古诗词

奉酬袭美苦雨见寄

陆龟蒙

松篁交加午阴黑,别是江南烟霭国。sōng huáng jiāo jiā wǔ yīn hēi,bié shì jiāng nán yān ǎi guó。
顽云猛雨更相欺,声似虓号色如墨。wán yún měng yǔ gèng xiāng qī,shēng shì xiāo hào sè rú mò。
茅茨裛烂檐生衣,夜夜化为萤火飞。máo cí yì làn yán shēng yī,yè yè huà wèi yíng huǒ fēi。
萤飞渐多屋渐薄,一注愁霖当面落。yíng fēi jiàn duō wū jiàn báo,yī zhù chóu lín dāng miàn luò。
愁霖愁霖尔何错,灭顶于余奚所作。chóu lín chóu lín ěr hé cuò,miè dǐng yú yú xī suǒ zuò。
既不能赋似陈思王,又不能诗似谢康乐。jì bù néng fù shì chén sī wáng,yòu bù néng shī shì xiè kāng lè。
昔年尝过杜子美,亦得高歌破印纸。xī nián cháng guò dù zi měi,yì dé gāo gē pò yìn zhǐ。
惯曾掀搅大笔多,为我才情也如此。guàn céng xiān jiǎo dà bǐ duō,wèi wǒ cái qíng yě rú cǐ。
高揖愁霖词未已,披文忽自皮夫子。gāo yī chóu lín cí wèi yǐ,pī wén hū zì pí fū zi。
哀弦怨柱合为吟,㤞我穷栖蓬藋里。āi xián yuàn zhù hé wèi yín,chà wǒ qióng qī péng diào lǐ。
初悲湿翼何由起,末欲笺天叩天耳。chū bēi shī yì hé yóu qǐ,mò yù jiān tiān kòu tiān ěr。
其如玉女正投壶,笑电霏霏作天喜。qí rú yù nǚ zhèng tóu hú,xiào diàn fēi fēi zuò tiān xǐ。
我本曾无一棱田,平生啸傲空渔船。wǒ běn céng wú yī léng tián,píng shēng xiào ào kōng yú chuán。
有时赤脚弄明月,踏破五湖光底天。yǒu shí chì jiǎo nòng míng yuè,tà pò wǔ hú guāng dǐ tiān。
去岁王师东下急,输兵粟尽民相泣。qù suì wáng shī dōng xià jí,shū bīng sù jǐn mín xiāng qì。
伊予不战不耕人,敢怨烝黎无糁粒。yī yǔ bù zhàn bù gēng rén,gǎn yuàn zhēng lí wú sǎn lì。
不然受性圆如规,千姿万态分毫厘。bù rán shòu xìng yuán rú guī,qiān zī wàn tài fēn háo lí。
唾壶虎子尽能执,舐痔折枝无所辞。tuò hú hǔ zi jǐn néng zhí,shì zhì zhé zhī wú suǒ cí。
有头强方心强直,撑拄颓风不量力。yǒu tóu qiáng fāng xīn qiáng zhí,chēng zhǔ tuí fēng bù liàng lì。
自爱垂名野史中,宁论抱困荒城侧。zì ài chuí míng yě shǐ zhōng,níng lùn bào kùn huāng chéng cè。
唯君浩叹非庸人,分衣辍饮来相亲。wéi jūn hào tàn fēi yōng rén,fēn yī chuò yǐn lái xiāng qīn。
横眠木榻忘华荐,对食露葵轻八珍。héng mián mù tà wàng huá jiàn,duì shí lù kuí qīng bā zhēn。
欲穷玄,凤未白,欲怀仙,鲸尚隔。yù qióng xuán,fèng wèi bái,yù huái xiān,jīng shàng gé。
不如驱入醉乡中,只恐醉乡田地窄。bù rú qū rù zuì xiāng zhōng,zhǐ kǒng zuì xiāng tián dì zhǎi。
陆龟蒙

