古诗词

鹧鸪天

蔡楠

病酒厌厌与睡宜。bìng jiǔ yàn yàn yǔ shuì yí。
珠帘罗幕卷银泥。zhū lián luó mù juǎn yín ní。
风来绿树花含笑,恨入西楼月敛眉。fēng lái lǜ shù huā hán xiào,hèn rù xī lóu yuè liǎn méi。
惊瘦尽,怨归迟。jīng shòu jǐn,yuàn guī chí。
休将桐叶更题诗。xiū jiāng tóng yè gèng tí shī。
不知桥下无情水,流到天涯是几时。bù zhī qiáo xià wú qíng shuǐ,liú dào tiān yá shì jǐ shí。

蔡楠

蔡楠(??~1170)字坚老,号云壑,南城(现属江西)人。生年不详,卒于宋孝宗乾道六年。工诗词,吕本中等常与之唱和。官宜春别驾。著有云壑隐居集三卷,词有浩歌集一卷,《文献通考》传于世。 蔡楠的作品>>

猜您喜欢

念奴娇·寄仙岩辛承旨

蔡楠

碧梧转影,正露冷天高,凉生襟袖。bì wú zhuǎn yǐng,zhèng lù lěng tiān gāo,liáng shēng jīn xiù。
此夕清辉,谁信道、夜色居然如昼。cǐ xī qīng huī,shuí xìn dào yè sè jū rán rú zhòu。
玉斧重修,宝奁初启,万里寒光透。yù fǔ zhòng xiū,bǎo lián chū qǐ,wàn lǐ hán guāng tòu。
将军高会,翠鬟争劝尊酒。jiāng jūn gāo huì,cuì huán zhēng quàn zūn jiǔ。
遥想地近仙丘,碧山高处,引手攀星斗。yáo xiǎng dì jìn xiān qiū,bì shān gāo chù,yǐn shǒu pān xīng dòu。
醉嘱姮娥,惟但愿、月与佳人长久。zuì zhǔ héng é,wéi dàn yuàn yuè yǔ jiā rén zhǎng jiǔ。
罗覆银鞍,雨抛金甲,赢得诗千首。luó fù yín ān,yǔ pāo jīn jiǎ,yíng dé shī qiān shǒu。
掀髯一笑,此怀人解知否。xiān rán yī xiào,cǐ huái rén jiě zhī fǒu。

满庭芳·寓向仲德宿云轩几两月,归南丰、道中寄

蔡楠

手染橙芗,杯摇烛影,夜阑人意醺酣。shǒu rǎn chéng xiāng,bēi yáo zhú yǐng,yè lán rén yì xūn hān。
故人惜别,却酒更清谈。gù rén xī bié,què jiǔ gèng qīng tán。
只合相从老矣,知何事、还著征衫。zhǐ hé xiāng cóng lǎo yǐ,zhī hé shì hái zhù zhēng shān。
流年晚,长途匹马,奔走亦何堪。liú nián wǎn,zhǎng tú pǐ mǎ,bēn zǒu yì hé kān。
江潭。jiāng tán。
摇落后,云嘘绝壁,雪舞空岩。yáo luò hòu,yún xū jué bì,xuě wǔ kōng yán。
念行人归鬓,今已毵毵。niàn xíng rén guī bìn,jīn yǐ sān sān。
往事真成梦里,十年恨、江北江南。wǎng shì zhēn chéng mèng lǐ,shí nián hèn jiāng běi jiāng nán。
休凝伫,霜风卷地,寒日又西衔。xiū níng zhù,shuāng fēng juǎn dì,hán rì yòu xī xián。

蝶恋花·寄贺司户

蔡楠

狂滥生涯今几许。kuáng làn shēng yá jīn jǐ xǔ。
敕赐湖天,万顷烟波主。chì cì hú tiān,wàn qǐng yān bō zhǔ。
约我小舟同老去。yuē wǒ xiǎo zhōu tóng lǎo qù。
要前一叶风掀舞。yào qián yī yè fēng xiān wǔ。
邂逅同寻溪上路。xiè hòu tóng xún xī shàng lù。
淡墨题诗,正在云深处。dàn mò tí shī,zhèng zài yún shēn chù。
别后作书频寄语。bié hòu zuò shū pín jì yǔ。
无忘林下萧萧雨。wú wàng lín xià xiāo xiāo yǔ。

