古诗词

江湖散人歌

陆龟蒙

江湖散人天骨奇,短发搔来蓬半垂。jiāng hú sàn rén tiān gǔ qí,duǎn fā sāo lái péng bàn chuí。
手提孤篁曳寒茧,口诵太古沧浪词。shǒu tí gū huáng yè hán jiǎn,kǒu sòng tài gǔ cāng làng cí。
词云太古万万古,民性甚野无风期。cí yún tài gǔ wàn wàn gǔ,mín xìng shén yě wú fēng qī。
夜栖止与禽兽杂,独自构架纵横枝。yè qī zhǐ yǔ qín shòu zá,dú zì gòu jià zòng héng zhī。
因而称曰有巢氏,民共敬贵如君师。yīn ér chēng yuē yǒu cháo shì,mín gòng jìng guì rú jūn shī。
当时只效乌鹊辈,岂是有意陈尊卑。dāng shí zhǐ xiào wū què bèi,qǐ shì yǒu yì chén zūn bēi。
无端后圣穿凿破,一派前导千流随。wú duān hòu shèng chuān záo pò,yī pài qián dǎo qiān liú suí。
多方恼乱元气死,日使文字生奸欺。duō fāng nǎo luàn yuán qì sǐ,rì shǐ wén zì shēng jiān qī。
圣人事业转销耗,尚有渔者存熙熙。shèng rén shì yè zhuǎn xiāo hào,shàng yǒu yú zhě cún xī xī。
风波不独困一士,凡百器具皆能施。fēng bō bù dú kùn yī shì,fán bǎi qì jù jiē néng shī。
罛疏沪腐鲈鳜脱,止失检驭无谗疵。gū shū hù fǔ lú guì tuō,zhǐ shī jiǎn yù wú chán cī。
人间所谓好男子,我见妇女留须眉。rén jiān suǒ wèi hǎo nán zi,wǒ jiàn fù nǚ liú xū méi。
奴颜婢膝真乞丐,反以正直为狂痴。nú yán bì xī zhēn qǐ gài,fǎn yǐ zhèng zhí wèi kuáng chī。
所以头欲散,不散弁峨巍。suǒ yǐ tóu yù sàn,bù sàn biàn é wēi。
所以腰欲散,不散佩陆离。suǒ yǐ yāo yù sàn,bù sàn pèi lù lí。
行散任之适,坐散从倾欹。xíng sàn rèn zhī shì,zuò sàn cóng qīng yī。
语散空谷应,笑散春云披。yǔ sàn kōng gǔ yīng,xiào sàn chūn yún pī。
衣散单复便,食散酸咸宜。yī sàn dān fù biàn,shí sàn suān xián yí。
书散浑真草,酒散甘醇醨。shū sàn hún zhēn cǎo,jiǔ sàn gān chún lí。
屋散势斜直,树散行参差。wū sàn shì xié zhí,shù sàn xíng cān chà。
客散忘簪屦,禽散虚笼池。kè sàn wàng zān jù,qín sàn xū lóng chí。
物外一以散,中心散何疑。wù wài yī yǐ sàn,zhōng xīn sàn hé yí。
不共诸侯分邑里,不与天子专隍陴。bù gòng zhū hóu fēn yì lǐ,bù yǔ tiān zi zhuān huáng pí。
静则守桑柘,乱则逃妻儿。jìng zé shǒu sāng zhè,luàn zé táo qī ér。
金镳贝带未尝识,白刃杀我穷生为。jīn biāo bèi dài wèi cháng shí,bái rèn shā wǒ qióng shēng wèi。
或闻蕃将负恩泽,号令铁马如风驰。huò wén fān jiāng fù ēn zé,hào lìng tiě mǎ rú fēng chí。
大君年小丞相少,当轴自请都旌旗。dà jūn nián xiǎo chéng xiāng shǎo,dāng zhóu zì qǐng dōu jīng qí。
神锋悉出羽林仗,缋画日月蟠龙螭。shén fēng xī chū yǔ lín zhàng,huì huà rì yuè pán lóng chī。
太宗基业甚牢固,小丑背叛当歼夷。tài zōng jī yè shén láo gù,xiǎo chǒu bèi pàn dāng jiān yí。
禁军近自肃宗置,抑遏辅国争雄雌。jìn jūn jìn zì sù zōng zhì,yì è fǔ guó zhēng xióng cí。
必然大段剪凶逆,须召劲勇持军麾。bì rán dà duàn jiǎn xiōng nì,xū zhào jìn yǒng chí jūn huī。
四方贼垒犹占地,死者暴骨生寒饥。sì fāng zéi lěi yóu zhàn dì,sǐ zhě bào gǔ shēng hán jī。
归来辄拟荷锄笠,诟吏已责租钱迟。guī lái zhé nǐ hé chú lì,gòu lì yǐ zé zū qián chí。
兴师十万一日费,不啻千金何以支。xīng shī shí wàn yī rì fèi,bù chì qiān jīn hé yǐ zhī。
只今利口且箕敛,何暇俯首哀茕嫠。zhǐ jīn lì kǒu qiě jī liǎn,hé xiá fǔ shǒu āi qióng lí。
均荒补败岂无术,布在方册撑颓巇。jūn huāng bǔ bài qǐ wú shù,bù zài fāng cè chēng tuí xī。
冰霜襦裤易反掌,白面诸郎殊不知。bīng shuāng rú kù yì fǎn zhǎng,bái miàn zhū láng shū bù zhī。
江湖散人悲古道,悠悠幸寄羲皇傲。jiāng hú sàn rén bēi gǔ dào,yōu yōu xìng jì xī huáng ào。
官家未议活苍生,拜赐江湖散人号。guān jiā wèi yì huó cāng shēng,bài cì jiāng hú sàn rén hào。
陆龟蒙