陆龟蒙

陆龟蒙(?~公元881年),唐代农学家、文学家,字鲁望,别号天随子、江湖散人、甫里先生,江苏吴县人。曾任湖州、苏州刺史幕僚,后隐居松江甫里,编著有《甫里先生文集》等。 他的小品文主要收在《笠泽丛书》中,现实针对性强,议论也颇精切,如《野庙碑》、《记稻鼠》等。陆龟蒙与皮日休交友,世称“皮陆”,诗以写景咏物为多。 陆龟蒙的作品>>

猜您喜欢

渔具诗网

陆龟蒙

谁谓笭箵小,我谓笭箵大。shuí wèi líng xīng xiǎo,wǒ wèi líng xīng dà。
盛鱼自足餐,寘璧能为害。shèng yú zì zú cān,zhì bì néng wèi hài。
时将刷蘋浪,又取悬藤带。shí jiāng shuā píng làng,yòu qǔ xuán téng dài。
不及腰上金,何劳问蓍蔡。bù jí yāo shàng jīn,hé láo wèn shī cài。

奉和袭美添渔具五篇渔庵

陆龟蒙

结茅次烟水,用以资啸傲。jié máo cì yān shuǐ,yòng yǐ zī xiào ào。
岂谓钓家流,忽同禅室号。qǐ wèi diào jiā liú,hū tóng chán shì hào。
闲凭山叟占,晚有溪禽嫪。xián píng shān sǒu zhàn,wǎn yǒu xī qín lào。
华屋莫相非,各随吾所好。huá wū mò xiāng fēi,gè suí wú suǒ hǎo。

奉和袭美添渔具五篇渔庵

陆龟蒙

拣得白云根,秋潮未曾没。jiǎn dé bái yún gēn,qiū cháo wèi céng méi。
坡陁坐鳌背,散漫垂龙发。pō tuó zuò áo bèi,sàn màn chuí lóng fā。
持竿从掩雾,置酒复待月。chí gān cóng yǎn wù,zhì jiǔ fù dài yuè。
即此放神情,何劳适吴越。jí cǐ fàng shén qíng,hé láo shì wú yuè。

奉和袭美添渔具五篇渔庵

陆龟蒙

山前度微雨,不废小涧渔。shān qián dù wēi yǔ,bù fèi xiǎo jiàn yú。
上有青袯襫,下有新腒疏。shàng yǒu qīng bó shì,xià yǒu xīn jū shū。
滴沥珠影泫,离披岚彩虚。dī lì zhū yǐng xuàn,lí pī lán cǎi xū。
君看荷制者,不得安吾庐。jūn kàn hé zhì zhě,bù dé ān wú lú。

奉和袭美添渔具五篇渔庵

陆龟蒙

朝携下枫浦,晚戴出烟艇。cháo xié xià fēng pǔ,wǎn dài chū yān tǐng。
冒雪或平檐,听泉时仄顶。mào xuě huò píng yán,tīng quán shí zè dǐng。
飙移霭然色,波乱危如影。biāo yí ǎi rán sè,bō luàn wēi rú yǐng。
不识九衢尘,终年居下泂。bù shí jiǔ qú chén,zhōng nián jū xià jiǒng。

奉和袭美添渔具五篇渔庵

陆龟蒙

敏手劈江筠,随身织烟壳。mǐn shǒu pī jiāng yún,suí shēn zhī yān ké。
沙禽固不知,钓伴犹初觉。shā qín gù bù zhī,diào bàn yóu chū jué。
闲从翠微拂,静唱沧浪濯。xián cóng cuì wēi fú,jìng chàng cāng làng zhuó。
见说万山潭,渔童尽能学。jiàn shuō wàn shān tán,yú tóng jǐn néng xué。

樵人十咏樵溪

陆龟蒙

山高溪且深,苍苍但群木。shān gāo xī qiě shēn,cāng cāng dàn qún mù。
抽条欲千尺,众亦疑朴?。chōu tiáo yù qiān chǐ,zhòng yì yí pǔ。
一朝蒙剪伐,万古辞林麓。yī cháo méng jiǎn fá,wàn gǔ cí lín lù。
若遇燎玄穹,微烟出云族。ruò yù liáo xuán qióng,wēi yān chū yún zú。

