古诗词

江湖散人歌

陆龟蒙

江湖散人天骨奇,短发搔来蓬半垂。jiāng hú sàn rén tiān gǔ qí,duǎn fā sāo lái péng bàn chuí。
手提孤篁曳寒茧,口诵太古沧浪词。shǒu tí gū huáng yè hán jiǎn,kǒu sòng tài gǔ cāng làng cí。
词云太古万万古,民性甚野无风期。cí yún tài gǔ wàn wàn gǔ,mín xìng shén yě wú fēng qī。
夜栖止与禽兽杂,独自构架纵横枝。yè qī zhǐ yǔ qín shòu zá,dú zì gòu jià zòng héng zhī。
因而称曰有巢氏,民共敬贵如君师。yīn ér chēng yuē yǒu cháo shì,mín gòng jìng guì rú jūn shī。
当时只效乌鹊辈,岂是有意陈尊卑。dāng shí zhǐ xiào wū què bèi,qǐ shì yǒu yì chén zūn bēi。
无端后圣穿凿破,一派前导千流随。wú duān hòu shèng chuān záo pò,yī pài qián dǎo qiān liú suí。
多方恼乱元气死,日使文字生奸欺。duō fāng nǎo luàn yuán qì sǐ,rì shǐ wén zì shēng jiān qī。
圣人事业转销耗,尚有渔者存熙熙。shèng rén shì yè zhuǎn xiāo hào,shàng yǒu yú zhě cún xī xī。
风波不独困一士,凡百器具皆能施。fēng bō bù dú kùn yī shì,fán bǎi qì jù jiē néng shī。
罛疏沪腐鲈鳜脱,止失检驭无谗疵。gū shū hù fǔ lú guì tuō,zhǐ shī jiǎn yù wú chán cī。
人间所谓好男子,我见妇女留须眉。rén jiān suǒ wèi hǎo nán zi,wǒ jiàn fù nǚ liú xū méi。
奴颜婢膝真乞丐,反以正直为狂痴。nú yán bì xī zhēn qǐ gài,fǎn yǐ zhèng zhí wèi kuáng chī。
所以头欲散,不散弁峨巍。suǒ yǐ tóu yù sàn,bù sàn biàn é wēi。
所以腰欲散,不散佩陆离。suǒ yǐ yāo yù sàn,bù sàn pèi lù lí。
行散任之适,坐散从倾欹。xíng sàn rèn zhī shì,zuò sàn cóng qīng yī。
语散空谷应,笑散春云披。yǔ sàn kōng gǔ yīng,xiào sàn chūn yún pī。
衣散单复便,食散酸咸宜。yī sàn dān fù biàn,shí sàn suān xián yí。
书散浑真草,酒散甘醇醨。shū sàn hún zhēn cǎo,jiǔ sàn gān chún lí。
屋散势斜直,树散行参差。wū sàn shì xié zhí,shù sàn xíng cān chà。
客散忘簪屦,禽散虚笼池。kè sàn wàng zān jù,qín sàn xū lóng chí。
物外一以散,中心散何疑。wù wài yī yǐ sàn,zhōng xīn sàn hé yí。
不共诸侯分邑里,不与天子专隍陴。bù gòng zhū hóu fēn yì lǐ,bù yǔ tiān zi zhuān huáng pí。
静则守桑柘,乱则逃妻儿。jìng zé shǒu sāng zhè,luàn zé táo qī ér。
金镳贝带未尝识,白刃杀我穷生为。jīn biāo bèi dài wèi cháng shí,bái rèn shā wǒ qióng shēng wèi。
或闻蕃将负恩泽,号令铁马如风驰。huò wén fān jiāng fù ēn zé,hào lìng tiě mǎ rú fēng chí。
大君年小丞相少,当轴自请都旌旗。dà jūn nián xiǎo chéng xiāng shǎo,dāng zhóu zì qǐng dōu jīng qí。
神锋悉出羽林仗,缋画日月蟠龙螭。shén fēng xī chū yǔ lín zhàng,huì huà rì yuè pán lóng chī。
太宗基业甚牢固,小丑背叛当歼夷。tài zōng jī yè shén láo gù,xiǎo chǒu bèi pàn dāng jiān yí。
禁军近自肃宗置,抑遏辅国争雄雌。jìn jūn jìn zì sù zōng zhì,yì è fǔ guó zhēng xióng cí。
必然大段剪凶逆,须召劲勇持军麾。bì rán dà duàn jiǎn xiōng nì,xū zhào jìn yǒng chí jūn huī。
四方贼垒犹占地,死者暴骨生寒饥。sì fāng zéi lěi yóu zhàn dì,sǐ zhě bào gǔ shēng hán jī。
归来辄拟荷锄笠,诟吏已责租钱迟。guī lái zhé nǐ hé chú lì,gòu lì yǐ zé zū qián chí。
兴师十万一日费,不啻千金何以支。xīng shī shí wàn yī rì fèi,bù chì qiān jīn hé yǐ zhī。
只今利口且箕敛,何暇俯首哀茕嫠。zhǐ jīn lì kǒu qiě jī liǎn,hé xiá fǔ shǒu āi qióng lí。
均荒补败岂无术,布在方册撑颓巇。jūn huāng bǔ bài qǐ wú shù,bù zài fāng cè chēng tuí xī。
冰霜襦裤易反掌,白面诸郎殊不知。bīng shuāng rú kù yì fǎn zhǎng,bái miàn zhū láng shū bù zhī。
江湖散人悲古道,悠悠幸寄羲皇傲。jiāng hú sàn rén bēi gǔ dào,yōu yōu xìng jì xī huáng ào。
官家未议活苍生,拜赐江湖散人号。guān jiā wèi yì huó cāng shēng,bài cì jiāng hú sàn rén hào。
陆龟蒙

