古诗词

品令

杨无咎

水寒江静。shuǐ hán jiāng jìng。
浸一抹、青山影。jìn yī mǒ qīng shān yǐng。
楼外指点渔村近。lóu wài zhǐ diǎn yú cūn jìn。
笛声谁喷。dí shēng shuí pēn。
惊起宾鸿阵。jīng qǐ bīn hóng zhèn。
往事总归眉际恨。wǎng shì zǒng guī méi jì hèn。
这相思、□□谁问。zhè xiāng sī shuí wèn。
泪痕空把罗襟印。lèi hén kōng bǎ luó jīn yìn。
泪应尽。lèi yīng jǐn。
争奈情无尽。zhēng nài qíng wú jǐn。

扬无咎

宋临江军清江(今江西樟树西南)人,字补之,一作名补之,字无咎,号逃禅老人,又号清夷长者、紫阳居士。自称为草玄扬子雲後裔,故其书姓从「扌」不从「木」。宋高宗时,以耻附秦桧,累徵不起。晚寓洪州南昌。向芗林晚年居新淦芗林,二人常诗酒唱和。宋孝宗乾道七年(西元一一七一年)卒,年七十五《全宋词·册二》。善书画,所画水墨人物师法李龙眠,尤擅墨梅,变水墨点瓣为白描圈线,显梅之清疏淡雅,有「透梅肝胆入梅心」之誉。传世作品有乾道元年(西元一一六五年)作《四梅图》巻及《雪梅图》巻,《雪梅图》巻首有扬补之自用印三方,巻末有海野老农题诗并识。书学欧阳率更,笔势劲利。亦工词,有《逃禅词》一巻,风格婉丽,收入《宋六十名家词》。事见《皇宋书录·巻下》、《图绘宝鉴·巻四》、《书史会要·巻六》。 扬无咎的作品>>

猜您喜欢

玉抱肚

杨无咎

同行同坐。tóng xíng tóng zuò。
同携同卧。tóng xié tóng wò。
正朝朝暮暮同欢,怎知终有抛亸。zhèng cháo cháo mù mù tóng huān,zěn zhī zhōng yǒu pāo duǒ。
记江皋惜别,那堪被、流水无情送轻舸。jì jiāng gāo xī bié,nà kān bèi liú shuǐ wú qíng sòng qīng gě。
有愁万种,恨未说破。yǒu chóu wàn zhǒng,hèn wèi shuō pò。
知重见、甚时可。zhī zhòng jiàn shén shí kě。
见也浑闲,堪嗟处、山遥水远,音书也无个。jiàn yě hún xián,kān jiē chù shān yáo shuǐ yuǎn,yīn shū yě wú gè。
这眉头、强展依前锁。zhè méi tóu qiáng zhǎn yī qián suǒ。
这泪珠、强抆依前堕。zhè lèi zhū qiáng wěn yī qián duò。
我平生、不识相思,为伊烦恼忒大。wǒ píng shēng bù shí xiāng sī,wèi yī fán nǎo tè dà。
你还知么。nǐ hái zhī me。
你知后、我也甘心受摧挫。nǐ zhī hòu wǒ yě gān xīn shòu cuī cuò。
又只恐你,背盟誓、似风过。yòu zhǐ kǒng nǐ,bèi méng shì shì fēng guò。
共别人、忘著我。gòng bié rén wàng zhù wǒ。
把洋澜在,都卷尽与,杀不得、这心头火。bǎ yáng lán zài,dōu juǎn jǐn yǔ,shā bù dé zhè xīn tóu huǒ。

鹧鸪天

杨无咎

湖上风光直万金。hú shàng fēng guāng zhí wàn jīn。
芙蓉并蒂照清深。fú róng bìng dì zhào qīng shēn。
须知花意如人意,好在双心同一心。xū zhī huā yì rú rén yì,hǎo zài shuāng xīn tóng yī xīn。
词共唱,酒俱斟。cí gòng chàng,jiǔ jù zhēn。
夜阑扶醉小亭阴。yè lán fú zuì xiǎo tíng yīn。
当时比翼连枝愿,未必风流得似今。dāng shí bǐ yì lián zhī yuàn,wèi bì fēng liú dé shì jīn。