阮郎归·其一寄友

蔡楠

夕阳低户水当楼。xī yáng dī hù shuǐ dāng lóu。
风烟惨淡秋。fēng yān cǎn dàn qiū。
乱云飞尽碧山留。luàn yún fēi jǐn bì shān liú。
寒沙卧海鸥。hán shā wò hǎi ōu。
浑似画,只供愁。hún shì huà,zhǐ gōng chóu。
相看空泪流。xiāng kàn kōng lèi liú。
故人如欲问安不。gù rén rú yù wèn ān bù。
病来今白头。bìng lái jīn bái tóu。

阮郎归·其二和

蔡楠

栏干十二绕层楼。lán gàn shí èr rào céng lóu。
珠帘卷素秋。zhū lián juǎn sù qiū。
当年尊酒屡迟留。dāng nián zūn jiǔ lǚ chí liú。
识公惟白鸥。shí gōng wéi bái ōu。
才得趣,又成愁。cái dé qù,yòu chéng chóu。
情钟我辈流。qíng zhōng wǒ bèi liú。
买山同隐肯来不。mǎi shān tóng yǐn kěn lái bù。
遥怜笑点头。yáo lián xiào diǎn tóu。

登稽古阁晚眺

蔡楠

檐外川原迥,烟中草树微。yán wài chuān yuán jiǒng,yān zhōng cǎo shù wēi。
山城暮吹角,客子泪沾衣。shān chéng mù chuī jiǎo,kè zi lèi zhān yī。
岁月经身老,行藏与愿违。suì yuè jīng shēn lǎo,xíng cáng yǔ yuàn wéi。
归禽带落日,渺渺背人飞。guī qín dài luò rì,miǎo miǎo bèi rén fēi。

咏军山

蔡楠

远岫回环碧四围,一峰清绝万峰低。yuǎn xiù huí huán bì sì wéi,yī fēng qīng jué wàn fēng dī。
浮云复作人间雨,天上长晴世不知。fú yún fù zuò rén jiān yǔ,tiān shàng zhǎng qíng shì bù zhī。

咏新荷

蔡楠

朱栏桥下水平池,四面无风柳自垂。zhū lán qiáo xià shuǐ píng chí,sì miàn wú fēng liǔ zì chuí。
疑是水仙吟意懒,碧罗笺卷未题诗。yí shì shuǐ xiān yín yì lǎn,bì luó jiān juǎn wèi tí shī。

题颜鲁公祠

蔡楠

太师骂贼眼欲裂,由来大刚不获阙。tài shī mà zéi yǎn yù liè,yóu lái dà gāng bù huò quē。
堂堂忠义八十年,与贼共生宁共灭。táng táng zhōng yì bā shí nián,yǔ zéi gòng shēng níng gòng miè。
泰山可摧地可陷,不可夺者公之节。tài shān kě cuī dì kě xiàn,bù kě duó zhě gōng zhī jié。
奸邪卢杞知不知,舌舐忠臣头上血。jiān xié lú qǐ zhī bù zhī,shé shì zhōng chén tóu shàng xuè。

题秋雨堂

蔡楠

太宗之治万国新,梯山航海来珠珍。tài zōng zhī zhì wàn guó xīn,tī shān háng hǎi lái zhū zhēn。
当时宝藏尽充溢,暇日从容延近臣。dāng shí bǎo cáng jǐn chōng yì,xiá rì cóng róng yán jìn chén。
君无骄吝臣不谄,博哉仁言吾所闻。jūn wú jiāo lìn chén bù chǎn,bó zāi rén yán wú suǒ wén。
乃知不能正君者,虽有议论徒纷纷。nǎi zhī bù néng zhèng jūn zhě,suī yǒu yì lùn tú fēn fēn。
至今华堂扁秋雨,衮衮积善归云仍。zhì jīn huá táng biǎn qiū yǔ,gǔn gǔn jī shàn guī yún réng。
谁能岁晚事斯语,堂中主人丞相孙。shuí néng suì wǎn shì sī yǔ,táng zhōng zhǔ rén chéng xiāng sūn。

