古诗词

南乡子

张炎

野色一桥分。yě sè yī qiáo fēn。
活水流云直到门。huó shuǐ liú yún zhí dào mén。
落叶堆篱从不扫,开尊。luò yè duī lí cóng bù sǎo,kāi zūn。
醉里教儿诵楚文。zuì lǐ jiào ér sòng chǔ wén。
隔断马蹄痕。gé duàn mǎ tí hén。
商鼎熏花独自闻。shāng dǐng xūn huā dú zì wén。
吟思更添清绝处,黄昏。yín sī gèng tiān qīng jué chù,huáng hūn。
月白枝寒雪满村。yuè bái zhī hán xuě mǎn cūn。

张炎

张炎(1248年-1320年),字叔夏,号玉田,晚年号乐笑翁。祖籍陕西凤翔。六世祖张俊,宋朝著名将领。父张枢,“西湖吟社”重要成员,妙解音律,与著名词人周密相交。张炎是勋贵之后,前半生居于临安,生活优裕,而宋亡以后则家道中落,晚年漂泊落拓。著有《山中白云词》,存词302首。张炎另一重要的贡献在于创作了中国最早的词论专著《词源》,总结整理了宋末雅词一派的主要艺术思想与成就,其中以“清空”,“骚雅”为主要主张。 张炎的作品>>

猜您喜欢

忆旧游·登蓬莱阁

张炎

问蓬莱何处,风月依然,万里江清。wèn péng lái hé chù,fēng yuè yī rán,wàn lǐ jiāng qīng。
休说神仙事,便神仙纵有,即是闲人。xiū shuō shén xiān shì,biàn shén xiān zòng yǒu,jí shì xián rén。
笑我几番醒醉,石磴扫松阴。xiào wǒ jǐ fān xǐng zuì,shí dèng sǎo sōng yīn。
任狂客难招,采芳难赠,且自微吟。rèn kuáng kè nán zhāo,cǎi fāng nán zèng,qiě zì wēi yín。
俯仰成陈迹,叹百年谁在,阑槛孤凭。fǔ yǎng chéng chén jì,tàn bǎi nián shuí zài,lán kǎn gū píng。
海日生残夜,看卧龙和梦,飞入秋冥。hǎi rì shēng cán yè,kàn wò lóng hé mèng,fēi rù qiū míng。
还听水声东去,山冷不生云。hái tīng shuǐ shēng dōng qù,shān lěng bù shēng yún。
正目极空寒,萧萧汉柏愁茂陵。zhèng mù jí kōng hán,xiāo xiāo hàn bǎi chóu mào líng。

忆旧游·叹江潭树老

张炎

叹江潭树老,杜曲门荒,同赋飘零。tàn jiāng tán shù lǎo,dù qū mén huāng,tóng fù piāo líng。
乍见翻疑梦,对萧萧乱发,都是愁根。zhà jiàn fān yí mèng,duì xiāo xiāo luàn fā,dōu shì chóu gēn。
秉烛故人归后,花月锁春深。bǐng zhú gù rén guī hòu,huā yuè suǒ chūn shēn。
纵草带堪题,争如片叶,能寄殷勤。zòng cǎo dài kān tí,zhēng rú piàn yè,néng jì yīn qín。
重寻。zhòng xún。
已无处,尚记得依稀,柳下芳邻。yǐ wú chù,shàng jì dé yī xī,liǔ xià fāng lín。
伫立香风外,抱孤愁凄惋,羞燕惭莺。zhù lì xiāng fēng wài,bào gū chóu qī wǎn,xiū yàn cán yīng。
俯仰十年前事,醉后醒还惊。fǔ yǎng shí nián qián shì,zuì hòu xǐng hái jīng。
又晓日千峰,涓涓露湿花气生。yòu xiǎo rì qiān fēng,juān juān lù shī huā qì shēng。