鹧鸪天

扬无咎

休倩傍人为正冠。xiū qiàn bàng rén wèi zhèng guān。
披襟散发最宜闲。pī jīn sàn fā zuì yí xián。
水云况得平生趣,富贵何曾着眼看。shuǐ yún kuàng dé píng shēng qù,fù guì hé céng zhe yǎn kàn。
低拍棹,称鸣銮。dī pāi zhào,chēng míng luán。
一尊长向枕边安。yī zūn zhǎng xiàng zhěn biān ān。
夜深贪钓波间月,睡起知他日几竿。yè shēn tān diào bō jiān yuè,shuì qǐ zhī tā rì jǐ gān。

鹧鸪天

杨无咎

不学真空不学仙。bù xué zhēn kōng bù xué xiān。
不居廛市不居山。bù jū chán shì bù jū shān。
时沽鲁酒供诗兴,莫管吴霜点鬓斑。shí gū lǔ jiǔ gōng shī xīng,mò guǎn wú shuāng diǎn bìn bān。
只么去,几时还。zhǐ me qù,jǐ shí hái。
岂知魂梦□□间。qǐ zhī hún mèng jiān。
凭君休作千年调,到处惟□一味闲。píng jūn xiū zuò qiān nián diào,dào chù wéi yī wèi xián。

鹧鸪天

杨无咎

蕙性柔情忒可怜。huì xìng róu qíng tè kě lián。
盈盈真是女中仙。yíng yíng zhēn shì nǚ zhōng xiān。
披图一见春风面,携手疑同玳瑁筵。pī tú yī jiàn chūn fēng miàn,xié shǒu yí tóng dài mào yán。
挥象管,擘蛮笺。huī xiàng guǎn,bāi mán jiān。
等闲写就碧云篇。děng xián xiě jiù bì yún piān。
风流意态犹难画,潇洒襟怀怎许传。fēng liú yì tài yóu nán huà,xiāo sǎ jīn huái zěn xǔ chuán。

雨中花令

杨无咎

惆怅红尘千里。chóu chàng hóng chén qiān lǐ。
恨死拨、浮名浮利。hèn sǐ bō fú míng fú lì。
欠我温存,少伊撋就,两处悬悬地。qiàn wǒ wēn cún,shǎo yī ruán jiù,liǎng chù xuán xuán dì。
拟待归来伏不是。nǐ dài guī lái fú bù shì。
更与问、孤眠子细。gèng yǔ wèn gū mián zi xì。
月照纱窗,晓灯残梦,可㬠恶姿味。yuè zhào shā chuāng,xiǎo dēng cán mèng,kě shài è zī wèi。

雨中花令

杨无咎

已是花魁柳冠。yǐ shì huā kuí liǔ guān。
更绝唱、不容同伴。gèng jué chàng bù róng tóng bàn。
画鼓低敲,红牙随应,著个人勾唤。huà gǔ dī qiāo,hóng yá suí yīng,zhù gè rén gōu huàn。
慢引莺喉千样转。màn yǐn yīng hóu qiān yàng zhuǎn。
听过处、几多娇怨。tīng guò chù jǐ duō jiāo yuàn。
换羽移宫,偷声减字,不愿人肠断。huàn yǔ yí gōng,tōu shēng jiǎn zì,bù yuàn rén cháng duàn。

雨中花令

杨无咎

自是云温雨润。zì shì yún wēn yǔ rùn。
诮不解、佯嗔偷闷。qiào bù jiě yáng chēn tōu mèn。
倾坐精神,忺人情性,眉际生春晕。qīng zuò jīng shén,xiān rén qíng xìng,méi jì shēng chūn yūn。
语带京华清更韵。yǔ dài jīng huá qīng gèng yùn。
听娅姹、莺喉娇稳。tīng yà chà yīng hóu jiāo wěn。
别后相思,心头欲见,觅个灯花信。bié hòu xiāng sī,xīn tóu yù jiàn,mì gè dēng huā xìn。

夜行船·其一白玉

杨无咎

不假铅华嫌太白。bù jiǎ qiān huá xián tài bái。
玉搓成、体柔腰搦。yù cuō chéng tǐ róu yāo nuò。
明月堂深,莲花杯软,情重自斟琼液。míng yuè táng shēn,lián huā bēi ruǎn,qíng zhòng zì zhēn qióng yè。
寄语珷玞休并色。jì yǔ wǔ fū xiū bìng sè。
信秦城、未教轻易。xìn qín chéng wèi jiào qīng yì。
绛阙楼成,蓝桥药就,好吹箫共乘鸾翼。jiàng quē lóu chéng,lán qiáo yào jiù,hǎo chuī xiāo gòng chéng luán yì。

