古诗词

秋日寄华阳山人

高蟾

云木送秋何草草,风波凝冷太星星。yún mù sòng qiū hé cǎo cǎo,fēng bō níng lěng tài xīng xīng。
银鞍公子魂俱断,玉弩将军涕自零。yín ān gōng zi hún jù duàn,yù nǔ jiāng jūn tì zì líng。
茅洞白龙和雨看,荆溪黄鹄带霜听。máo dòng bái lóng hé yǔ kàn,jīng xī huáng gǔ dài shuāng tīng。
人间不见清凉事,犹向溪翁乞画屏。rén jiān bù jiàn qīng liáng shì,yóu xiàng xī wēng qǐ huà píng。
高蟾

高蟾

(约公元八八一年前后在世)字不详,河朔间人。生卒年均不详,约唐僖宗中和初前后在世。家贫,工诗,气势雄伟。性倜傥,然尚气节,虽人与千金,非义勿取。十年场屋,未得一第,自伤运蹇,有“颜色如花命如叶”句。与郎中郑谷为友,酬赠称高先辈。乾符三年,(公元八七六年)以高侍郎之力荐,始登进士。乾宁中,(公元八九六年左右)官至御史中丞。蟾著有诗集一卷,《新唐书.艺文志》传于世。 高蟾的作品>>

猜您喜欢

金陵晚望

高蟾

曾伴浮云归晚翠,犹陪落日泛秋声。céng bàn fú yún guī wǎn cuì,yóu péi luò rì fàn qiū shēng。
世间无限丹青手,一片伤心画不成。shì jiān wú xiàn dān qīng shǒu,yī piàn shāng xīn huà bù chéng。

途中除夜

高蟾

南北浮萍迹,年华又暗催。nán běi fú píng jì,nián huá yòu àn cuī。
残灯和腊尽,晓角带春来。cán dēng hé là jǐn,xiǎo jiǎo dài chūn lái。
鬓欲渐侵雪,心仍未肯灰。bìn yù jiàn qīn xuě,xīn réng wèi kěn huī。
金门旧知己,谁为脱尘埃。jīn mén jiù zhī jǐ,shuí wèi tuō chén āi。

感事

高蟾

浊河从北下,清洛向东流。zhuó hé cóng běi xià,qīng luò xiàng dōng liú。
清浊皆如此,何人不白头。qīng zhuó jiē rú cǐ,hé rén bù bái tóu。

楚思

高蟾

叠浪与云急,翠兰和意香。dié làng yǔ yún jí,cuì lán hé yì xiāng。
风流化为雨,日暮下巫阳。fēng liú huà wèi yǔ,rì mù xià wū yáng。

雪中

高蟾

金阁倚云开,朱轩犯雪来。jīn gé yǐ yún kāi,zhū xuān fàn xuě lái。
三冬辛苦样,天意似难栽。sān dōng xīn kǔ yàng,tiān yì shì nán zāi。

道中有感

高蟾

一醉六十日,一裘三十年。yī zuì liù shí rì,yī qiú sān shí nián。
年华经几日,日日掉征鞭。nián huá jīng jǐ rì,rì rì diào zhēng biān。

宋汴道中

高蟾

平野有千里,居人无一家。píng yě yǒu qiān lǐ,jū rén wú yī jiā。
甲兵年正少,日久戍天涯。jiǎ bīng nián zhèng shǎo,rì jiǔ shù tiān yá。

秋思

高蟾

天地太萧索,山川何渺茫。tiān dì tài xiāo suǒ,shān chuān hé miǎo máng。
不堪星斗柄,犹把岁寒量。bù kān xīng dòu bǐng,yóu bǎ suì hán liàng。

即事

高蟾

三年离水石,一旦隐樵渔。sān nián lí shuǐ shí,yī dàn yǐn qiáo yú。
为问青云上,何人识卷舒。wèi wèn qīng yún shàng,hé rén shí juǎn shū。

渔家

高蟾

野水千年在,闲花一夕空。yě shuǐ qiān nián zài,xián huā yī xī kōng。
近来浮世狭,何似钓船中。jìn lái fú shì xiá,hé shì diào chuán zhōng。

关中

高蟾

风雨去愁晚,关河归思凉。fēng yǔ qù chóu wǎn,guān hé guī sī liáng。
西游无紫气,一夕九回肠。xī yóu wú zǐ qì,yī xī jiǔ huí cháng。

归思

高蟾

紫府归期断,芳洲别思迢。zǐ fǔ guī qī duàn,fāng zhōu bié sī tiáo。
黄金作人世,只被岁寒消。huáng jīn zuò rén shì,zhǐ bèi suì hán xiāo。

下第出春明门

高蟾

曾和秋雨驱愁入,却向春风领恨回。céng hé qiū yǔ qū chóu rù,què xiàng chūn fēng lǐng hèn huí。
深谢灞陵堤畔柳,与人头上拂尘埃。shēn xiè bà líng dī pàn liǔ,yǔ rén tóu shàng fú chén āi。

华清宫

高蟾

何事金舆不再游,翠鬟丹脸岂胜愁。hé shì jīn yú bù zài yóu,cuì huán dān liǎn qǐ shèng chóu。
重门深锁禁钟后,月满骊山宫树秋。zhòng mén shēn suǒ jìn zhōng hòu,yuè mǎn lí shān gōng shù qiū。

秋日北固晚望二首

高蟾

风含远思翛翛晚,日照高情的的秋。fēng hán yuǎn sī xiāo xiāo wǎn,rì zhào gāo qíng de de qiū。
何事满江惆怅水,年年无语向东流。hé shì mǎn jiāng chóu chàng shuǐ,nián nián wú yǔ xiàng dōng liú。
2712