忆旧游(新朋故侣,诗酒迟留,吴山苍苍,渺渺兮余怀也。寄沈尧道诸公)

张炎

记开帘过酒,隔水悬灯,款语梅边。jì kāi lián guò jiǔ,gé shuǐ xuán dēng,kuǎn yǔ méi biān。
未了清游兴,又飘然独去,何处山川。wèi le qīng yóu xīng,yòu piāo rán dú qù,hé chù shān chuān。
淡风暗收榆荚,吹下沈郎钱。dàn fēng àn shōu yú jiá,chuī xià shěn láng qián。
叹客里光阴,消磨艳冶,都在尊前。tàn kè lǐ guāng yīn,xiāo mó yàn yě,dōu zài zūn qián。
留连。liú lián。
殢人处,是镜曲窥莺,兰阜围泉。tì rén chù,shì jìng qū kuī yīng,lán fù wéi quán。
醉拂珊瑚树,写百年幽恨,分付吟笺。zuì fú shān hú shù,xiě bǎi nián yōu hèn,fēn fù yín jiān。
故乡几回飞梦,江雨夜凉船。gù xiāng jǐ huí fēi mèng,jiāng yǔ yè liáng chuán。
纵忘却归期,千山未必无杜鹃。zòng wàng què guī qī,qiān shān wèi bì wú dù juān。

疏影·余于辛卯岁北归,与西湖诸友夜酌,因有感于旧游,寄周草窗

张炎

柳黄未结。liǔ huáng wèi jié。
放嫩晴消尽,断桥残雪。fàng nèn qíng xiāo jǐn,duàn qiáo cán xuě。
隔水人家,浑是花阴,曾醉好春时节。gé shuǐ rén jiā,hún shì huā yīn,céng zuì hǎo chūn shí jié。
轻车几度新堤晓,想如今、燕莺犹说。qīng chē jǐ dù xīn dī xiǎo,xiǎng rú jīn yàn yīng yóu shuō。
纵艳游、得似当年,早是旧情都别。zòng yàn yóu dé shì dāng nián,zǎo shì jiù qíng dōu bié。
重到翻疑梦醒,弄泉试照影,惊见华发。zhòng dào fān yí mèng xǐng,nòng quán shì zhào yǐng,jīng jiàn huá fā。
却笑归来,石老云荒,身世飘然一叶。què xiào guī lái,shí lǎo yún huāng,shēn shì piāo rán yī yè。
闭门约住青山色,自容与、吟窗清绝。bì mén yuē zhù qīng shān sè,zì róng yǔ yín chuāng qīng jué。
怕夜寒、吹到梅花,休卷半帘明月。pà yè hán chuī dào méi huā,xiū juǎn bàn lián míng yuè。

台城路·寄姚江太白山人陈文卿别本文卿作又新

张炎

薛涛笺上相思字,重开又还重摺。xuē tāo jiān shàng xiāng sī zì,zhòng kāi yòu hái zhòng zhé。
载酒船空,眠波柳老,一缕离痕难折。zài jiǔ chuán kōng,mián bō liǔ lǎo,yī lǚ lí hén nán zhé。
虚沙动月。xū shā dòng yuè。
叹千里悲歌,唾壶敲缺。tàn qiān lǐ bēi gē,tuò hú qiāo quē。
却说巴山,此时怀抱那时节。què shuō bā shān,cǐ shí huái bào nà shí jié。
寒香深处话别。hán xiāng shēn chù huà bié。
病来浑瘦损,懒赋情切。bìng lái hún shòu sǔn,lǎn fù qíng qiè。
太白闲云,新丰旧雨,多少英游消歇。tài bái xián yún,xīn fēng jiù yǔ,duō shǎo yīng yóu xiāo xiē。
回潮似咽。huí cháo shì yàn。
送一点秋心,故人天末。sòng yī diǎn qiū xīn,gù rén tiān mò。
江影沉沉,露凉鸥梦阔。jiāng yǐng chén chén,lù liáng ōu mèng kuò。