夜行船·其二·吕倩

杨无咎

醉袖轻拢檀板转。zuì xiù qīng lǒng tán bǎn zhuǎn。
听声声、晓莺初啭。tīng shēng shēng xiǎo yīng chū zhuàn。
花落江南,柳青客舍,多少旧愁新怨。huā luò jiāng nán,liǔ qīng kè shě,duō shǎo jiù chóu xīn yuàn。
我也寻常听见惯。wǒ yě xún cháng tīng jiàn guàn。
浑不似、这翻撩乱。hún bù shì zhè fān liāo luàn。
调少情多,语娇声咽,曲与寸肠俱断。diào shǎo qíng duō,yǔ jiāo shēng yàn,qū yǔ cùn cháng jù duàn。

夜行船·其三周三五

杨无咎

宝髻双垂烟一缕。bǎo jì shuāng chuí yān yī lǚ。
年纪小、未周三五。nián jì xiǎo wèi zhōu sān wǔ。
压一精神,出群标格,偏向众中翘楚。yā yī jīng shén,chū qún biāo gé,piān xiàng zhòng zhōng qiào chǔ。
记得谯门初见处。jì dé qiáo mén chū jiàn chù。
禁不定、乱魂飞去。jìn bù dìng luàn hún fēi qù。
掌托鞋儿,肩拖裙子,悔不做、闲男女。zhǎng tuō xié ér,jiān tuō qún zi,huǐ bù zuò xián nán nǚ。

夜行船·其四

杨无咎

怪被东风相误。guài bèi dōng fēng xiāng wù。
落轻帆、暂停烟渚。luò qīng fān zàn tíng yān zhǔ。
桐树阴森,茅檐潇洒,元是那回来处。tóng shù yīn sēn,máo yán xiāo sǎ,yuán shì nà huí lái chù。
相与狂朋沽绿醑。xiāng yǔ kuáng péng gū lǜ xǔ。
听胡姬、隔窗言语。tīng hú jī gé chuāng yán yǔ。
我既痴迷,君还留恋,明日慢移船去。wǒ jì chī mí,jūn hái liú liàn,míng rì màn yí chuán qù。

夜行船·其四

杨无咎

夹岸绮罗欢聚。jiā àn qǐ luó huān jù。
看喧喧、彩舟来去。kàn xuān xuān cǎi zhōu lái qù。
晴放湖光,雨添山色,谁识总相宜处。qíng fàng hú guāng,yǔ tiān shān sè,shuí shí zǒng xiāng yí chù。
输与骚人知胜趣。shū yǔ sāo rén zhī shèng qù。
醉临流、戏评坡句。zuì lín liú xì píng pō jù。
若把西湖比西子,这东湖、似东邻女。ruò bǎ xī hú bǐ xī zi,zhè dōng hú shì dōng lín nǚ。

乌夜啼

杨无咎

不禁枕簟新凉。bù jìn zhěn diàn xīn liáng。
夜初长。yè chū zhǎng。
又是惊回好梦、叶敲窗。yòu shì jīng huí hǎo mèng yè qiāo chuāng。
江南望。jiāng nán wàng。
江北望。jiāng běi wàng。
水茫茫。shuǐ máng máng。
赢得一襟清泪、拌馀香。yíng dé yī jīn qīng lèi bàn yú xiāng。

两同心

杨无咎

行看不足。xíng kàn bù zú。
坐看不足。zuò kàn bù zú。
柳条短、斜倚春风,海棠睡、醉敧红玉。liǔ tiáo duǎn xié yǐ chūn fēng,hǎi táng shuì zuì jī hóng yù。
清堪掬。qīng kān jū。
桃李漫山,真成粗俗。táo lǐ màn shān,zhēn chéng cū sú。
遥夜几番相属。yáo yè jǐ fān xiāng shǔ。
暗魂飞逐。àn hún fēi zhú。
深酌酒、低唱新声,密传意、解回娇目。shēn zhuó jiǔ dī chàng xīn shēng,mì chuán yì jiě huí jiāo mù。
知谁福。zhī shuí fú。
得似风流,可伊心曲。dé shì fēng liú,kě yī xīn qū。