陆龟蒙

陆龟蒙(?~公元881年),唐代农学家、文学家,字鲁望,别号天随子、江湖散人、甫里先生,江苏吴县人。曾任湖州、苏州刺史幕僚,后隐居松江甫里,编著有《甫里先生文集》等。 他的小品文主要收在《笠泽丛书》中,现实针对性强,议论也颇精切,如《野庙碑》、《记稻鼠》等。陆龟蒙与皮日休交友,世称“皮陆”,诗以写景咏物为多。 陆龟蒙的作品>>

猜您喜欢

和袭美馆娃宫怀古五绝

陆龟蒙

几多云榭倚青冥,越燄烧来一片平。jǐ duō yún xiè yǐ qīng míng,yuè yàn shāo lái yī piàn píng。
此地最应沾恨血,至今春草不匀生。cǐ dì zuì yīng zhān hèn xuè,zhì jīn chūn cǎo bù yún shēng。

和袭美馆娃宫怀古五绝

陆龟蒙

江色分明练绕台,战帆遥隔绮疏开。jiāng sè fēn míng liàn rào tái,zhàn fān yáo gé qǐ shū kāi。
波神自厌荒淫主,句践楼船稳帖来。bō shén zì yàn huāng yín zhǔ,jù jiàn lóu chuán wěn tiē lái。

和袭美馆娃宫怀古五绝

陆龟蒙

宝袜香綦碎晓尘,乱兵谁惜似花人。bǎo wà xiāng qí suì xiǎo chén,luàn bīng shuí xī shì huā rén。
伯劳应是精灵使,犹向残阳泣暮春。bó láo yīng shì jīng líng shǐ,yóu xiàng cán yáng qì mù chūn。

和袭美虎丘寺西小溪闲泛三绝

陆龟蒙

树号相思枝拂地,鸟语提壶声满溪。shù hào xiāng sī zhī fú dì,niǎo yǔ tí hú shēng mǎn xī。
云涯一里千万曲,直是渔翁行也迷。yún yá yī lǐ qiān wàn qū,zhí shì yú wēng xíng yě mí。

