古诗词

奉酬袭美苦雨见寄

陆龟蒙

松篁交加午阴黑,别是江南烟霭国。sōng huáng jiāo jiā wǔ yīn hēi,bié shì jiāng nán yān ǎi guó。
顽云猛雨更相欺,声似虓号色如墨。wán yún měng yǔ gèng xiāng qī,shēng shì xiāo hào sè rú mò。
茅茨裛烂檐生衣,夜夜化为萤火飞。máo cí yì làn yán shēng yī,yè yè huà wèi yíng huǒ fēi。
萤飞渐多屋渐薄,一注愁霖当面落。yíng fēi jiàn duō wū jiàn báo,yī zhù chóu lín dāng miàn luò。
愁霖愁霖尔何错,灭顶于余奚所作。chóu lín chóu lín ěr hé cuò,miè dǐng yú yú xī suǒ zuò。
既不能赋似陈思王,又不能诗似谢康乐。jì bù néng fù shì chén sī wáng,yòu bù néng shī shì xiè kāng lè。
昔年尝过杜子美,亦得高歌破印纸。xī nián cháng guò dù zi měi,yì dé gāo gē pò yìn zhǐ。
惯曾掀搅大笔多,为我才情也如此。guàn céng xiān jiǎo dà bǐ duō,wèi wǒ cái qíng yě rú cǐ。
高揖愁霖词未已,披文忽自皮夫子。gāo yī chóu lín cí wèi yǐ,pī wén hū zì pí fū zi。
哀弦怨柱合为吟,㤞我穷栖蓬藋里。āi xián yuàn zhù hé wèi yín,chà wǒ qióng qī péng diào lǐ。
初悲湿翼何由起,末欲笺天叩天耳。chū bēi shī yì hé yóu qǐ,mò yù jiān tiān kòu tiān ěr。
其如玉女正投壶,笑电霏霏作天喜。qí rú yù nǚ zhèng tóu hú,xiào diàn fēi fēi zuò tiān xǐ。
我本曾无一棱田,平生啸傲空渔船。wǒ běn céng wú yī léng tián,píng shēng xiào ào kōng yú chuán。
有时赤脚弄明月,踏破五湖光底天。yǒu shí chì jiǎo nòng míng yuè,tà pò wǔ hú guāng dǐ tiān。
去岁王师东下急,输兵粟尽民相泣。qù suì wáng shī dōng xià jí,shū bīng sù jǐn mín xiāng qì。
伊予不战不耕人,敢怨烝黎无糁粒。yī yǔ bù zhàn bù gēng rén,gǎn yuàn zhēng lí wú sǎn lì。
不然受性圆如规,千姿万态分毫厘。bù rán shòu xìng yuán rú guī,qiān zī wàn tài fēn háo lí。
唾壶虎子尽能执,舐痔折枝无所辞。tuò hú hǔ zi jǐn néng zhí,shì zhì zhé zhī wú suǒ cí。
有头强方心强直,撑拄颓风不量力。yǒu tóu qiáng fāng xīn qiáng zhí,chēng zhǔ tuí fēng bù liàng lì。
自爱垂名野史中,宁论抱困荒城侧。zì ài chuí míng yě shǐ zhōng,níng lùn bào kùn huāng chéng cè。
唯君浩叹非庸人,分衣辍饮来相亲。wéi jūn hào tàn fēi yōng rén,fēn yī chuò yǐn lái xiāng qīn。
横眠木榻忘华荐,对食露葵轻八珍。héng mián mù tà wàng huá jiàn,duì shí lù kuí qīng bā zhēn。
欲穷玄,凤未白,欲怀仙,鲸尚隔。yù qióng xuán,fèng wèi bái,yù huái xiān,jīng shàng gé。
不如驱入醉乡中,只恐醉乡田地窄。bù rú qū rù zuì xiāng zhōng,zhǐ kǒng zuì xiāng tián dì zhǎi。
陆龟蒙

陆龟蒙

陆龟蒙(?~公元881年),唐代农学家、文学家,字鲁望,别号天随子、江湖散人、甫里先生,江苏吴县人。曾任湖州、苏州刺史幕僚,后隐居松江甫里,编著有《甫里先生文集》等。 他的小品文主要收在《笠泽丛书》中,现实针对性强,议论也颇精切,如《野庙碑》、《记稻鼠》等。陆龟蒙与皮日休交友,世称“皮陆”,诗以写景咏物为多。 陆龟蒙的作品>>

猜您喜欢

和袭美馆娃宫怀古五绝

陆龟蒙

几多云榭倚青冥,越燄烧来一片平。jǐ duō yún xiè yǐ qīng míng,yuè yàn shāo lái yī piàn píng。
此地最应沾恨血,至今春草不匀生。cǐ dì zuì yīng zhān hèn xuè,zhì jīn chūn cǎo bù yún shēng。

和袭美馆娃宫怀古五绝

陆龟蒙

江色分明练绕台,战帆遥隔绮疏开。jiāng sè fēn míng liàn rào tái,zhàn fān yáo gé qǐ shū kāi。
波神自厌荒淫主,句践楼船稳帖来。bō shén zì yàn huāng yín zhǔ,jù jiàn lóu chuán wěn tiē lái。

