古诗词

奉酬韦滁州寄示

杨凌

淮扬为郡暇,坐惜流芳歇。huái yáng wèi jùn xiá,zuò xī liú fāng xiē。
散怀累榭风,清暑澄潭月。sàn huái lèi xiè fēng,qīng shǔ chéng tán yuè。
陪燕辞三楚,戒途绵百越。péi yàn cí sān chǔ,jiè tú mián bǎi yuè。
非当远别离,雅奏何由发。fēi dāng yuǎn bié lí,yǎ zòu hé yóu fā。

杨凌

杨凌,中唐人,与其兄杨凭、杨凝并称“三杨”,因官至大理评事,又称“杨评事”,著有《杨评事文集》。柳宗元为其书作《杨评事文集后序》。 杨凌的作品>>

猜您喜欢

梅里旅夕

杨凌

沧洲东望路,旅棹怆羁游。cāng zhōu dōng wàng lù,lǚ zhào chuàng jī yóu。
枫浦蝉随岸,沙汀鸥转流。fēng pǔ chán suí àn,shā tīng ōu zhuǎn liú。
露天星上月,水国夜生秋。lù tiān xīng shàng yuè,shuǐ guó yè shēng qiū。
谁忍持相忆,南归一叶舟。shuí rěn chí xiāng yì,nán guī yī yè zhōu。

钟陵雪夜酬友人

杨凌

穷腊催年急,阳春怯和歌。qióng là cuī nián jí,yáng chūn qiè hé gē。
残灯闪壁尽,夜雪透窗多。cán dēng shǎn bì jǐn,yè xuě tòu chuāng duō。
归路山川险,游人梦寐过。guī lù shān chuān xiǎn,yóu rén mèng mèi guò。
龙洲不可泊,岁晚足惊波。lóng zhōu bù kě pō,suì wǎn zú jīng bō。

润州水楼

杨凌

归心不可留,雪桂一丛秋。guī xīn bù kě liú,xuě guì yī cóng qiū。
叶雨空江月,萤飞白露洲。yè yǔ kōng jiāng yuè,yíng fēi bái lù zhōu。
野蝉依独树,水郭带孤楼。yě chán yī dú shù,shuǐ guō dài gū lóu。
遥望山川路,相思万里游。yáo wàng shān chuān lù,xiāng sī wàn lǐ yóu。

江上秋月

杨凌

陇雁送乡心,羁情属岁阴。lǒng yàn sòng xiāng xīn,jī qíng shǔ suì yīn。
惊秋黄叶遍,愁暮碧云深。jīng qiū huáng yè biàn,chóu mù bì yún shēn。
月色吴江上,风声楚木林。yuè sè wú jiāng shàng,fēng shēng chǔ mù lín。
交亲几重别,归梦并愁侵。jiāo qīn jǐ zhòng bié,guī mèng bìng chóu qīn。

阁前双槿

杨凌

群玉开双槿,丹荣对绛纱。qún yù kāi shuāng jǐn,dān róng duì jiàng shā。
含烟疑出火,隔雨怪舒霞。hán yān yí chū huǒ,gé yǔ guài shū xiá。
向晚争辞蕊,迎朝斗发花。xiàng wǎn zhēng cí ruǐ,yíng cháo dòu fā huā。
非关后桃李,为欲继年华。fēi guān hòu táo lǐ,wèi yù jì nián huá。

送客往睦州

杨凌

水阔尽南天,孤舟去渺然。shuǐ kuò jǐn nán tiān,gū zhōu qù miǎo rán。
惊秋路傍客,日暮数声蝉。jīng qiū lù bàng kè,rì mù shù shēng chán。

送客之蜀

杨凌

西蜀三千里,巴南水一方。xī shǔ sān qiān lǐ,bā nán shuǐ yī fāng。
晓云天际断,夜月峡中长。xiǎo yún tiān jì duàn,yè yuè xiá zhōng zhǎng。

剡溪看花

杨凌

花落千回舞,莺声百啭歌。huā luò qiān huí wǔ,yīng shēng bǎi zhuàn gē。
还同异方乐,不奈客愁多。hái tóng yì fāng lè,bù nài kè chóu duō。

江中风

杨凌

白浪暗江中,南泠路不通。bái làng àn jiāng zhōng,nán líng lù bù tōng。
高樯帆自满,出浦莫呼风。gāo qiáng fān zì mǎn,chū pǔ mò hū fēng。

咏破扇

杨凌

粉落空床弃,尘生故箧留。fěn luò kōng chuáng qì,chén shēng gù qiè liú。
先来无一半,情断不胜愁。xiān lái wú yī bàn,qíng duàn bù shèng chóu。

贾客愁

杨凌

山水路悠悠,逢滩即殢留。shān shuǐ lù yōu yōu,féng tān jí tì liú。
西江风未便,何日到荆州。xī jiāng fēng wèi biàn,hé rì dào jīng zhōu。

即事寄人

杨凌

中禁鸣钟日欲高,北窗欹枕望频搔。zhōng jìn míng zhōng rì yù gāo,běi chuāng yī zhěn wàng pín sāo。
相思寂寞青苔合,唯有春风啼伯劳。xiāng sī jì mò qīng tái hé,wéi yǒu chūn fēng tí bó láo。

早春雪中

杨凌

新年雨雪少晴时,屡失寻梅看柳期。xīn nián yǔ xuě shǎo qíng shí,lǚ shī xún méi kàn liǔ qī。
乡信忆随回雁早,江春寒带故阴迟。xiāng xìn yì suí huí yàn zǎo,jiāng chūn hán dài gù yīn chí。

北行留别

杨凌

日日山川烽火频,山河重起旧烟尘。rì rì shān chuān fēng huǒ pín,shān hé zhòng qǐ jiù yān chén。
一生孤负龙泉剑,羞把诗书问故人。yī shēng gū fù lóng quán jiàn,xiū bǎ shī shū wèn gù rén。

秋原野望

杨凌

客雁秋来次第逢,家书频寄两三封。kè yàn qiū lái cì dì féng,jiā shū pín jì liǎng sān fēng。
夕阳天外云归尽,乱见青山无数峰。xī yáng tiān wài yún guī jǐn,luàn jiàn qīng shān wú shù fēng。
1712