陆龟蒙

陆龟蒙(?~公元881年),唐代农学家、文学家,字鲁望,别号天随子、江湖散人、甫里先生,江苏吴县人。曾任湖州、苏州刺史幕僚,后隐居松江甫里,编著有《甫里先生文集》等。 他的小品文主要收在《笠泽丛书》中,现实针对性强,议论也颇精切,如《野庙碑》、《记稻鼠》等。陆龟蒙与皮日休交友,世称“皮陆”,诗以写景咏物为多。 陆龟蒙的作品>>

猜您喜欢

石竹花咏

陆龟蒙

曾看南朝画国娃,古萝衣上碎明霞。céng kàn nán cháo huà guó wá,gǔ luó yī shàng suì míng xiá。
而今莫共金钱斗,买却春风是此花。ér jīn mò gòng jīn qián dòu,mǎi què chūn fēng shì cǐ huā。

和袭美友人许惠酒以诗徵之

陆龟蒙

冻醪初漉嫩如春,轻蚁漂漂杂蕊尘。dòng láo chū lù nèn rú chūn,qīng yǐ piāo piāo zá ruǐ chén。
得伴方平同一醉,明朝应作蔡经身。dé bàn fāng píng tóng yī zuì,míng cháo yīng zuò cài jīng shēn。

闻圆载上人挟儒书洎释典归日本国更作一绝以送

陆龟蒙

九流三藏一时倾,万轴光凌渤澥声。jiǔ liú sān cáng yī shí qīng,wàn zhóu guāng líng bó xiè shēng。
从此遗编东去后,却应荒外有诸生。cóng cǐ yí biān dōng qù hòu,què yīng huāng wài yǒu zhū shēng。

闲吟

陆龟蒙

闲吟料得三更尽,始把孤灯背竹窗。xián yín liào dé sān gèng jǐn,shǐ bǎ gū dēng bèi zhú chuāng。
一夜西风高浪起,不教归梦过寒江。yī yè xī fēng gāo làng qǐ,bù jiào guī mèng guò hán jiāng。