和袭美馆娃宫怀古五绝

陆龟蒙

宝袜香綦碎晓尘,乱兵谁惜似花人。bǎo wà xiāng qí suì xiǎo chén,luàn bīng shuí xī shì huā rén。
伯劳应是精灵使,犹向残阳泣暮春。bó láo yīng shì jīng líng shǐ,yóu xiàng cán yáng qì mù chūn。

和袭美虎丘寺西小溪闲泛三绝

陆龟蒙

树号相思枝拂地,鸟语提壶声满溪。shù hào xiāng sī zhī fú dì,niǎo yǔ tí hú shēng mǎn xī。
云涯一里千万曲,直是渔翁行也迷。yún yá yī lǐ qiān wàn qū,zhí shì yú wēng xíng yě mí。

和袭美虎丘寺西小溪闲泛三绝

陆龟蒙

荒柳卧波浑似困,宿云遮坞未全痴。huāng liǔ wò bō hún shì kùn,sù yún zhē wù wèi quán chī。
云情柳意萧萧会,若问诸馀总不知。yún qíng liǔ yì xiāo xiāo huì,ruò wèn zhū yú zǒng bù zhī。

和袭美虎丘寺西小溪闲泛三绝

陆龟蒙

每逢孤屿一倚楫,便欲狂歌同采薇。měi féng gū yǔ yī yǐ jí,biàn yù kuáng gē tóng cǎi wēi。
任是烟萝中待月,不妨欹枕扣舷归。rèn shì yān luó zhōng dài yuè,bù fáng yī zhěn kòu xián guī。

和袭美天竺寺八月十五夜桂子

陆龟蒙

霜实常闻秋半夜,天台天竺堕云岑。shuāng shí cháng wén qiū bàn yè,tiān tái tiān zhú duò yún cén。
如何两地无人种,却是湘漓是桂林。rú hé liǎng dì wú rén zhǒng,què shì xiāng lí shì guì lín。

戏题袭美书印囊

陆龟蒙

鹊衔龟顾妙无馀,不爱封侯爱石渠。què xián guī gù miào wú yú,bù ài fēng hóu ài shí qú。
应笑休文过万卷,至今谁道沈家书。yīng xiào xiū wén guò wàn juǎn,zhì jīn shuí dào shěn jiā shū。

和袭美钓侣二章

陆龟蒙

一艇轻撶看晓涛,接䍦抛下漉春醪。yī tǐng qīng huá kàn xiǎo tāo,jiē lí pāo xià lù chūn láo。
相逢便倚蒹葭泊,更唱菱歌擘蟹螯。xiāng féng biàn yǐ jiān jiā pō,gèng chàng líng gē bāi xiè áo。

和袭美钓侣二章

陆龟蒙

雨后沙虚古岸崩,鱼梁移入乱云层。yǔ hòu shā xū gǔ àn bēng,yú liáng yí rù luàn yún céng。
归时月堕汀洲暗,认得妻儿结网灯。guī shí yuè duò tīng zhōu àn,rèn dé qī ér jié wǎng dēng。

和袭美寄同年韦校书

陆龟蒙

万古风烟满故都,清才搜括妙无馀。wàn gǔ fēng yān mǎn gù dōu,qīng cái sōu kuò miào wú yú。
可中寄与芸香客,便是江南地里书。kě zhōng jì yǔ yún xiāng kè,biàn shì jiāng nán dì lǐ shū。

和袭美初冬偶作

陆龟蒙

桐下空阶叠绿钱,貂裘初绽拥高眠。tóng xià kōng jiē dié lǜ qián,diāo qiú chū zhàn yōng gāo mián。
小炉低幌还遮掩,酒滴灰香似去年。xiǎo lú dī huǎng hái zhē yǎn,jiǔ dī huī xiāng shì qù nián。

袭美醉中寄一壶并一绝走笔次韵奉酬

陆龟蒙

酒痕衣上杂莓苔,犹忆红螺一两杯。jiǔ hén yī shàng zá méi tái,yóu yì hóng luó yī liǎng bēi。
正被绕篱荒菊笑,日斜还有白衣来。zhèng bèi rào lí huāng jú xiào,rì xié hái yǒu bái yī lái。

再和次韵

陆龟蒙

阶下饥禽啄嫩苔,野人方倒病中杯。jiē xià jī qín zhuó nèn tái,yě rén fāng dào bìng zhōng bēi。
寒蔬卖却还沽吃,可有金貂换得来。hán shū mài què hái gū chī,kě yǒu jīn diāo huàn dé lái。

和袭美重玄寺双矮桧

陆龟蒙

可怜烟刺是青螺,如到双林误礼多。kě lián yān cì shì qīng luó,rú dào shuāng lín wù lǐ duō。
更忆早秋登北固,海门苍翠出晴波。gèng yì zǎo qiū dēng běi gù,hǎi mén cāng cuì chū qíng bō。