和袭美虎丘寺西小溪闲泛三绝

陆龟蒙

荒柳卧波浑似困,宿云遮坞未全痴。huāng liǔ wò bō hún shì kùn,sù yún zhē wù wèi quán chī。
云情柳意萧萧会,若问诸馀总不知。yún qíng liǔ yì xiāo xiāo huì,ruò wèn zhū yú zǒng bù zhī。

和袭美虎丘寺西小溪闲泛三绝

陆龟蒙

每逢孤屿一倚楫,便欲狂歌同采薇。měi féng gū yǔ yī yǐ jí,biàn yù kuáng gē tóng cǎi wēi。
任是烟萝中待月,不妨欹枕扣舷归。rèn shì yān luó zhōng dài yuè,bù fáng yī zhěn kòu xián guī。

和袭美天竺寺八月十五夜桂子

陆龟蒙

霜实常闻秋半夜,天台天竺堕云岑。shuāng shí cháng wén qiū bàn yè,tiān tái tiān zhú duò yún cén。
如何两地无人种,却是湘漓是桂林。rú hé liǎng dì wú rén zhǒng,què shì xiāng lí shì guì lín。

戏题袭美书印囊

陆龟蒙

鹊衔龟顾妙无馀,不爱封侯爱石渠。què xián guī gù miào wú yú,bù ài fēng hóu ài shí qú。
应笑休文过万卷,至今谁道沈家书。yīng xiào xiū wén guò wàn juǎn,zhì jīn shuí dào shěn jiā shū。

和袭美钓侣二章

陆龟蒙

一艇轻撶看晓涛,接䍦抛下漉春醪。yī tǐng qīng huá kàn xiǎo tāo,jiē lí pāo xià lù chūn láo。
相逢便倚蒹葭泊,更唱菱歌擘蟹螯。xiāng féng biàn yǐ jiān jiā pō,gèng chàng líng gē bāi xiè áo。

和袭美钓侣二章

陆龟蒙

雨后沙虚古岸崩,鱼梁移入乱云层。yǔ hòu shā xū gǔ àn bēng,yú liáng yí rù luàn yún céng。
归时月堕汀洲暗,认得妻儿结网灯。guī shí yuè duò tīng zhōu àn,rèn dé qī ér jié wǎng dēng。

和袭美寄同年韦校书

陆龟蒙

万古风烟满故都,清才搜括妙无馀。wàn gǔ fēng yān mǎn gù dōu,qīng cái sōu kuò miào wú yú。
可中寄与芸香客,便是江南地里书。kě zhōng jì yǔ yún xiāng kè,biàn shì jiāng nán dì lǐ shū。

和袭美初冬偶作

陆龟蒙

桐下空阶叠绿钱,貂裘初绽拥高眠。tóng xià kōng jiē dié lǜ qián,diāo qiú chū zhàn yōng gāo mián。
小炉低幌还遮掩,酒滴灰香似去年。xiǎo lú dī huǎng hái zhē yǎn,jiǔ dī huī xiāng shì qù nián。

袭美醉中寄一壶并一绝走笔次韵奉酬

陆龟蒙

酒痕衣上杂莓苔,犹忆红螺一两杯。jiǔ hén yī shàng zá méi tái,yóu yì hóng luó yī liǎng bēi。
正被绕篱荒菊笑,日斜还有白衣来。zhèng bèi rào lí huāng jú xiào,rì xié hái yǒu bái yī lái。

再和次韵

陆龟蒙

阶下饥禽啄嫩苔,野人方倒病中杯。jiē xià jī qín zhuó nèn tái,yě rén fāng dào bìng zhōng bēi。
寒蔬卖却还沽吃,可有金貂换得来。hán shū mài què hái gū chī,kě yǒu jīn diāo huàn dé lái。

和袭美重玄寺双矮桧

陆龟蒙

可怜烟刺是青螺,如到双林误礼多。kě lián yān cì shì qīng luó,rú dào shuāng lín wù lǐ duō。
更忆早秋登北固,海门苍翠出晴波。gèng yì zǎo qiū dēng běi gù,hǎi mén cāng cuì chū qíng bō。