题广昌县平西台

蔡楠

层台跨青空,溪水出其侧。céng tái kuà qīng kōng,xī shuǐ chū qí cè。
千峰竞神秀,万里无限隔。qiān fēng jìng shén xiù,wàn lǐ wú xiàn gé。
王侯贤令尹,心匠巧经画。wáng hóu xián lìng yǐn,xīn jiàng qiǎo jīng huà。
平生不凡处,眼高四海窄。píng shēng bù fán chù,yǎn gāo sì hǎi zhǎi。
坐令荆棘场,化作山川国。zuò lìng jīng jí chǎng,huà zuò shān chuān guó。
登临有胜集,而我非佳客。dēng lín yǒu shèng jí,ér wǒ fēi jiā kè。
听候妙谈兵,四座皆辟易。tīng hòu miào tán bīng,sì zuò jiē pì yì。
冰霜绕牙齿,韬略贯胸臆。bīng shuāng rào yá chǐ,tāo lüè guàn xiōng yì。
乃知杜元凯,不特有传癖。nǎi zhī dù yuán kǎi,bù tè yǒu chuán pǐ。
风尘犹澒洞,早试平戎策。fēng chén yóu hòng dòng,zǎo shì píng róng cè。
当沉岘山铭,更效燕然勒。dāng chén xiàn shān míng,gèng xiào yàn rán lēi。

题崇觉寺

蔡楠

溪云障微阴,竹风消午暑。xī yún zhàng wēi yīn,zhú fēng xiāo wǔ shǔ。
行穷紫翠间,金榜开梵宇。xíng qióng zǐ cuì jiān,jīn bǎng kāi fàn yǔ。
残僧四五辈,衣破貌淳古。cán sēng sì wǔ bèi,yī pò mào chún gǔ。
碧筒?寒泉,屋角挂飞雨。bì tǒng hán quán,wū jiǎo guà fēi yǔ。
高堂俨遗像,丹青烂圭且。gāo táng yǎn yí xiàng,dān qīng làn guī qiě。
当时立廊庙,兄弟皆接武。dāng shí lì láng miào,xiōng dì jiē jiē wǔ。
谁知百世士,今作一丘土。shuí zhī bǎi shì shì,jīn zuò yī qiū tǔ。
石麟卧斜阳,断碣枕庭庑。shí lín wò xié yáng,duàn jié zhěn tíng wǔ。
悟此笑世人,微荣何足数。wù cǐ xiào shì rén,wēi róng hé zú shù。

泊钓台

蔡楠

高台百尺凌云碧,维舟夜久霜月白。gāo tái bǎi chǐ líng yún bì,wéi zhōu yè jiǔ shuāng yuè bái。
瘿木窣窣摇枯藤,寒濑潺潺落苍石。yǐng mù sū sū yáo kū téng,hán lài chán chán luò cāng shí。
先生退隐知几年,汉家钟鼎徒凌烟。xiān shēng tuì yǐn zhī jǐ nián,hàn jiā zhōng dǐng tú líng yān。
高风千古磨不尽,山水照映长明鲜。gāo fēng qiān gǔ mó bù jǐn,shān shuǐ zhào yìng zhǎng míng xiān。
我来俯仰惭羁旅,冲寒愁怕玄冬暮。wǒ lái fǔ yǎng cán jī lǚ,chōng hán chóu pà xuán dōng mù。
此身不负白鸥盟,暂此迟留亦何预。cǐ shēn bù fù bái ōu méng,zàn cǐ chí liú yì hé yù。
起来搔首江茫茫,孤篷却逐雁随阳。qǐ lái sāo shǒu jiāng máng máng,gū péng què zhú yàn suí yáng。
人生游行岂易得,惟有此夕难相忘。rén shēng yóu xíng qǐ yì dé,wéi yǒu cǐ xī nán xiāng wàng。