古诗词

秋日寄华阳山人

高蟾

云木送秋何草草,风波凝冷太星星。yún mù sòng qiū hé cǎo cǎo,fēng bō níng lěng tài xīng xīng。
银鞍公子魂俱断,玉弩将军涕自零。yín ān gōng zi hún jù duàn,yù nǔ jiāng jūn tì zì líng。
茅洞白龙和雨看,荆溪黄鹄带霜听。máo dòng bái lóng hé yǔ kàn,jīng xī huáng gǔ dài shuāng tīng。
人间不见清凉事,犹向溪翁乞画屏。rén jiān bù jiàn qīng liáng shì,yóu xiàng xī wēng qǐ huà píng。
高蟾

高蟾

(约公元八八一年前后在世)字不详,河朔间人。生卒年均不详,约唐僖宗中和初前后在世。家贫,工诗,气势雄伟。性倜傥,然尚气节,虽人与千金,非义勿取。十年场屋,未得一第,自伤运蹇,有“颜色如花命如叶”句。与郎中郑谷为友,酬赠称高先辈。乾符三年,(公元八七六年)以高侍郎之力荐,始登进士。乾宁中,(公元八九六年左右)官至御史中丞。蟾著有诗集一卷,《新唐书.艺文志》传于世。 高蟾的作品>>

猜您喜欢

秋日北固晚望二首

高蟾

泽国路岐当面苦,江城砧杵入心寒。zé guó lù qí dāng miàn kǔ,jiāng chéng zhēn chǔ rù xīn hán。
不知白发谁医得,为问无情岁月看。bù zhī bái fā shuí yī dé,wèi wèn wú qíng suì yuè kàn。

送张道士

高蟾

因将岁月离三岛,闲贮风烟在一壶。yīn jiāng suì yuè lí sān dǎo,xián zhù fēng yān zài yī hú。
为问金乌头白后,人间流水却回无。wèi wèn jīn wū tóu bái hòu,rén jiān liú shuǐ què huí wú。

吴门春雨

高蟾

吴甸落花春漫漫,吴宫芳树晚沈沈。wú diān luò huā chūn màn màn,wú gōng fāng shù wǎn shěn shěn。
王孙不耐如丝雨,罥断春风一寸心。wáng sūn bù nài rú sī yǔ,juàn duàn chūn fēng yī cùn xīn。

旅夕

高蟾

风散古陂惊宿雁,月临荒戍起啼鸦。fēng sàn gǔ bēi jīng sù yàn,yuè lín huāng shù qǐ tí yā。
不堪吟断无人见,时复寒灯落一花。bù kān yín duàn wú rén jiàn,shí fù hán dēng luò yī huā。

瓜洲夜泊

高蟾

偶为芳草无情客,况是青山有事身。ǒu wèi fāng cǎo wú qíng kè,kuàng shì qīng shān yǒu shì shēn。
一夕瓜洲渡头宿,天风吹尽广陵尘。yī xī guā zhōu dù tóu sù,tiān fēng chuī jǐn guǎng líng chén。

晚思

高蟾

虞泉冬恨由来短,杨叶春期分外长。yú quán dōng hèn yóu lái duǎn,yáng yè chūn qī fēn wài zhǎng。
惆怅浮生不知处,明朝依旧出沧浪。chóu chàng fú shēng bù zhī chù,míng cháo yī jiù chū cāng làng。

长信宫二首

高蟾

天上梦魂何杳杳,日宫消息太沈沈。tiān shàng mèng hún hé yǎo yǎo,rì gōng xiāo xī tài shěn shěn。
君恩不似黄金井,一处团圆万丈深。jūn ēn bù shì huáng jīn jǐng,yī chù tuán yuán wàn zhàng shēn。

长信宫二首

高蟾

天上凤皇休寄梦,人间鹦鹉旧堪悲。tiān shàng fèng huáng xiū jì mèng,rén jiān yīng wǔ jiù kān bēi。
平生心绪无人识,一只金梭万丈丝。píng shēng xīn xù wú rén shí,yī zhǐ jīn suō wàn zhàng sī。

长门怨

高蟾

天上何劳万古春,君前谁是百年人。tiān shàng hé láo wàn gǔ chūn,jūn qián shuí shì bǎi nián rén。
魂销尚愧金炉烬,思起犹惭玉辇尘。hún xiāo shàng kuì jīn lú jìn,sī qǐ yóu cán yù niǎn chén。
烟翠薄情攀不得,星茫浮艳采无因。yān cuì báo qíng pān bù dé,xīng máng fú yàn cǎi wú yīn。
可怜明镜来相向,何似恩光朝夕新。kě lián míng jìng lái xiāng xiàng,hé shì ēn guāng cháo xī xīn。

下第后上永崇高侍郎

高蟾

天上碧桃和露种,日边红杏倚云栽。tiān shàng bì táo hé lù zhǒng,rì biān hóng xìng yǐ yún zāi。
芙蓉生在秋江上,不向东风怨未开。fú róng shēng zài qiū jiāng shàng,bù xiàng dōng fēng yuàn wèi kāi。

落花

高蟾

一叶落时空下泪,三春归尽复何情。yī yè luò shí kōng xià lèi,sān chūn guī jǐn fù hé qíng。
无人共得东风语,半日尊前计不成。wú rén gòng dé dōng fēng yǔ,bàn rì zūn qián jì bù chéng。

高蟾

天柱几条支白日,天门几扇锁明时。tiān zhù jǐ tiáo zhī bái rì,tiān mén jǐ shàn suǒ míng shí。
阳春发处无根蒂,凭仗东风分外吹。yáng chūn fā chù wú gēn dì,píng zhàng dōng fēng fēn wài chuī。
明月断魂清霭霭,平芜归思绿迢迢。míng yuè duàn hún qīng ǎi ǎi,píng wú guī sī lǜ tiáo tiáo。
人生莫遣头如雪,纵得春风亦不消。rén shēng mò qiǎn tóu rú xuě,zòng dé chūn fēng yì bù xiāo。
2712