秘色越器

陆龟蒙

九秋风露越窑开,夺得千峰翠色来。jiǔ qiū fēng lù yuè yáo kāi,duó dé qiān fēng cuì sè lái。
好向中宵盛沆瀣,共嵇中散斗遗杯。hǎo xiàng zhōng xiāo shèng hàng xiè,gòng jī zhōng sàn dòu yí bēi。

景阳宫井

陆龟蒙

古堞烟埋宫井树,陈主吴姬堕泉处。gǔ dié yān mái gōng jǐng shù,chén zhǔ wú jī duò quán chù。
舜没苍梧万里云,却不闻将二妃去。shùn méi cāng wú wàn lǐ yún,què bù wén jiāng èr fēi qù。

江南二首

陆龟蒙

便风船尾香粳熟,细雨层头赤鲤跳。biàn fēng chuán wěi xiāng jīng shú,xì yǔ céng tóu chì lǐ tiào。
待得江餐闲望足,日斜方动木兰桡。dài dé jiāng cān xián wàng zú,rì xié fāng dòng mù lán ráo。

江南二首

陆龟蒙

村边紫豆花垂次,岸上红梨叶战初。cūn biān zǐ dòu huā chuí cì,àn shàng hóng lí yè zhàn chū。
莫怪烟中重回首,酒家青纻一行书。mò guài yān zhōng zhòng huí shǒu,jiǔ jiā qīng zhù yī xíng shū。

溪思雨中

陆龟蒙

雨映前山万絇丝,橹声冲破似鸣机。yǔ yìng qián shān wàn qú sī,lǔ shēng chōng pò shì míng jī。
无端织得愁成段,堪作骚人酒病衣。wú duān zhī dé chóu chéng duàn,kān zuò sāo rén jiǔ bìng yī。

江城夜泊

陆龟蒙

漏移寒箭丁丁急,月挂虚弓霭霭明。lòu yí hán jiàn dīng dīng jí,yuè guà xū gōng ǎi ǎi míng。
此夜离魂堪射断,更须江笛两三声。cǐ yè lí hún kān shè duàn,gèng xū jiāng dí liǎng sān shēng。

宫人斜

陆龟蒙

草著愁烟似不春,晚莺哀怨问行人。cǎo zhù chóu yān shì bù chūn,wǎn yīng āi yuàn wèn xíng rén。
须知一种埋香骨,犹胜昭君作虏尘。xū zhī yī zhǒng mái xiāng gǔ,yóu shèng zhāo jūn zuò lǔ chén。

送棋客

陆龟蒙

满目山川似势棋,况当秋雁正斜飞。mǎn mù shān chuān shì shì qí,kuàng dāng qiū yàn zhèng xié fēi。
金门若召羊玄保,赌取江东太守归。jīn mén ruò zhào yáng xuán bǎo,dǔ qǔ jiāng dōng tài shǒu guī。

上清

陆龟蒙

玉林风露寂寥清,仙妃对月闲吹笙。yù lín fēng lù jì liáo qīng,xiān fēi duì yuè xián chuī shēng。
新篁冷涩曲未尽,细拂云枝栖凤惊。xīn huáng lěng sè qū wèi jǐn,xì fú yún zhī qī fèng jīng。

秋荷

陆龟蒙

蒲茸承露有佳色,茭叶束烟如效颦。pú rōng chéng lù yǒu jiā sè,jiāo yè shù yān rú xiào pín。
盈盈一水不得渡,冷翠遗香愁向人。yíng yíng yī shuǐ bù dé dù,lěng cuì yí xiāng chóu xiàng rén。

有别二首

陆龟蒙

且将丝䋏系兰舟,醉下烟汀减去愁。qiě jiāng sī zuó xì lán zhōu,zuì xià yān tīng jiǎn qù chóu。
江上有楼君莫上,落花随浪正东流。jiāng shàng yǒu lóu jūn mò shàng,luò huā suí làng zhèng dōng liú。