樵人十咏樵溪

陆龟蒙

草木黄落时,比邻见相喜。cǎo mù huáng luò shí,bǐ lín jiàn xiāng xǐ。
门当清涧尽,屋在寒云里。mén dāng qīng jiàn jǐn,wū zài hán yún lǐ。
山棚日才下,野灶烟初起。shān péng rì cái xià,yě zào yān chū qǐ。
所谓顺天民,唐尧亦如此。suǒ wèi shùn tiān mín,táng yáo yì rú cǐ。

樵人十咏樵溪

陆龟蒙

自小即胼胝,至今凋鬓发。zì xiǎo jí pián zhī,zhì jīn diāo bìn fā。
所图山褐厚,所爱山炉热。suǒ tú shān hè hòu,suǒ ài shān lú rè。
不知冠盖好,但信烟霞活。bù zhī guān gài hǎo,dàn xìn yān xiá huó。
富贵如疾颠,吾从老岩穴。fù guì rú jí diān,wú cóng lǎo yán xué。

樵人十咏樵溪

陆龟蒙

生自苍崖边,能谙白云养。shēng zì cāng yá biān,néng ān bái yún yǎng。
才穿远林去,已在孤峰上。cái chuān yuǎn lín qù,yǐ zài gū fēng shàng。
薪和野花束,步带山词唱。xīn hé yě huā shù,bù dài shān cí chàng。
日暮不归来,柴扉有人望。rì mù bù guī lái,chái fēi yǒu rén wàng。

樵人十咏樵溪

陆龟蒙

石脉青霭间,行行自幽绝。shí mài qīng ǎi jiān,xíng xíng zì yōu jué。
方愁山缭绕,更值云遮截。fāng chóu shān liáo rào,gèng zhí yún zhē jié。
争推好林浪,共约归时节。zhēng tuī hǎo lín làng,gòng yuē guī shí jié。
不似名利途,相期覆车辙。bù shì míng lì tú,xiāng qī fù chē zhé。

樵人十咏樵溪

陆龟蒙

淬砺秋水清,携持远山曙。cuì lì qiū shuǐ qīng,xié chí yuǎn shān shǔ。
丁丁在前涧,杳杳无寻处。dīng dīng zài qián jiàn,yǎo yǎo wú xún chù。
巢倾鸟犹在,树尽猿方去。cháo qīng niǎo yóu zài,shù jǐn yuán fāng qù。
授钺者何人,吾今易其虑。shòu yuè zhě hé rén,wú jīn yì qí lǜ。

樵人十咏樵溪

陆龟蒙

轻无斗储价,重则筋力绝。qīng wú dòu chǔ jià,zhòng zé jīn lì jué。
欲下半岩时,忧襟两如结。yù xià bàn yán shí,yōu jīn liǎng rú jié。
风高势还却,雪厚疑中折。fēng gāo shì hái què,xuě hòu yí zhōng zhé。
负荷诚独难,移之赠来哲。fù hé chéng dú nán,yí zhī zèng lái zhé。

樵人十咏樵溪

陆龟蒙

朝随早潮去,暮带残阳返。cháo suí zǎo cháo qù,mù dài cán yáng fǎn。
向背得清飙,相追无近远。xiàng bèi dé qīng biāo,xiāng zhuī wú jìn yuǎn。
采山一何迟,服道常苦蹇。cǎi shān yī hé chí,fú dào cháng kǔ jiǎn。
仙术信能为,年华未将晚。xiān shù xìn néng wèi,nián huá wèi jiāng wǎn。

樵人十咏樵溪

陆龟蒙

积雪报松坞,蠹根然草堂。jī xuě bào sōng wù,dù gēn rán cǎo táng。
深炉与远烧,此夜仍交光。shēn lú yǔ yuǎn shāo,cǐ yè réng jiāo guāng。
或似坐奇兽,或如焚异香。huò shì zuò qí shòu,huò rú fén yì xiāng。
堪嗟宦游子,冻死道路傍。kān jiē huàn yóu zi,dòng sǐ dào lù bàng。