hén,jǐ diǎn tí hén。
镜里芙蓉老,问如今何处,绾绿梳云。jìng lǐ fú róng lǎo,wèn rú jīn hé chù,wǎn lǜ shū yún。
怕有旧时归燕,犹自识黄昏。pà yǒu jiù shí guī yàn,yóu zì shí huáng hūn。
待说与羁愁,遥知路隔杨柳门。dài shuō yǔ jī chóu,yáo zhī lù gé yáng liǔ mén。

如梦令·其一渊明行径

张炎

苔径独行清昼。tái jìng dú xíng qīng zhòu。
瑟瑟松风如旧。sè sè sōng fēng rú jiù。
出岫本无心,迟种门前杨柳。chū xiù běn wú xīn,chí zhǒng mén qián yáng liǔ。
回首。huí shǒu。
回首。huí shǒu。
篱下白衣来否。lí xià bái yī lái fǒu。

水龙吟·白莲​

张炎

仙人掌上芙蓉,​涓涓犹滴金盘露。
​轻妆照水,​纤裳玉立,​飘飘似舞。
​几度消凝,​满湖烟月,一汀鸥鹭。
​记小舟夜悄,​波明香远,​浑不见,​花开处。

应是浣纱人妒,​褪红衣、被谁轻误。
​闲情淡雅,​冶姿清润,​凭娇待语。
​隔浦相逢,​偶然倾盖,​似传心素。
​怕湘皋佩解,​绿云十里,​卷西风去。

疏影·梅影

张炎

黄昏片月。huáng hūn piàn yuè。
似碎阴满地,还更清绝。shì suì yīn mǎn dì,hái gèng qīng jué。
枝北枝南,疑有疑无,几度背灯难折。zhī běi zhī nán,yí yǒu yí wú,jǐ dù bèi dēng nán zhé。
依稀倩女离魂处,缓步出、前村时节。yī xī qiàn nǚ lí hún chù,huǎn bù chū qián cūn shí jié。
看夜深、竹外横斜,应妒过云明灭。kàn yè shēn zhú wài héng xié,yīng dù guò yún míng miè。
窥镜蛾眉淡抹。kuī jìng é méi dàn mǒ。
为容不在貌,独抱孤洁。wèi róng bù zài mào,dú bào gū jié。
莫是花光,描取春痕,不怕丽谯吹彻。mò shì huā guāng,miáo qǔ chūn hén,bù pà lì qiáo chuī chè。
还惊海上然犀去,照水底、珊瑚如活。hái jīng hǎi shàng rán xī qù,zhào shuǐ dǐ shān hú rú huó。
做弄得、酒醒天寒,空对一庭香雪。zuò nòng dé jiǔ xǐng tiān hán,kōng duì yī tíng xiāng xuě。

祝英台近(与周草窗话旧)

张炎

水痕深,花信足,寂寞汉南树。shuǐ hén shēn,huā xìn zú,jì mò hàn nán shù。
转首青阴,芳事顿如许。zhuǎn shǒu qīng yīn,fāng shì dùn rú xǔ。
不知多少消魂,夜来风雨。bù zhī duō shǎo xiāo hún,yè lái fēng yǔ。
犹梦到、断红流处。yóu mèng dào duàn hóng liú chù。
最无据。zuì wú jù。
长年息影空山,愁入庾郎句。zhǎng nián xī yǐng kōng shān,chóu rù yǔ láng jù。
玉老田荒,心事已迟暮。yù lǎo tián huāng,xīn shì yǐ chí mù。
几回听得啼鹃,不如归去。jǐ huí tīng dé tí juān,bù rú guī qù。
终不似、旧时鹦鹉。zhōng bù shì jiù shí yīng wǔ。