凤凰台上忆吹箫

张炎

水国浮家,渔村古隐,浪游惯占花深。shuǐ guó fú jiā,yú cūn gǔ yǐn,làng yóu guàn zhàn huā shēn。
犹记得、琵琶半面,曾湿衫青。yóu jì dé pí pá bàn miàn,céng shī shān qīng。
不道江空岁晚,桃叶渡、还叹飘零。bù dào jiāng kōng suì wǎn,táo yè dù hái tàn piāo líng。
因乘兴,醉梦醒时,却是山阴。yīn chéng xīng,zuì mèng xǐng shí,què shì shān yīn。
投闲倦呼俦侣,竟棹入芦花,俗客难寻。tóu xián juàn hū chóu lǚ,jìng zhào rù lú huā,sú kè nán xún。
风渺渺、云拖暮雪,独钓寒清。fēng miǎo miǎo yún tuō mù xuě,dú diào hán qīng。
远溯流光万里,浑错认、叶竹寰瀛。yuǎn sù liú guāng wàn lǐ,hún cuò rèn yè zhú huán yíng。
元来是、天上太乙真人。yuán lái shì tiān shàng tài yǐ zhēn rén。

庆清朝

张炎

浅草犹霜。qiǎn cǎo yóu shuāng。
融泥未燕,晴梢润叶初干。róng ní wèi yàn,qíng shāo rùn yè chū gàn。
闲扶短策,邻家小聚清欢。xián fú duǎn cè,lín jiā xiǎo jù qīng huān。
错认篱根是雪,梅花过了一番寒。cuò rèn lí gēn shì xuě,méi huā guò le yī fān hán。
风还峭,较迟芳信,恰是春残。fēng hái qiào,jiào chí fāng xìn,qià shì chūn cán。
此境此时此意,待移琴独去,石冷慵弹。cǐ jìng cǐ shí cǐ yì,dài yí qín dú qù,shí lěng yōng dàn。
飘飘爽气,飞鸟相与俱还。piāo piāo shuǎng qì,fēi niǎo xiāng yǔ jù hái。
醉里不知何处,好诗尽在夕阳山。zuì lǐ bù zhī hé chù,hǎo shī jǐn zài xī yáng shān。
山深杳,更无人到,流水花间。shān shēn yǎo,gèng wú rén dào,liú shuǐ huā jiān。

八声甘州

张炎

倚危楼、一笛翠屏空,万里见天心。yǐ wēi lóu yī dí cuì píng kōng,wàn lǐ jiàn tiān xīn。
度野光清峭,晴峰涌日,冷石生云。dù yě guāng qīng qiào,qíng fēng yǒng rì,lěng shí shēng yún。
帘卷小亭虚院,无地不花阴。lián juǎn xiǎo tíng xū yuàn,wú dì bù huā yīn。
径曲知何处,春水泠泠。jìng qū zhī hé chù,chūn shuǐ líng líng。
啸傲柴桑影里,且怡颜莫问,谁古谁今。xiào ào chái sāng yǐng lǐ,qiě yí yán mò wèn,shuí gǔ shuí jīn。
任燕留鸥住,聊复慰幽情。rèn yàn liú ōu zhù,liáo fù wèi yōu qíng。
爱吾庐、点尘难到,好林泉、都付与闲人。ài wú lú diǎn chén nán dào,hǎo lín quán dōu fù yǔ xián rén。
还知否,元来卜隐,不在山深。hái zhī fǒu,yuán lái bo yǐn,bù zài shān shēn。

腰带水

张炎

犀绕鱼悬事已非,水光犹自湿云衣。xī rào yú xuán shì yǐ fēi,shuǐ guāng yóu zì shī yún yī。
山中几日浑无雨,一夜溪痕又减围。shān zhōng jǐ rì hún wú yǔ,yī yè xī hén yòu jiǎn wéi。